Nhánh đầu tiên của thử nghiệm M - Có ‘các trở ngại chắc chắn’ nào để kết án không?

664 Các đệ trình kết thúc của ông Richter được hỗ trợ bởi một bài thuyết trình bằng PowerPoint được chuẩn bị chi tiết và phức tạp, trước bồi thẩm đoàn. Những điểm được đưa ra trong bài thuyết trình đó phần lớn được nhắc lại trong lý lẽ bằng văn bản trước Tòa án này, mặc dù đã giảm từ 17 ‘trở ngại chắc chắn’ đối với bản kết án xuống còn 13.

665 Tôi sẽ trình bầy từng trở ngại một này, và bao gồm điều tôi coi như một bản tóm tắt hữu lý và công bằng câu trả lời của công tố.

(1) Cách định thời gian trong câu chuyện của người khiếu nại là điều ‘không thể có’ [190]

666 Kể từ lúc người khiếu nại lần đầu tiên nói chuyện với cảnh sát vào năm 2015, ông ta đã kiên quyết rằng cả hai biến cố thứ nhất và thứ hai đều diễn ra trong cùng một năm ca đoàn. Thoạt đầu, ông ta nói lầm rằng năm đó là năm 1997. Tuy nhiên, khi được Thám tử Reed, người đã thực hiện các điều tra riêng của mình, cho ý kiến, ông ta đã sửa lại năm đó là năm 1996.

667 Tại phiên tòa, người khiếu nại lặp đi lặp lại rằng ông ta không có ‘nghi ngờ nhỏ nhất nào’rằng cả hai biến cố xảy ra trước Giáng sinh năm 1996. Để cho rõ ràng, bằng chứng của anh ta như sau:

ÔNG RICHTER: Và vì vậy, tâm trí ông đã bị cuốn vào những ngày sai lầm và đã điều chỉnh lại tâm trí của ông, bây giờ ông - và ông đã nói với bồi thẩm đoàn - rằng những biến cố này diễn ra vào nửa cuối năm 1996, có phải thế không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Đúng.

ÔNG RICHTER: Và ông không một chút nghi ngờ nhỏ nào về điều đó?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Không.

...

ÔNG RICHTER: Tôi đã nói với ông và ông đã nói với chúng tôi rằng điều tốt nhất ông có thể tái dựng sau khi các lầm lỗi của ông được chỉ ra cho ông bởi Trung sĩ Reed - ký ức tốt nhất và bằng chứng tốt nhất ông có thể đưa ra là cả hai biến cố này đều xảy ra vào năm 1996?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Đúng.

668 Bằng chứng của người khiếu nại là cả hai biến cố diễn ra ngay sau khi đương đơn đã đọc, hoặc cử hành, Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, mặc dù đôi khi, ông ta dao động phần nào về vấn đề đó. Bản ghi chép đọc như sau:

ÔNG RICHTER: Các biến cố, vâng, vụ bị cáo buộc là hiếp dâm bằng miệng và sau đó là bóp bộ phận sinh dục. Trong cả hai dịp này, trình thuật của ông luôn luôn là sau khi Thánh lễ Chúa Nhật được Tổng Giám mục Pell cử hành; có đúng thế không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Ông ấy đã có mặt trong Thánh lễ Chúa Nhật, đúng.

ÔNG RICHTER: Hãy coi, ông ấy đã cử hành Thánh lễ Chúa Nhật; đó có phải luôn là bằng chứng trước đây của ông không? Rằng ông ấy đọc thánh lễ?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Đúng, ông ấy đọc Thánh lễ.

...

ÔNG RICHTER: Tôi có thể duyệt lại với ông không – việc này được giả thiết đã xảy ra ngay sau khi Thánh lễ được đọc bởi Tổng Giám mục Pell. Chính xác?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Chính xác.

669 Ký ức của người khiếu nại là biến cố thứ hai xảy ra ‘hơn một tháng’ sau biến cố thứ nhất.

ÔNG RICHTER: Bao lâu sau các biến cố mà ông vừa mô tả là biến cố tiếp theo này?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Tôi có thể nói hơn một tháng.

