Nhật Ký Tâm Hồn Của ĐGH Gioan XXIII (3)

LỜI DỐC LÒNG TĨNH TÂM NĂM 1896

(TÁI XÁC NHẬN 1897-1898)

[2]

“Để Thiên Chúa được vinh danh hơn”

1. Xin dốc quyết, thề hứa không bao giờ chịu các bí tích cách chiếu lệ hững hờ, sẽ dùng tối thiểu mười lăm phút để chuẩn bị.

2. Dốc quyết tiếp tục mỗi ngày, đặc biệt kỳ hè, đều nguyện ngắm, xét mình trưa và tối, lần chuỗi, đọc sách thiêng liêng, viếng Thánh Thể, giữ các kinh quen đọc khi ở chủng viện, một cách sốt sắng, đúng giờ, giữ đúng đắn đến mức tối đa lúc ở chủng viện cũng như khi nghỉ hè.

3. Nếu được sẽ đọc kinh Nhật khóa kính Đức Maria và thêm 3 kinh Kính mừng xin ơn khiết tịnh.

4. Sẽ theo dõi chính mình nhiều hơn, tránh xao lãng lúc cầu nguyện, đặc biệt giờ nguyện ngắm, những lần đọc kinh Lạy Cha trước khi ăn cơm, giờ kinh chiều, và khi lần chuỗi. Để được vậy, khi đọc kinh và mọi lúc, tôi sẽ nhớ Chúa đang hiện diện, tưởng như mỗi lúc mình đều đang ngồi bên Chúa, như ở nhà Tiệc ly, đồi Calvê…

5. Đặc biệt nhất là theo dõi mình, để tính kiêu căng khỏi lớn lên; sẽ nhận chỗ thấp hèn nhất về mặt đạo đức cũng như học thức.

6. Về các môn học, sẽ chú ý yêu thích và nhiệt tâm cố gắng học hết các môn, không coi thường môn nào chỉ vì mình không thích.

Học chỉ vì mục đích làm sáng danh Chúa, rạng danh Hội thánh, cứu rỗi các linh hồn, không vì hư danh hay vì muốn vượt bạn; hãy nhớ rằng Chúa sẽ chất vấn tôi về nén bạc (tài năng) mà tôi đã phung phí cho tư lợi và hư danh.

7. Đặc biệt lưu ý hãm mình, để ý sửa trị tính tự ái, tật xấu lớn nhất của tôi, tránh tất cả những dịp có thể làm nó lớn lên. Vậy, khi trò chuyện tránh tỏ ra mình thông thái, không tự bào chữa cho hành động của mình, luôn xác nhận thái độ của anh em là hơn của mình. Không bao giờ có cử chỉ hoặc lời nói hống hách. Tránh hết mọi thứ khen tặng, cẩn thận để khỏi làm cho kẻ khác chú ý đến việc mình làm hay lời mình nói; cách chung không bao giờ ra vẻ là người quan trọng, dù rất ít.

8. Sẽ trường kì cố gắng để đạt cho được lòng yêu mến và tôn sùng Thánh Thể thật cao cả, vì đó là đối tượng của mọi tâm tình và ý tưởng của tôi lúc còn là chủng sinh, và nếu Chúa muốn, suốt đời linh mục.

9. Tôi thề hứa với Mẹ Maria khả ái của tôi là mãi mãi xin Mẹ giữ gìn tôi đến mức tối đa, đừng để một ý tưởng cố tình hay một hành động nào có thể làm lu mờ đức khiết tịnh cao quý; vì vậy, ngay bây giờ và mãi mãi xin Mẹ giúp tôi đứng xa những dịp tội mà Satan có thể gài bẫy tôi về điểm này.

10. Tôi phải làm gương về lòng yêu mến Thánh Thể và Thánh Tâm, và sẽ truyền bá cho mọi người, đặc biệt là tuổi thơ, tôi sẽ năng giải thích cho chúng; về lòng tôn sùng Đức Maria cũng vậy.

11. Không bao giờ quên Thánh Giuse, hằng ngày sẽ dâng lên ngài một lời nguyện cho mình, cho kẻ hấp hối và cho Giáo Hội.

12. Những tuần Chín ngày vào các tháng Ba, Năm, Sáu, Mười, và mãi mãi, sẽ làm việc hãm mình đặc biệt đối với tình cảm, không chiều theo sự nó đòi hỏi. Kỳ hè, đặc biệt nơi đông người tôi giữ sự đoan trang, không gì làm gương cho kẻ khác bằng biết giữ mình khỏi những cơ hội gây thiệt hại cho bản thân.

13. Tôi sẽ cầu nguyện và khuyên kẻ khác cầu nguyện với Chúa Giêsu Thánh Thể và Mẹ Maria cùng các Thánh, để phương Đông và các Giáo Hội ly khai được hiệp nhất. Luôn luôn cầu cho Đức Giáo Hoàng, cho Hội thánh vinh quang, cho Đức Giám Mục thân yêu, cha mẹ, ân nhân và đặc biệt những người liên hệ đến tôi nhiều hơn.

14. Kết luận, xin hết sức thực hiện qua hành động câu Thánh Inhaxiô Loyola hằng nói: “Ad majorem Dei gloriam - Để Chúa được vinh danh hơn”.

1897

ĐỨC KHIẾT TỊNH

[3]

Xác tín rằng, nhờ ơn Chúa và Mẹ của tôi là Đức Maria, vì đức thanh tịnh là vô giá, vì tôi đang cần nó để được gọi vào chức vụ linh mục cao quý, vì cần giữ cho tấm gương trong được luôn rạng ngời, cho nên vào dịp tĩnh tâm này, với sự đồng ý của cha linh hướng, tôi đã làm và quyết giữ tỉ mỉ những lời dốc lòng sau đây, cậy nhờ Đức Maria và ba vị thánh trẻ Luy, Stanislas và Gioan mà tôi hằng tôn sùng , vì công trạng của ba bông huệ mà Mẹ hằng yêu quý, xin Mẹ chúc lành cho những lời dốc quyết sau đây và ban ơn giúp con thực hiện.

1. Trước hết, xin thành tâm xác nhận đức thanh tịnh là ơn riêng Chúa ban; thiếu đức này tôi chỉ làm điều ngược lại với sự trong trắng. Để làm căn bản tôi xin nhận đức khiêm nhường, không dám tin vào sức mình mà chỉ tín nhiệm nơi Chúa và Đức Trinh nữ Maria. Hằng ngày tôi hằng xin Chúa ơn trong trắng, đặc biệt khi rước lễ, qua Thánh Thể Chúa đã ban cho tôi “lúa mì làm cho thanh niên được nẩy nở và rượu mới làm cho thiếu nữ được vui tươi” (Drc 9,17). Cùng với Đức Maria mà tôi hằng trìu mến, tôi xin dâng giờ Nhất kinh Nhật tụng, kinh Kính mừng thứ nhất của kinh Truyền tin, chục thứ nhất khi lần chuỗi để xin Chúa ban và bảo vệ đức khiết tịnh. Tôi cũng xin Thánh Giuse bạn đồng trinh của Mẹ với kinh: “Lạy Thánh Giuse, đấng bảo vệ kẻ đồng trinh”. Đặc biệt ba vị thánh trẻ mà tôi quý mến và xin san sẻ tinh thần trong trắng.

2. Tôi sẽ chú ý kiềm chế tình cảm, ghép nó vào khuôn khổ của đức đoan trang Kitô giáo. Đôi mắt phải tự hạn chế, vì chúng là “chiếc lưới rất bén” (Thánh Ambrôsiô), là “kẻ bắt trộm linh hồn” (Thánh Augustinô), tôi sẽ tránh xa những cuộc thi đua của dân chúng, và ví như không tránh được, tôi sẽ liệu cách để cho những gì kích thích dục tình không đập vào mắt tôi và mắt luôn luôn được giữ ngó xuống đất.

3. Khi qua các đường phố, nơi đông người, tôi sẽ giữ sự đoan trang tối đa, không xem những hình ảnh, quảng cáo, mặt tiền nhà hát, vì Sách Khôn ngoan có câu “Ngoài đường phố, mắt đừng láo liên, trong ngõ hẻm, chớ có la cà.” (Hc 9,7).

Ngay trong nhà thờ, ngoài sự đoan trang nêu gương trong phụng vụ thánh, tôi sẽ chẳng bao giờ nhìn lâu những tranh, ảnh, tượng vì nghệ thuật mà người ta phần nào phạm luật đoan trang, đặc biệt ngành hội họa.

4. Đối với những người khác giới, dù họ thuộc đấng bậc nào, dù là thân thuộc hay thánh thiện, vẫn phải cẩn thận, tránh sự thân mật, bè bạn truyện trò, đặc biệt nếu họ còn trẻ; không bao giờ ngó thẳng vào con người của họ vì nhớ lời Đức Chúa Thánh Thần dạy: “Đừng chòng chọc nhìn nàng trinh nữ, để khỏi ngã vì sắc đẹp” (Hc 9,5). Không bao giờ nên tâm sự với họ, nếu cần nói gì, sẽ nói vắn tắt, khôn ngoan, đứng đắn, giản dị.

5. Chẳng bao giờ cầm tới hay ngó qua sách báo nhảm nhí, những hình ảnh khiêu dâm; tất cả những gì nguy hiểm gặp đâu tôi sẽ xé và cho vào lửa, dù là do bạn tôi cầm, miễn là khi hành động như vậy sẽ không gây thêm tai họa nặng hơn.

6. Không những tôi cố nêu gương đoan trang trong lời nói, mà ngay trong gia đình cũng không được nói câu chuyện thiếu đoan trang, tình tứ, những lời ẩn ý, hát những bài tình ca nhất là khi có mặt tôi. Sẽ sửa chữa sự mất nết nơi kẻ khác cách dịu dàng, nếu họ không nghe, tôi sẽ bỏ đi để nói lên rằng tôi không thích, không chịu được. Nơi chủng viện, tôi sẽ rất cẩn thận về điểm này và để mắt tránh xa những chiều hướng nghiêng về tình riêng giữa bạn đồng giới, những hành động và lời nói có thể thường tình đối với người đời, nhưng nơi giáo sĩ là điều bất xứng.

7. Khi nói cũng như khi ăn, tôi sẽ rất tiết độ; luôn luôn phải có vài sự hãm mình nhỏ. Rượu nho cũng phải cẩn thận, vì rượu và đàn bà nguy hiểm ngang nhau: “Rượu và đàn bà làm hư hỏng những kẻ thông minh” (Hc 19,2).

8. Đối với thân xác, phải rất nết na, khi ở một mình cũng như khi ở trước thiên hạ, từ cái nhìn, đôi tay hay bằng tư tưởng. Để tránh những hành động, dù là vô tình, tối khi nằm ngủ, tôi sẽ mang tràng hạt vào cổ, đôi tay xếp lên ngực như hình thánh giá, và cố tập để sáng mai khi thức dậy vẫn thấy mình nằm đúng như vậy.

9. Trong mọi lúc, tôi sẽ tự nhủ mình phải trong sạch như thiên thần; từ con người, đến đôi mắt, lời nói và cử chỉ đều phải làm sáng tỏ đức trắng trong, đặc điểm của ba thánh trẻ Luy, Stanislas và Gioan, và đức khiết tịnh mà mọi người đều mến phục, đều quí chuộng, biểu hiện của một trái tim và một tâm hồn trong trắng được Chúa yêu thương.

10. Tôi phải luôn nhớ rằng, dù ở một mình, tôi vẫn không lẻ loi, vì có Chúa, có Đức Mẹ, có thiên thần bản mệnh nhìn thấy tôi. Nếu thấy sắp có hành động nào lỗi đức khiết tịnh, hơn bao giờ hết tôi sẽ quay ngay về phía Chúa, phía Đức Mẹ và thiên thần bản mệnh, với một lời nguyện sẵn sàng nơi môi: “Lạy Mẹ Maria vô nhiễm xin cứu con”. Đồng thời nhớ đến trận đòn của Chúa, nhớ tới chung cuộc đời người như Đức Chúa Thánh Thần đã dạy: “Hãy nghĩ đến đời con chung cuộc thế nào, thì mãi mãi con sẽ không phạm tội” .(Hc 7,36)

1898

GHI CHÚ TÂM LINH

[4]

27/2/1898

Tuần này tuy là tuần thứ nhất ngay sau cuộc tĩnh tâm nhưng thật tồi tệ, tôi đã trải qua những sự chia trí thường xuyên trong giờ kinh nguyện. Tuy tôi có cố gắng nhưng lo ra là hậu quả của sự thiếu cấm trí trong ngày. Dù sao tôi cũng đã qua một tuần đần độn.

Tệ hại, là thay vì khiêm nhường khi thấy mình chia trí, tôi lại buồn và ái ngại. Xin Chúa tha thứ, Chúa muốn tôi thấy sự thật của con người tàn tệ của tôi. Chúc tụng Chúa.

Giờ đây, tôi sẽ tập trung tâm trí hơn. Xin Mẹ Maria giúp con, xin thiên thần bản mệnh và Thánh Berchmans phù hộ tôi. Dù tôi khốn cùng, nhưng Chúa biết tôi mến Chúa. Xin Chúa chúc lành và đừng thịnh nộ với tôi dù tôi tội lỗi. “Lạy Chúa, Chúa biết con mến Chúa” (Ga 21,17).

Tuy bớt lo ra, nhưng chưa tập trung hẳn. Mấy ngày nay ít dùng lời nguyện tắt, do đó kém kết hợp với Chúa Giêsu.

Chúa Nhật 6/3

Càng đi tới lại càng thấy mình lùi. Từ nay về sau sẽ đặc biệt tập trung tâm trí vào lúc sáng sớm và lúc chiều hôm khi vào nhà ngủ; dùng nhiều lời nguyện tắt trong ngày, đặc biệt giờ giải trí, không để mình quá vui. Làm cách sao để Chúa Giêsu sẽ nói với tôi như đã nói với Thánh Têrêxa: “Ta tên là Giêsu của Têrêxa”. Muốn được như vậy trước tiên con phải là Angelo của Giêsu. Ước gì được vậy. Xin Thánh Giuse giúp con cho con tập trung như Ngài, xin Chúa Giêsu thương xót con.

Chúa Nhật 13/3

Tuần qua lắm sơ suất. Trong lớp, tôi đã nói những lời vô ích, ngu xuẩn; xét mình vội vã, không đủ tập trung tâm trí khi sáng thức dậy, gây thiệt thòi cho giờ nguyện ngắm.

