Mai Hòa Mừng Lễ Thánh Vinh Sơn
Giữa dòng người chật cứng vội vã đến trường học, đến siêu thị, đến công sở với công việc thường nhật thì có một dòng người xuôi về mảnh “đất thép thành đồng”. Dòng người ấy đến với điểm hẹn tình thương, điểm hẹn mang tên Mai Hòa cũng chính là điểm hẹn cưu mang những con người đang nằm bên lề xã hội. Hôm nay, mọi người thân thương với Mai Hòa trở về đây để cùng với đại gia đình Vinh Sơn mừng lễ thánh tổ phụ Vinh Sơn và Lui Marillac.
Xem hình
Năm nay, tu hội truyền giáo Thánh Vinh Sơn và các nữ tu nữ tử bác ái Vinh Sơn mừng Thánh Tổ “to” hơn một chút vì rơi đúng vào dịp kỷ niệm 350 năm ngày sinh nhật trên trời của hai Đấng sáng lập tu hội. Mừng năm Thánh 350 không phải là để phô trương, để bày vẽ nhưng mừng năm Thánh với ý chỉ dừng lại, nhìn lại muôn hồng ân mà Thiên Chúa tuôn đổ trên tu hội và tiếp tục đi, tiếp tục bước tới trên cánh đồng truyền giáo cũng như cánh đồng bác ái xã hội còn bát ngát mênh mông.
Giữa dòng chảy của Hội Thánh, thánh này có đặc sủng này, thánh kia có đặc sủng kia. Thật lạ lùng, thật đẹp khi có những vị thánh cả cuộc đời chỉ biết hướng về người nghèo, lo cho người nghèo và sống chết vì người nghèo. Thánh Vinh Sơn là một trong những con người hết sức lạ lùng ấy. Hình như những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi cứ bám víu vào Ngài để rồi nó vào tận xương tủy Ngài lúc nào không biết. Từ ấy, Ngài sống cũng cho người nghèo và chết cũng trong vòng tay của người nghèo.
Thiên Chúa đã thêu dệt những đường tơ, những sợi chỉ hết sức tuyệt vời, hết sức kỳ lạ trên cuộc đời cha Thánh Vinh Sơn. Thánh Vinh Sơn là công cụ hết sức hữu hiệu trong lòng bàn tay Thiên Chúa đê Ngải thi thố quyền năng Thiên Chúa trên những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi. Quyền năng Thiên Chúa không chỉ dừng lại ở đất Pháp - nơi quê hương Thánh Tổ - mà còn lan rộng đến mảnh đất Việt Nam thân yêu. Điều kỳ diệu hơn nữa là tình yêu ấy lại lan tràn đến mảnh “đất thép thành đồng”.
Chẳng ai ngờ nơi mà bom đạn cày xới, nơi di tích của chiến tranh, nơi đất đá khô cằn lại mọc lên một điểm hẹn của tình thương. Phải chăng đây là si sản tinh thần của thánh tổ phụ Vinh Sơn và Lui Marillac để lại cho con cái của các Ngài. Trên mảnh đất nhỏ bé này, tình yêu Thiên Chúa được thực thi một cách hết sức thiết thực. Thật kỳ lạ khi tình yêu nẩy mầm trên mảnh đất khô cằn bom đạn, khô cằn tình yêu.
Nhìn vào Thánh Lễ mừng Thánh Tổ hôm nay mọi người sẽ thấy rõ nét hơn tình yêu ấy.
Những linh mục đồng tế hôm nay tề tựu từ khắp nơi. Hiện diện trong Thánh Lễ không chỉ có các cha trong địa phận nhưng còn có các cha dòng nữa. Các cha đến đây với nghĩa cử hết sức yêu thương, hết sức chân thành dành cho bệnh nhân, dành cho những con người bị bỏ rơi hơn cả.
Thành phần dân Chúa cũng hết sức đa dạng, những nữ tu đang phục vụ cũng như những bệnh nhân đang trú ngụ trong Trung Tâm này là điều hết sức bình thường nhưng ngạc nhiên hơn là những thành phần không cùng tôn giáo, gia đình, thân nhân của bệnh nhân và có cả những người gọi là con cái của Mai Hòa, những cộng sự viên, nhân viên đắc lực của Mai Hòa.
Để cộng tác, để chăm lo, để chia sẻ với những bệnh nhân mang căn bệnh thế kỷ không phải là chuyện đơn giản. Đến chơi một lát, đến thăm một chút rồi về chẳng thấm gì với những ca trực thâu đêm suốt sáng với những cơn đau hành hạ bệnh nhân. Những lời thăm hỏi, những lời động viên chẳng thấm gì với những lần thay băng cho vết thương, tắm rửa cho những bệnh nhân bị lở loét. Thế nhưng kỳ diệu thay là tình yêu đã làm được tất cả. Có tình yêu thì tất cả những trở ngại của con người đều tan biến mất.
