SUY NIỆM VÀ CẦU NGUYEN CN 5 TN A
https://www.youtube.com/watch?v=Ttyh9GtLroQ&t=1s


LÀ MUỐI, LÀ ÁNH SÁNG
Chúa Nhật 5 Thường Niên : Mt 5,13-16

Suy niệm

Trong bài đọc thứ nhất, ngôn sứ Isaia đã xác quyết với dân Chúa: việc chay tịnh làm đẹp lòng Thiên Chúa hơn hết là cho kẻ đói được ăn, cho kẻ trần trụi được mặc, và cho kẻ bơ vơ vất vưởng được có nơi nương tựa, nói chung đó là những việc lành phúc đức. Tất cả những hành động đó như một thứ ánh sáng bừng lên trong đêm tối, để thiên hạ nhận ra Thiên Chúa nơi những người tin. Đến bài Tin Mừng, Đức Giêsu nêu lên hai hình ảnh để xác định về đời sống của người môn đệ Chúa như sau:

Thứ nhất: Anh em là muối ướp cho đời. Đây là một định nghĩa tuyệt vời về người Kitô hữu. Như muối mặn thấm vào thức ăn, giữ cho nó khỏi bị hư và thêm hương vị đậm đà, nó còn dùng để sát trùng, giúp tiêu hóa, lưu giữ và chuyển tải i-ốt, ngăn ngừa bệnh tật... thì trên phương diện tinh thần, đời sống Kitô hữu khi sống hòa mình với mọi người cũng tạo nên sự tốt lành như vậy, nhờ vị mặn nồng là tình yêu mến của mình. Vị mặn là bản chất của muối, thì sự thánh thiện cũng là bản chất đời Kitô hữu. Khi đánh mất bản chất của mình, muối thành vô dụng như thế nào, thì đời Kitô hữu cũng trở nên vô nghĩa như thế.

Thứ hai: Anh em là ánh sáng cho trần gian. Đây là một định nghĩa tuyệt vời hơn nữa về người Kitô hữu. Đèn thì phải cháy sáng, đèn mà không cháy sáng thì chỉ còn là đồ vô dụng. Thật ra, chỉ Thiên Chúa mới là Ánh Sáng (1Ga 1,5). Chỉ Đức Giêsu, con Thiên Chúa mới dám nhận mình là Ánh Sáng (Ga 8,12). Thế nhưng Chúa Giêsu lại áp dụng điều đó cho chính chúng ta. Sách Giáo lý Công Giáo số 1216 xác định: “Trong phép Rửa tội, người được rửa tội nhận lấy Ngôi Lời là “ánh sáng đích thực soi sáng mọi người”, và “sau khi được soi sáng như thế”, họ trở nên “con của sự sáng”, và chính bản thân họ là “ánh sáng”. Tuy nhiên, nếu chúng ta không liên tục đón nhận “Ánh sáng-Lời Chúa” soi dẫn, cuộc sống chúng ta không thể tiếp tục chiếu sáng được.

Ông Gandhi, một nhà ái quốc vĩ đại của dân tộc Ấn, được người tặng cho biệt hiệu là Mahatma, nghĩa là “thánh”. Ông được hỏi vì sao không theo đạo Công Giáo khi ông rất mê say Phúc Âm Chúa? Ông trả lời: Phúc Âm Chúa rất tốt lành, nhưng người Công Giáo đã không sống Phúc âm, nên không hơn gì chúng tôi. Ông còn nói thẳng với người Công Giáo nước Anh thời đó rằng, các ông khỏi cần phải lao nhọc truyền giáo cho đất nước Ấn độ chúng tôi, chỉ cần các ông sống sâu sát với Lời Chúa Giêsu dạy, tức khắc cả đất nước chúng tôi theo đạo.
Điều này đòi hỏi mỗi người chúng ta phải nghiêm túc đặt lại đời sống mình trước Lời Chúa. Vì tôi chưa sống Lời Chúa, nên ngọn đèn đức tin của tôi chưa thể chiếu sáng, vì vậy thế giới còn nhiều bóng tối. Vì tôi là muối nhạt nên thế giới này đã trở thành vô vị và hôi tanh,“chỉ còn việc quăng ra ngoài cho người ta chà đạp”. Không lạ gì mà người Kitô hữu đã từng bị khinh chê, bị chỉ trích và thậm chí có khi còn bị lên án. Thế nên Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đã có lần công khai xin lỗi mọi người trên thế giới. Nhân loại sẽ mang bộ mặt mới, nếu chúng ta thật sự là muối cho đời, là ánh sáng cho trần gian.