Ít dùng lời nguyện tắt như đã định. Tuần này tôi sẽ đặc biệt lưu ý về ba điểm trên. Tôi không để mình lo buồn khi nhớ đến tình cảnh hiện nay của gia đình, nếu có nhớ đến là xin Chúa Giêsu giúp đỡ gia đình tôi, cho họ nhẫn nại, xin tha thứ kẻ làm hại chúng tôi, đừng để xảy ra những gì làm phiền lòng Chúa.

Xin giao vụ này cho Đức Maria và Thánh Giuse để sự thật và sự vô tội được lộ rõ. Thật là sự thử thách nặng nề cho tôi. Dù có thể nào, xin chúc tụng Chúa, xin vâng ý Chúa.

Chúa Nhật TĨNH TÂM 20/3

Một tháng đã qua từ ngày Tĩnh tâm, tôi đã tiến đức đến đâu? Thật vô phúc cho tôi!

Những ngày sau này, khi xét tổng quát về mọi hành động, tôi thấy đủ lẽ để xấu hổ và hạ mình. Việc này cũng thiếu sót không đạt mức trọn hảo; nguyện ngắm không thật hẳn hoi, cả Thánh lễ, vì tôi thiếu cấm trí trong khi rửa mặt; không sốt sắng viếng Thánh Thể như trước, xét mình tổng quát với ít hay không có hiệu quả, vẫn chia trí đặc biệt trong giờ kinh chiều; tôi thấy mình chậm chạp phần nào do trời nóng nực gây nên; nói tóm là, tôi mới ở bước đầu của cuộc hành trình dự định. Nhục thay! Những tưởng nay tôi đã phải nên thánh, nhưng kìa tôi vẫn là tên khốn cùng như trước.

Đó là lý do để tôi hạ mình thẳm sâu, biết mình vô dụng. Khiêm nhường, khiêm nhường, khiêm nhường! Giữa cảnh khốn khổ này, tôi cám ơn Chúa vì đã không chê bỏ tôi như tôi đáng chê bỏ. Nhờ ơn Chúa tôi vẫn còn quyết định tiến và nhờ đó mà đi tới. Nếu tôi muốn tiến, phải khởi sự ngay! Tôi xin khởi sự lại. Làm sao đây? “Nhân danh Cha và Con và Thánh Thần, dưới sự bảo trợ của Đức Mẹ, chúng ta tiến lên.”

Điều cần lưu ý là phải sửa chữa ngay những thiếu sót đã được ghi nhận. Thế đã quá đủ. Để tĩnh tâm lần tới sẽ xem sao. Trong khi chờ đợi, xin Chúa chúc phúc cho con.

THỨ HAI 28/3

Tôi đã hứa, nhưng đã thực hiện được gì? Cứ thế này công việc hỏng mất. Tôi vẫn đứng lì một chỗ, lý do là vì thiếu sự tập trung tâm trí. Do đó, mọi việc đạo đức đều không đạt mức độ mong muốn: nguyện ngắm, viếng Thánh Thể, kinh chiều, xét mình vẫn thiếu một cái gì. Đang khi tôi hằng khuyên các bạn hãy giữ tâm hồn an tĩnh, còn mình thì thật đáng tủi hổ!

Lẽ ra mình phải nêu gương, thế mà kẻ khác đã qua mặt về phương diện đạo đức. Phải tận tâm giữ tâm hồn an tịnh trong mọi sự. Đề tài nguyện ngắm khi mai về những phương tiện dồi dào Chúa dùng để cứu rỗi tôi, nghĩ tới càng thêm thẹn.

Thôi nên chấm dứt cái trò diễu cợt đối với Chúa, đối với Ngài không nên làm thế. Từ nay về sau sẽ thật đứng đắn. Giữ sao cho tâm hồn an tịnh suốt ngày, không nên bận rộn vì kỳ thi lục cá nguyệt sắp đến: tuyệt đối không sai luật nhà, đặc biệt điểm thinh lặng.

Tôi sẽ liên kết với Giêsu Thánh Thể, là bạn và là sức mạnh của tôi. Rồi đâu sẽ vào đó. Giêsu xin thương xót con.

THỨ HAI 4/4

Tuần này xem chừng khá hơn, nhưng không tốt hẳn; nhiều lúc vấn đề thi cử bận rộn làm mình bận tâm.

Đặc biệt việc tập trung tâm trí khi cầu nguyện còn phải lo nhiều. Phải hãm mình, phải hạ mình, đó là của lễ mà Chúa Giêsu xin tôi nhân mùa Thương khó. Từ chối chăng? Không bao giờ, thưa Chúa Giêsu!

Tuần Thánh đã qua, nghỉ lễ cũng qua, không tiến mà lại cứ lùi. Thề hứa, như thế mà xem được à? Cụ thể là tôi đứng lì ra đó. Hay hơn nữa, thường tuần nào cũng ghi nhật ký, vậy mà gần ba tuần nay không ghi gì cả kể từ hôm tĩnh tâm. Giêsu, xin thương xót con.

Tại sao? Xem chừng tôi vẫn mến Chúa, muốn hoàn hảo, thế mà việc đạo đức phải kể là tệ, ngồi, quỳ đó mà đầu đi đâu, ít dùng lời nguyện ngắn. Chúa hài lòng với những ngày nghỉ lễ như thế không? Dĩ nhiên tôi không mấy hài lòng, và mong được đứng đắn chặt chẽ hơn trong mọi sự. Một sơ suất năng xảy ra, vì tại tâm tính tôi nó là thế: là hay tỏ ra mình giỏi, để rồi phán đoán, giải quyết lôi thôi. Kiêu ngạo, kiêu ngạo, kiêu ngạo; tính tự ái cũ vẫn xuất hiện. Kỳ hè sau phải cẩn thận về điểm này kể cũng đủ. Dù sao cũng đã qua; tôi tưởng mình không thiệt thòi gì trong tháng hè: cám ơn Chúa Giêsu. Ngày mai bắt đầu lục cá nguyệt mới. Thích quá!

Tháng Năm, tháng Sáu sắp đếp, hai tháng Chúa Giêsu sẽ ban cho tôi vô vàn ân phúc. Gia đình bị lâm lụy, tôi lo quá; nhưng thôi, can đảm lên. Tất cả vì Giêsu và cho Giêsu, rồi muốn ra sao thì ra.

Chúa Nhật 1/5

Ngày tuyệt đẹp. Hôm nay là Thiên Đàng cho cả một tuần không mấy sốt sắng, trái lại còn chia trí và một ít lạt lẽo. Giêsu nhân hậu còn cho tôi mừng tháng Năm này, một dịp mới, may mắn giúp tôi tiến thêm trong đức mến, nhờ bí quyết tôn sùng Đức Maria. Nhiều hy vọng nơi Mẹ Maria, Mẹ của tôi; nếu Ngài giúp, chắc chắn tôi sẽ tiến bước.

Hai nhân đức tôi đặc biệt xin trong tháng này: là khiêm nhường và yêu mến Giêsu Thánh Thể, ơn mà tôi năng xin cho các bạn tôi. Xin Giêsu ban cho con yêu mến Đức Maria, Mẹ của Chúa và của con. Những gì tha thiết của lòng tôi, những lời hứa, kinh nguyện nhờ Maria mà dâng về Chúa và nhờ Giêsu mà đến với Maria. Chắc chắn Thánh Gioan Berchmans sẽ tiếp tay và cầu nguyện với tôi trong tháng này. Ngài rất mến Đức Mẹ. Tôi sẽ cố canh chừng chính mình để thắng từ từ những tình dục, đặc biệt tính tự ái.

Sẽ giữ luật nhà rất chín chắn, bỏ hẳn ý riêng. Đặc biệt thinh lặng trong lớp, không thốt một lời. Sẽ dùng thật nhiều lời nguyện tắt. Sẽ thuyết phục đồng bạn là, muốn trực tiếp đến với Giêsu, phải qua Maria. Chắc rằng tôi sẽ là tất cả cho Maria để nên tất cả cho Giêsu. Tôi sẽ trung thành với tất cả những luật viết ra đây liên quan đến tháng này, để triệt để sống như tôi đã dốc lòng trong kỳ tĩnh tâm. Thiên thần bản mệnh xin đánh thức nếu tôi thỉu ngủ. Trong khi chờ đợi, xin Giêsu và Maria chúc lành, bảo vệ, ban cho tôi mọi sự cần thiết, kể cả thiện chí, và tôi sẽ nên thánh.

Chúa Nhật TĨNH TÂM 15/5

Tuy không thấy mình cho rõ, nhưng dường như tháng này tôi nhiều tự phụ, tự mãn, tự ái, khi đến với cha linh hướng, ngài cho tôi thấy thêm rõ điểm ấy.

Rồi sẽ ra sao đây? Giêsu nhân ái, Chúa biết con chỉ muốn phục vụ Chúa và hết sức cố gắng dằn lòng tự ái. Nhưng, lại lầm lỡ mãi. Maria có lẽ chờ đợi cái gì hơn nữa, vì con chỉ mới làm được đôi việc bên ngoài, còn lắm sơ hở và lo ra nhiều khi cầu nguyện. Con phải thật sự tập trung tâm trí.

Còn hy vọng, vì còn mười lăm hôm mới hết tháng. Trong khi chờ đợi xin Giêsu và Maria cho con khiêm nhường, và lời nguyện tắt hay nhất sẽ là; “Ôi Maria khiêm nhường, xin cho con giống Mẹ”. Khiêm nhường tôi đã xin với Giêsu Thánh Thể, đặc biệt tôi tập khiêm nhường khi gặp sự khó, khiêm nhường với anh em, khiêm nhường trong tư tưởng: Chính điểm này tôi hay vấp ngã, Luciphe ngã cũng ở điểm này. “Giêsu Maria biết con mến hai Đấng”. Xin Giêsu thương con.

THỨ NĂM 25/6

Thật xấu hổ mà thú nhận rằng, tôi không mấy tử tế trong tuần chín ngày Lễ Hiện xuống này. Nếu cứ thế, tôi sẽ làm hỏng những gì tôi vừa xây dựng được đến giờ này. Thôi tôi xin hạ mình và trông cậy. Còn ba hôm mới đến lễ Hiện xuống, nên lo làm Tam nhật đền tạ, cố gắng trong các việc đạo đức cho hết sức hẳn hoi, hướng lòng trí về Chúa và Mẹ, dùng nhiều lời nguyện tắt. Sẽ đặc biệt cầu nguyện cho các thầy sắp được phong chức, cầu cho kẻ tội lỗi trở lại, cho Giáo Hội ly khai hiệp nhất. Như thế sẽ kết thúc đẹp đẽ tháng Năm, và chuẩn bị cho tháng Sáu, kính Thánh Tâm mà tôi rất tôn sùng. Để bảo đảm cho sự dốc quyết, tôi sẽ tuyệt đối thinh lặng trong lớp.

Ôi Maria, tất cả niềm hy vọng con đặt nơi Mẹ, hãy mang Thánh Thần đến với con để con hiểu rõ sự yếu hèn của mình và thêm mộ mến Giêsu.

Chúa Nhật CHÚA BA NGÔI 5/6

Ngợi khen Giêsu! Vì trong tháng Năm và Chúa Nhật kính Đức Chúa Thánh Thần, tôi đã xin Giêsu và Maria ơn khiêm nhường, nên đã được nhiều dịp để thực tập. Có người đã thưa trình lên các vị Bề Trên về những sự kiêu hãnh của tôi trong tháng hè, tuy báo cáo có quá đáng, tôi đã bị la mắng cách đích đáng. Phải hạ mình ngoài ý muốn; nhưng thực tình, không phải là không chính đáng vì tôi có lỗi phần nào. Nhưng, nếu vì thế mà các vị Bề Trên in trí xấu cho tôi, sẽ làm sao đây?

Thôi thì việc phải tới, sẽ tới; cuối cùng mọi sự đều êm đẹp, cái gì đúng, cái gì sai trong lời thiên hạ tố giác tôi tự nó đã ra ánh sáng. Tuy nhiên, đây là một vố rất đau, làm cho tôi suy nghĩ mà phát khóc. Cũng tại tôi nghĩ ngợi xa quá sự người ta cáo tôi, nhưng dù sao tôi cũng có sự kiêu ngạo, và tại kiêu ngạo tôi mới bị tố cáo. Tạm thời cứ cho kẻ tố cáo là phải đi, rồi thôi bỏ qua, đừng nghĩ là ai đã tố giác, chỉ nên cầu nguyện cho họ, phải chăng họ là khí cụ do tay Chúa dùng để đưa tôi vào đúng nẻo của Chúa.

Vậy cần phải khiêm nhường, hạ mình nhiều hơn, canh chừng những thái độ mà người ta đã tố giác – và phần nào tôi phải nhận là họ nói đúng, vì tôi có lỗi. Do đó tôi sẽ cố gắng năng dốc lòng lại về điểm này. Nhờ biết kết hợp với Chúa Giêsu (vì lúc này phải nhận là tôi đần độn), nhờ tự kiểm thảo gắt gao và nhờ sự viếng Thánh Thể.

Đây tháng Thánh Tâm, tôi rất quý mến, dịp tốt để thêm đức khiêm nhường và nhờ đó tiến về đức ái; chuẩn bị ngay cho những ngày hè đáng tiếc, và sẽ không tạo nên dịp cho kẻ khác thêu dệt lắm chuyện về tôi.

Cám ơn Giêsu, ít là đã cho tôi ý chí muốn sống khiêm nhường. Chúa hiểu lòng tôi, Chúa biết tôi mến Chúa. Ngay bây giờ phải sống trong sự số sắng, vì chúng ta đang ở vào tháng của Tình yêu.

Chúa Nhật 12/6

Tuần này xem như không tệ lắm. Tuy nhiên vẫn phải hối hận vì thiếu tập trung trong lớp, đặc biệt giờ văn chương vì muốn tỏ mình lanh trí nên đã có những tiếng vô ích và đần độn; chia trí một ít khi lần chuỗi, khi nguyện ngắm, lo ra nhiều trong giờ xét mình trưa. Thế là chưa đi đến đâu cả. Cần thêm nỗ lực, chú ý và khiêm nhường. Cái tội tôi đang mang là thiếu trật tự ngay trong việc thiêng liêng, đang khi tôi hăng hái kêu gào và bảo kẻ khác giữ trật tự.

