(4) Không thể có chuyện các cậu bé bị lạm dụng tình dục bởi đương đơn trong phòng áo của các linh mục sau Thánh lễ, mà không bị phát hiện
725 Ông Richter nhận xét rằng Potter nói rằng ông sẽ mở khóa phòng áo của các Linh mục khoảng năm phút sau khi kết thúc Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, ngay khi các người giúp lễ bắt đầu trở lại. Thói quen là những người giúp lễ này, trong hai nhóm, sẽ đi vào phòng áo của các Linh mục. Sau đó, tất cả họ sẽ cúi đầu trước thánh giá, nhờ đó hoàn tất khía cạnh nghi lễ của cuộc rước.
726 Bằng chứng của Potter, về phương diện này, được McGlone hỗ trợ; ông này nói rằng hành động cúi đầu trước thập giá trong phòng áo của các Linh mục đã biểu tượng cho việc kết thúc cuộc rước kiệu, ít nhất là đối với những người giúp lễ. Cho đến khi hành động cúi đầu đó diễn ra, đám rước vẫn tiếp tục.
727 Potter cũng đưa ra bằng chứng không bị thách thức với ý nghĩ cho rằng các linh mục đồng tế, những người đi ở phía sau đoàn rước, cũng sẽ cởi áo lễ trong phòng áo của các linh mục sau Thánh lễ. Ông nói rằng một số linh mục sẽ nói chuyện với nhau, trong khi chờ đợi Tổng Giám mục.
728 Theo Potter, những người giúp lễ trưởng thành [198] sẽ di chuyển ra vào phòng áo của các linh mục. Họ sẽ chuyên chở các chén dĩa thánh từ cung thánh và cất chúng vào trong hầm. Ngoài ra, Cha McCarthy, người chính thức là linh mục giáo xứ của Nhà thờ Chính tòa, sẽ mang tiền dâng cúng Chúa Nhật vào phòng áo. Tiền này sẽ được đặt vào két sắt của các linh mục, hoặc hầm, để sau đó, được chuyển về nhà xứ.
729 Potter đã mô tả các vật phẩm thánh khác nhau đã được thu dọn khỏi cung thánh, và được đưa vào phòng áo của các linh mục. Theo ông, tất cả những điều này sẽ được thực hiện trong vòng khoảng 5 đến 15 phút sau khi hoàn thành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Những vật phẩm này bao gồm các chén thánh, các thánh giá rước kiệu, các bình nước, các bình rượu lễ, các sách, những sấp chứa các tờ rời (folders) và rượu nho.
730 Theo McGlone, diễn trình thu dọn cung thánh có nghĩa: việc phòng áo của các linh mục chỉ bị bỏ mặc trong giây lát, sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Ông nói rằng mỗi người giúp lễ sẽ chỉ mang theo một vật phẩm ở một thời điểm và họ không la cà lãng phí thời gian . Họ chỉ đơn giản lượm vật phẩm đang bàn, và đưa thẳng nó trở lại phòng áo.
731 Connor có điều này để nói:
ÔNG RICHTER: Diễn trình thu dọn sau Thánh Lễ sẽ luôn mất mười phút trở lên?
CONNOR: Đúng.
ÔNG RICHTER: Và điều đó sẽ liên tục liên quan đến việc có những người đi vào phòng áo và đi ra khỏi phòng áo?
CONNOR: Đúng.
ÔNG RICHTER: Ông có nhớ bất cứ - - -
QUAN TÒA: Ông Richter, ông đang nói về phòng áo linh mục ở đó, hay phòng áo công nhân?
ÔNG RICHTER: Phòng áo linh mục. Phòng áo linh mục?
CONNOR: Vâng.
ÔNG RICHTER: Ông có thể nhớ bất cứ dịp nào khi phòng áo linh mục đã để không khóa và cánh cửa mở và không có ai trông coi không?
CONNOR: Không, tôi không nhớ.
ÔNG RICHTER: Ông không thể nhớ. Nếu nhất thời có một sự thiếu trông coi, thì nó cũng không nhiều hơn vài giây hoặc nửa phút?
CONNOR: Chắc chắn.