Muối và ánh sáng là hai hình ảnh riêng biệt, nhưng thực ra cùng diễn tả một thực tại duy nhất: đó là sự sống của Chúa Kitô trong tâm hồn chúng ta. Chính Ngài đang hành động qua đời sống yêu thương, chân thật, hiền lành, khiêm tốn và dấn thân phục vụ của mỗi người chúng ta. Chính Ngài đang đổi mới thế giới qua sự đổi mới bản thân chúng ta từng ngày. Vì thế, chúng ta cần được ướp lại vị mặn nồng của Đức Giêsu qua việc cầu nguyện hằng ngày, ngọn đèn đức tin của ta cần được đổ thêm dầu của Thần khí Chúa bằng việc vâng theo tác động của Ngài, để chúng ta không đánh mất bản sắc Kitô hữu của mình.

Theo triết lý Á Đông, mục tiêu hàng đầu của việc tu thân là minh Minh Đức, tức là làm sáng lên cái Đức Sáng, còn được gọi là chân tâm, hay chân lý thường hằng. Đối với chúng ta, chân lý thường hằng đó chính là Thiên Chúa trong Đức Kitô, Đấng đang sống động trong tâm hồn chúng ta. Suốt cuộc đời chúng ta dù là ai, dù là gì hay làm gì, dù ở đâu hay trong tình cảnh nào thì cũng đều chung một ơn gọi duy nhất là làm sáng lên toàn thể con người Đức Kitô trong cuộc đời mình. Nhờ thánh lễ hằng ngày, xin cho chúng ta được kết hợp mật thiết với Chúa, để làm sáng lên cuộc đời chúng ta ở trong Ngài, hay nói cách khác làm sáng lên khuôn mặt và tính cách của Ngài trong cuộc đời chúng ta. Ước chi chúng ta sống được kinh nghiệm của thánh Phaolô: Tôi sống nhưng không còn là tôi sống, nhưng là chính Đức Kitô sống trong tôi.

Cầu nguyện

Lạy Chúa Giêsu!
Chúa đặt con làm muối ướp cho đời,
để cho trần gian này luôn tươi mới,
và là ánh sáng soi vào thế giới,
để làm cho cuộc sống được đẹp ngời.
Nhưng bóng tối như mây mù vây phủ,
ở bên ngoài và ở cả bên trong,
khiến tâm con vẫn u hoài thổn thức,
và đời con vẫn day dứt không ngơi.
Thật ra chỉ có Chúa là Ánh Sáng,
nhưng Chúa lại áp dụng cho chúng con,
nên chúng con chỉ có thể chiếu sáng,
khi ở trong ánh sáng của Lời Ngài.
Muối và ánh sáng tuy vẫn là hai,
nhưng thực ra diễn tả một thực tại,
là sự sống của Chúa ở trong con,
và khi con biết sống ở trong Ngài.
Nên đời con phải cậy dựa vào Chúa,
cứ phải luôn sống gắn bó với Ngài,
vì thiếu Chúa muối đời con sẽ nhạt,
và ánh sáng đời con sẽ lụi tàn,
dễ dàng bị ô nhiễm bởi thế gian,
khiến cuộc sống thêm lầm than khốn khổ.
Để có thể bước đi trong ánh sáng,
Chúa đòi con ra khỏi bóng tối tăm,
dù nhức nhối bởi tội lỗi phơi trần,
nhưng an vui trong tinh thần chân thật,
nên con phải dám sống như mình là,
không giả vờ giả bộ để cho qua.
Xin cho con luôn đặt mình trong Chúa,
sống với Ngài trong mọi lúc mọi nơi,
để con là muối mặn ướp cho đời,
và là đèn sáng cho người thế gian. Amen.