Tôi phải triệt để theo lối này, là những gì mình chưa cố gắng thực hiện nơi mình thì đừng có khuyên kẻ khác, vì tôi hay làm ngược, Ví dụ, tôi khuyên kẻ khác mến Chúa Giêsu Thánh Thể, làm cho kẻ nghe có quan niệm tốt đối với tôi, khi nghe tôi nói rất hùng hồn; mà thật ra tôi còn xa ngàn dặm, thua cả bạn bè. Trong đời sống thiêng liêng tôi cần thực hiện cho có phương pháp. Ví dụ, khi xét mình, tôi nên chọn một trong các tật xấu của mình, rồi đặc biệt và thẳng thắn lưu ý một điểm đó thôi. Trong tuần này, tôi sẽ chú ý hơn trong giờ văn chương, tập cấm trí hơn trong giờ suy gẫm, lần chuỗi và xét mình tối cách tổng quát. Ngoài ra, bao giờ tật kiêu ngạo cũng phải được theo dõi luôn trong mọi lúc, đặc biệt khi giao tiếp với kẻ khác, không nói về mình trong các buổi họp mặt, phải che giấu lỗi của anh em và không bao giờ nói ra hay gây dịp cho kẻ khác phát giác được sự lầm lỗi của anh em.

TĨNH TÂM THÁNG 19/6

Nếu tuần này thấy mình kết hợp với Chúa Giêsu hơn, nhờ ơn Chúa tôi đã được nhiều tư tưởng hay, nhiều tâm tình tốt, chắc rằng tôi đã gặp nguồn vui trong Thánh Tâm, đặc biệt khi rước lễ ngày thứ Sáu. Nhưng tôi lại không làm hài lòng Trái Tim Chúa, vì vẫn tái phạm những lỗi mà tôi đã hối hận kỳ trước đây. Như: nói lời vô ích trong lớp, không tập trung đủ khi lần chuỗi, suy ngắm và xét mình ban tối không mấy kết quả. Tôi tạo thêm gai bao Trái Tim Chúa! Thế nghĩa là? Là tôi không yêu mến như tôi đã hứa, yêu mến bằng miệng mà thiếu hành động. Đáng buồn nhất là vì không trung thành thi hành điều tôi đã bao lần dốc quyết là không một tiếng nói về chính mình, dù là cái xấu của mình, hoặc là chỉ nói cái tốt của anh em thôi….

LỄ THÁNH LUY 21/6

Chúa Nhật cách đây hai hôm, vì chuông báo hiệu chấm dứt giờ tĩnh tâm làm tôi phải bỏ dở dang trang nhật ký, nay ngày kính Thánh Luy Goudaga, tôi xin viết tiếp. Lần trước tôi thấy mình thiếu sót trong sự khiêm nhường. Do đó phải hết sức chú ý và canh chừng gắt gao mình về điểm này. Về tật kiêu căng đã nhập vào xương tủy đến đỗi hết giờ mình sai, mà lại tưởng mình làm phải, bác ái với anh em. May mà những dịp bắt tôi phải hạ mình có rất nhiều.

Ví dụ, hôm nay đến lượt tôi đưa hào quang ra vào giờ kinh chiều, tôi đã sửa bộ mặt kỳ dị mà chính tôi đã có lần phê bình nơi anh em. Mọi người đã cười tôi, đáng kiếp; lần sau sẽ khiêm nhường hơn và hành sự hẳn hoi hơn. Vả lại, với tư cách là niên trưởng, tôi đã làm gương xấu cho kẻ khác. Dù sao, xin dâng sự nhục nhã này kính thánh Luy. Nhưng, không nên tái phạm, tháng hè này tôi sẽ học kỹ các nghi lễ.

Không những cẩn thận trong lời nói, còn phải rất tập trung trong giờ đạo đức, năng dùng lời nguyện tắt…. Thánh Luy chứng cho sự dốc quyết này, người sẽ giúp tôi thực hiện.

Chúa Nhật 10/7

Những ngày qua tệ quá! Ít lòng mến Chúa. Đã được ơn mới, là vừa nhận hai chức một và hai, thế mà cứ đứng lì ra đó. Sẽ có nhiều bài thi cuối niên học, vì mệt nhọc, nên lôi thôi trong việc đạo đức, viếng Thánh Thể và xét mình. Hiện giờ các lo lắng phiền muộn đã qua, tháng hè sắp đến. Quá lắm rồi, đừng làm phiền Chúa Giêsu nữa. Xin Chúa giúp con, con ở với Chúa luôn mãi.

THỨ BA 19/7

“Lạy Thầy, xin cứu chúng con, chúng con chết mất!” (Mt 8,25)

Vừa qua ba hôm hè. Thế mà đã mệt, nhìn bao cảnh khổ, sống giữa ngờ vực, lo sợ không ngừng, bao lần tôi khóc và kêu van. Nhục quá! Tôi tận tình cố gắng để làm việc hẳn hoi, yêu những người có vẻ không mấy thích tôi, thế mà họ nhìn tôi bằng cặp mắt ngờ vực, tránh động đến vài điểm không muốn đề cập đến vài vấn đề. Khổ quá! Phải chăng, chỉ tại tôi in trí thôi. Tôi mong là tôi hiểu sai, tôi muốn là tôi hiểu lầm, tuy vậy lòng này vẫn đau khổ; đau khổ trong khi tôi mong được hạnh phúc.

Đang khi tôi tìm làm vừa ý họ, người ta lại bỏ rơi tôi. Ai thấy rõ nỗi khổ của tôi, ngoài Chúa Giêsu. Chỉ có Chúa biết, vì tôi chỉ tâm sự với mình Chúa, xin mình Chúa sắp xếp cho tôi, không phải chấm dứt buồn khổ, mà là chấm dứt những câu chuyện đã gây ra và kết thúc không đến đâu.

Hè này tôi đặc biệt khiêm nhường và yêu mến. Nhất là khiêm nhường trong tư tưởng, vì nếu tôi có khiêm nhường, tức không kiêu căng, chắc chắn không xảy ra những việc lôi thôi như đã xảy ra. Càng đi tới, tôi càng thấy phải khiêm nhường. Nếu khiêm nhường, tôi sẽ bớt đau khổ, dù đau khổ có lớn lao vẫn chưa sánh được với sự đau khổ của Giêsu, Maria và các Thánh.

Yêu mến đặc biệt phải có khi tôi ở nhà thờ và làm những việc đạo đức.

Hè không còn giờ văn chương và khoa học, nhưng Bí tích Thánh Thể là nhà trường trên trời vừa mở ra cho tôi với một giáo sư rất có thực tài là chính Đức Giêsu Kitô. Hai khoa chính được dạy là yêu thương và khiêm nhường.

Tôi sẽ đi học trường Giêsu để luôn luôn mến yêu và khiêm nhường. Xin Chúa và Mẹ hỗ trợ, để tôi xứng đáng nghe lời chỉ giáo cao quý một cách hữu ích; cựu học viên của trường là các Thánh, những mẫu gương cho tôi; đồng chí của tôi là những tâm hồn công chính sống để làm vinh danh Chúa và mở rộng bờ cõi nước Chúa Kitô.

Nhưng, tôi thấy mình cần khiêm nhường hơn tình yêu, vì khiêm nhường là đường vững chắc đưa đến tình yêu, do đó tôi nỗ lực đạt được đức nầy. Như đã dự liệu lúc tĩnh tâm, là mỗi chiều tôi sẽ ghi những sơ suất đặc biệt về mặt này, để ngày mai sửa chữa.

Chỉ cần khiêm nhường và tình yêu, các sự khác tùy Chúa. Nếu Chúa muốn tôi tiếp tục chịu khổ nhục xin vâng ý Chúa, chỉ xin ơn cao trọng là được đau khổ với Chúa và vì Chúa.

Phải can đảm giữa khổ nhục, vì đây chỉ mới là giáo đầu cho những gì sẽ tới mai sau ở chức linh mục, linh mục của tất cả vì Chúa Giêsu. Xin Mẹ bảo trợ, xin Thiên Thần bản mệnh đánh thức, xin Gioan Berchmans quí yêu cùng đi và gìn giữ trong sự bình tĩnh, an bình và đứng đắn mà ngài là mẫu gương, hiếm có.

Phần thưởng mà tôi mong Chúa Giêsu trả cho công việc tôi làm, là như Thánh Camilô Lellis: “Đau khổ và chịu nhục vì Chúa”. Amen

CHIỀU HÔM ẤY 19/7

Lần chuỗi với gia đình, và đọc nhật tụng kính Đức Maria phải tập trung hơn, xem chừng hôm nay hà tiện lời nguyện tắt. Mai sẽ khá hơn.

Phần khác, hôm nay già chuyện làm mất giờ ở dưới bếp.

Về tính tự ái (bạn thân tín của tôi) hôm nay xem chừng nó chịu nghe tôi; đặc biệt là vì hôm nay tôi đã can đảm đến thăm ông bạn ở Baccanello, ông này xem chừng đã đóng vai chính trong việc tố cáo tôi với các bề trên, dịp nghỉ lễ Hiện xuống vừa qua. Ông ta tiếp tôi tương đối lạnh nhạt.

Dù sao, đó là dịp cho tôi thêm khiêm nhường, mai này nếu gặp những chuyện tương đương, tôi sẽ đàn áp tính tự ái và sẽ tự nhủ: hay cho mi; mi đáng được cư xử như thế; người ta có tiếp mi, dù rất lạnh nhạt cũng là quá vinh dự cho mi rồi, vì mi tội lỗi, ngu si và thối nát.

CHIỀU THỨ TƯ 20/7

Vẫn phải:

1. Tập trung hơn trong khi cầu nguyện.

2. Bớt ngủ gật khi nguyện ngắm.

3. Đọc nhiều lời nguyện tắt hơn.

Đó là ba lỗi lầm của tôi hôm nay. Còn thằng bạn tự ái của tôi, xem chừng hôm nay nó im hơi lặng tiếng. Để mai rồi xem. Xin Chúa đến cứu con. Chúa biết con mến Chúa.

THỨ NĂM 21/7

Hôm nay lần chuỗi không tập trung mấy, chắc Mẹ Maria không hài lòng. Như thế là ?

Nhiều ngày hè đã qua, tôi phải làm việc nghiêm chỉnh hơn. Vậy, ngày mai, tôi bắt đầu thêm giờ viếng Thánh Thể phụ vào buổi trưa. Qua sách Viếng Thánh Thể của Thánh Alphongsô, Chúa Giêsu đã soi cho tôi hiểu rõ là Chúa rất thích thú khi chung sống với loài người. Thế mà, nhà thờ bé nhỏ của họ đạo tôi đã bị bỏ hoang, không ai tới gặp, Chúa và tôi trong ngày đôi ba lần gặp nhau, thế là đúng, vì tôi có giờ, tôi sẽ đi thêm vài lần để thăm Ngài ít ra để chào hỏi Ngài. Chúa sẽ hài lòng. Và Chúa sẽ trả lại cho tôi cũng như thế.

THỨ SÁU 22/7

Lại thiếu tập trung lần chuỗi được sao? Thôi để mai xem.

Cần chuẩn bị để khỏi ngủ khi học. Khi trò truyện đừng nói nhiều như hôm nay, tuy hôm nay không nói gì để phải hối hận, nhưng ngạn ngữ bao giờ cũng rất đúng là: “nói nhiều lỗi nhiều” (Cn 10,9).

Ngay về những tư tưởng, dù nó tốt và đến bất ngờ trong trí óc làm tôi thích thú, tôi vẫn phải cẩn thận, để khỏi chia trí; muốn tập trung tâm trí cầb phải dùng nhiều lời nguyện tắt, nhiều hơn mãi.

THỨ BẢY 23/7

Xét kỹ lại, hôm nay còn lặp lại lỗi cũ là: đến đâu cũng nói dong dài, thật giống một tên siêng nói nhất thế giới.

Nói hăng quá, không kịp nhớ, nhưng suy nghĩ kỹ lại thấy hối hận; ngăn ngừa trước là hơn. Thật ra tôi không nói xấu ai, nhưng cũng phải coi chừng. Đó cũng do tự ái muốn tỏ mình là người bặt thiệp.

Ôi! ông bạn tôi ơi, hãy biết mình, rồi sẽ thôi nói nhiều và nhờ đó mà tập trung hơn khi cầu nguyện, và mới siêng đọc lời nguyện tắt: “Giêsu xin thương xót con”.

Chúa Nhật 24/7

Vẫn tật không làm việc gì cho hẳn hoi việc đó, như lần chuỗi thiếu tập trung. Hôm nay viếng Thánh Thể cũng giảm đi.

Biết bao nhiêu lý do để hạ mình. Cái “tôi” còn đó, ơn Chúa làm sao có.

Mai, tôi sẽ tỉ mỉ, làm việc gì cũng thật chín chắn: suy ngắm, lần chuỗi, nhật tụng, viếng Thánh Thể, - và luôn luôn khiêm nhường, Chúa thương mới giúp đỡ. Dù người nhà có làm phiền, tôi sẽ không có một lời bực tức. Xin Giêsu canh chừng giùm con.

THỨ HAI 25/7

Chiều nay tôi đã phải khóc với cha sở, khóc với Chúa Giêsu, xin Chúa nhận nỗi lo buồn và nước mắt của con mà tẩy rửa tội lỗi con; vì sự đau buồn đó xin cho con khiêm nhường và thương giúp gia đình con. Maria xin cứu giúp con.

TĨNH TÂM THÁNG 26/7

Nhìn lại một tháng sắp qua, biết bao lần chia trí và thiếu khiêm nhường: cần tập trung như khi ở chủng viện, cần nhiều khiêm nhường trong tháng hè. Có lẽ chia trí phần nào đã nhẹ đi (tuy không khỏi hẳn). Vậy tôi sẽ chú ý nhiều đến sự khiêm nhường, cố đứng vững trong mọi thử thách, hiện rất nhiều. Tôi thấy có một nguồn nâng đỡ lớn lao, nhờ hòa hợp tư tưởng và tâm tình với Giêsu Thánh Thể. Ngài là bạn tôi, chúng tôi yêu nhau chân thành, và yêu Giêsu đi theo sự khiêm nhường. Trước Thánh Thể, tôi luôn bày tâm sự, nói lên mọi lo âu buồn phiền, nhờ Ngài mà tôi được ơn kiên nhẫn trong những thử thách hiện nay gần như liên miên, Chúa giúp tôi đem lại sự bình an cho gia đình đang buồn rầu quá lẽ. Chúa dạy con thương người lân cận, tha thứ và khoan dung đối với tật xấu của họ. Nếu tôi bị chửi bới, bỏ rơi đến phát khóc, gần Thánh Thể tôi thấy mình được an ủi vì được giống Giêsu, còn hơn tôi, Ngài bị xúc phạm, bỏ rơi, nhưng vẫn thương mọi người, nhờ vậy, nước mắt càng đắng cay, càng quí báu càng được công nghiệp, tôi sẽ không chán nản, vì thấy mình được vinh dự chịu đôi sự khó vì Giêsu, Ngài đã chết trên thập giá vì tôi, và đang tự tù hãm mình trong nhà tạm cũng vì yêu tôi.

