(3) Không thể có việc đương đơn mặc áo lễ và ở một mình sau Thánh lễ
708 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng cho thấy Luật Giáo hội có từ nhiều thế kỷ cho thấy rõ ràng rằng không một Giám mục nào (tất nhiên, bao gồm cả Tổng Giám mục) có thể bị để ở một mình trong nhà thờ, trong khi mặc áo lễ. Trách nhiệm của Portelli, với tư cách là chưởng nghi, là liên tục ở với đương đơn trong khi ngài mặc áo lễ.
709 Đã có đệ trình thêm rằng Portelli là một người có kinh nghiệm giữ chức vụ đó, sau khi đã thi hành vai trò đó với Tổng Giám mục Little. Hơn nữa, nhiều nhân chứng đã đồng ý rằng, sau khi đương đơn được bổ nhiệm làm Tổng giám mục, Portelli luôn ở cùng với đương đơn. Như đã nói, ông được mô tả giống như một ‘cái bóng’ hay ‘vệ sĩ’.
710 Bằng chứng của Portelli là ông có một ký ức rõ ràng về hai lần đầu tiên mà đương đơn cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật tại Nhà thờ chính tòa. Ông khăng khăng cho rằng ông ở bên đương đơn trong cả hai ngày này.
711 Liên quan đến biến cố thứ hai, bằng chứng của Portelli, như sau:
ÔNG RICHTER: Vâng, nghi thức [protocol] là?
PORTELLI: Nghi thức là người cao cấp nhất luôn là người cuối cùng trong đoàn rước. Thành thử, do đó, nếu là Đức Tổng Giám Mục, ngài luôn là người cuối cùng, bất kể ngài sắp cử hành Thánh lễ hay chỉ chủ trì Thánh lễ, ngài luôn là người cuối cùng.
ÔNG RICHTER: Có bất cứ dịp nào đức ông có thể nhớ lại việc Tổng Giám mục tiến trở lại phòng áo, đẩy bất kỳ ai sang một bên hoặc đẩy bất cứ ai không?
PORTELLI: Không.
ÔNG RICHTER: Hoặc cố gắng vượt qua các giáo sĩ và các người giúp lễ khác và đẩy lấy đường đi vào đám đông - hay một đám ca viên không?
PORTELLI: Không.
ÔNG RICHTER: Đức ông đã bao giờ thấy ngài đẩy ai chưa?
PORTELLI: Không, tôi không thấy.
ÔNG RICHTER: Ngài là một người đàn ông sừng sững như vậy, ngài là gì nhỉ, khoảng sáu bộ Anh bốn ở giai đoạn đó?
PORTELLI: Vâng, ngài như thế.
ÔNG RICHTER: Tôi có thể đưa Đức ông qua một chủ đề khác, nếu tôi được phép, và đó là điều này. Các nhiệm vụ của chưởng nghi quan trọng về phương diện lịch sử, điều đó có đúng không, trong - - -?
PORTELLI: Có - có, đúng, khá nhiều tiền lệ liên quan đến nó.
ÔNG RICHTER: Có cả một bộ lịch sử liên quan đến chức vụ đó?
PORTELLI: Vâng, có.
ÔNG RICHTER: Và đó là một chức vụ chuyên biệt của Giáo hội?
PORTELLI: Nó là như thế.
ÔNG RICHTER: Chưởng nghi cho cả Đức Giáo Hoàng lẫn Tổng giám mục?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Các chưởng nghi đã được biết đến từ Thế kỷ thứ 5?
PORTELLI: Đúng.
ÔNG RICHTER: Vâng, đức ông đã nghiên cứu lịch sử Giáo hội?
PORTELLI: Tôi có nghiên cứu.
ÔNG RICHTER: Trên thực tế, các chưởng nghi đã được đặc biệt nêu tên một cách chuyên biệt từ Thế kỷ 15 hay sau đó?
PORTELLI: Vâng, tuyệt đối như vậy.
ÔNG RICHTER: Và nhiệm vụ của họ được nêu ra trong một số công trình uyên bác, một số có từ nhiều thế kỷ trước?
PORTELLI: Vâng, đúng thế.
ÔNG RICHTER: Và sức đẩy của các công trình đó là một Tổng Giám mục không được để ở một mình?
PORTELLI: Ngài – ngài không thể bị như vậy.
ÔNG RICHTER: Khi ngài đã mặc áo lễ?