732 Potter nói thêm rằng sau khi Đức Tổng Giám Mục cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật, vị trí xung quanh khu vực phòng áo như sau:
ÔNG RICHTER: Hãy nói cách này. (Nói với người làm chứng) Khi ông không ở trong phòng áo, ông có biết những người giúp lễ làm gì không?
POTTER: Lấy những thứ tôi đưa cho họ từ cung thánh để đưa vào phòng áo, và sau đó họ sẽ quay trở ra - ra ngoài, ra ngoài để xem liệu còn có gì khác để lấy khỏi cung thánh hay không.
ÔNG RICHTER: Có phải đã có nhiều hơn - xin lỗi, đến lúc đó các linh mục đã trở về từ đoàn rước?
POTTER: Họ đã - họ đã quay lại và cởi áo lễ.
ÔNG RICHTER: Và họ cởi áo lễ trong phòng áo linh mục?
POTTER: Phòng áo, vâng.
ÔNG RICHTER: Và đôi khi họ ngồi quanh và nói chuyện?
POTTER: Hoặc chờ Đức Tổng Giám Mục trở lại. Vâng.
...
ÔNG RICHTER: Vì vậy, Đức ông Portelli trở lại với Đức Tổng Giám Mục. Có những người trong phòng áo chờ Đức Tổng Giám Mục?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Họ chàotạm biệt?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Mọi người đều cởi áo lễ?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và, tôi có thể gợi ý, sau đó Portelli và Tổng Giám mục đi ăn trưa ở nhà xứ không?
POTTER: Đúng, có.
733 Nếu bằng chứng của Potter liên quan đến thói quen của các người giúp lễ, trong việc chuyển các vật phẩm từ cung thánh vào phòng áo của các linh mục, trình bầy một phiên bản về các biến cố là ‘có thể một cách hợp lý' vào cả hai ngày chủ chốt của tháng 12, thì trình thuật của người khiếu nại về những gì đã xảy ra trong biến cố đầu tiên gần như chắc chắn phải bị bác bỏ. Khung thời gian trong đó các tội phạm bị cáo buộc có thể đã được thực hiện một cách hợp lý đơn thuần sẽ trở nên quá hạn hẹp.
734 Bằng chứng của Potter liên quan đến các di chuyển xung quanh phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ được Finnigan hỗ trợ [199]. Ông nói rằng khi Đức Tổng Giám Mục cử hành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, hầu như luôn luôn có một số linh mục khác đóng vai trò đồng tế. Những linh mục khác này sẽ mặc và cởi áo lễ trong phòng áo của các linh mục. Họ sẽ đến đó ngay sau khi Thánh lễ kết thúc, và ở đó ít nhất khoảng từ 10 đến 15 phút. Ngoài ra, Finnigan nói rằng có một số người khác trong hành lang phòng áo vào thời điểm đó, trong đó có Potter và người cắm hoa.
735 Bằng chứng của Potter cũng được Cox hỗ trợ về phương diện đó. Ông ấy nói rằng khi ông ấy trở lại phòng ca đoàn sau bản nhạc cuối cùng, để cất đi bản nhạc đã được sử dụng ngày hôm đó, đám rước đã ở trước cửa kính. Ông nói rằng ông sẽ đi dọc hành lang phòng áo. Mặc dù ‘sinh hoạt như tổ ong’ đã lắng xuống vào giai đoạn đó, nhưng vẫn còn một hoặc hai linh mục trong phòng áo nói chuyện khi cởi áo lễ. Ngoài ra còn có những người giúp lễ trong phòng áo của những người giúp lễ.
736 Ông Richter lưu ý rằng ngay cả người khiếu nại cũng thừa nhận, trong chứng cứ của mình với công tố, rằng đương đơn 'luôn luôn được giúp đỡ’ bởi các linh mục đồng tế khi ngài cử hành Thánh lễ. Ông đệ trình rằng những linh mục đó sẽ không có nơi nào khác để đi, một khi Thánh lễ đã kết thúc, ngoài việc quay trở lại phòng áo của các linh mục, để cởi áo lễ.
737 Mallinson đồng ý rằng cả hai phòng áo của các Linh mục và hành lang phòng áo đều đông đúc trong 5 đến 10 phút sau khi Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật kết thúc. Bằng chứng của ông về chủ đề này là như sau:
ÔNG RICHTER: Ở giai đoạn đó, có bất cứ hành động nào diễn ra như nơi người giúp lễ, ông Potter đang bận rộn, thu dọn mọi thứ?