Điều chú ý, điều đáng ghi nhận ở đây đó là điều kỳ diệu từ tình yêu, điều kỳ diệu xảy đến nơi những người gọi là con cái của Mai Hòa. Những bệnh nhân này đã hơn một lần vào Mai Hòa với thể trạng gần như không còn là một con người lành lặn, không còn là một con người bình thương nhưng nhờ tình thương, nhờ sự chăm sóc của Trung Tâm mà họ đã lành lặn và hội nhập vào đời thường. Nhìn những người ấy không ai có thể ngờ được họ là những người tưởng chừng đã là người thiên cổ.
Thiếu sót thật lớn nếu như không nhắc đến những thiên thần của Chúa trong Thánh Lễ mừng Thánh Tổ hôm nay. Những đứa trẻ hầu như không còn cha cũng như chẳng còn nhìn thấy mẹ mới ngày nao còn khóc nhè mít ướt nay đang lớn dần và đang hội nhập vào cuộc sống. Giọng ca thánh thót của bé H và dáng dấp giúp lễ hết sức dễ thương của bé K phải chăng là dấu chỉ hết sức sống động về tình yêu mà các nữ tử bác ái Vinh Sơn thể hiện trong đời thường.
Tất cả hiện diện hôm nay như là chứng nhân của tình yêu giữa cuộc đời.
Thánh Lễ được cử hành trong bầu khí hết sức đầm ấm và yêu thương.
Để lo cho gần 50 người gồm nữ tu, nhân viên, bệnh nhân không phải là chuyện đơn giản. Trong lúc rảnh rỗi chờ dâng Thánh Lễ, vị phụ trách kề tai tôi nói nhỏ: “Để có nguồn lo cho ngần ấy người không phải là chuyện đơn giản nhưng mà hình như Thiên Chúa cứ quan phòng qua lời chuyển cầu của các thánh trong Dòng, cách riêng của Thánh Tổ Phụ”
Thật ra mà nói, Thiên Chúa có cách của Chúa. Nếu như ta lo cho người nghèo, lo cho người cô thế cô thân Thiên Chúa không bao giờ để ta lẻ loi đâu mà ta phải sợ. Chuyện quan trọng là ta có lòng với những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi hay không mà thôi.
Ngày Đại Lễ cũng sẽ qua đi, năm Thánh 350 năm mừng ngày sinh của hai đấng sáng lập cũng sẽ qua đi nhưng tinh thần Vinh Sơn, tinh thần Marillac còn mãi. Nguyện xin hai Đấng sáng lập chuyển cầu lên Chúa để Chúa ban muôn ân phúc xuống trên những ai ngày đêm miệt mài đi trên con đường truyền giáo, đi trên con đường lo cho những con người bất hạnh như ngày xưa hai Đấng để họ chu toàn sứ mạng mà Chúa đã trao phó.
Giữa dòng người chật cứng vội vã đến trường học, đến siêu thị, đến công sở với công việc thường nhật thì có một dòng người xuôi về mảnh “đất thép thành đồng”. Dòng người ấy đến với điểm hẹn tình thương, điểm hẹn mang tên Mai Hòa cũng chính là điểm hẹn cưu mang những con người đang nằm bên lề xã hội. Hôm nay, mọi người thân thương với Mai Hòa trở về đây để cùng với đại gia đình Vinh Sơn mừng lễ thánh tổ phụ Vinh Sơn và Lui Marillac.
Xem hình
Năm nay, tu hội truyền giáo Thánh Vinh Sơn và các nữ tu nữ tử bác ái Vinh Sơn mừng Thánh Tổ “to” hơn một chút vì rơi đúng vào dịp kỷ niệm 350 năm ngày sinh nhật trên trời của hai Đấng sáng lập tu hội. Mừng năm Thánh 350 không phải là để phô trương, để bày vẽ nhưng mừng năm Thánh với ý chỉ dừng lại, nhìn lại muôn hồng ân mà Thiên Chúa tuôn đổ trên tu hội và tiếp tục đi, tiếp tục bước tới trên cánh đồng truyền giáo cũng như cánh đồng bác ái xã hội còn bát ngát mênh mông.
Giữa dòng chảy của Hội Thánh, thánh này có đặc sủng này, thánh kia có đặc sủng kia. Thật lạ lùng, thật đẹp khi có những vị thánh cả cuộc đời chỉ biết hướng về người nghèo, lo cho người nghèo và sống chết vì người nghèo. Thánh Vinh Sơn là một trong những con người hết sức lạ lùng ấy. Hình như những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi cứ bám víu vào Ngài để rồi nó vào tận xương tủy Ngài lúc nào không biết. Từ ấy, Ngài sống cũng cho người nghèo và chết cũng trong vòng tay của người nghèo.
Thiên Chúa đã thêu dệt những đường tơ, những sợi chỉ hết sức tuyệt vời, hết sức kỳ lạ trên cuộc đời cha Thánh Vinh Sơn. Thánh Vinh Sơn là công cụ hết sức hữu hiệu trong lòng bàn tay Thiên Chúa đê Ngải thi thố quyền năng Thiên Chúa trên những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi. Quyền năng Thiên Chúa không chỉ dừng lại ở đất Pháp - nơi quê hương Thánh Tổ - mà còn lan rộng đến mảnh đất Việt Nam thân yêu. Điều kỳ diệu hơn nữa là tình yêu ấy lại lan tràn đến mảnh “đất thép thành đồng”.