PORTELLI: Ừm.
ÔNG RICHTER: Có không?
PORTELLI: Từ lúc ngài thực sự bước vào một nhà thờ.
ÔNG RICHTER: Vâng, và đức ông đã miệt mài học hỏi điều đó khi đức ông trở thành chưởng nghi cho Đức Tổng Giám Mục Pell?
PORTELLI: À, tôi đã thực hiện cùng các chức năng này cho Đức Tổng Giám Mục Little trong ba năm.
ÔNG RICHTER: Vậy à. Vì vậy, đức ông biết chính xác những gì đòi hỏi?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và không có dịp nào đức ông biết khi Tổng Giám mục Pell, lúc đã mặc áo lễ trong tư cách Tổng Giám mục hoặc mặc áo trong tư cách chủ trì, bị đức ông để ở một mình, hoặc nếu đức ông phải đi vào cung thánh, chẳng hạn, như đức ông đã thảo luận hôm qua - - -?
PORTELLI: Vâng.
...
ÔNG RICHTER: Đức ông có nhớ rằng việc [đức ông đi xem xét các cuốn sách trong cung thánh] đã xảy ra vào hai lần đầu tiên khi Đức Tổng Giám Mục Pell cử hành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật không?
PORTELLI: Không, nó không xẩy ra bởi vì những dịp đó - nếu có những biến cố vào buổi chiều của các ngày đó, chúng phải được liệt kê trong danh sách các cam kết mà ông đã đọc lớn lên.
ÔNG RICHTER: Có không?
PORTELLI: Và chúng không được liệt kê.
ÔNG RICHTER: Vâng. Vì vậy, tình hình là thế này, đức ông nói nó không xảy ra trong hai dịp đó. Đức ông thực sự có thể nói nó đã không xẩy ra, há đức ông không thể sao?
PORTELLI: Có.
ÔNG RICHTER: Được. Bây giờ, sau khi đã nói điều đó, chúng ta đã thảo luận khái niệm cho rằng một ai đó có thể tiếp cận Đức Tổng Giám Mục và muốn một cuộc trò chuyện riêng tư sau Thánh lễ?
PORTELLI: Ừm.
ÔNG RICHTER: Và lúc đó đức ông sẽ bước sang một bên vì điều đó?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Nhưng trong dịp đó, đức ông sẽ thấy Đức Tổng Giám Mục đi cùng với người đó, một người như vậy, hoặc đến văn phòng của ngài hay đến phòng áo?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Vâng, nhưng ngài sẽ ở với người đó?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và đức ông sẽ được yêu cầu ngay lập tức trở lại với ngài khi cuộc trò chuyện riêng tư đó đã chấm dứt?
PORTELLI: Nếu nó từng xảy ra, thí dụ, - - -
ÔNG RICHTER: Vâng?
PORTELLI: - - - mà ngài muốn nói chuyện với, cứ nói thế đi, thì bình thường sẽ có một trong những linh mục ở đó.
ÔNG RICHTER: Có?
PORTELLI: Nếu ngài cần nói chuyện với ai đó, ngài thường sẽ nói với người ấy hoặc trước Thánh Lễ, ‘này, tôi sẽ nói chuyện với người này và người này’, và như thế tôi chỉ đơn giản đợi ở ngoài cửa.
ÔNG RICHTER: Đúng?
PORTELLI: Hoặc nếu không, đó là một quyết định mà ngài đã đưa ra ở đó và lúc đó, ngài sẽ chỉ cho tôi hay, ‘Hãy cho chúng tôi một phút’, và tôi sẽ tìm cách bận bịu ở một khoảng cách xa.
ÔNG RICHTER: Những dịp đó đã không xảy ra trong hai Thánh lễ trọng thể đầu tiên?
PORTELLI: Không, theo ký ứ của tôi.
ÔNG RICHTER: Chúng ta đang nói tới khoảng thời gian nhiều năm khi điều đó có thể xảy ra đó đây, lúc này lúc nọ, nhưng không phải vào năm 1996?
PORTELLI: Đúng.
ÔNG RICHTER: Đức ông có đồng ý không?
PORTELLI: Có.
712 Ông Richter lưu ý rằng ông Gibson đã không thách thức bằng chứng của Portelli, liên quan đến bản chất của các nhiệm vụ Chưởng nghi của ông này. Chuyện như vậy, mặc dù thẩm phán xét xử đã cho phép ông Gibson được đối chất Portelli về sự đáng dựa vào bằng chứng của ông (mặc dù không đúng y như sự thật của nó).