Tiến trên đường gian nan, tôi càng thêm hiểu rõ sự cao cả của chức linh mục, phục vụ cho tình thương và dân chúng (…). Vậy, tại sao tôi không hạ mình? Tại sao không thinh lặng trong mọi trường hợp?

Xin Chúa cho con mến Chúa để con khiêm nhường, càng mến Chúa con sẽ thêm khiêm nhường hơn.

THỨ BA 26/7

Đừng bao giờ để cho mình ngủ trước trưa như sáng hôm nay. Mai sẽ lần chuỗi tập trung hơn. Tại sao không? Như đã hứa trong dịp tĩnh tâm, tôi sẽ uốn lưỡi trước khi nói; không tranh luận hoặc cho ý kiến khi không cần, như tôi đã làm hôm nay. Kết hợp với Chúa Giêsu và năng nguyện tắt.

“Lạy Chúa, Chúa biết con tội lỗi, nhưng xin thương con; con mến Chúa”.

THỨ TƯ 27/7

Khi Cha phó xứ đề cập với tôi một vài vấn đề không hợp ý, tại sao tôi không thinh lặng, thật khó hiểu. Tuy không nói gì sai lỗi, nhưng tính tự nhiên lần nào tôi cũng phán quyết như nhà tiến sĩ. Dù sao, khi nói chuyện xong, tôi vẫn thấy mình nói nhiều tuy đã hết sức cẩn thận. Kiêu ngạo đấy.

Hơn nữa, tôi hay lân la xuống bếp, nói chuyện vô ích; tôi phải kiềm chế tính tọc mạch muốn biết những chuyện không liên hệ đến mình.

Phải canh chừng đừng để ngủ gật trong giờ nguyện ngắm như sáng nay, lại còn ít nguyện tắt, lần chuỗi không hẳn hoi như chiều qua.

Chúa ôi, toàn là lỗi! Đấy tài của con làm được những việc như thế đó, liệu mà hạ mình. Giêsu của con, xin thương xót.

THỨ NĂM 28/7

Nhớ, đừng vô ý như hôm nay đi xa cả hai dặm mà đầu không nón.

Phải đọc nhật tụng kính Đức Mẹ cách hẳn hoi hơn. Thiếu kết hợp với Chúa Giêsu để thánh hóa ngày sống; muốn được vậy cần năng nguyện tắt.

THỨ SÁU 29/7

Khổ thật! Tình yêu Chúa Giêsu của tôi mỗi ngày nguội dần. Tôi viếng Thánh Thể mỗi ngày được có nửa tiếng vừa vặn trước khi lần chuỗi; trong ngày không mấy khi tôi nhớ đến Ngài. Trong giờ phụng vụ tôi chỉ có mặt cho có vậy thôi. Đã không tiến, còn lùi, thật xấu hổ; xin Chúa đốt lòng con bằng ngọn lửa nồng nàn của tình yêu Chúa.

THỨ BẢY 30/7

Thấy mình thiếu sót thì càng phải hạ mình. Tôi có sức mà làm thế không. Này tôi tưởng mình là cậu Sêraphim, mà thật ra tôi là Luxife con, kiêu căng và còn tệ hơn nữa. Ví dụ, hôm nay viếng Thánh Thể rất tệ, vì mãi lo ra, mà hỏng khi viếng Thánh Thể, con thuyền sẽ không chạy thẳng. Lần chuỗi mà đầu óc đi đâu. Kinh nhật tụng, thôi khỏi nói. Từ nhà tạm Chúa gọi tôi, tôi lại chạy trốn như mọi người ở đời. Tim tôi là tim gì?

Phải chi năng nguyện tắt. Đã hứa cả ngàn lần mà có thi hành đâu. Vậy, nhờ ơn Chúa, tôi xin thực hành ngay: “Lạy Chúa, nếu Chúa muốn, Chúa có thể làm cho con được sạch” (Lc 5,12).

Chúa Nhật 31/7

Chẳng tiến tí nào, hôm nay chỉ xét mình trưa cho có, không đọc kinh lúc chuông trưa. Thôi chấm dứt đi là vừa, xin Chúa thương xót.

Chiều nay tháng bảy qua, tháng khác đến. Tôi sắp qua tháng này, xin Chúa tha thứ mọi sự thất tín, xin dốc lòng canh tân cuộc sống.

Ngày mai bắt đầu mùa tha tội của Thánh Phanxicô, tôi sẽ đi xưng tội để được thật sự trong sạch, xin Giêsu nhân hậu cho tôi ơn trong sạch, đức mến và khiêm nhường thẳm sâu như thiên thần của Thánh Phanxicô. Ôi, Giêsu xin đừng bỏ rơi con.

THỨ HAI 1/8

Cần tập trung, nguyện tắt và chú ý nhiều khi lần chuỗi. Nên bỏ đi những tư tưởng, dù tốt thật, nhưng làm cho mình chia trí nhiều.

THỨ BA 2/8

Hôm nay cách chung không làm vui lòng Chúa Giêsu. Tôi cách xa Chúa, có viếng Thánh Thể mà… như không có. Xin Chúa cho con khiêm nhường hơn, nhận sự hư vô của mình, để tâm trí kết hợp với Chúa hơn; nếu cứ như thế này, sẽ đi sai đường mất. Xin đừng để xảy ra như thế, ôi Chúa Giêsu, con xin thề từ nay sẽ yêu mến Chúa mãi.

Ôi Giêsu, xin thương và tha thứ.

THỨ TƯ 4/8

Thôi, hãy chấm dứt tấn hài kịch tôi hay diễn đối với Chúa. Suốt ngày Ngài kêu tôi, chiều lại Ngài gọi tôi, kêu xin, nài nỉ tôi, tôi vẫn bỏ rơi Ngài. Xưa nay, chúng tôi nhẹ nhàng với nhau, hôm nay lại xử với nhau cứng cỏi thế này.

Mỗi chiều, sẽ xét lại. “Xin Chúa thương xót”. Rồi ngày mai cũng lỗi lầm, cũng sơ suất, chủng sinh mà sống thế này sao?. Như mọi hôm, ngoài những thiếu sót, chia trí, lo ra lại còn bỏ đọc sách thiêng liêng. Tuy bận việc nhưng việc đạo đức phải ưu tiên.

Vậy, xin nói thẳng, là cần chấm dứt những loại sơ suất rõ ràng và năng tái phạm; những điểm khác sẽ giải quyết từ từ. Thiên Thần bản mệnh và Gioan Berchmans thân yêu minh chứng cho quyết định và lời dốc lòng của tôi: hoặc là mai này viếng Thánh Thể và lần chuỗi hẳn hoi, bằng không thứ Sáu sẽ nhịn đói luôn buổi sáng, nguyện ngắm hai tiếng. Tính toán lại: tôi muốn làm hết cả hai điều.

Ôi Giêsu, xin Chúa chịu khó xem chừng con tí nào.

THỨ NĂM 4/8

Hôm nay cũng làm được chút ít, tuy không làm tất cả những gì phải làm. Viếng Chúa không sốt sắng lắm, lần chuỗi vẫn chia trí một ít. Hôm nay, bằng lòng vậy thôi. Mai sẽ liệu thêm.

Ai nói nghịch, vẫn còn phiền chưa hết. Ngoài viếng Thánh Thể hôm nay có lần chuỗi, đọc nhật tụng kinh Đức Mẹ.

Cẩn thận đừng đấu lý với cha phó, đôi khi quá trớn để bênh vực những người hay những hành động thật ra đáng trách, mà tôi tự cho là không; đôi khi có vẻ châm chọc, ai cũng biết; hoặc nói cách khôi hài dù rằng muốn đề cập vấn đề cách nghiêm chỉnh; thái quá bao giờ cũng không tốt, chuyện bé lắm lúc có thể xé ra to. Thôi liệu đấy; hãy sống khiêm nhường và sẽ không làm phiền ai. Ôi Giêsu!

THỨ SÁU 5/8

Hôm nay bỏ qua phận sự giúp các em tôi đọc kinh. Vì mến Mẹ tôi xin hứa trung thành điểm này nhân dịp bắt đầu cửu nhật.

Trưa ăn xong, ngủ hơi nhiều. Sẽ cho đồng hồ reo. Bốn mươi lăm phút đã quá đủ.

Mai bắt đầu chín ngày kính Đức Mẹ mông triệu, cần sốt sắng kết hợp với Chúa Giêsu qua lời nguyện tắt mà tôi rất cần đến.

Giêsu Maria, hãy nên mối tình duy nhất của con.

THỨ HAI 8/8

Đau răng quá, hai hôm không viết nhật ký được. Đây là dịp hãm mình vì Chúa, nhưng cũng tại nó mà chia trí khá nhiều.

Đã nghĩ, ngày mai sẽ đền tội vì sơ suất hai việc chính: Viếng Thánh Thể và lần chuỗi.

Thú thật, tôi không chăm chú đến cửu nhật, nên không mấy kết quả.

Thôi, phải sốt sắng lại. Không làm gì lớn lao lạ lùng, nhưng phải rất hẳn hoi trong việc thường ngày, trong sự kết hợp với Giêsu, hướng về Maria như ông bạn Carminatri đã viết thư cho tôi hồi sáng. Ôi Maria.

THỨ BA 8/9

Trước việc đạo đức, tôi phải nhớ câu: “Hãy chuẩn bị tâm hồn trước khi cầu nguyện” (Hc 18,23).

Như các thánh, khi đọc phải bình thản đừng chia trí về việc học hay việc gì khác. Không tiến tí nào hoặc dễ nản chí.

Xin Giêsu Maria cho con chút sốt sắng, để khỏi khô khan mất.

THỨ SÁU 12/8

Hôm kia không có nến, hôm qua hết mực, hai bữa không viết nhật ký.

Tuy mấy ngày qua không có lỗi gì nặng, nhưng chẳng có đức nào. Đứng lì, chẳng tiến được một bước. Phải chăng tại thiếu chú ý, không so sánh hôm nay với ngày qua để xem tiến lùi ra sao, xét mình trưa vì mục đích đó, tuy tôi cho rằng mình đã xét mình kỹ. Nhiều điểm không thành công, đúng hơn là lôi thôi, như viếng Thánh Thể, lần chuỗi và nguyện tắt.

Thật ra tôi xét mình có thiện chí, chính là nhờ ơn Chúa, xin tạ ơn Ngài. Nhưng hỏa ngục đầy dẫy người thiện chí, do đó tôi cần nên lành nên thánh! Vậy, cần đổi lối sống. Mai sẽ xưng tội và đặc biệt sống đời sốt sắng tôn sùng Mẹ Maria rất khả ái. Tôi sẽ chẳng bao giờ nói với ai về một lỗi rất nhỏ mọn mà có khi chỉ có tôi thấy nơi kẻ khác dù với người thân tín. Ôi Maria!

THỨ BẢY 13/8

Hôm nay, cách tổng quát, tiến hơn các ngày khác. Tuy nhiên, vẫn có chút lôi thôi trong sự kết hợp với Giêsu và Maria qua lời nguyện tắt, viếng Thánh Thể, lần chuỗi và nhật tụng kính Đức Mẹ. Tránh đề cập những vẫn đề làm cho đôi kẻ dễ nổi xung, vì làm cớ cho họ mất bình tĩnh vô căn cứ trong những việc không có lợi gì cho lòng đạo đức.

Ôi Maria! Mẹ không đến trợ lực lúc này con đang cần, con sẽ là chủng sinh loại gì, và mai này ra thứ linh mục nào!

THỨ HAI 15/8

Hôm nay: nguyện ngắm, viếng Thánh Thể, sách thiêng liêng, xét mình riêng, tất cả đều bay bổng. Nhưng, không cách nào khác được. Chắc Mẹ Maria cũng hỷ xả, vì con phải góp sức dọn mừng lễ này, là lễ long trọng nhất trong năm cho làng nghèo của con.

CHIỀU THỨ BA 16/8

Hôm nay, suýt nữa tôi lại rơi vào lỗi mà kỳ nghỉ lễ Hiện xuống vừa qua đã khiến tôi bị quở trách nặng, là muốn nói những chuyện mà chủng sinh không nên dự vào.

Thật ra, theo tôi, đã hết sức tế nhị, và chỉ đề cập đến đức đơn sơ, vâng lời, nhiệt tâm với Bề Trên và cái thiện ích mà người ta chờ đợi nơi linh mục. Tôi chỉ nói với cha phó, và cũng tại ngài đặt vấn đề trước, và trước đó tôi cũng đề nghị thôi đừng nói tới. Dù sao, đây là những câu chuyện mà các Bề Trên không bằng lòng, không phải phận sự của tôi để xét đoán. Tôi phải hết sức ở ngoài mọi cuộc bàn cãi về vấn đề này, và chỉ cần phải cầu nguyện để cho tất cả những gì mà linh mục làm được sáng danh Chúa.

Thật vậy, chính bữa cơm trưa tại nhà Cha sở dịp lễ Mông triệu, có các inh mục họp mặt đã đốt lòng tôi sốt nóng như trên; nhưng cũng vì kiêu ngạo là trước nhất. Không nên làm thế nữa, nhất là vì sau đó mọi việc đạo đức bị xáo trộn: hôm nay tôi đã xén bỏ một phần là đọc sách thiêng liêng, còn việc viếng Thánh Thể, lần chuỗi nguyện ngắm thì không ra gì.

Ôi Giêsu chừng nào con mới bắt đầu làm đẹp lòng Chúa?