MALLINSON: Rất nhiều người trong hành lang thường xuyên, vâng.
ÔNG RICHTER: Đúng?
MALLINSON: Những người trong ca đoàn bước ra khỏi – khỏi nơi mà họ đã để lại áo choàng và sách và đồ vật, trở lại qua hành lang, một số họ, không phải tất cả.
ÔNG RICHTER: Đúng?
MALLINSON: Và các giáo sĩ và vân vân, vâng.
ÔNG RICHTER: Đó là một nơi bận rộn?
MALLINSON: Vâng.
ÔNG RICHTER: Vì vậy, vào thời điểm ca đoàn đi qua hành lang, nó là một nơi bận rộn - - -?
MALLINSON: Vâng.
ÔNG RICHTER: - - - tiếp tục xuống gần các phòng áo. Đúng?
MALLINSON: Đúng. - - - Đúng.
738 Rodney Dearing nói rằng trong 10 đến 15 phút sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, ông gặp Potter, nhiều người giúp lễ khác và các linh mục đồng tế trong các phong áo và trong khu vực hành lang phòng áo. Ông mô tả toàn bộ khu vực phòng áo là ‘nhộn nhịp’ [200].
739 Còn về biến cố thứ hai, Connor nói rằng ông có một ký ức chuyên biệt về ngày 23 tháng 2 năm 1997. Đó là bởi vì, vào ngày hôm đó, Đức Tổng Giám Mục đã chủ trì, thay vì cử hành, Thánh lễ. Connor nói rằng đây là một biến cố hiếm hoi. Ông nhớ rằng đám rước ngày đó đã được tiến hành theo ‘thói quen bình thường’. Ông cũng nhớ đã tham gia việc dọn dẹp các vật phẩm khác nhau khỏi khu cung thánh. Ông nói thêm rằng Potter luôn ở trong cung thánh, hoặc đi lại giữa cung thánh và phòng áo, tới lui. Ông ta nhớ rằng Potter đã mở khóa phòng áo của các Linh mục để những người gúp lễ vào. Ông mô tả rằng đó là thực hành bất biến sau Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật.
740 Connor nói thêm, có ý nói đến cả hai biến cố, rằng trong 5 đến 15 phút sau khi Thánh lễ kết thúc, khi phòng áo của các linh mục được mở khóa lần đầu tiên, sẽ luôn có ít nhất 10 người đi vào và đi ra khỏi căn phòng đó, và nhiều người khác tụ tập xung quanh ô cửa.
741 Ông Richter đã đệ trình rằng bằng chứng này, nhìn như một toàn bộ, liên quan đến những gì diễn ra thường xuyên trong 5 hoặc 10 phút sau Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật, đã cho thấy rõ ràng rằng khu vực xung quanh phòng áo của các Linh mục luôn rất đông đúc, 'nhộn nhịp', và ‘sinh hoạt như tổ ong’. Trình thuật của người khiếu nại, dù sao, không thể được giảng hòa với toan bộ bằng chứng đó.
Trả lời của công tố - Có thể có việc các cậu bé bị lạm dụng tình dục bởi đương đơn trong phòng áo của các linh mục tại, sau Thánh lễ, mà không bị phát hiện
742 Ông Gibson đệ trình rằng không có lý do gì mà bồi thẩm đoàn không chấp nhận bằng chứng của người khiếu nại liên quan đến cả hai biến cố.
743 Liên quan đến lập luận cho rằng không chắc có thực (improbable) việc đương đơn thực hiện các hành vi phạm tội được bao gồm trong biến cố đầu tiên, trong phòng áo của các linh mục, trong một khu vực đông đúc, với cánh cửa vào phòng áo mở toang (hoặc ít nhất không được nói là bị đóng), công tố đề cập đến 'lịch trình chứng cớ' đính kèm lý lẽ thành văn của người tả lời trình trước Tòa án này. Lịch trình này lưu ý rằng người khiếu nại đã không đồng ý với việc ‘tiếng khóc và kêu ra ngoài” của hai cậu bé, như ông ta mô tả, chắc chắn phải được nghe thấy ở hành lang phòng áo. Bằng chứng của ông ta là chúng ‘chỉ thì thào’, thổn thức (sobbing) và thút thít (whimpering), chứ không la hét và gào thét.