713 Ông Richter mời bồi thẩm đoàn nhớ rằng Portelli đã tiếp tục nói rằng nếu vì một lý do nào đó, ông không thể ở cùng Tổng Giám mục trong vài phút hoặc khoảng thế, một ai khác sẽ đảm nhận vai trò đó. Chẳng hạn, nếu có một Thánh lễ đặc biệt khác được lên lịch trình tại Nhà thờ Chính tòa vào chiều hôm đó, và Portelli phải dành hai phút để thu thập vật phẩm từ cung thánh trước khi trở lại với Tổng Giám mục để hỗ trợ ngài cởi áo lễ, chắc chắn Potter sẽ ở lại với đương đơn suốt thời gian đó. Tuy nhiên, Portelli đã khẳng định rằng không có gì thuộc loại đó xảy ra vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996. Bất cứ Thánh lễ đặc biệt nào như vậy chắc chắn sẽ được liệt kê trong tờ Kairos, và không có gì đã được liệt kê như vậy.
714 Portelli nói rằng nếu đương đơn đã đi vào phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ vào một trong những ngày đó, lý do duy nhất của ngài để làm như vậy sẽ là để cởi áo lễ. Ông nhấn mạnh rằng đương đơn sẽ chỉ cởi áo lễ với sự trợ giúp của Portelli. Ông nói rằng việc cởi áo lễ liên quan đến việc xử lý các lễ phục thánh thiêng, và được coi như một phần của phụng vụ.
715 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng của McGlone hỗ trợ Portelli về phương diện này. McGlone nói rằng một Tổng Giám mục mặc lễ phục không bao giờ có thể bị để ở một mình, ít nhất là trong suốt diễn trình nghi lễ. Những nghi lễ này tiếp diễn cho đến khi Tổng Giám mục thực sự đã cởi lễ phục. Ông nói rằng các lễ phục không chỉ đơn giản là thánh thiện, nhưng còn được làm phép. Chúng rất thánh thiêng. Có những lời cầu nguyện chuyên biệt được đọc cả khi mặc áo và cởi áo lễ.
716 Portelli nói rằng ông nhớ mình đã giúp đương đơn mặc áo lễ khi ngài cử hành Thánh lễ lần đầu tiên trong tư cách Tổng Giám mục tại Nhà thờ Chính tòa. Ông nói thêm rằng các linh mục đồng tế cũng sẽ có mặt trong phòng áo của các Linh mục ở thời điểm đương đơn mặc và cởi áo lễ.
717 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng của Portelli về vấn đề này cũng được Potter hỗ trợ. Ông nói rằng nếu Portelli tình cờ không ở với đương đơn vì bất cứ lý do đặc thù nào, ông ta, tức Potter, sẽ đảm bảo rằng hoặc ông ta hoặc một linh mục hoặc các linh mục khác sẽ ở đó để chăm sóc ngài.
718 Về phương diện đó, điều thích hợp là quay lại trích đoạn bằng chứng của Potter, về chủ đề này, được trình bầy tại số [509] của những lý do này.
Trả lời của công tố - Có thể có việc đương đơn mặc áo lễ và ở một mình sau Thánh lễ
719 Ông Gibson, trong diễn từ kết thúc của mình, đã đệ trình rằng việc 'hoàn toàn có thể' là vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996, đương đơn đã không được Portelli tháp tùng khi ông trở lại phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật.
720 Ông Gibson lưu ý rằng Portelli đã đồng ý rằng ông ta không nhớ chuyên biệt việc mình đã ở với đương đơn mọi phút trong thời gian sau Thánh lễ, mặc dù ông đã điều chỉnh câu trả lời đó bằng cách nói rằng ông không ở cách xa đó lắm. Ông đã giải thích rằng đó là vì ông ta, chính ông ta, đã phải cởi áo lễ.
721 Ông Gibson nhắc nhở bồi thẩm đoàn rằng Portelli đã đồng ý rằng có thể đã có những lúc ông ta không liên tục ở gần Tổng Giám mục, ngay sau Thánh lễ, mặc dù ông nói rằng những dịp như vậy rất hiếm. Ông không nhớ chuyện này từng xảy ra. Nếu có, ông ta sẽ chỉ tách khỏi đương đơn không quá ‘một hay hai phút’. Dù sao, ông ta cũng chắc chắn ai đó sẽ tháp tùng Tổng Giám mục mọi lúc.