THỨ TƯ 17/8

Cám ơn Chúa, hôm nay tương đối yên ổn. Đau răng hồi sáng lại càng làm cho ngày thêm đẹp. Nhưng, vẫn không khỏi lỗi vì đã muốn ngủ khi nguyện ngắm, kinh chiều đọc vội thiếu tập trung, không được một lời nguyện tắt.

Hôm nay được tin một người trong họ đạo qua đời, tôi có ngay ý nghĩ: nếu tôi chết, tôi có hài lòng với cuộc sống hiện tại của tôi không? Nếu khi chết mà tôi như thế này, chắc là không có gì gọi là bảo đảm. Phải, ước gì tôi được cái chết của người công chính (x. Ds 23,10), nhưng cho được vậy, tôi cần sống đời sống của người lành.

THỨ NĂM 18/8

Đừng quên, phận vụ của tôi là phải tránh tội và đồng thời phải làm lành. Hôm nay tôi vẫn có lỗi vì đã chia trí nhiều khi viếng Thánh Thể và lần chuỗi; vả lại tôi để vào giờ chót mới viếng Thánh Thể. Đối với Chúa Giêsu không nên đặt Ngài vào chỗ rốt.

Ôi Giêsu, chừng nào con mới được chút sốt sắng?

THỨ SÁU 19/8

Khi sáng ở nhà bếp, và suốt ngày không có nói lời vô ích, chăm chỉ hơn trong việc đạo đức và học hành, đặc biệt khi lần chuỗi và kinh nhật tụng Đức Mẹ. Tội nghiệp Mẹ, chưa có lần nào con làm cho Mẹ vui lòng. Ngày mai, thứ bảy ngày con xin dâng kính Mẹ.

Với bao nhiêu ơn Chúa ban đáng lý ra con đã là vị thánh cả, nhưng trái lại, thật là xấu hổ vì con rất tội lỗi!

THỨ BẢY 20/8

Hôm nay lại là ngày đần độn. Sáng này lân la với cha phó, rồi qua ông bác sĩ, chẳng làm gì cho có ích lợi. Cần lưu ý hai điều:

1. Cần sốt sắng và chú ý hơn để dọn mình nhận các Bí tích, đặc biệt phép Thánh Thể.

2. Cần mai danh ẩn tích thật nhiều, càng nhiều càng tốt, tránh đề cập đến những vấn đề không liên hệ gì đến mình, như đã nói trước; đừng ra vẻ thông minh, chỉ đường vẽ lối phải theo cho hai bạn Pierre và Paul. Việc hy sinh bé nhỏ này Chúa muốn tôi chấp nhận.

Ôi Giêsu xin cứu con khỏi tính nguội lạnh.

Chúa Nhật 21/8

Ngày mai con sẽ hành hương kính Thánh Alệsơn, để xin ơn làm tròn phận vụ người chủng sinh.

Xin thương con rất tội lỗi. Dốc lòng mà không giữ. Tội thì nhiều, mến Chúa không bao nhiêu. Hứa rồi bỏ qua.

THỨ BA 23/8

Thấy mình hèn nhát trong việc phụng sự Chúa. Thật là nhục nhã, con chỉ biết kêu: xin Giêsu thương xót con.

THỨ TƯ 24/8

Tuy không tệ như hôm qua, nhưng vẫn không tốt gì. Mãi chia trí trong giờ kinh nguyện. Cũng tại vì mãi nhớ các cuộc lễ kính Thánh Alệsơn. Cần thắng tính bồng bột để khỏi thành ra như người thiếu phán đoán.

THỨ TƯ TĨNH TÂM 31/8

Những cuộc chuẩn bị, cửu nhật và cuộc lễ long trọng kính Thánh Alệsơn cản trở tôi thực hiện việc đạo đức, lo ra chia trí. Lễ đã qua cần trở lại bình tĩnh và tĩnh tâm.

Tháng vừa qua rất tệ không cần nhắc lại để khỏi mất giờ, quyển nhật ký làm chứng quá rõ.

Điều làm tôi khiếp sợ là không kiên tâm phụng sự Chúa. Cả ngàn lần như Thánh Augustinô, tôi muốn chỗi dậy nhưng khác với ngài, vì tôi cứ ngã lại mãi.

Tệ hơn nữa, là đã lâu mà không xưng tội, lỗi tại làm biếng và nhiều lý do khác. Nên nhớ Thánh Carôlô xưng tội mỗi ngày đến hai lượt.

Kiêu ngạo đã ám trí khôn khiến tôi không biết mình khốn cùng đến mức nào. Hãy chỗi dậy, kìa Chúa muốn tiếp đón thân mật với tôi. Kết quả đặc biệt kỳ tĩnh tâm này sẽ là:

Viếng Thánh Thể trước khi đến Cha xứ tức khoảng 3 giờ chiều.

Trong câu chuyện, không bao giờ đề cập đến báo chí, thời cuộc, các đấng Giám mục, cũng không xen vào để bênh vực người bị công kích phần nào đích đáng, bởi ngờ rằng mình phải bênh vực họ. Nếu có ai ép buộc quá, tôi sẽ hết sức khôn ngoan thông qua và tỏ ra bác ái trong hết mọi sự.

Thêm nhiều lời nguyện tắt, đặc biệt với Đức Mẹ, hôm qua tôi vừa bắt đầu chín ngày tôn kính Mẹ.

CHIỀU HÔM ẤY

Ngày hôm nay tôi suýt lỗi vào điều hai mà tôi vừa dốc lòng khi tĩnh tâm. Khôn ngoan, đề cao cảnh giác, Satan quỉ quái hơn mi. Ôi Chúa Giêsu.

THỨ NĂM 1/9

Hôm nay không tệ lắm, nhưng không tốt lắm; phần nào chậm chạp cần sốt sắng hơn khi viếng Thánh Thể và lần chuỗi, vì đang tuần chín ngày kính Đức Mẹ.

Tội nghiệp Mẹ, con yêu Mẹ ít quá. Quên Mẹ luôn! Mai sẽ cố thi hành điều đã hơn cả ngàn lần dốc lòng, là hết sức sốt sắng viếng Thánh Thể và lần chuỗi. Được hai điểm này có lẽ cũng xong.

Ôi Mẹ Maria, chúng con cầu mong và trông cậy.

THỨ SÁU 2/9

Phần nào tiến bộ, cần tập trung hơn trong kinh nhật tụng kính Đức Mẹ và mỗi khi vào nhà thờ. Ngoài ra năng nguyện tắt vì rất có lợi. Ngợi khen Chúa Giêsu!

THỨ BẢY 3/9

Ngày yên tĩnh. Quá yên tĩnh nữa là khác, vì đã tránh không để mình hoạt động cách bồng bột. Lần chuỗi, kinh chiều phải khá hơn chút nữa.

Chuyện bé xé ra to, đấy cũng là bằng chứng của sự thánh thiện của mi đấy. Vì vậy, phải khiêm nhường, khiêm nhường nhiều hơn nữa.

Ôi Maria, hôm nay thành Turin đang nhóm Đại hội kính Mẹ kỳ ba, Mẹ nhớ rằng tâm hồn con đang kết hợp, như đứa con hèn nhất, với nhiều tâm hồn vĩ đại thành kính Mẹ, con sốt sắng nài xin Mẹ xuống ơn cho Giáo Hội và cho người tội lỗi.

Chúa Nhật 4/9

Rất cần phải nghiêm chỉnh trong nhà thờ và trong các nghi lễ trước dân chúng. Năng nhớ Đức Mẹ, vẫn cố viếng Thánh Thể sốt sắng, nguyện tắt hẳn hoi, đặc biệt những lời khích lệ kiêm nhường. Ôi Maria!

THỨ HAI 5/9

Mỗi sáng, khi rước lễ sao buồn ngủ quá, cần tìm cách thắng nó. Cần chấm dứt sự chia trí khi lần chuỗi, biết bao giờ tôi mới làm vui lòng Mẹ tôi? Mấy hôm nay tại Turin, nhiều giám mục, tín hữu đang làm rạng rỡ danh Nữ vương thiên đường, thật là những ngày vui, khải hoàn cho Mẹ, xin hiệp sự hèn mọn của con với những lời nguyện tắt, đặc biệt lần chuỗi. Ôi Maria!

THỨ BA 6/9

Thật không hiểu nổi, hứa thì nhiều, làm không bao nhiêu. Tại sao tôi thề sông hẹn biển, rồi chẳng có gì cả. Ít là tôi biết khiêm nhường.

Phí nhiều giờ cãi ký với cha phó, quên rằng: “nói nhiều, lỗi nhiều” (Cn 10,9). Mê ăn, ăn nhiều trái cây quá. Cẩn thận, hãy hãm mình, tập trung, đừng mê ăn. Linh dược cho linh hồn và món quà tặng Mẹ nhân tuần chín ngày kính Sinh nhật của Mẹ là thế đó sao!

Maria! Maria!

THỨ TƯ 7/9

Khi học bài, cần lời nguyện tắt để có được ánh sáng trong lúc khó khăn, vì tôi thiếu thông minh cần sự thúc đẩy. Ăn tối rồi, ngồi nán lại nhà bếp, gia đình kể lể toàn những sự buồn phiền, khiến lòng tôi sầu khổ, do đó dễ quên luật lớn nhất là đức ái. Vậy, lần chuỗi xong, nói đôi lời tôi sẽ rút lui ngay.

Nhiều thứ rắc rối! cái khổ của tôi khác cái khổ của người nhà, bà con cha mẹ khổ phần xác, vật chất; còn tôi khổ vì lo cho các linh hồn. Cái làm cho tôi khổ nhất, là khi biết rằng những gian nan mà người nhà gặp phải, đã không giúp họ tiến đức, mà còn làm cho họ bị tổn thương về tinh thần.

Lạy Chúa, Chúa đã có kinh nghiệm về những cái khổ xâu xé tâm hồn! xin Mẹ Maria cho người nhà con có đức ái hầu thật tình tha thứ và nhẫn nại chịu đựng thánh giá do những kẻ mà họ cho là kẻ thù đối với gia đình con. Thôi thì hãy cầu nguyện.

THỨ NĂM 8/9

Hôm nay, ngày tốt mà xấu! Tốt vì là ngày sinh nhật của Mẹ Maria; xấu vì bao giờ cũng vậy, lẽ ra phải làm việc cho thật tốt, thì tôi lại làm hư. Như hôm nay, đáng lý phải rất sốt sắng, thì viếng Chúa, xét mình, nguyên tắt đều hỏng cả bởi quá chia trí – Thôi nên bình tĩnh lại, tập trung và nguyện rằng: “Xin Chúa thương xót, vì con là kẻ có tội”.

THỨ SÁU 9/9

Hôm nay đáng lý phải khá mà lại tệ. Viếng Chúa kể như không có, nguyện ngắm vừa trễ vừa tệ, ít làm việc, ít nguyện tắt, mà còn mê ăn, ăn nhiều trái cây đến ăn hết nổi mới thôi. Thật không có gì đáng vui cả. Mai, vì mến Mẹ, tôi sẽ cố tiến và đền tạ, bằng cách hãm mình, chẳng ăn một trái cây nào. Xin Mẹ Maria cho con thành công.

THỨ BẢY 10/9

Vừa xưng tội xong đã quên mất lời dốc lòng là: lần chuỗi sốt sắng – không mất giờ nói chuyện vô ích.

Mong sự rước lễ sáng mai sẽ thanh tẩy tôi và cho tôi sống đời Chúa Giêsu như Chúa muốn tôi sống.

“Lạy Chúa, xin thương xót và chữa lành con, quả thật con đắc tội với Ngài” (Tv 40,5).

Chúa Nhật 11/9

Tôi sợ lâm vào tình trạng của vị giám mục mà Sách Khải huyền đã nói, Chúa mửa ra vì ông không nóng, không lạnh (x. Kh 3,15-16). Thật đáng thương hại. Tôi có ở trong tình trạng này không? Lạ chi, nếu dốc lòng rồi cứ ngã, chắc Chúa Giêsu phải mửa tôi ra khỏi miệng và khỏi trái tim Ngài! Nghĩ thế có đáng sợ không? Có quyết định ra khỏi tình trạng đó chưa?

Xin Chúa giúp con ra khỏi sự ươn hèn thật sự. Ôi Maria!

THỨ HAI 12/9

Hôm nay đi thăm bạn ở Gervasiô. Mất lễ, mất nguyện ngắm, còn ngoài ra thì có làm, nhưng cho qua, như lúc đi đường thường xảy ra như thế.

Khi đó, Mẹ khổ như dao đâm tìm Mẹ vì lỗi của con. Thật xấu hổ! Đặc biệt là ngày nay, nhiều lúc nói quá, khéo lại thành nhà diễn thuyết. Cần hãm mình: cẩn thận và tiết độ trong lời nói.

THỨ BA 13/9

Nhiều sơ suất: không những ít làm việc mà còn bỏ xét mình, sách thiêng liêng rất ít. Mình thì vậy. Ngó sơ qua người ta sẽ cho là mình không xấu lắm: nhưng về khía cạnh phận vụ phải làm không đáp ứng với bao ơn Chúa ban cho điểm này, thì thật là tủi hổ, phải tự thú là mình rất có lỗi.

Chiều nào không xét thấy thế, nhưng rồi cũng cứ thế. Nặng tội là đó. Tuần này chuẩn bị lễ Bảy Sự Thương Khó, mà có hãm mình, nguyện tắt gì đâu. Mẹ sầu bi, Mẹ khóc cho con không vì sự vong ân, cho bằng để làm mềm lòng cứng cỏi dã man của con đối với Giêsu. Xin vâng!

THỨ TƯ 14/9

Như chiều qua, lý do không tiến là vì xét mình riêng không kết quả. Mai vì Bảy sự thương khó Mẹ, tôi xin thực hiện điều đã viết ra sau khi xét mình. Xin Chúa giúp con.

THỨ NĂM 15/9

Nước mắt Mẹ thêm cay đắng vì lỗi của con. Hãm mình như không có, hoặc rất ít; lần chuỗi vẫn thiếu cái gì; viếng Thánh Thể rất lôi thôi. Đấy là trong tuần Kinh Bảy Sự.

Tật khác là ham đọc báo. Trừ khi cha xứ đưa bảo đọc, thì đọc một ít cho vừa ý ngài; còn tự mình đi tìm, thì nhất định thôi.

Từ nay về sau, sẽ có kế hoạch hơn, đặc biệt xét mình về sự luyện tập khiêm nhường, như lời dốc lòng đã viết lại sau kỳ tĩnh tâm năm, theo phương pháp rất tốt của tác giả Rodriguez.