670 Ông Richter đã mời bồi thẩm đoàn kết luận rằng một khó khăn lớn với trình thuật của người khiếu nại xuất phát từ sự kiện, cuối cùng đã được xác lập ngoài mọi nghi ngờ, rằng đương đơn chỉ đọc hai Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật tại Nhà thờ Chính tòa vào năm 1996. Thành thử, theo trình thuật của người khiếu nại, ngày 15 và ngày 22 tháng 12 năm đó là hai ngày duy nhất mà một trong hai biến cố có thể xảy ra.

671 Việc đương đơn nói hoặc cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật vào hai ngày trong năm 1996 chỉ trở nên hiển nhiên rõ ràng khi vào tháng 9 năm 2018, sau phiên tòa đầu tiên, và trước phiên thứ hai, cuốn nhật ký của Connor đột nhiên trở nên có sẵn để sử dụng. Như đã chỉ ra trước đây, cuốn nhật ký đó đã xử lý tỉ mỉ các ngày vào năm 1996, trong đó tất cả các Thánh lễ đã được cử hành tại Nhà thờ Chính tòa, ngoại trừ các ngày 3, 10 và 17 tháng 11. Vào những ngày đó, rõ ràng đương đơn đã cử hành Thánh lễ Chúa Nhật ở nơi khác.

672 Portelli đã đưa ra bằng chứng này:

ÔNG RICHTER: Thưa đức ông, đức ông được bổ nhiệm làm chưởng nghi cho Đức Tổng Giám Mục Pell, tôi nghĩ đó là vào tháng 9 năm 96, và việc bổ nhiệm này đã tạo ra một mối liên hệ đặc biệt giữa đức ông và Đức Tổng Giám Mục theo nghĩa đức ông có nhiệm vụ đặc biệt liên quan đến ngài?

PORTELLI: Vâng.

ÔNG RICHTER: Và một trong các nhiệm vụ đó, à, các nhiệm vụ của đức ông trong căn bản có tính phụng vụ và các nhiệm vụ có tính cách lễ nghi liên quan đến ngài?

PORTELLI: Vâng, và một số vấn đề khác nữa.

ÔNG RICHTER: Tôi đã hỏi đức ông về ký ức của đức ông về hai lần đầu tiên mà Đức Tổng Giám Mục đọc Thánh lễ Chúa Nhật tại St Patrick trong năm 1996. Điều tôi muốn đưa đức ông đến là thế này. Có nhiều lý do tốt để đức ông nhớ lại những điều đó bởi vì năm 1996 là năm mà sự hiện diện của Đức Tổng Giám Mục tại St Patrick về phương diện các Thánh lễ Chúa Nhật rất hạn chế và đó là - -?

PORTELLI: Cho đến khi, vâng.

ÔNG RICHTER: Vâng, và nó bị hạn chế bởi vì khi được bổ nhiệm Tổng Giám mục, ngài đã có các cam kết khác mà ngài đã nhận trước khi được bổ nhiệm?

PORTELLI: Vâng, ngài đã có.

ÔNG RICHTER: Và ngài đã giữ các cam kết ấy tại các giáo xứ khác và những cam kết này đều quan trọng đối với ngài như đức ông có thể nói?

PORTELLI: Vâng. Vâng.

ÔNG RICHTER: Đức ông tháp tùng ngài vào những dịp đó?

PORTELLI: Tôi đã tháp tùng.

ÔNG RICHTER: Vâng, đức ông sẽ lái xe đưa ngài đến đó và nếu bồi thẩm đoàn có thể nhìn vào bảng 7. .. chúng ta có một hồ sơ về ai đã đọc Thánh Lễ và điều này sẽ được đưa ra làm bằng chứng bởi một nhân chứng tiếp sau đây, giữa tháng Bảy và tháng Mười Một, ngoại trừ ba lần khi người viết nhật ký vắng mặt, nhưng tôi có thể hỏi đức ông điều này không, là ngoại trừ các cam kết khác đã có, hãy cho là, vào tháng 11, vào ngày 3 tháng 11, đức ông có nhớ dịp Đức Tổng Giám Mục đọc Thánh lễ cho huynh đoàn ngành đua, như đã xẩy ra, tại Nhà thờ St Francis ở Melbourne không?

PORTELLI: Có, có.