722 Liên quan đến bằng chứng của Potter, rằng Tổng Giám mục không bao giờ bị để ở một mình khi mặc áo lễ, ông Gibson đã dựa rất nhiều vào cuộc thảo luận mà Potter đã có với Thám tử Reed vào tháng 12 năm 2016, mà tôi đã đề cập đến ở các số [511] - [513] những lý do này. Như đã chỉ ra trước đây, Potter đã thừa nhận vào dịp đó rằng ông ta không thể quả quyết một cách tuyệt đối rằng đương đơn chưa bao giờ ở một mình khi ông ta trở lại phòng áo của các linh mục. Ông Gibson đệ trình rằng sự nhượng bộ của Potter đối với hiệu quả đó đã làm cho bằng chứng dường như có thể gỡ tội của ông liên quan đến vấn đề này trở thành vô hiệu quả trên thực tế.
723 Tuy nhiên, cần lưu ý rằng ông Richter đã đệ trình rằng điều này đã được nói quá một cách đáng kể về hiệu quả của việc Potter ‘nhượng bộ’ đối với Thám tử Reed. Bằng chứng của Potter là, theo khả năng nhận thức của ông ta, Portelli đã luôn ở bên cạnh đương đơn khi họ trở lại phòng áo để cởi áo lễ. Theo Potter, ngoại lệ duy nhất có thể là dịp hiếm hoi khi chính Portelli được yêu cầu cử hành Thánh lễ sau đó trong ngày đó.
724 Lịch trình chứng cớ chi tiết của công tố, đính kèm các lý lẽ viết trình bầy trước Tòa án này, cho thấy rõ bằng chứng của một số nhân chứng khác, không ai trong số họ có thể nói một cách không hồ đồ rằng đương đơn luôn được Portelli (hoặc người khác) tháp tùng sau Thánh lễ [197]. Ông Gibson đã dựa vào sự kiện này.
Kỳ tới: Cản trở 4: Không thể có chuyện các cậu bé bị lạm dụng tình dục bởi đương đơn trong phòng áo của các linh mục sau Thánh lễ, mà không bị phát hiện
708 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng cho thấy Luật Giáo hội có từ nhiều thế kỷ cho thấy rõ ràng rằng không một Giám mục nào (tất nhiên, bao gồm cả Tổng Giám mục) có thể bị để ở một mình trong nhà thờ, trong khi mặc áo lễ. Trách nhiệm của Portelli, với tư cách là chưởng nghi, là liên tục ở với đương đơn trong khi ngài mặc áo lễ.
709 Đã có đệ trình thêm rằng Portelli là một người có kinh nghiệm giữ chức vụ đó, sau khi đã thi hành vai trò đó với Tổng Giám mục Little. Hơn nữa, nhiều nhân chứng đã đồng ý rằng, sau khi đương đơn được bổ nhiệm làm Tổng giám mục, Portelli luôn ở cùng với đương đơn. Như đã nói, ông được mô tả giống như một ‘cái bóng’ hay ‘vệ sĩ’.
710 Bằng chứng của Portelli là ông có một ký ức rõ ràng về hai lần đầu tiên mà đương đơn cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật tại Nhà thờ chính tòa. Ông khăng khăng cho rằng ông ở bên đương đơn trong cả hai ngày này.
711 Liên quan đến biến cố thứ hai, bằng chứng của Portelli, như sau:
ÔNG RICHTER: Vâng, nghi thức [protocol] là?
PORTELLI: Nghi thức là người cao cấp nhất luôn là người cuối cùng trong đoàn rước. Thành thử, do đó, nếu là Đức Tổng Giám Mục, ngài luôn là người cuối cùng, bất kể ngài sắp cử hành Thánh lễ hay chỉ chủ trì Thánh lễ, ngài luôn là người cuối cùng.
ÔNG RICHTER: Có bất cứ dịp nào đức ông có thể nhớ lại việc Tổng Giám mục tiến trở lại phòng áo, đẩy bất kỳ ai sang một bên hoặc đẩy bất cứ ai không?
PORTELLI: Không.
ÔNG RICHTER: Hoặc cố gắng vượt qua các giáo sĩ và các người giúp lễ khác và đẩy lấy đường đi vào đám đông - hay một đám ca viên không?
PORTELLI: Không.