Lạy Chúa, xin thương xót con!

THỨ BẢY 17/9

Dù bị loại, người cũ trong tôi vẫn xô tôi vào những giấc mộng hỏa hình mà tôi không ngờ; ấy cũng vì mình quá kiêu căng và tội lỗi. Nghĩ mà xấu hổ.

Hẳn Chúa nhịn tôi. Tại sao còn làm khổ Chúa? Thật tôi muốn điên vì mến Chúa và làm cho kẻ khác mến Chúa.

Mẹ sầu bi đã khóc vì Giêsu đã không được yêu thương mà còn bị xúc phạm; chắc Mẹ cũng khóc vì con. Thôi Mẹ đừng khóc nữa. Con sẽ tận tình yêu mến Chúa Con, và tùy khả năng sẽ làm dịu đau khổ của Mẹ. Bằng cách đưa các tâm hồn về với Giêsu và Mẹ, xin dâng mọi hoạt động mai này cho Mẹ, xin Mẹ giúp con, thanh tẩy nó nên hoàn hảo đúng yêu cầu, sẽ lần chuỗi hẳn hoi như chưa bao giờ hẳn hoi như vậy.

THỨ BA 20/9

Cần tập trung nhớ lại điều dốc quyết. Đặc biệt đừng ra vẻ nhà hiền triết, vĩ nhân, trong khi thật ra mình chỉ là cậu thanh niên. Ấy cũng tại bản tính kiêu căng của tôi. Nhẫn nại chấp nhận những rủi ro Chúa gửi: em Gioan 7 tuổi đau nặng, đừng buồn, đừng cau có.

Hãy cầu nguyện trong mọi sự, và mọi sự sẽ xảy ra đúng ý Chúa, để tôn vinh và sáng danh Chúa.

Vâng, “để danh Chúa cả sáng”. Amen.

THỨ TƯ 21/9

Đừng vì sở thích như mê ăn chẳng hạn mà đành dời giờ đạo đức, khác nào bỏ Chúa mà chọn Baraba, nhục cho Chúa và tỏ ra mình không yêu Chúa. Vả lại Chúa không thích việc nửa chừng, cách như cho Chúa vay.

Giêsu Maria xin cứu con!

THỨ NĂM 22/9

Buồn quá! Sợ quá, sợ cho sinh mạng của em Gioan, con cầu xin, xin Chúa nhậm lời. Chiều nay nghĩ kỹ, tôi phát khóc. Nằm trên giường, tôi tự hỏi, nếu giờ này ra trước tòa phán xét, sẽ ra sao? Chắc là hỏa ngục; nếu không, nhất định đi luyện tội. Nghĩ đến luyện tội mà rùng mình.

Khốn cùng như tôi, cái gì sẽ xảy đến? Mong rằng tôi cũng được chết lành, vì tôi vẫn có chút lòng mến Chúa. Đang nghĩ như thế, mà tính kiêu ngạo cũng lọt vào, tôi tưởng tượng như mọi người sẽ bảo về tôi: “Anh ta chết tốt như thiên thần”.

Đúng là mình hư hèn. Tôi cần phải chết ngay bây giờ cho chính mình để bay thẳng về tình yêu Chúa, và nếu được sẽ thoát luyện hình.

Ôi Giêsu xin thương kẻ khốn hèn, xin nhìn đến ít là chút lòng con muốn mến Chúa và làm cho kẻ khác mến Chúa vì Chúa dễ mến, xứng đáng được yêu mến, không gì đáng mến bằng.

Ôi Maria xin cho em Gioan lành bệnh.

THỨ SÁU 23/9

Nghĩ đến luyện tội, sợ quá, nhưng không sao làm phận sự và việc đạo đức cách hoàn toàn hơn được. Cần tránh sự giao động khi đi thăm bệnh nhân, cần bác ái hơn khi nói chuyện với kẻ khác. Việc này cũ lắm rồi. Mấy hôm nay Chúa gửi thánh giá có phần nặng cho tôi. Chúc tụng Chúa. Nhờ thánh giá con giống Chúa hơn và đền tội con được phần nào. Ngợi khen Chúa.

THỨ BẢY 24/9

Sáng nay phần nào mất trật tự; chiều nay lại có những cử chỉ không đẹp với những người đến để chăm sóc cho em tôi. Cần bình tĩnh hơn.

Câm miệng thật khổ biết mấy, đôi khi tưởng rằng nên nói mà tôi vẫn im hơi lặng tiếng. Vậy càng sáng danh Chúa, ích lợi cho linh hồn tôi và xin cho em Gioan chóng lành bệnh.

Càng rắc rối, tôi càng tin tưởng phó mình trong tay Chúa, và tôi vui mừng, ôi các nam nữ tu sĩ, quí vị được xa mọi nỗi lo âu của đời để sống bên Chúa. Tôi thèm địa vị của quí vị.

Nhưng Giêsu muốn tôi phải vác thánh giá Ngài gửi. Muôn vạn lần chúc tụng Chúa.

CHIỀU Chúa Nhật 25/9

Hôm nay, cây thánh giá kinh hoàng đã đến với tôi, nghĩ tới tôi rụng rời.

Người cha đã hy sinh tất cả cho tôi, đang huấn luyện, đã đưa tôi về chức linh mục, cha xứ F.Rebuzzini, cha đáng thương, ngài chết bất đắc kỳ tử .

Chúa quá rõ: tim con như vỡ ra. Sáng nay, chân con rụng rời. Tim như đinh đóng, khóc không còn nước mắt.

Tôi không còn khóc được, tôi chết đứng ra đó, lặng nhìn cha xứ nằm dưới đất, miệng há ra đầy những máu, mắt nhắm lại. Ôi, con làm sao quên được cảnh tượng nầy – con không dám nhắc tới nữa – thật là giống cảnh tượng Chúa chết và khi hạ xác xuống khỏi thánh giá Ngài không nói gì với con, không nhìn con nữa.

Chiều qua, cha nói: “Từ giã con”. Có ngờ rằng hôm nay không bao giờ gặp cha lại. Thôi, chỉ còn thiên đàng. Phải, từ thiên đàng, cha đang nhìn, đang mỉm cười với con và chúc lành cho con.

Ngài đã cho con bao nhiêu bài học. Tuy cái chết có bất ngờ, nhưng ngài đã chuẩn bị từ bảy mươi ba năm qua. Ngài chết đúng lúc ngài vừa thắng, thắng cơn bệnh mà ngài mắc phải tư lâu, ngài thắng để đi vào nhà thờ dâng lễ. Thật là cái chết quý hóa, ước gì tôi hưởng được cái chết như thế này.

Như tôi đã nói, cái thế mà ngài ngã ra chết, cho tôi nhận định rằng, ngài đang quỳ gối, bởi đã kiệt sức, ngài ngã về phía sau.

Trái Tim Chúa đã cho ngài sống hai mươi sáu năm giữa con chiên, năm vừa qua ngài vừa kỷ niệm hai mươi lăm năm nhận giáo xứ nầy; năm nay Chúa cho ngài mừng lễ long trọng nhất, lễ đời đời, vì ngài tắt hơi đúng vào Chúa Nhật cuối tháng Chín, mà giáo xứ chúng con dâng kinh Trái Tim Chúa Giêsu.

Giờ đây, với cơn thử thách thật sự do Chúa gửi đến, với cơn đau đớn quá sức suốt đời tôi chưa gặp, tôi sẽ làm sao đây?

Thôi, đừng than vãn nữa, như vậy quá theo bản tính tự nhiên. Cha sở yêu quý giờ nầy ở đâu? Ngài đang ở cạnh Thánh Tâm Giêsu trên trời, để nêu gương thật sự cho chúng tôi. Hãy hướng về trời, cố sống giống ngài. Ước gì lời ngài cầu cho tôi, là con út của ngài, ước gì lời của tôi cầu xin cho ngài, ước gì đời sống của ngài mà sao tôi không quên được, giúp tôi sống noi gương ngài thật sự. Chiều qua, chúng tôi chỉ tạm từ giã nhau, mong rằng sau khi làm trọn nhiệm vụ Chúa giao ở trần gian, tôi sẽ về thiên đàng gặp lại ngài.

Ước gì gương khiêm tốn, đơn sơ, ngay chính của ngài in sâu vào tâm trí tôi, để tôi đè bẹp được tính kiêu căng mà lớn lên trước mặt Chúa, tôi không phải là tên kiêu hãnh, mà là “người đơn sơ, ngay thẳng và kính sợ Chúa” (G 2,3) như cha sở của tôi.

Giêsu xin thương mở mắt con biết nhìn về những gương xán lạn này.

THỨ HAI 16/9

Hôm nay, phần buồn, phần bận rộn lo việc an táng, tôi đã chia trí và ra ngoài các việc đạo đức. Xét lại thì tâm trí tôi cũng hướng về người mình yêu thương là cha sở. Tôi đau đớn vì yêu ngài, và tình yêu này không phương hại đến tình yêu Chúa, xét vì đối tượng của nó là vị thánh, và mục đích cũng lành thánh.

Tôi đã thành công vì nhận được quyển GƯƠNG CHÚA GIÊSU, quyển mà ngài dùng trong chủng viện và sau đó chiều nào cũng xem, thật là kỉ niệm vô giá. Nên biết nhờ quyển sách nhỏ này mà ngài nên thánh. Quyển này sẽ là cách yêu quý nhất, là của châu báu nhất của tôi.

THỨ BA 17/9

Hôm nay ngày lễ an táng cha sở yêu quý. Tuy ngài không còn hiện diện bằng thể xác, như vẫn có mặt tinh thần, bằng mối tình hiền phụ, bằng dấu vết của bao đức tính lạ lùng.

Riêng tôi, mồ côi, mất ngài là sự thua thiệt quá lớn cho tôi. Thật khổ hết sức, không sao cầm nước mắt được. Chưa bao giờ tôi gặp sự đau đớn như thế này. Tôi như mất trí, không biết làm gì nữa, không giúp được gì, không phụ với ai được gì. Tôi ra như người xa lạ trong thế giới quá mới đối với tôi.

Nhưng thôi, mất ngài, còn Giêsu đang mở rộng tay gọi tôi đến để Chúa an ủi tôi. Trong ngày, khi rảnh việc là tôi tìm đến Chúa, nhờ rước lễ tôi sẽ kết hợp với Chúa vì mục đích trên. Chúa sẽ ban bình an cho tâm hồn đã được cha sở chúc phúc, Chúa sẽ làm cho tôi giống cha đặc biệt trong đức khiêm nhường. Hiện giờ hãy vui chịu, để lấy lại bình tĩnh cho tâm hồn đang xao xuyến; để cầu cho linh hồn lành thánh của cha, tôi sẽ bắt đầu giữ lại các việc đạo đức và sốt sắng đặc biệt hơn. Ôi cha sở ơi! Xin Chúa Giêsu cho con giống ngài.

“Hãy nhìn xem và làm theo mẫu đã chỉ cho ngươi” (Xh 25,40).

THỨ NĂM 29/9

Hôm nay bình tĩnh hơn hôm qua, nhưng chưa hẳn; tỷ dụ, không biết hôm nay tôi đã viếng Thánh Thể chưa.

Mấy ngày rày, cha sở hiện ra trước mắt tôi luôn, thấy mình khác xa ngài quá, làm sao tôi yên tâm được. Gương xán lạn và những ơn mà tôi mắc nợ ngài sẽ làm cho tôi tiến đức và yêu tha nhân hơn không, chưa biết.

Tôi mong lắm vì cha sở rất yêu tôi. Nếu được ơn thúc giục hãm mình đó cũng bù được những ơn mà ngài đã làm cho tôi.

Lạy Chúa xin đừng “để con mồ côi” (x. Ga 14,18).

THỨ BẢY 1/10

Hôm nay rất ít nguyện tắt. Viếng Thánh Thể dường như không, lý do: vì Chúa Giêsu như người lạ đối với tôi. Lỗi rất lớn, như tôi đã lưu ý, là vì thiếu suy nghĩ, không trở về với nội tâm. Nếu tôi giữ những điều mà tôi năng dốc lòng, nếu tôi dốc lòng riêng và tổng quát theo đường hướng của tác giả linh mục Rodriguez mà tôi hay đọc đi đọc lại, thì tôi đã tiến và đã phải cảm thấy sự tiến bộ; nhưng không, tôi khác nào như con ốc, chẳng ai thấy gì cả. Hãy bắt đầu lại. Mai, trước hết tôi sẽ làm các việc đạo đức thật hoàn toàn, đặc biệt viếng Thánh Thể và lần chuỗi, cẩn thận không nói về ai cả, dù họ lầm lạc rõ ràng, chỉ trừ khi nói tốt cho họ thì sẽ nói.

Mọi sự sẽ thành công nhờ Mẹ, Mẹ Mân côi, Mẹ uy hùng như đạo binh dàn trận. Xin Mẹ cứu giúp con.

GHI CHÚ DỊP TĨNH TÂM THÁNG SAU NGÀY CHA SỞ REBUZZINI QUA ĐỜI, VỊ THÁNH ĐÃ ĐÁNH DẤU TUỔI TRẺ VÀ ƠN KÊU GỌI CỦA TÔI

21/10/1898

[5]

Tháng hè còn ba hôm nữa. Xin Chúa giúp con trong khoảng thời gian này, được sống là chủng sinh trọn hảo, ước vọng chưa bao giờ thành. Gương của cha sở khả ái quá cố làm cho tôi can đảm, xin Chúa ban bình an và vinh quang muôn thuở cho Ngài. Xin cho con làm nên hai việc: viếng Thánh Thể và lần chuỗi, phần còn lại tự nó sẽ thành.

Ôi Giêsu Thánh Thể, con muốn tiêu hủy mình đi vì yêu Chúa, xin cho con liên kết với Chúa, cho tim con gần tim Chúa, con muốn như Gioan tông đồ. Xin Mẹ Mân côi cho con tập trung khi lần chuỗi, nhờ lần chuỗi Mẹ sẽ giữ con hòa hợp với Giêsu Thánh Thể. Ngợi khen Giêsu tình yêu, chúc tụng Mẹ Maria vô nhiễm.