744 Tuy nhiên, người khiếu nại đồng ý rằng khi cậu bé kia nói 'ngài có thể để chúng con đi không?', thì đây là ‘một tiếng nói cao giọng'. Ông ta cũng đồng ý rằng giọng nói của cậu bé kia hẳn phải được nghe thấy, trong hành lang phòng áo, nếu cánh cửa vào phòng áo của các linh mục không đóng.
745 Tuy nhiên, người trả lời đệ trình rằng người khiếu nại sử dụng kiểu nói ‘một tiếng nói cao giọng’ có thể gần như có nghĩa bất cứ điều gì. Người khiếu nại nói rằng ông ta không nghĩ cánh cửa phòng áo của các linh mục đã mở toang vào thời điểm xảy ra biến cố đầu tiên. Ông không nói rằng ông đặc biệt nhớ nó đã được mở. Ông chỉ đơn thuần không biết chắc cửa mở hay đóng.
746 Về bằng chứng của McGlone, ông Gibson đệ trình rằng, bất chấp những lời chỉ trích ông đã chĩa vào nó, có một số khía cạnh của bằng chứng McGlone hỗ trợ cho lý lẽ công tố. McGlone nói rằng sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, các người giúp lễ sẽ dẫn đoàn rước trở lại cổng kim loại ở đàng sau, mở vào hành lang vệ sinh. Sau đó, họ sẽ đi vào hành lang đó, hướng về Trung tâm Knox. Mô tả đó được cho là nhất quán với phiên bản tổng thể của người khiếu nại về các biến cố.
747 Theo McGlone, các người giúp lễ sẽ bước vào phòng áo của các linh mục, lúc đó đã được mở khóa, cúi đầu trước tượng chịu nạn, ra khỏi phòng áo và bắt đầu các nhiệm vụ của họ như những người giúp lễ. Ông Gibson đã đệ trình rằng việc tiếp theo là ngay sau khi kết thúc Thánh lễ không lâu, phòng áo của các linh mục có thể đã được mở khóa. Lý thuyết là do đó người khiếu nại và cậu bé kia có thể vào được.
748 Potter nói rằng ông ta sẽ mở khóa phòng áo của các Linh mục ngay sau khi Thánh lễ kết thúc. Lúc này, ca đoàn có thể đang diễn hành ở bên ngoài sân Nhà thờ chính tòa, trên đường tiến vào Trung tâm Knox. Lý lẽ của bên bào chữa là phòng áo của các linh mục không bao giờ không có người trông coi dù ‘trong giây lát’. Tuy nhiên, ông Gibson đệ trình rằng bằng chứng Potter không đi xa đến thế.
749 Hơn nữa, Potter nói rằng ông ta sẽ không bắt đầu thu dọn khu cung thánh và đem các vật phẩm trở lại các phòng áo hoặc phòng tiện ích cho đến khi đám rước đã ra khỏi Nhà thờ Chính Tòa. Ông cũng sẽ cho giáo dân cơ hội để vào cung thánh cầu nguyện. Ông sẽ không làm phiền những người làm như vậy trong khoảng năm hoặc sáu phút, để bảo đảm rằng họ được dành cho thời gian riêng tư đó.
750 Ông Gibson đệ trình rằng Bằng chứng của Potter cho rằng ông sẽ không mở khóa phòng áo của các Linh mục cho đến khi năm hoặc sáu phút trôi qua, nên bị bác bỏ. Người ta cho rằng có sự mâu thuẫn với bằng chứng của McGlone (và quả thực, của cả Connor nữa), với hậu quả là Potter sẽ mở phòng áo của các Linh mục để các người giúp lễ có thể cúi đầu trước tượng chịu nạn, biểu thị việc kết thúc Thánh lễ.
751 Ông Gibson cũng chỉ rõ bằng chứng do Cox đưa ra, với hậu quả là các phòng áo đôi khi được mở khi ông quay trở lại Trung tâm Knox sau khi chơi bản nhạc cuối cùng.