ÔNG RICHTER: Đức ông đã bao giờ thấy ngài đẩy ai chưa?
PORTELLI: Không, tôi không thấy.
ÔNG RICHTER: Ngài là một người đàn ông sừng sững như vậy, ngài là gì nhỉ, khoảng sáu bộ Anh bốn ở giai đoạn đó?
PORTELLI: Vâng, ngài như thế.
ÔNG RICHTER: Tôi có thể đưa Đức ông qua một chủ đề khác, nếu tôi được phép, và đó là điều này. Các nhiệm vụ của chưởng nghi quan trọng về phương diện lịch sử, điều đó có đúng không, trong - - -?
PORTELLI: Có - có, đúng, khá nhiều tiền lệ liên quan đến nó.
ÔNG RICHTER: Có cả một bộ lịch sử liên quan đến chức vụ đó?
PORTELLI: Vâng, có.
ÔNG RICHTER: Và đó là một chức vụ chuyên biệt của Giáo hội?
PORTELLI: Nó là như thế.
ÔNG RICHTER: Chưởng nghi cho cả Đức Giáo Hoàng lẫn Tổng giám mục?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Các chưởng nghi đã được biết đến từ Thế kỷ thứ 5?
PORTELLI: Đúng.
ÔNG RICHTER: Vâng, đức ông đã nghiên cứu lịch sử Giáo hội?
PORTELLI: Tôi có nghiên cứu.
ÔNG RICHTER: Trên thực tế, các chưởng nghi đã được đặc biệt nêu tên một cách chuyên biệt từ Thế kỷ 15 hay sau đó?
PORTELLI: Vâng, tuyệt đối như vậy.
ÔNG RICHTER: Và nhiệm vụ của họ được nêu ra trong một số công trình uyên bác, một số có từ nhiều thế kỷ trước?
PORTELLI: Vâng, đúng thế.
ÔNG RICHTER: Và sức đẩy của các công trình đó là một Tổng Giám mục không được để ở một mình?
PORTELLI: Ngài – ngài không thể bị như vậy.
ÔNG RICHTER: Khi ngài đã mặc áo lễ?
PORTELLI: Ừm.
ÔNG RICHTER: Có không?
PORTELLI: Từ lúc ngài thực sự bước vào một nhà thờ.
ÔNG RICHTER: Vâng, và đức ông đã miệt mài học hỏi điều đó khi đức ông trở thành chưởng nghi cho Đức Tổng Giám Mục Pell?
PORTELLI: À, tôi đã thực hiện cùng các chức năng này cho Đức Tổng Giám Mục Little trong ba năm.
ÔNG RICHTER: Vậy à. Vì vậy, đức ông biết chính xác những gì đòi hỏi?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và không có dịp nào đức ông biết khi Tổng Giám mục Pell, lúc đã mặc áo lễ trong tư cách Tổng Giám mục hoặc mặc áo trong tư cách chủ trì, bị đức ông để ở một mình, hoặc nếu đức ông phải đi vào cung thánh, chẳng hạn, như đức ông đã thảo luận hôm qua - - -?
PORTELLI: Vâng.
...
ÔNG RICHTER: Đức ông có nhớ rằng việc [đức ông đi xem xét các cuốn sách trong cung thánh] đã xảy ra vào hai lần đầu tiên khi Đức Tổng Giám Mục Pell cử hành Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật không?
PORTELLI: Không, nó không xẩy ra bởi vì những dịp đó - nếu có những biến cố vào buổi chiều của các ngày đó, chúng phải được liệt kê trong danh sách các cam kết mà ông đã đọc lớn lên.
ÔNG RICHTER: Có không?
PORTELLI: Và chúng không được liệt kê.
ÔNG RICHTER: Vâng. Vì vậy, tình hình là thế này, đức ông nói nó không xảy ra trong hai dịp đó. Đức ông thực sự có thể nói nó đã không xẩy ra, há đức ông không thể sao?
PORTELLI: Có.
ÔNG RICHTER: Được. Bây giờ, sau khi đã nói điều đó, chúng ta đã thảo luận khái niệm cho rằng một ai đó có thể tiếp cận Đức Tổng Giám Mục và muốn một cuộc trò chuyện riêng tư sau Thánh lễ?
PORTELLI: Ừm.