24 THÁNG/10

Về kỉ luật, hôm nay khá; thêm nhiều nguyện tắt vẫn không thừa. Viếng Thánh Thể và lần chuỗi đã làm hết sức kỹ lưỡng dù còn đôi chút chia trí. Muốn thành công mỹ mãn cần chuẩn bị trước, Thánh Linh dạy: “Trước khi cầu nguyện con hãy chuẩn bị tâm hồn”.

Giêsu Maria xin bảo vệ con.

THỨ BA 25/10

Hôm nay lễ Thánh Margarita Alacoque, ước gì tôi được lòng tôn sùng và yêu mến Thánh Tâm như ngài.

Hôm nay không tệ, cám ơn Chúa. Ước gì sống mãi được vậy. Nếu tự cao, thật khốn cùng cho tôi. Gia sản của tôi là tội lỗi.

Hôm nay giáp ba mươi ngày linh hồn thánh thiện của cha sở khả ái về trời. Xin Chúa ban cho ngài sự bình an của Chúa, và thưởng công cho ngài được vinh danh cùng các thánh.

THỨ TƯ 26/10

Xin Thánh Giuse nhân hậu giúp tôi, vì người có thế lực cạnh bên Chúa và Đức Mẹ.

Thiện ý không thiếu, nhưng kết quả không cần xứng! Không lạ gì chuyện ấy, chỉ xin Chúa cho con đừng nản chí. Sẽ cố tập trung, đặc biệt khi mặc áo buổi sáng: hết sức cẩn thận đừng mất thời giờ. Cẩn thận trong lời nói hến mức tối đa, dù nói việc gì.

THỨ NĂM 26/10

Nên luôn có việc làm, dùng đúng thời giờ là phương pháp tốt nhất để khỏi chia trí. Phải luôn luôn kiểm soát lời nói bởi nó không được luyện lọc kỹ, thật kỹ, khi nói về tha nhân; canh chừng đừng lộ sự mất bình tĩnh. Cần khiêm nhường hạ mình thẳm sâu. Xin Giêsu thương xót con.

THỨ SÁU 28/10

Cần phải bị xách tai thật đau mới được. Hai ngày qua không viếng Thánh Thể cho đủ giờ. Vì vâng lời tôi phải làm việc khác, nhưng nếu đã có sáng kiến đi viếng Thánh Thể sớm hơn, làm gì đã phải hối hận.

Việc khác cũng cần cẩn thận, là kinh nhật tụng kính Đức Mẹ, hôm nay chia trí quá. Xin Mẹ giúp con.

Cẩn thận trong lời nói và nguyện tắt. Xin Giêsu thương xót

THỨ BẢY 29/10

Nhớ cha sở quá cố cũng là dịp chia trí trong giờ viếng Thánh Thể và lần chuỗi. Như thế là không giống ngài. Vì “việc gì cũng phải điều độ” và “mỗi việc có giờ riêng của nó” (Gv 3,1). Nên bớt chuyện trò vô ích với anh chị em trong nhà, cần năng đưa tư tưởng về Chúa nhiều hơn.

Vẫn đứng lì một chỗ. Phải khiêm nhường và biết rằng không ơn Chúa không làm được gì. Mai rước lễ, xin đốt lòng con cháy lửa yêu mến Chúa như các thánh.

Chúa Nhật 30/10

Sáng thức dậy đã chia trí, không tập trung đến nhà thờ, đó là lý do phí thời giờ quí báu sau khi rước lễ. Cần ghi lại điểm này để nhớ mãi.

Đáng sợ, là khi bàn chuyện với các linh mục, tôi ra vẻ như linh mục trong cử chỉ và lời nói.

Đúng là chước quỉ, vì khi đó tôi có vẻ như một linh mục, mà quên mình chỉ còn là một chủng sinh thường. Cũng tại tự ái.

“Xin toả ánh sáng cho mắt con rạng ngời, để con khỏi ngủ trong sự chết” (Tv 12,4).

THỨ HAI 31/10

Thứ hai này và thứ hai trước cách biệt nhau quá xa. Hễ đi đâu thì chia trì, không kết hợp với Chúa. “Hãy làm lành lánh dữ, bạn sẽ được một nơi ở muôn đời” (Tv 36,27). Ra đi, là có điều phải hối hận. Như hôm nay nguyện tắt được có vài lần, đếm được ở đầu ngón tay. Bỏ xét mình riêng. Lần chuỗi và kinh nhật tụng kính Đức Mẹ đọc cách hững hờ. Chiều nay lại không lo rút lui, nán lại nói chuyện vô ích.

Mai này, lễ Chư Thánh, tôi sẽ làm lại. Xin các thánh nam nữ cầu cho tôi và giúp tôi khiêm nhường. Xin chuẩn bị cho tôi một niên học mới đầy hạnh phúc ở chủng viện.

THỨ BA I/XI

Hôm nay vì sự lịch thiệp phải tiếp các linh mục tại nhà cha phó, nên các việc đạo đức không mấy sốt sắng. Tuy chia trí, nhưng tôi hài lòng phần nào, vì đã tránh được phần nào sự tự cao, tự mãn hay xảy ra cho tôi trong những dịp tương tự.

Tạm thời hãy hạ mình chúc tụng và tạ ơn Chúa. Mong rằng hôm nay không phải là lần đầu và cũng không phải là lần chót, mà anh bạn già tự ái của tôi phải qua sự thử thách và chuốc lấy hậu quả tốt cho nó, bởi nó hay muốn xuất hiện và ra vẻ ta đây thông thái.

Sáng nay rước lễ tương đối tốt. Và hôm nay bắt đầu tháng các linh hồn, lòng tôi buồn rười rượi. Ngày cầu cho các đẳng làm sống lại hình dáng cha già khả ái. Không thể nào tả hết các tư tưởng. Tôi sẽ cầu nguyện cho ngài ngày mai, lễ cầu cho các linh hồn. Qua cha Moriani, thầy yêu quí của tôi, cũng là ân nhân của gia đình tôi, tôi thấy như chính cha sở quá cố tiếp tục bảo vệ tôi. Ước gì lời nguyện của tôi giúp ngài thật nhiều, nếu ngài đang cần; tuy ngài đã chết, nhưng bên kia cõi trời vẫn tiếp tục xem sóc bảo vệ tôi như hồi nào còn sinh tiền. Càng cầu cho cha già, tôi càng tôn sùng phép Mình Thánh, vì tôn sùng Thánh Thể rất hợp với sự cầu cho người quá cố.

Đại xá mới mà Đức Thánh Cha vừa ban dịp chín trăm năm lập lễ các linh hồn (898 – 1898), tôi sẽ dâng đại xá này cho cha sở quá cố để ngài “nghỉ ngơi bình an”.

THỨ TƯ 2/ XI

Tôi hối hận vì làm mất thời gian, ít nguyện tắt. Không chống trả mạnh với sự ngủ gật khi suy gẫm. Xin Giêsu thương con, và cho các linh hồn được an nghỉ.

THỨ NĂM 3/XI

Hôm nay phải đi đường xa, dĩ nhiên sống rất tầm thường. Khi trò chuyện tôi hơi bực tức vì người ta không mấy chú trọng đến tôi. Đúng là tự cao, kiêu ngạo thượng thặng. Ít nguyện tắt, xin Chúa thương xót con, vì con muốn mến Chúa.

Mai, thứ Sáu đầu tháng kính Thánh Tâm. Ước gì tôi đền tạ được tội lỗi tôi. Nếu Chúa giúp tôi tại sao không được!

THỨ SÁU 4/XI

Khá hơn hôm qua. Cần tập trung ban sáng để bớt chia trí. Nhờ tập trung tôi sẽ được sự thanh thỏa rất cần để tiến đức và giúp các linh hồn. Giêsu, Maria. Thánh Carôlô!

THỨ BẢY 5/XI

Càng tiến tới, càng thấy rõ tình yêu Chúa đối chiếu với sự vong ân của loài người và của tôi. Thứ bảy mà tôi ít tập trung, hãm mình, nhiều lỗi lầm, sơ suất. Nghĩ đến nhân đức thì hay mà thực hành thì không, ấy cũng tại ý muốn mong manh: “Xin Chúa thương con rất tội lỗi, đừng bỏ con luôn mãi”.

Mai, ngày hè cuối cùng, nhờ ơn Chúa phải thực hành mọi việc thật hẳn hoi, bất cứ giá nào. Lần chuỗi xin Mẹ cho con được đọc như Thánh J. Berchmans.

Chúa Nhật TĨNH TÂM 20/XI

Mấy hôm rồi, trở về chủng viện, tôi rất vui, quá vui cho nên trí tôi bay như bướm, bỏ qua nhưng cái mà thật đáng chú ý. Vì vậy mà chia trí, đặc biệt giờ kinh Chiều không thinh lặng đủ trong lớp. Thật ra không lỗi luật chủng viện trong căn bản, nhưng thiếu chất muối là sự giữ luật cách trọn hảo, để việc giữ luật được thêm hương vị, thêm đẹp lòng Chúa và thêm công đức. Khác nào bức họa được tẩy sạch vết nhơ, đã xuất lộ hình, nhưng vẫn còn màn bụi mỏng, làm xốn mắt người xem, tôi khác nào những bức họa cũ lâm vào tình trạng trên. Nếu không dòng ơn Chúa thường chảy vào tôi, nếu không có sự nóng đốt của đức ái, sự khuyết điểm kia là thường, nhưng ở đây nó gây cản trở cho sự trọn hảo.

Theo cách thức làm cho bức họa cũ nên mới như vừa được họa sĩ vẽ xong, cần cho nó qua một lớp dầu, tẩy sạch đối với tôi là tập trung khi mai vừa thức dậy, đừng vui quá, để khỏi ra như thằng khùng. Cẩn thận khi nói về người khác, đặc biệt hai ông bạn Pierre và Paul; chính qua lời nói mà ông bạn già của tôi xuất hiện lại.

Thêm vào đó, nhiều nguyện tắt, viếng Thánh Thể sốt sắng, xét mình nghiêm nhặt. Đã vậy Chúa còn cất cha Luigi Isacchi (1839 – 1898) cha linh hướng yêu quí của tôi. Tôi cầu cho linh hồn ngài và linh hồn của cha sở của tôi, cả hai vị biết rõ lương tâm và tật xấu của tôi, để rồi hai vị gửi gắm tôi cho Giêsu và Maria, cầu cho tôi khiêm nhường yêu Giêsu tha thiết cùng các linh hồn đã được cứu chuộc bằng giá máu châu báu Chúa.

“Giêsu, Maria, Giuse con rất mến yêu, con muốn sống, muốn gian khổ và chết cho ba Đấng”.

THỨ HAI 28/XI

Quá vui, là điều tôi hối hận hôm Chúa Nhật qua, nay bớt nhưng chưa hết hẳn. Tuy nhiên, thà vui hơn là buồn. Sách Thánh đã chẳng viết: “Hãy vui trong Chúa” (Tv 31,11) đó sao? Viếng Thánh Thể tương đối tốt. Ngợi khen Chúa.

Nhưng còn lắm điều cần sửa chữa, cần đạp đổ là: sự lo ra khi cầu nguyện; coi thường những việc nhỏ nhưng hậu quả lớn; nói vài câu trong lớp; ít hòa hợp với anh em cùng lớp mà tôi làm tổ trưởng, lại thích trò chuyện với các tổ trưởng khác hơn. Ngộ nghĩnh đấy, nhưng (….) ngài tự ý chấm dứt nơi đây.

CHIỀU THỨ NĂM 8/XII

Hoan hô Mẹ vô nhiễm! Mẹ duy nhất, tuyệt trần, lành thánh, rất đẹp mắt Chúa hơn mọi thụ tạo. Maria, Mẹ ôi. Mẹ tốt đẹp quá, nếu không biết Chúa là Chúa duy nhất phải phượng thờ, chắc con đã tôn thờ Mẹ. Mẹ đẹp, và ai nói cho cùng sự nhân hậu của Mẹ. Mến Mẹ là ơn đặc biệt Mẹ đã ban cho con một năm qua, tuy con bất xứng; hôm nào Mẹ đã ban lại cho con ơn này cách phủ phê, đồng thời đã nhắc cho con những phận vụ dịu dàng liên quan đến tình yêu Mẹ và con đã có vinh dự được thi hành. Nhưng con nào đã đáp ứng xứng tình Mẹ yêu con. Xét mình thấy mình đã phải thế nào, nhưng sau một năm con chẳng ra sao cả. Mấy hôm nay, con khùng khùng, điên điên. Đó là nhân đức của con đấy.

Xem chừng Giêsu hơi xa con vì tại con xa Chúa. Con cần tập trung nhiều bằng nguyện tắt là phương pháp con năng dùng. Con vẫn là thế, vậy, cần chú ý đến: những việc nhỏ, những lời ngắn ngắn, những tư tưởng be bé…mà không nên nhẹ dạ, để khỏi hại to.

Ôi Maria, vì con chưa sống như con phải sống, chưa làm phận vụ riêng, mà Mẹ nhắc rõ con phải làm, xin Mẹ cho tâm tình con mãi như hôm nay, là rất quyết liệt thi hành việc con phải làm. Mẹ đáng mến, con dâng mình lại cho Mẹ; xin cho con yêu thích cách dịu dàng là muốn làm việc lành con đang thiếu và làm việc đó cách hoàn hảo. Cho con năng tưởng nhớ Mẹ, nói về Mẹ, lòng con hướng về Mẹ. Mẹ biết, Mẹ hiểu con, con giao việc này cho Mẹ: nếu Mẹ tạo con nên khiêm nhường, con sẽ nên thánh; khiêm nhường thẳm sâu càng nên thánh cao cả. Nhờ ơn Mẹ, con sẽ dâng Mẹ những việc hãm mình con dự định làm.

Mẹ hãy ở bên con, khi học cũng như khi làm việc đạo đức. Xin soi cho con những sự thật liên quan đến Chúa Con và đến Mẹ. Mẹ vô nhiễm, hãy đưa con đến gần Chúa; liên kết con chặt chẽ với Chúa, giúp con điên vì mến Chúa. Amen.

Chúa Nhật TĨNH TÂM 18/XII

Trước Lễ Vô nhiễm hơi bê bối, sau ngày đó, khá hơn. Cám ơn Mẹ. Hiện cần tập trung hơn lúc nguyện ngắm, thánh lễ, viếng Thánh Thể, xét mình, năng nguyện tắt. Tiếp đó, rất khiêm nhường, đặc biệt trong việc nhỏ. Tâm, tình phải thâm nhiễm tư tưởng và tình yêu Giêsu trẻ. Xin cho con nên bé thơ như Chúa. Chúa biết con ao ước biết mấy.

