MAI HOÀ - ĐIỂM HẸN CỦA TÌNH CHÚA, TÌNH NGƯỜI

Chúa Giêsu, khi thiết lập Giáo hội, mục đích của Ngài đó là đem ơn cứu độ đến cho con người qua sự hiện diện của Giáo hội trên trần gian này. Các vị thánh lập dòng cũng thế, đều có tôn chỉ theo đường hướng của Thầy Chí Thánh. Có vị thì lo về giáo dục, có vị lo về y tế, có vị lo về xã hội … Tất cả những đường lối đó cuối cùng quy về một mối là mang Tin mừng cứu độ của Thiên Chúa đến trong trần gian này.

Trải qua biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, chạy dài suốt chiều dài của lịch sử cứu độ, Giáo hội vẫn tồn tại và phát triển qua bàn tay nối dài của các vị Thánh và cách riêng với các Thánh lập dòng. Giáo hội, phải nói trước hết là phục vụ cho người nghèo, sống cho người nghèo và sống vì người nghèo nên không ít các thánh lập Dòng đều đi theo mục đích lo cho người nghèo. Người nghèo đó có thể là nghèo về vật chất, nghèo về tinh thần, nghèo về tri thức … Trong dòng chảy của Giáo hội, Thánh Vinh Sơn Phaolô đã nhìn thấy người nghèo là người cần được quan tâm nên Ngài đã thiết lập Tu hội Truyền Giáo thánh Vinh Sơn và Tu hội Nữ tử Bác Ái Vinh Sơn.

Người nghèo lúc nào cũng có trong xã hội và trong giáo hội, chỉ khác một điểm là tuỳ thời cũng như tuỳ hoàn cảnh cụ thể của địa phương. Những năm trước đây, khi nhân loại chưa rơi vào thảm hoạ của sida thì Giáo hội chưa phải đi vào lãnh vực này. Nhưng rồi, gần đây, khi đại dịch AIDS diễn biến ngày một kinh khủng thì nhiều Hội dòng đã quan tâm đến những con người là nạn nhân của tệ nạn xã hội này.

Là một mảng của người nghèo, là đối tượng của người nghèo, AIDS là mảng khá mới mà Tu hội Nữ Tử bác ái Vinh Sơn đã gần như là tiên phong bước vào. Phải nói thẳng là một bước đột phá, một bước liều mình trong vòng tay của Thiên Chúa qua sự cầu bầu của Thánh Vinh Sơn. Từ ý định của Thánh Tổ là đến với những người bị bỏ rơi nên Tu Hội đã quyết định thành lập Trung Tâm Mai Hoà – Trung Tâm lo cho bệnh nhân AIDS giai đoạn cuối.

Mai Hoà được đặt trên mảnh đất mà người ta vẫn gọi là “Củ Chi - đất thép thành đồng” quả là một chuyện lạ ! Thế nhưng sự hiện diện lạ lùng đấy như là tiếng nói của một “ngôn sứ” nhỏ bé giữa vùng “đất thép thành đồng ấy”. “Ngôn sứ Mai Hoà” như gióng lên tiếng nói của tình thương Thiên Chúa nơi những con người bị đẩy ra bên lề xã hội, “Ngôn sứ Mai Hoà” như gióng lên tiếng nói tình thương giữa những con người may mắn dành cho những con người bất hạnh, tình thương giữa những con người lành lặn dành cho những con người tan thương, tình thương giữa những con người có một mái ấm và những con người cuối đời lâm vào cảnh vô gia cư !

Với phương châm: “làm chứ không nói”, Mai Hoà, ngày mỗi ngày đã “nói” lên được tình thương, lòng trìu mến của mình đến với các bệnh nhân đã từng một lần đặt chân đến Mai Hoà. Không chỉ có bệnh nhân, nhưng đa phần những ai đến với Trung Tâm đều cảm nhận được tấm lòng ấm áp của những nữ tu phục vụ tại đây.

Chăm sóc, lo lắng cho bệnh nhân thường đã là chuyện khó, đàng này lo cho những người do biến chứng của AIDS không phải là chuyện đơn giản. Thế nhưng, nhờ tình thương, nhờ lòng mến mà các nữ tu cũng như các nhân viên của Trung Tâm đã “nói” lên được tấm lòng của mình qua sự tận tuỵ chăm lo cho bệnh nhân.

Chẳng hiểu sao, có lẽ là trong thánh ý của Thiên Chúa, sự hiện diện của Mai Hoà nơi đất thép đã làm cho lòng người nơi đất thép này được mềm ra nhờ tấm lòng của các sơ, của nhân viên. Đến với Mai Hoà, nhiều người sẽ ngạc nhiên rằng các sơ ở đây có vẻ “thờ ơ” với khách tham quan, khách thăm viếng bởi lẽ công việc cũng như sự quan tâm đến các bệnh nhân đã cuốn hút các sơ đến độ không còn giờ dành cho sự “giới thiệu, báo cáo thành tích” nữa. Các sơ đã “nói” bằng chính công việc thực tế của mình nơi từng bệnh nhân, nơi từng con người bị đẩy ra bên lề của xã hội mà nay đang cận kề với cái chết.

Có thể nói, về mặt xã hội, nhắc đến đất thép thành đồng Củ Chi là nơi ghi danh những chiến tích chiến tranh lịch sử. Về Giáo hội, người ta khó thể nào quên được Mai Hoà, nơi hội tụ tình yêu, nơi hội tụ lòng mến. Mai Hoà cũng là điểm hẹn của tình thương, của lòng mến vì lẽ Mai Hoà chính là nơi mà nhiều đoàn, nhiều tập thể, nhiều cá nhân cứ hẹn lại lên về với Mai Hoà để biểu lộ lòng mến, biểu lộ tình thương và thậm chí đến với Mai Hoà họ sẽ kín múc được tình thương, từ lòng mến nơi Trung Tâm nhỏ bé này.

Sự hiện diện khiêm hạ của Mai Hoà rất hợp với Tin mừng, rất hợp với lời của Chúa là không phô trương, không khoe khoang, không đánh bóng. Sự hiện diện khiêm hạ của Mai Hoà đủ nói lên tình Chúa, lòng người nơi mảnh đất cằn khô cỏ cháy Sài Thành này.

Ai nào đó một lần đến Mai Hoà, sẽ nhận lấy một lòng tin, một lòng cậy, một lòng mến từ bệnh nhân đến những vị có trách nhiệm, những người chăm sóc cho bệnh nhân, những nhân viên, những bảo vệ thân tín của Trung Tâm … Mai Hoà, có thể nói là điểm hẹn của tình Chúa, tình người.