ÔNG RICHTER: Đó là một biến cố thường niên dành cho huynh đoàn ngành đua, và nó có sự tham gia của tất cả các loại nài ngựa, huấn luyện viên, điều một số người gọi là kết nối và giống như thế?

PORTELLI: Đúng vậy.

ÔNG RICHTER: Và đó là một biến cố lớn. Có đúng không?

PORTELLI: Đúng, đúng.

ÔNG RICHTER: Hơi giống như lễ khai mạc năm luật pháp. Đức ông có thấy điều đó không?

PORTELLI: Thấy.

ÔNG RICHTER: Và sau đó có tiệc trà buổi sáng?

PORTELLI: Đúng.

QUAN TÒA: Sau tiệc trà buổi sáng là điều gì?

ÔNG RICHTER: Xin lỗi, huynh đoàn kỹ nghệ đua, sẽ có - - -?

PORTELLI: Tôi tin rằng trà đã ở đâu đó.

ÔNG RICHTER: Vâng, sẽ có Thánh Lễ được đọc, và sau Thánh lễ sẽ có yến tiệc?

PORTELLI: Vâng.

ÔNG RICHTER: Tất nhiên là không có rượu?

PORTELLI: Vào sáng Chúa Nhật?

ÔNG RICHTER: Vâng. Tôi không - Đức ông đã trả lời điều đó. Nhưng có yến tiệc về đồ uống, thức ăn dùng với đồ uống (canapé) và tương tự?

PORTELLI: Vâng. Vâng.

ÔNG RICHTER: Trường hợp đặc biệt đó, Thánh lễ đặc biệt đó bắt đầu lúc 9 giờ sáng?

PORTELLI: Vâng.

ÔNG RICHTER Và Thánh lễ sẽ diễn tiến cho đến khi, à, cho đến 10 giờ hay sau đó nữa?

PORTELLI: Ít nhất 10 giờ, vâng.

ÔNG RICHTER: Và sau đó có sự tập hợp của huynh đoàn ngành đua và có những lời giới thiệu và thảo luận với Đức Tổng Giám Mục các loại?

PORTELLI: Vâng, vâng.

673 Tại một số điểm trong phiên tòa, ông Gibson cổ động khả thể này:biến cố đầu tiên có thể xảy ra vào Chúa Nhật ngày 3 tháng 11 năm 1996, thay vì vào một trong hai ngày tháng 12 do ông Richter đưa ra. Dĩ nhiên, ngày đó trong tháng 11, là Chúa Nhật mà đương đơn đã cử hành Thánh lễ cho huynh đoàn ngành đua. Lý thuyết mà ông Gibson đưa ra là đương đơn đã có thời gian để đi từ Nhà thờ St Francis, trong thành phố, đến Nhà thờ Chính tòa, và vẫn có thể cử hành Thánh lễ trọng thể 11:00 giờ sáng hôm đó. Phù hợp với lý thuyết này, sau đó ngài có thể đã thực hiện các hành vi phạm tội khác nhau được cho là đã xảy ra trong phòng áo của các Linh mục. Điều đó, ngược lại, đã cho phép biến cố thứ hai xảy ra một tháng sau đó, vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996. Điều này sẽ cho phép trình thuật của người khiếu nại ăn khớp với dòng thời gian hợp lý.

674 Lý thuyết đặc thù của công tố đó cuối cùng đã bị bác bỏ. Vào thời điểm thẩm phán xét xử trao nhiệm vụ cho bồi thẩm đoàn, người ta nói chung đã chấp nhận rằng Nhà thờ Chính tòa đã được tân trang cho đến ngày 23 tháng 11 năm 1996. Trong những tháng dẫn đến ngày đó, Thánh lễ trọng thể chỉ được cử hành tại Hội trường Knox. Thành thử, biến cố đầu tiên đơn giản không thể xảy ra vào ngày 3 tháng 11 năm 1996.

675 Các mục trên tờ Kairos cũng nói rõ ràng rằng đương đơn lần đầu tiên cử hành Thánh lễ tại Nhà thờ Chính tòa, với tư cách Tổng Giám mục, vào ngày 23 tháng 11 năm 1996. Đó là một buổi tối thứ Bảy. Bài báo trên tờ Kairos đề cập đến một Nhà thờ chính tòa chật cứng, chỉ còn có chỗ đứng mà thôi, khi Đức Tổng Giám Mục mới cử hành Thánh lễ để tôn vinh Chúa Kitô Vua.