ÔNG RICHTER: Và lúc đó đức ông sẽ bước sang một bên vì điều đó?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Nhưng trong dịp đó, đức ông sẽ thấy Đức Tổng Giám Mục đi cùng với người đó, một người như vậy, hoặc đến văn phòng của ngài hay đến phòng áo?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Vâng, nhưng ngài sẽ ở với người đó?
PORTELLI: Vâng.
ÔNG RICHTER: Và đức ông sẽ được yêu cầu ngay lập tức trở lại với ngài khi cuộc trò chuyện riêng tư đó đã chấm dứt?
PORTELLI: Nếu nó từng xảy ra, thí dụ, - - -
ÔNG RICHTER: Vâng?
PORTELLI: - - - mà ngài muốn nói chuyện với, cứ nói thế đi, thì bình thường sẽ có một trong những linh mục ở đó.
ÔNG RICHTER: Có?
PORTELLI: Nếu ngài cần nói chuyện với ai đó, ngài thường sẽ nói với người ấy hoặc trước Thánh Lễ, ‘này, tôi sẽ nói chuyện với người này và người này’, và như thế tôi chỉ đơn giản đợi ở ngoài cửa.
ÔNG RICHTER: Đúng?
PORTELLI: Hoặc nếu không, đó là một quyết định mà ngài đã đưa ra ở đó và lúc đó, ngài sẽ chỉ cho tôi hay, ‘Hãy cho chúng tôi một phút’, và tôi sẽ tìm cách bận bịu ở một khoảng cách xa.
ÔNG RICHTER: Những dịp đó đã không xảy ra trong hai Thánh lễ trọng thể đầu tiên?
PORTELLI: Không, theo ký ứ của tôi.
ÔNG RICHTER: Chúng ta đang nói tới khoảng thời gian nhiều năm khi điều đó có thể xảy ra đó đây, lúc này lúc nọ, nhưng không phải vào năm 1996?
PORTELLI: Đúng.
ÔNG RICHTER: Đức ông có đồng ý không?
PORTELLI: Có.
712 Ông Richter lưu ý rằng ông Gibson đã không thách thức bằng chứng của Portelli, liên quan đến bản chất của các nhiệm vụ Chưởng nghi của ông này. Chuyện như vậy, mặc dù thẩm phán xét xử đã cho phép ông Gibson được đối chất Portelli về sự đáng dựa vào bằng chứng của ông (mặc dù không đúng y như sự thật của nó).
713 Ông Richter mời bồi thẩm đoàn nhớ rằng Portelli đã tiếp tục nói rằng nếu vì một lý do nào đó, ông không thể ở cùng Tổng Giám mục trong vài phút hoặc khoảng thế, một ai khác sẽ đảm nhận vai trò đó. Chẳng hạn, nếu có một Thánh lễ đặc biệt khác được lên lịch trình tại Nhà thờ Chính tòa vào chiều hôm đó, và Portelli phải dành hai phút để thu thập vật phẩm từ cung thánh trước khi trở lại với Tổng Giám mục để hỗ trợ ngài cởi áo lễ, chắc chắn Potter sẽ ở lại với đương đơn suốt thời gian đó. Tuy nhiên, Portelli đã khẳng định rằng không có gì thuộc loại đó xảy ra vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996. Bất cứ Thánh lễ đặc biệt nào như vậy chắc chắn sẽ được liệt kê trong tờ Kairos, và không có gì đã được liệt kê như vậy.
714 Portelli nói rằng nếu đương đơn đã đi vào phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ vào một trong những ngày đó, lý do duy nhất của ngài để làm như vậy sẽ là để cởi áo lễ. Ông nhấn mạnh rằng đương đơn sẽ chỉ cởi áo lễ với sự trợ giúp của Portelli. Ông nói rằng việc cởi áo lễ liên quan đến việc xử lý các lễ phục thánh thiêng, và được coi như một phần của phụng vụ.
715 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng của McGlone hỗ trợ Portelli về phương diện này. McGlone nói rằng một Tổng Giám mục mặc lễ phục không bao giờ có thể bị để ở một mình, ít nhất là trong suốt diễn trình nghi lễ. Những nghi lễ này tiếp diễn cho đến khi Tổng Giám mục thực sự đã cởi lễ phục. Ông nói rằng các lễ phục không chỉ đơn giản là thánh thiện, nhưng còn được làm phép. Chúng rất thánh thiêng. Có những lời cầu nguyện chuyên biệt được đọc cả khi mặc áo và cởi áo lễ.