Kỳ tới: Trở ngại 5: Chỉ có ‘người điên’ mới mưu toan lạm dụng tình dục hai cậu bé trong phòng áo của các Linh mục ngay sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật
725 Ông Richter nhận xét rằng Potter nói rằng ông sẽ mở khóa phòng áo của các Linh mục khoảng năm phút sau khi kết thúc Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, ngay khi các người giúp lễ bắt đầu trở lại. Thói quen là những người giúp lễ này, trong hai nhóm, sẽ đi vào phòng áo của các Linh mục. Sau đó, tất cả họ sẽ cúi đầu trước thánh giá, nhờ đó hoàn tất khía cạnh nghi lễ của cuộc rước.
726 Bằng chứng của Potter, về phương diện này, được McGlone hỗ trợ; ông này nói rằng hành động cúi đầu trước thập giá trong phòng áo của các Linh mục đã biểu tượng cho việc kết thúc cuộc rước kiệu, ít nhất là đối với những người giúp lễ. Cho đến khi hành động cúi đầu đó diễn ra, đám rước vẫn tiếp tục.
727 Potter cũng đưa ra bằng chứng không bị thách thức với ý nghĩ cho rằng các linh mục đồng tế, những người đi ở phía sau đoàn rước, cũng sẽ cởi áo lễ trong phòng áo của các linh mục sau Thánh lễ. Ông nói rằng một số linh mục sẽ nói chuyện với nhau, trong khi chờ đợi Tổng Giám mục.
728 Theo Potter, những người giúp lễ trưởng thành [198] sẽ di chuyển ra vào phòng áo của các linh mục. Họ sẽ chuyên chở các chén dĩa thánh từ cung thánh và cất chúng vào trong hầm. Ngoài ra, Cha McCarthy, người chính thức là linh mục giáo xứ của Nhà thờ Chính tòa, sẽ mang tiền dâng cúng Chúa Nhật vào phòng áo. Tiền này sẽ được đặt vào két sắt của các linh mục, hoặc hầm, để sau đó, được chuyển về nhà xứ.
729 Potter đã mô tả các vật phẩm thánh khác nhau đã được thu dọn khỏi cung thánh, và được đưa vào phòng áo của các linh mục. Theo ông, tất cả những điều này sẽ được thực hiện trong vòng khoảng 5 đến 15 phút sau khi hoàn thành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Những vật phẩm này bao gồm các chén thánh, các thánh giá rước kiệu, các bình nước, các bình rượu lễ, các sách, những sấp chứa các tờ rời (folders) và rượu nho.
730 Theo McGlone, diễn trình thu dọn cung thánh có nghĩa: việc phòng áo của các linh mục chỉ bị bỏ mặc trong giây lát, sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Ông nói rằng mỗi người giúp lễ sẽ chỉ mang theo một vật phẩm ở một thời điểm và họ không la cà lãng phí thời gian . Họ chỉ đơn giản lượm vật phẩm đang bàn, và đưa thẳng nó trở lại phòng áo.
731 Connor có điều này để nói:
ÔNG RICHTER: Diễn trình thu dọn sau Thánh Lễ sẽ luôn mất mười phút trở lên?
CONNOR: Đúng.
ÔNG RICHTER: Và điều đó sẽ liên tục liên quan đến việc có những người đi vào phòng áo và đi ra khỏi phòng áo?
CONNOR: Đúng.
ÔNG RICHTER: Ông có nhớ bất cứ - - -
QUAN TÒA: Ông Richter, ông đang nói về phòng áo linh mục ở đó, hay phòng áo công nhân?
ÔNG RICHTER: Phòng áo linh mục. Phòng áo linh mục?
CONNOR: Vâng.
ÔNG RICHTER: Ông có thể nhớ bất cứ dịp nào khi phòng áo linh mục đã để không khóa và cánh cửa mở và không có ai trông coi không?
CONNOR: Không, tôi không nhớ.
ÔNG RICHTER: Ông không thể nhớ. Nếu nhất thời có một sự thiếu trông coi, thì nó cũng không nhiều hơn vài giây hoặc nửa phút?
CONNOR: Chắc chắn.
732 Potter nói thêm rằng sau khi Đức Tổng Giám Mục cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật, vị trí xung quanh khu vực phòng áo như sau:
ÔNG RICHTER: Hãy nói cách này. (Nói với người làm chứng) Khi ông không ở trong phòng áo, ông có biết những người giúp lễ làm gì không?