676 Hơn nữa, biên bản cuộc họp của Ủy ban Kêu gọi Mừng Bách Chu niên Nhà thờ Chính tòa ngày 6 tháng 11 năm 1996 đã được đệ trình. Người ta đã lưu ý rằng các công trình tân trang dự kiến sẽ được hoàn thành trước ngày 23 tháng 11 năm 1996, mặc dù một số nhiệm vụ nhỏ có thể vẫn được thực hiện sau ngày đó.

677 Dưới ánh sáng của toàn bộ bằng chứng gắn bó này, hầu như không ngạc nhiên cho lắm khi đến lúc thẩm phán xét xử trao nhiệm vụ cho bồi thẩm đoàn, thì không còn bất cứ gợi ý thực tiễn nào rằng biến cố đầu tiên có thể xảy ra vào Chúa Nhật ngày 3 tháng 11 năm 1996. Điều đó có nghĩa: những ngày duy nhất có thể có để hành vi phạm tội, được mô tả liên quan đến biến cố đó, có thể xảy ra là 15 và 22 tháng 12 năm 1996, như bên bào chữa đã lập luận suốt phiên tòa.

678 Sự chấp nhận cuối cùng rằng đó là những ngày duy nhất trong đó biến cố đầu tiên có thể xảy ra trên thực tế là một thay đổi quan trọng và khá nền tảng, đối với cung cách qua đó, lý lẽ công tố cuối cùng đã được đưa ra cho bồi thẩm đoàn. Vì những lý do mà ông Richter đã khai triển trong diễn từ kết thúc của mình trước bồi thẩm đoàn, và tôi sẽ trở lại với nó, thật ít đáng ngạc nhiên khi bên bào chữa đã chiến đấu kiên cường trong suốt phiên tòa để những ngày đó được ấn định là các ngày duy nhất trong đó biến cố đầu tiên có thể hình dung được đã xảy ra.

Câu trả lời của công tố - cách định thời gian trong trình thuật của người khiếu nại không phải là không thể

679 Một khi đã trở nên rõ ràng là biến cố đầu tiên, nếu nó có xảy ra, phải xảy ra vào ngày 15 hoặc 22 tháng 12 năm 1996, nhất thiết có hệ luận này là biến cố thứ hai, nếu nó xảy ra, để phù hợp với trình thuật của người khiếu nại, phải đã diễn ra vào khoảng đầu năm 1997.

680 Công tố cuối cùng ấn định Chúa Nhật ngày 23 tháng 2 năm 1997 làm ngày đó. Rất có thể, đó là vì đây là ngày Chúa Nhật tiếp theo sau ngày 22 tháng 12 năm 1996 mà đương đơn đã tham dự Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật tại Nhà thờ Chính tòa. Nhật ký của Connor, mà cả hai bên dường như chấp nhận là đáng tin cậy, đã ghi lại rằng đương đơn đã chủ trì Thánh lễ đó, mặc dù đã không cử hành nó. Theo nghĩa này, đương đơn có thể được cho là đã ‘can dự’ vào Thánh lễ trọng thể vào ngày hôm đó.

681 Ông Gibson đã mời bồi thẩm đoàn nhận thấy rằng người khiếu nại, mặc dù đã hoàn toàn nhầm lẫn khi khăng khăng cho rằng cả hai biến cố thứ nhất và thứ hai đã xảy ra trong ‘cùng một năm ca đoàn’, tuy vậy vẫn là một nhân chứng thuyết phục, có bằng chứng đáng tin và đáng dựa vào, và dựa vào bằng chứng đó, họ có thể hành động một cách an toàn. Ông đệ trình rằng người khiếu nại có thể đã sai về lúc các hành vi phạm tội này được thực hiện, nhưng không về những gì đã thực sự xảy ra.

Kỳ tới: (2) Không thể có việc đương đơn đã ở trong phòng áo của các Linh mục trong vòng ít phút sau khi kết thúc Thánh lễ