716 Portelli nói rằng ông nhớ mình đã giúp đương đơn mặc áo lễ khi ngài cử hành Thánh lễ lần đầu tiên trong tư cách Tổng Giám mục tại Nhà thờ Chính tòa. Ông nói thêm rằng các linh mục đồng tế cũng sẽ có mặt trong phòng áo của các Linh mục ở thời điểm đương đơn mặc và cởi áo lễ.
717 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng của Portelli về vấn đề này cũng được Potter hỗ trợ. Ông nói rằng nếu Portelli tình cờ không ở với đương đơn vì bất cứ lý do đặc thù nào, ông ta, tức Potter, sẽ đảm bảo rằng hoặc ông ta hoặc một linh mục hoặc các linh mục khác sẽ ở đó để chăm sóc ngài.
718 Về phương diện đó, điều thích hợp là quay lại trích đoạn bằng chứng của Potter, về chủ đề này, được trình bầy tại số [509] của những lý do này.
Trả lời của công tố - Có thể có việc đương đơn mặc áo lễ và ở một mình sau Thánh lễ
719 Ông Gibson, trong diễn từ kết thúc của mình, đã đệ trình rằng việc 'hoàn toàn có thể' là vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996, đương đơn đã không được Portelli tháp tùng khi ông trở lại phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật.
720 Ông Gibson lưu ý rằng Portelli đã đồng ý rằng ông ta không nhớ chuyên biệt việc mình đã ở với đương đơn mọi phút trong thời gian sau Thánh lễ, mặc dù ông đã điều chỉnh câu trả lời đó bằng cách nói rằng ông không ở cách xa đó lắm. Ông đã giải thích rằng đó là vì ông ta, chính ông ta, đã phải cởi áo lễ.
721 Ông Gibson nhắc nhở bồi thẩm đoàn rằng Portelli đã đồng ý rằng có thể đã có những lúc ông ta không liên tục ở gần Tổng Giám mục, ngay sau Thánh lễ, mặc dù ông nói rằng những dịp như vậy rất hiếm. Ông không nhớ chuyện này từng xảy ra. Nếu có, ông ta sẽ chỉ tách khỏi đương đơn không quá ‘một hay hai phút’. Dù sao, ông ta cũng chắc chắn ai đó sẽ tháp tùng Tổng Giám mục mọi lúc.
722 Liên quan đến bằng chứng của Potter, rằng Tổng Giám mục không bao giờ bị để ở một mình khi mặc áo lễ, ông Gibson đã dựa rất nhiều vào cuộc thảo luận mà Potter đã có với Thám tử Reed vào tháng 12 năm 2016, mà tôi đã đề cập đến ở các số [511] - [513] những lý do này. Như đã chỉ ra trước đây, Potter đã thừa nhận vào dịp đó rằng ông ta không thể quả quyết một cách tuyệt đối rằng đương đơn chưa bao giờ ở một mình khi ông ta trở lại phòng áo của các linh mục. Ông Gibson đệ trình rằng sự nhượng bộ của Potter đối với hiệu quả đó đã làm cho bằng chứng dường như có thể gỡ tội của ông liên quan đến vấn đề này trở thành vô hiệu quả trên thực tế.
723 Tuy nhiên, cần lưu ý rằng ông Richter đã đệ trình rằng điều này đã được nói quá một cách đáng kể về hiệu quả của việc Potter ‘nhượng bộ’ đối với Thám tử Reed. Bằng chứng của Potter là, theo khả năng nhận thức của ông ta, Portelli đã luôn ở bên cạnh đương đơn khi họ trở lại phòng áo để cởi áo lễ. Theo Potter, ngoại lệ duy nhất có thể là dịp hiếm hoi khi chính Portelli được yêu cầu cử hành Thánh lễ sau đó trong ngày đó.
724 Lịch trình chứng cớ chi tiết của công tố, đính kèm các lý lẽ viết trình bầy trước Tòa án này, cho thấy rõ bằng chứng của một số nhân chứng khác, không ai trong số họ có thể nói một cách không hồ đồ rằng đương đơn luôn được Portelli (hoặc người khác) tháp tùng sau Thánh lễ [197]. Ông Gibson đã dựa vào sự kiện này.
Kỳ tới: Cản trở 4: Không thể có chuyện các cậu bé bị lạm dụng tình dục bởi đương đơn trong phòng áo của các linh mục sau Thánh lễ, mà không bị phát hiện