POTTER: Lấy những thứ tôi đưa cho họ từ cung thánh để đưa vào phòng áo, và sau đó họ sẽ quay trở ra - ra ngoài, ra ngoài để xem liệu còn có gì khác để lấy khỏi cung thánh hay không.
ÔNG RICHTER: Có phải đã có nhiều hơn - xin lỗi, đến lúc đó các linh mục đã trở về từ đoàn rước?
POTTER: Họ đã - họ đã quay lại và cởi áo lễ.
ÔNG RICHTER: Và họ cởi áo lễ trong phòng áo linh mục?
POTTER: Phòng áo, vâng.
ÔNG RICHTER: Và đôi khi họ ngồi quanh và nói chuyện?
POTTER: Hoặc chờ Đức Tổng Giám Mục trở lại. Vâng.
...
ÔNG RICHTER: Vì vậy, Đức ông Portelli trở lại với Đức Tổng Giám Mục. Có những người trong phòng áo chờ Đức Tổng Giám Mục?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Họ chàotạm biệt?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Mọi người đều cởi áo lễ?
POTTER: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và, tôi có thể gợi ý, sau đó Portelli và Tổng Giám mục đi ăn trưa ở nhà xứ không?
POTTER: Đúng, có.
733 Nếu bằng chứng của Potter liên quan đến thói quen của các người giúp lễ, trong việc chuyển các vật phẩm từ cung thánh vào phòng áo của các linh mục, trình bầy một phiên bản về các biến cố là ‘có thể một cách hợp lý' vào cả hai ngày chủ chốt của tháng 12, thì trình thuật của người khiếu nại về những gì đã xảy ra trong biến cố đầu tiên gần như chắc chắn phải bị bác bỏ. Khung thời gian trong đó các tội phạm bị cáo buộc có thể đã được thực hiện một cách hợp lý đơn thuần sẽ trở nên quá hạn hẹp.
734 Bằng chứng của Potter liên quan đến các di chuyển xung quanh phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ được Finnigan hỗ trợ [199]. Ông nói rằng khi Đức Tổng Giám Mục cử hành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, hầu như luôn luôn có một số linh mục khác đóng vai trò đồng tế. Những linh mục khác này sẽ mặc và cởi áo lễ trong phòng áo của các linh mục. Họ sẽ đến đó ngay sau khi Thánh lễ kết thúc, và ở đó ít nhất khoảng từ 10 đến 15 phút. Ngoài ra, Finnigan nói rằng có một số người khác trong hành lang phòng áo vào thời điểm đó, trong đó có Potter và người cắm hoa.
735 Bằng chứng của Potter cũng được Cox hỗ trợ về phương diện đó. Ông ấy nói rằng khi ông ấy trở lại phòng ca đoàn sau bản nhạc cuối cùng, để cất đi bản nhạc đã được sử dụng ngày hôm đó, đám rước đã ở trước cửa kính. Ông nói rằng ông sẽ đi dọc hành lang phòng áo. Mặc dù ‘sinh hoạt như tổ ong’ đã lắng xuống vào giai đoạn đó, nhưng vẫn còn một hoặc hai linh mục trong phòng áo nói chuyện khi cởi áo lễ. Ngoài ra còn có những người giúp lễ trong phòng áo của những người giúp lễ.
736 Ông Richter lưu ý rằng ngay cả người khiếu nại cũng thừa nhận, trong chứng cứ của mình với công tố, rằng đương đơn 'luôn luôn được giúp đỡ’ bởi các linh mục đồng tế khi ngài cử hành Thánh lễ. Ông đệ trình rằng những linh mục đó sẽ không có nơi nào khác để đi, một khi Thánh lễ đã kết thúc, ngoài việc quay trở lại phòng áo của các linh mục, để cởi áo lễ.
737 Mallinson đồng ý rằng cả hai phòng áo của các Linh mục và hành lang phòng áo đều đông đúc trong 5 đến 10 phút sau khi Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật kết thúc. Bằng chứng của ông về chủ đề này là như sau:
ÔNG RICHTER: Ở giai đoạn đó, có bất cứ hành động nào diễn ra như nơi người giúp lễ, ông Potter đang bận rộn, thu dọn mọi thứ?