CHÂM NGÔN RÚT TỪ NGUYỆN NGẮM TUẦN TĨNH TÂM CUỐI NĂM 1898

[6]

1. Thiên Chúa là chủ cả, vì lòng nhân hậu vô biên, đã đưa tôi ra khỏi cái không, để hôm nay tôi chúc tụng, yêu mến, phục vụ và tìm vinh danh Chúa. Là một vật mọn nơi tay Chúa, tôi chỉ được và phải làm những gì Chúa muốn và làm sáng danh Chúa. Do đó mọi hành động, tư tưởng đến hơi thở cũng qui về mục đích này: Làm cho danh Chúa cả sáng. Nếu chỉ tìm hư danh, thỏa lòng tự ái là phản bội ý Chúa, lầm lạc và là kẻ vô dụng, làm đối thủ với Chúa nhân lành, và tự chối bỏ phần thưởng mà Ngài sắm dành cho tôi. Xa Chúa như thế là điều nhục nhã chua chát cho Thánh Tâm, lợi dụng tài năng Chúa ban để mến và làm cho kẻ khác mến Chúa! Chim trời cá nước, thú rừng, súc vật còn phục vụ Chúa hơn tôi. Thật nhục nhã, đường đường như vậy mà thua dã thú trong sự chúc tụng Tạo hóa.

2. Khi muốn tự cao, theo lòng tự ái, đây là linh dược chữa tật và biết hạ mình là: tôi rất tội lỗi, không đáng ra trước mặt Chúa Giêsu, tôi mang ơn Chúa và nếu được cư xử như kẻ rốt nhất, đó là vinh dự lắm rồi (rốt hết mọi người, chớ không phải đối với đồng bạn mà thôi).

3. Là chủng sinh, tôi nên nhớ, một lầm lỗi bé cũng có hại to, nên phải tránh xa như tội trọng; về tội trọng tôi cũng không biết đến tên của nó nữa. Luôn nhớ lời Thánh Bênađô: “Nói chơi nơi miệng đời chỉ là nói chơi, nhưng nơi miệng linh mục lại là lời phạm thượng”. Nghĩ lại việc nào tôi cũng sơ suất. Vậy mà cứ tưởng mình là cậu chủng sinh tốt! Đấy là vố khá nặng cho tính tự ái nơi tôi.

4. Là chủng sinh, tôi phải như thiên thần cạnh bên Chúa. May quá có sự trùng hợp, là Chúa quan phòng cho tôi mang tên Angelo ở ngày Rửa tội. Như thế là có nhiệm vụ phải sống như thiên thần, đừng hữu danh vô thực. Angelo nhắc tôi đời sống chủng sinh như thiên thần. Nghe gọi tên mình là Angelo, tôi phải nghĩ ngay đến sự trọn hảo mà tôi phải đi đến, đồng thời khiêm nhường, khi thấy sự thật của đời mình khác xa cái tên mình mang, người gì chớ không phải thiên thần.

5. Thân xác mà tôi nâng niu, ở Chúa nó là cái gì? Cùng Thánh Bênađô, tôi tự hỏi: “Mi đã là gì? Hiện mi là chi? Mai này mi ra sao?” – Rồi tôi tự trả lời mà không biết với ai: “Thể xác là đất, danh vọng là khói, mai này là tro”. Thế mà tôi nâng niu xác này, một bao phân để nuôi đời.

Vậy mà theo nó để bỏ Chúa! Có dại không? Có ngu độn không? Còn linh hồn, tội nghiệp cho mi! Cũng may là tôi cố bám để sống là người ngoan và khôn. Mi cần cúi đầu đầy khói bụi xuống, công nhận sự thấp hèn của mình, chẳng vậy mi sẽ đi cách mò mẫm và sẽ ngã.

6. Tôi được một tư tưởng rất đẹp: Cạnh bên tôi có một thiên thần ngang hàng các thiên thần trên trời, đang được hưởng thường xuyên dung nhan Chúa và hết sức yêu mến Ngài. Nghĩ đến mà thôi đã phải ngỡ ngàng! Tôi luôn sống dưới mắt thiên thần, ngài cầu nguyện cho tôi canh chừng bên giường khi tôi năm ngủ!

Ý tưởng cao đẹp, nhưng làm cho tôi bối rối thẹn thùng! Tại sao tôi có những ý tưởng kiêu căng, nói những lời, làm những việc như vậy trước mặt thiên thần bản mệnh của tôi? Thế mà tôi đã làm! Xin thiên thần đang theo tôi cầu Chúa cho tôi, để tôi đừng làm, nói hay tư tưởng những điều trái mắt rất trong sạch của người.

7. Hiện nay, khi phải ra trước vị bề trên đang không bằng lòng về tôi, vì những hành động của tôi, tôi đã xấu hổ và luống cuống; do đó, thật là kinh hoàng khi đến lúc phải trình diện trước mặt Chúa, là Tạo Hóa, là Cha, và Giêsu của tôi khi đó không còn là bạn mà quan toà đang thịnh nộ vì tội tôi! Rồi thiên thần bản mệnh? Rồi Mẹ của tôi, hai vị sẽ nói sao nếu tôi bị Chúa lên án phạt? Khổ cho thiên thần! Tội nghiệp cho Mẹ! Tôi tin tất cả như vậy: nếu tôi không xứng đáng như tôi đã sống, tức phải gánh chịu lời quở trách của Bề trên và sự thịnh nộ của Chúa càng kinh khủng hơn nữa. Đúng là tôi dại dột! Vậy một lần nữa tôi phải hiểu như Thánh Phaolô: “Giả như chúng ta tự xét mình, thì chúng ta đã không bị xét xử” (1Cr 11,31).

8. Mỗi ngày càng phải thêm xác tín sự thật này là: Giêsu muốn tôi, chủng sinh Angelo Roncalli, phải đạo đức thật cao, không được tầm thường; người sẽ không hài lòng, nếu tôi không nên lành thánh, ít ra tôi cũng phải nỗ lực với tất cả những phương tiện mà tôi có để nên thánh thiện. Ơn Chúa ban rất nhiều, rất cao cả để giúp tôi đạt được mục đích này.

1899

GHI CHÚ TÂM LINH

[7]

TĨNH TÂM THÁNG 15/1

Cái chết của cha linh hướng khả ái Isacchi và cha linh hướng mới Spampatti đã gây một biến chuyển trong tôi, tuy nếp sống không thay đổi bao nhiêu: vì cha linh hướng mới chưa biết rõ tôi như cha Isacchi, nên tôi chưa thân mật và tự do như trước; phải để thời gian làm việc, rồi đâu ra đó. Xem chừng cha linh hướng mới không đồng ý với cha trước về thói quen ghi lại mọi việc lớn bé trong ngày. Mỗi vị một ý. Đây là lý do để tôi ngưng nhật ký đến hôm nay. Đó là nói qua thôi. Bây giờ hãy trở về với chính mình.

Ý nghĩ về sự chết càng mãnh liệt làm cho tôi bồi hồi do những cái tang liên tiếp của chủng viện, mới cha linh hướng Isacchi, bây giờ đến cha bề trên Dentella khả ái (1857-1899) – sau 23 năm làm giám đốc chủng viện – xin Chúa cho ngài yên nghỉ và rước linh hồn ngài về làm bạn với cha sở và cha linh hướng quá cố.

TĨNH TÂM THÁNG 19/3

Hôm qua lễ Thánh Giuse khả ái; tại sao từ đầu năm tôi không ghi nhật ký lại mỗi ngày như đã quen, lỗi tại tôi hay tại ai? Không thể nhắc đến Thánh Giuse vì năm nay… (viết nửa chừng).

TĨNH TÂM THÁNG 16/4

Mỗi lần viết lại trang nhật ký, tôi tự cảm thấy xấu hổ vì không giữ lời dốc lòng kỳ tĩnh tâm cuối năm 1898, để ghi lại những ý tưởng liên quan đến lương tâm của tôi. Vừa viết lại là đã qua một tháng, thật không ngờ, đâu còn đó.

Nay vừa nghỉ lễ Phục sinh về, dịp tĩnh tâm này, tôi muốn lấy lại thói quen tốt đã có xưa, nhờ ơn Chúa, chắc không bỏ qua nữa.

Hôm nay tôi có hồi tâm một thời gian. Nói rằng hồi tâm, nhưng đã bắt đầu lỗi. Vì tuy muốn tĩnh tâm nhưng không sao được, chỉ được phần nào thôi. Tôi có cái tài bày cho các kẻ khác những kế hoạch làm việc tốt, còn chính tôi chẳng bao giờ thực hành. Từ nay về sau, về sự tập trung, nếu tôi không làm được để nêu gương cho anh em như phận sự phải làm, tôi sẽ chẳng bàn việc đó cho ai nữa cả. Sẽ đặc biệt sốt sắng đọc nhật tụng kính Đức Mẹ và lần chuỗi, vì hai điểm này không mấy khả quan trong những ngày qua.

Nguyện tắt là phương pháp cần thiết rất lợi ích cho tôi để kết hợp với Chúa, đặt mình trước mặt Ngài liên lỉ, có lẽ như vậy tránh được sự nói về kẻ khác, đặc biệt khi nói mà có thể sẽ đề cập đến lỗi người ta, bao giờ cũng phải cẩn thận, tiết độ khi nói chuyện. Đó là ba điểm cho kỳ tĩnh tâm này: nguyện tắt, lần chuỗi và tiết độ trong lời nói không nói đến lỗi của ai, nếu không vì phận sự.

Tôi lại có cái tật ngây thơ, tin chuyện không đáng, khiến đồng bạn cười tôi. Tôi mừng chỉ vì đây là dịp tính tự ái bị hạ nhục, và tôi nên giống Giêsu một ít. Chúa bị coi là điên, tôi cũng xin được điên vì mến Chúa, sau đó muốn ra sao thì ra.

Về những sự lâm lụy của gia đình mà tôi đã khổ hết sức trong kỳ nghỉ phục sinh vừa qua, tôi đã giao phó tất cả cho Thánh Tâm khả ái. Tôi không xin cho gia đình giàu sang vui sướng, chỉ xin được nhẫn nại và bác ái. Tôi đã buồn, chỉ vì gia đình thiếu hai nhân đức này. Xin cho tôi được phước gặp lại gia đình trên thiên đàng, còn mọi sự khác muốn xảy ra thế nào cũng không sao. Con xin chấp nhận tất cả để danh Chúa cả sáng và đền bù tội lỗi con.

Ôi Giêsu ước gì con chết vì yêu Chúa.

THỨ HAI 24/4.

Tuần này khá tập trung trong các việc đạo đức. Cám ơn Chúa, còn tự tôi chắc không bền vì tôi yếu hèn và nhu nhược. Cần có đạo đức sâu xa, việc bên ngoài chỉ là chiếc áo, khiêm nhượng mới là căn bản cho các nhân đức mà tôi rất cần. Rất cẩn thận để hãm mình nhất là về trí khôn. Dùng nhiều nguyện tắt để kết hợp với Chúa, và chuẩn bị tháng năm sắp đến. Amen.

Chúa Nhật 7/5

Tháng kính Đức Mẹ đã qua cả tuần rồi, mà vẫn chưa tịnh trí đặc biệt khi nguyện ngắm, lần chuỗi. Tôi sống đạo đức xem chừng quá mơ mộng. Ngoài ra, cũng không tệ lắm, tạ ơn Chúa và Mẹ Maria.

Tháng Năm năm ngoái, tôi xin Đức Mẹ hai ơn: khiêm nhường và mến Chúa và đã được nhậm lời, có dịp để luyện hai đức ấy. Năm nay tôi cũng xin như vậy, chắc Đức Mẹ cũng sẽ nhậm lời. Mẹ rất dịu hiền! Thật ra hạ mình khiêm nhượng khổ lắm. Nhưng đáng công cố gắng. Cần thiết và bắt đầu ngay cách hăng hái. Giêsu Maria biết con muốn làm đẹp lòng và yêu mến hai Đấng.

THỨ HAI HIỆN XUỐNG, TĨNH TÂM 22/5

Xin Chúa tha thứ cho đứa con rất tội lỗi. Dù muốn dù không, chẳng còn lời nào hơn, phải thú nhận như vậy! Nghĩ thế mới chữa được các tật của tôi.

Những ngày qua, nhờ ơn Chúa, tôi không sống bê bối thờ ơ, dù trí tôi có tưởng tượng hơi nhiều, nhiều quá, sinh hại cho trí khôn. May mà trí khôn đã không chạy theo sự tưởng tượng, và đã tìm cách kìm hãm nó lại, tuy nhiên vẫn bị ảnh hưởng. Bổn mạng cha sở tôi đã có mấy dòng thơ, còn được gọi chịu chức nhỏ, những ước vọng thầm kín của tính tự ái đã là mồi nuôi tính kiêu căng của tôi! Tưởng tượng nhiều, thật là khổ! Nhờ ơn Chúa trí khôn đã không theo sự tưởng tượng, dịp may cho trí khôn để được bị hạ nhục. Đôi khi có người hạ nhục tôi, mà họ tưởng là tôi không đau, đó chính là điều làm tim tôi rướm máu. Lúc đó tôi câm đi và cố vui. Thế mà họ tưởng tôi khờ khạo. Có lẽ tôi ngây thơ chăng, nhưng lòng tự ái nó không cho tôi tin như thế, thế là khéo, có lợi, vì là dịp để tập nhẫn nại và hãm mình, làm vui lòng Mẹ Maria, đấng vô nhiễm khả ái của lòng tôi.

Rốt cuộc, tôi không biết nói sao. Ôi Thánh Linh, Giêsu Thánh Thể, Maria vô nhiễm, các Đấng biết con đang cần chi, đang có tật xấu nào, tuy muốn xuất hiện, nhưng rất cần sống thầm kín, hạ mình, chịu khinh bỉ. Dù nhiều tật xấu, con vẫn muốn yêu mến và nên thánh; xin Chúa hạ con xuống, Chúa canh giữ con làm cho con nên lành thánh! Khiêm nhường và yêu mến.

Chúa Nhật, 28/5

Không xấu lắm, nhưng cần tịnh trí hơn vào những ngày cuối tháng Đức Mẹ. Ngoài ra, xin cho lòng con cháy lửa mến! Đây tuần kính Thánh Thể của Giêsu.