Chẳng ai ngờ nơi mà bom đạn cày xới, nơi di tích của chiến tranh, nơi đất đá khô cằn lại mọc lên một điểm hẹn của tình thương. Phải chăng đây là si sản tinh thần của thánh tổ phụ Vinh Sơn và Lui Marillac để lại cho con cái của các Ngài. Trên mảnh đất nhỏ bé này, tình yêu Thiên Chúa được thực thi một cách hết sức thiết thực. Thật kỳ lạ khi tình yêu nẩy mầm trên mảnh đất khô cằn bom đạn, khô cằn tình yêu.
Nhìn vào Thánh Lễ mừng Thánh Tổ hôm nay mọi người sẽ thấy rõ nét hơn tình yêu ấy.
Những linh mục đồng tế hôm nay tề tựu từ khắp nơi. Hiện diện trong Thánh Lễ không chỉ có các cha trong địa phận nhưng còn có các cha dòng nữa. Các cha đến đây với nghĩa cử hết sức yêu thương, hết sức chân thành dành cho bệnh nhân, dành cho những con người bị bỏ rơi hơn cả.
Thành phần dân Chúa cũng hết sức đa dạng, những nữ tu đang phục vụ cũng như những bệnh nhân đang trú ngụ trong Trung Tâm này là điều hết sức bình thường nhưng ngạc nhiên hơn là những thành phần không cùng tôn giáo, gia đình, thân nhân của bệnh nhân và có cả những người gọi là con cái của Mai Hòa, những cộng sự viên, nhân viên đắc lực của Mai Hòa.
Để cộng tác, để chăm lo, để chia sẻ với những bệnh nhân mang căn bệnh thế kỷ không phải là chuyện đơn giản. Đến chơi một lát, đến thăm một chút rồi về chẳng thấm gì với những ca trực thâu đêm suốt sáng với những cơn đau hành hạ bệnh nhân. Những lời thăm hỏi, những lời động viên chẳng thấm gì với những lần thay băng cho vết thương, tắm rửa cho những bệnh nhân bị lở loét. Thế nhưng kỳ diệu thay là tình yêu đã làm được tất cả. Có tình yêu thì tất cả những trở ngại của con người đều tan biến mất.
Điều chú ý, điều đáng ghi nhận ở đây đó là điều kỳ diệu từ tình yêu, điều kỳ diệu xảy đến nơi những người gọi là con cái của Mai Hòa. Những bệnh nhân này đã hơn một lần vào Mai Hòa với thể trạng gần như không còn là một con người lành lặn, không còn là một con người bình thương nhưng nhờ tình thương, nhờ sự chăm sóc của Trung Tâm mà họ đã lành lặn và hội nhập vào đời thường. Nhìn những người ấy không ai có thể ngờ được họ là những người tưởng chừng đã là người thiên cổ.
Thiếu sót thật lớn nếu như không nhắc đến những thiên thần của Chúa trong Thánh Lễ mừng Thánh Tổ hôm nay. Những đứa trẻ hầu như không còn cha cũng như chẳng còn nhìn thấy mẹ mới ngày nao còn khóc nhè mít ướt nay đang lớn dần và đang hội nhập vào cuộc sống. Giọng ca thánh thót của bé H và dáng dấp giúp lễ hết sức dễ thương của bé K phải chăng là dấu chỉ hết sức sống động về tình yêu mà các nữ tử bác ái Vinh Sơn thể hiện trong đời thường.
Tất cả hiện diện hôm nay như là chứng nhân của tình yêu giữa cuộc đời.
Thánh Lễ được cử hành trong bầu khí hết sức đầm ấm và yêu thương.
Để lo cho gần 50 người gồm nữ tu, nhân viên, bệnh nhân không phải là chuyện đơn giản. Trong lúc rảnh rỗi chờ dâng Thánh Lễ, vị phụ trách kề tai tôi nói nhỏ: “Để có nguồn lo cho ngần ấy người không phải là chuyện đơn giản nhưng mà hình như Thiên Chúa cứ quan phòng qua lời chuyển cầu của các thánh trong Dòng, cách riêng của Thánh Tổ Phụ”
Thật ra mà nói, Thiên Chúa có cách của Chúa. Nếu như ta lo cho người nghèo, lo cho người cô thế cô thân Thiên Chúa không bao giờ để ta lẻ loi đâu mà ta phải sợ. Chuyện quan trọng là ta có lòng với những con người nghèo, những con người bị bỏ rơi hay không mà thôi.
Ngày Đại Lễ cũng sẽ qua đi, năm Thánh 350 năm mừng ngày sinh của hai đấng sáng lập cũng sẽ qua đi nhưng tinh thần Vinh Sơn, tinh thần Marillac còn mãi. Nguyện xin hai Đấng sáng lập chuyển cầu lên Chúa để Chúa ban muôn ân phúc xuống trên những ai ngày đêm miệt mài đi trên con đường truyền giáo, đi trên con đường lo cho những con người bất hạnh như ngày xưa hai Đấng để họ chu toàn sứ mạng mà Chúa đã trao phó.