MALLINSON: Rất nhiều người trong hành lang thường xuyên, vâng.
ÔNG RICHTER: Đúng?
MALLINSON: Những người trong ca đoàn bước ra khỏi – khỏi nơi mà họ đã để lại áo choàng và sách và đồ vật, trở lại qua hành lang, một số họ, không phải tất cả.
ÔNG RICHTER: Đúng?
MALLINSON: Và các giáo sĩ và vân vân, vâng.
ÔNG RICHTER: Đó là một nơi bận rộn?
MALLINSON: Vâng.
ÔNG RICHTER: Vì vậy, vào thời điểm ca đoàn đi qua hành lang, nó là một nơi bận rộn - - -?
MALLINSON: Vâng.
ÔNG RICHTER: - - - tiếp tục xuống gần các phòng áo. Đúng?
MALLINSON: Đúng. - - - Đúng.
738 Rodney Dearing nói rằng trong 10 đến 15 phút sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, ông gặp Potter, nhiều người giúp lễ khác và các linh mục đồng tế trong các phong áo và trong khu vực hành lang phòng áo. Ông mô tả toàn bộ khu vực phòng áo là ‘nhộn nhịp’ [200].
739 Còn về biến cố thứ hai, Connor nói rằng ông có một ký ức chuyên biệt về ngày 23 tháng 2 năm 1997. Đó là bởi vì, vào ngày hôm đó, Đức Tổng Giám Mục đã chủ trì, thay vì cử hành, Thánh lễ. Connor nói rằng đây là một biến cố hiếm hoi. Ông nhớ rằng đám rước ngày đó đã được tiến hành theo ‘thói quen bình thường’. Ông cũng nhớ đã tham gia việc dọn dẹp các vật phẩm khác nhau khỏi khu cung thánh. Ông nói thêm rằng Potter luôn ở trong cung thánh, hoặc đi lại giữa cung thánh và phòng áo, tới lui. Ông ta nhớ rằng Potter đã mở khóa phòng áo của các Linh mục để những người gúp lễ vào. Ông mô tả rằng đó là thực hành bất biến sau Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật.
740 Connor nói thêm, có ý nói đến cả hai biến cố, rằng trong 5 đến 15 phút sau khi Thánh lễ kết thúc, khi phòng áo của các linh mục được mở khóa lần đầu tiên, sẽ luôn có ít nhất 10 người đi vào và đi ra khỏi căn phòng đó, và nhiều người khác tụ tập xung quanh ô cửa.
741 Ông Richter đã đệ trình rằng bằng chứng này, nhìn như một toàn bộ, liên quan đến những gì diễn ra thường xuyên trong 5 hoặc 10 phút sau Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật, đã cho thấy rõ ràng rằng khu vực xung quanh phòng áo của các Linh mục luôn rất đông đúc, 'nhộn nhịp', và ‘sinh hoạt như tổ ong’. Trình thuật của người khiếu nại, dù sao, không thể được giảng hòa với toan bộ bằng chứng đó.
Trả lời của công tố - Có thể có việc các cậu bé bị lạm dụng tình dục bởi đương đơn trong phòng áo của các linh mục tại, sau Thánh lễ, mà không bị phát hiện
742 Ông Gibson đệ trình rằng không có lý do gì mà bồi thẩm đoàn không chấp nhận bằng chứng của người khiếu nại liên quan đến cả hai biến cố.
743 Liên quan đến lập luận cho rằng không chắc có thực (improbable) việc đương đơn thực hiện các hành vi phạm tội được bao gồm trong biến cố đầu tiên, trong phòng áo của các linh mục, trong một khu vực đông đúc, với cánh cửa vào phòng áo mở toang (hoặc ít nhất không được nói là bị đóng), công tố đề cập đến 'lịch trình chứng cớ' đính kèm lý lẽ thành văn của người tả lời trình trước Tòa án này. Lịch trình này lưu ý rằng người khiếu nại đã không đồng ý với việc ‘tiếng khóc và kêu ra ngoài” của hai cậu bé, như ông ta mô tả, chắc chắn phải được nghe thấy ở hành lang phòng áo. Bằng chứng của ông ta là chúng ‘chỉ thì thào’, thổn thức (sobbing) và thút thít (whimpering), chứ không la hét và gào thét.
744 Tuy nhiên, người khiếu nại đồng ý rằng khi cậu bé kia nói 'ngài có thể để chúng con đi không?', thì đây là ‘một tiếng nói cao giọng'. Ông ta cũng đồng ý rằng giọng nói của cậu bé kia hẳn phải được nghe thấy, trong hành lang phòng áo, nếu cánh cửa vào phòng áo của các linh mục không đóng.
745 Tuy nhiên, người trả lời đệ trình rằng người khiếu nại sử dụng kiểu nói ‘một tiếng nói cao giọng’ có thể gần như có nghĩa bất cứ điều gì. Người khiếu nại nói rằng ông ta không nghĩ cánh cửa phòng áo của các linh mục đã mở toang vào thời điểm xảy ra biến cố đầu tiên. Ông không nói rằng ông đặc biệt nhớ nó đã được mở. Ông chỉ đơn thuần không biết chắc cửa mở hay đóng.
746 Về bằng chứng của McGlone, ông Gibson đệ trình rằng, bất chấp những lời chỉ trích ông đã chĩa vào nó, có một số khía cạnh của bằng chứng McGlone hỗ trợ cho lý lẽ công tố. McGlone nói rằng sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, các người giúp lễ sẽ dẫn đoàn rước trở lại cổng kim loại ở đàng sau, mở vào hành lang vệ sinh. Sau đó, họ sẽ đi vào hành lang đó, hướng về Trung tâm Knox. Mô tả đó được cho là nhất quán với phiên bản tổng thể của người khiếu nại về các biến cố.
747 Theo McGlone, các người giúp lễ sẽ bước vào phòng áo của các linh mục, lúc đó đã được mở khóa, cúi đầu trước tượng chịu nạn, ra khỏi phòng áo và bắt đầu các nhiệm vụ của họ như những người giúp lễ. Ông Gibson đã đệ trình rằng việc tiếp theo là ngay sau khi kết thúc Thánh lễ không lâu, phòng áo của các linh mục có thể đã được mở khóa. Lý thuyết là do đó người khiếu nại và cậu bé kia có thể vào được.
748 Potter nói rằng ông ta sẽ mở khóa phòng áo của các Linh mục ngay sau khi Thánh lễ kết thúc. Lúc này, ca đoàn có thể đang diễn hành ở bên ngoài sân Nhà thờ chính tòa, trên đường tiến vào Trung tâm Knox. Lý lẽ của bên bào chữa là phòng áo của các linh mục không bao giờ không có người trông coi dù ‘trong giây lát’. Tuy nhiên, ông Gibson đệ trình rằng bằng chứng Potter không đi xa đến thế.
749 Hơn nữa, Potter nói rằng ông ta sẽ không bắt đầu thu dọn khu cung thánh và đem các vật phẩm trở lại các phòng áo hoặc phòng tiện ích cho đến khi đám rước đã ra khỏi Nhà thờ Chính Tòa. Ông cũng sẽ cho giáo dân cơ hội để vào cung thánh cầu nguyện. Ông sẽ không làm phiền những người làm như vậy trong khoảng năm hoặc sáu phút, để bảo đảm rằng họ được dành cho thời gian riêng tư đó.
750 Ông Gibson đệ trình rằng Bằng chứng của Potter cho rằng ông sẽ không mở khóa phòng áo của các Linh mục cho đến khi năm hoặc sáu phút trôi qua, nên bị bác bỏ. Người ta cho rằng có sự mâu thuẫn với bằng chứng của McGlone (và quả thực, của cả Connor nữa), với hậu quả là Potter sẽ mở phòng áo của các Linh mục để các người giúp lễ có thể cúi đầu trước tượng chịu nạn, biểu thị việc kết thúc Thánh lễ.
751 Ông Gibson cũng chỉ rõ bằng chứng do Cox đưa ra, với hậu quả là các phòng áo đôi khi được mở khi ông quay trở lại Trung tâm Knox sau khi chơi bản nhạc cuối cùng.
Kỳ tới: Trở ngại 5: Chỉ có ‘người điên’ mới mưu toan lạm dụng tình dục hai cậu bé trong phòng áo của các Linh mục ngay sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật