Potter

492 Potter đã từng là người coi phòng áo của Nhà thờ Chính tòa từ năm 1963 đến năm 2001. Vai trò của ông thực sự là vai trò của một người chăm sóc, chịu trách nhiệm chuẩn bị các buổi phụng vụ. Ông bảo đảm để rượu lễ, phải được dùng trong Thánh lễ, được giữ trong một nơi ‘an toàn’ đặc biệt, đó là một hầm lớn trong phòng áo của các linh mục. Ông nói rằng từ năm 1996 trở đi, chỉ có rượu nho trắng, chứ không bao giờ rượu nho đỏ, đã được sử dụng. Ông xác nhận rằng đương đơn không bao giờ ở một mình khi mặc lễ phục.

493 Theo Potter, Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật luôn được cử hành lúc 11giờ 00 sáng. Thông thường, Đức Tổng Giám Mục sẽ là chủ tế, mặc dù đôi khi, ngài được hai linh mục khác giúp đỡ. Cũng có Portelli, khoảng tám hoặc hơn các người giúp lễ, và ca đoàn Nhà thờ Chính tòa, gồm khoảng 40 hoặc 50 cậu bé và một số người lớn.

494 Khi được hỏi liệu ông có nhớ đương đơn đã từng chủ trì, thay vì cử hành, Thánh lễ, Potter nói rằng ông nhớ, mặc dù họa hiếm mới xẩy ra. Trong một dịp như vậy, đương đơn sẽ ngồi trên ghế giám mục, mặc phẩm phục ca đoàn, thay vì ‘đầy đủ lễ phục đại trào’ liên hệ đến việc cử hành Thánh lễ.

495 Trách nhiệm của Potter là chuẩn bị lễ phục cho Đức Tổng Giám Mục, đặt chúng sẵn để ngài mặc. Ông cũng phải đặt sẵn các lễ phục cho bất cứ linh mục nào khác tham gia việc đồng tế Thánh lễ.

496 Theo Potter, đương đơn chỉ luôn sử dụng phòng áo của Tổng Giám mục. Ông không nhớ có lúc nào căn phòng đó lại không có sẵn để sử dụng. Còn về đám rước sau Thánh lễ, nó diễn ra ở bên ngoài nếu thời tiết tốt, nhưng ở bên trong nếu trời ẩm ướt.

497 Trong một đám rước ở bên ngoài, khi đến được cửa chính, ca đoàn sẽ đi quanh Nhà thờ Chính tòa để vào Trung tâm Knox. Đương đơn sẽ ở lại các bậc thềm của Nhà thờ Chính tòa để chào hỏi mọi người đôi khi 20 phút hoặc nửa giờ. Potter nói rằng:

Trong khi đó, một người trong chúng tôi, Đức Ông - Cha Portelli và bản thân tôi sẽ ở lại với Đức Tổng Giám Mục. Nếu cha Portelli ở đó, tôi sẽ quay trở lại Nhà thờ Chính tòa và thu dọn cung thánh, mọi thứ của cung thánh và đưa chúng trở lại phòng áo.

498 Khi được ông Gibson thẩm vấn, Potter nhớ lại rằng việc tân trang Nhà thờ Chính tòa đã mất gần sáu năm để hoàn thành. Công việc vẫn đang được thực hiện trong một thời gian sau khi đương đơn được bổ nhiệm làm Tổng Giám mục. Trong khoảng thời gian vài tháng đó, đương đơn đã không cử hành Thánh lễ trong Nhà thờ Chính tòa. Potter nói thêm rằng ‘... phòng áo của Đức Giám Mục [sic] của chúng tôi không được ngài sử dụng trong thời gian đó’ [141].

499 Potter sau đó được hỏi về việc thánh hiến bàn thờ mới trong Nhà thờ Chính tòa. Ông được nhắc nhở về chuyến viếng thăm của một Hồng Y người Mỹ vì dịp đặc biệt đó. Ký ức của ông là nó diễn ra năm 1996. Tuy nhiên, ông đã hoàn toàn sai về điều đó vì hoàn toàn rõ ràng là biến cố ấy diễn ra vào năm 1997. Sau đó, Potter đã thừa nhận sai lầm của mình và đã sửa lại.

500 Potter nói rằng một trong những nhiệm vụ của ông, trước Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật, là đổ đầy các bình rượu (cruets) bằng rượu lễ. Ông đã làm điều đó trong phòng áo của các linh mục. Có những hộp rượu nho được giữ trong hầm, với hơn một chục chai trong mỗi hộp. Hầm là một phòng lớn có thể đi vào, có năm kệ để lưu trữ. Ông nhớ bồn rửa, còn gọi là secorium, trong phòng áo của các Linh mục, ở phía bên trái của tủ lưu trữ bằng gỗ. Bất cứ rượu nào không được sử dụng trong Thánh lễ sẽ được rửa sạch trong khu vực đó. Rượu có tính thánh thiêng, nên không thể để nơi trống không. Một khi đã làm phép, không được phép đơn thuần đổ nó xuống đất, hoặc đổ qua các đường ống bình thường.

501 Khi được hỏi liệu có lúc nào một chai được sử dụng để rót rượu vào các bình rượu không được đưa vào nơi an toàn, Potter nói:

... qua nhiều năm kinh nghiệm của tôi, ngay sau khi tôi hoàn thành việc đổ đầy các bình rượu, tôi lập tức cất các chai đó đi và không bao giờ để chúng ở bên ngoài.

502 Ông Gibson hỏi ép Potter xem liệu có thể có một dịp nào đó, trong Thánh lễ, khi đó một chai rượu lễ không được đưa trở lại hầm, mà đúng hơn, để lại trong khu vực ở kệ. Potter đã kiên quyết rằng điều này không bao giờ xảy ra, ít nhất liên quan đến Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Ông nói:

... một khi các bình rượu được đổ đầy cho Thánh lễ 11 giờ, mọi thứ đều được khóa kín trong nơi an toàn. Không bị bỏ lại ở bên ngoài để ai cũng thấy.

503 Potter nói rằng không có rượu nào có thể đụng tới từ tủ gỗ không khóa. Trách nhiệm của ông là bảo đảm rằng mọi thứ được lưu trữ một cách thích đáng sau các nghi lễ. Khi được hỏi thêm về việc liệu một chai rượu lễ có thể bị để lại ở bên ngoài không, câu trả lời của ông là nếu điều này xảy ra, đó sẽ là một 'dịp hiếm có'. Ông nói rằng điều đó thực sự chỉ có thể xảy ra nếu có một Thánh lễ khác diễn ra ngay sau Thánh lễ trọng thể 11:00 sáng Chúa Nhật. Lúc đó, sẽ có thêm các bình rượu nữa sẵn sàng để được đổ đầy, để được sử dụng cho Thánh lễ tiếp theo.

504 Potter nói rằng khi Cha xứ Nhà thờ Chính tòa, McCarthy, đảm nhận vai trò của mình ở Nhà thờ Chính tòa, ngài đã nhấn mạnh rằng chỉ có rượu lễ trắng được đặt mua. Rượu này phần lớn được chứa trong các chai màu trắng trong suốt. Ông nói rằng phòng áo của các linh mục sẽ bị khóa trong khi Thánh lễ được cử hành, và ông sẽ chỉ mở khóa khi đoàn rước đang đi xuống lối đi giữa, dọc theo gian giữa, sau Thánh lễ. Ông sẽ làm như vậy để cả ông lẫn các người giúp lễ có thể đưa mọi thứ từ cung thánh trở lại các phòng áo.

505 Bằng chứng của Potter là một khi Thánh lễ kết thúc, và cuộc rước bắt đầu, ông ta sẽ phải mất khoảng 5 phút trước khi bắt đầu di chuyển các vật phẩm từ cung thánh trở lại phòng áo của các linh mục. Những vật phẩm này bao gồm chén thánh, bình đựng Mình Thánh (ciborium) và bộ bình rượu. Ông cũng sẽ di chuyển các cây nến và bình xông hương vào phòng tiện ích của các người giúp lễ. Ông cho phép giáo dân có cơ hội năm phút để vào cung thánh, quỳ gối và cầu nguyện. Ông mô tả đây là ‘thời gian riêng tư’. Ông nói rằng ông sẽ không mở khóa phòng áo của các linh mục trước khi khoảng thời gian đó trôi qua.

506 Potter nói rằng ông đã tham gia đám rước vào cuối năm 1996 vì đương đơn mới được bổ nhiệm làm Tổng giám mục, và cần được giới thiệu về các thực hành địa phương vẫn được giữ tại Nhà thờ Chính tòa. Vào lúc đó, cả ông lẫn Portelli đều ở cùng đương đơn, hỗ trợ ngài ở phía trước Nhà thờ Chính tòa, và sau đó hộ tống ngài trở lại bên trong. Đến lúc đó, ca đoàn đã cởi phẩm phục và trở về nhà.

507 Potter mô tả Portelli như người ‘thường xuyên’ ở cùng với đương đơn, gặp gỡ giáo dân sau Thánh lễ. Ông được hỏi một buổi chào hỏi như vậy sẽ kéo dài bao lâu. Ông đã đề cập đến tính bình dân của Đức Tổng Giám Mục, và nói rằng nó kéo dài từ 20 đến 30 phút. Ông nói thêm rằng ‘ông gần như có thể vặn đồng hồ’ dựa theo cách đương đơn chào thăm mọi người. Ông nói rằng ông quả nhớ được việc đương đơn đứng ở các bậc thềm phía trước vào năm 1996 khi lần đầu tiên, ngài bắt đầu cử hành Thánh lễ với tư cách Tổng Giám mục.

508 Khi ông Gibson nói với Potter rằng đương đơn có thể đã ở các bậc thềm phía trước trong khoảng thời gian ngắn hơn nhiều so với 10 phút, ít nhất là trong một số ngày, ông trả lời rằng còn tùy vào ‘buổi lễ mà ngài sẽ tham dự sau đó'. Tuy nhiên, Potter đã khăng khăng nói rằng điều này không xảy ra vào dịp đầu tiên đương đơn cử hành Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật. Ông nói thêm 'ngài [đương đơn] phải mất một thời gian để điều chỉnh và [ngài] ở lại đó để chào hỏi mọi người trong vài tháng tại Nhà thờ Chính tòa Chính tòa'[142].

509 Ông Gibson, trước đây đã tìm cách không thành công để moi từ Potter điều này: đương đơn có thể đã đứng ở các bậc thềm đàng trước trong chưa đầy 10 phút, lúc này hỏi liệu ông ta có thể làm như vậy không quá 10 phút, hoặc một phần tư giờ không. Potter chấp nhận rằng điều này có thể có, nhưng nói thêm rằng ông không 'nhớ ngài chỉ dành một thời gian ngắn trừ khi thời tiết khắc nghiệt. .. lúc ngài không thể đứng ở bên ngoài. ..' Potter nói thêm, trong mọi trường hợp, một linh mục phụ tá sẽ ở với Đức Tổng Giám Mục và sẽ đi với ngài. Ông khẳng định một cách dứt khoát rằng đương đơn sẽ không bao giờ không được đồng hành, và để ở một mình. Bản ghi chép đọc như sau:

ÔNG GIBSON: Và khi ông nói ‘trong hầu hết trường hợp’, sẽ có một số trường hợp khi các linh mục không ở đó để hỗ trợ ông ta nhưng ông ta không được tháp tùng và ở một mình?

POTTER: Không, một người trong chúng tôi sẽ xuống và đón ngài ở cửa và đưa ngài trở lại qua Nhà thờ Chính tòa.

ÔNG GIBSON: Vậy khi ông nói ‘hầu hết trường hợp’, ông muốn đề cập đến điều gì?

POTTER: Nếu cha Portelli không ở đó, ngài sẽ cho tôi biết. Tôi sẽ đi xuống và đón Đức Tổng Giám Mục để đưa ngài trở lại.

ÔNG GIBSON: Có thể là trong khi ông đang dọn dẹp cung thánh thì Tổng Giám mục Pell đã trở lại phòng áo nơi ông ta sẽ cởi lễ phục và ông không hiện diện ở đó không?

POTTER: Không, tôi sẽ luôn bảo đảm việc chúng tôi đích thân chăm sóc ngài. Tôi có trách nhiệm bảo đảm với Đức Tổng Giám Mục - chúng tôi ở đó để chăm sóc ngài.

ÔNG GIBSON: Có thể Tổng Giám mục Pell - đã lo việc phòng áo của mình mà không có mặt ông sau thánh lễ?

POTTER: Theo hiểu biết của tôi, thì không. Vì tôi phải giúp ngài, cởi áo choàng cho ngài, các lễ phục của ngài và bảo đảm rằng các lễ phục này được treo và sau đó đưa áo khoác cho ngài - hoặc áo khoác và những thứ tương tự.

ÔNG GIBSON: Vì vậy, ông nói rằng không thể nào Tổng Giám mục Pell ở trong phòng áo của mình mà không có ông hiện diện với ông ta sau thánh lễ?

POTTER: Không, chúng tôi luôn ở đó để giúp đỡ ngài.

ÔNG GIBSON: Rất tốt. Ông có thể nói một cách tuyệt đối (categorically) rằng Tổng Giám mục Pell không bao giờ đơn độc khi ông ta trở lại phòng áo của mình để cởi lễ phục?

POTTER: Không, luôn luôn có một người - có một linh mục phụ tá hoặc một người trong chúng tôi trong phòng áo sẽ đến và chào thăm Đức Tổng Giám Mục.

510 Nếu bằng chứng của Potter được chấp nhận, hoặc thậm chí chỉ được bồi thẩm đoàn coi là một trình thuật ‘khả hữu một cách hợp lý’, thì điều hợp luận lý là lý lẽ công tố sẽ bị hủy bỏ. Dòng thời gian đơn thuần là quá chặt chẽ.

511 Nhận ra sự kiện đó, ông Gibson đã nói với Potter, bằng cách đối chất, rằng vào ngày 5 tháng 12 năm 2016, ông đã có một cuộc trò chuyện với Trung sĩ thám tử Christopher Reed, người cung cấp thông tin. Trong diễn trình trò chuyện đó, chủ đề Đức Tổng Giám Mục ở một mình khi trở lại phòng áo đã được mang ra thảo luận. Ông Gibson gợi ý cho rằng Potter đã nói với Reed rằng có thể đương đơn đã ở trong phòng áo mà không có Potter. Potter trả lời:

Nếu tôi đang làm điều gì đó đặc biệt và ngài ở đó, nhưng ngài có một phụ tá - - -

... nếu tôi không có mặt với ngài, một trong các linh mục sẽ ở với ngài. Vì vậy, điều đó có nghĩa tôi không phải [hiện diện] ở mọi lúc. Ngài đã có một ai đó ở với ngài.

512 Ông Gibson cũng nói với Potter rằng ông ta đã nói với Reed rằng ông ta không thể nói một cách tuyệt đối đương đơn không bao giờ ở một mình khi trở lại phòng áo sau thánh lễ. Potter trả lời:

... vì đôi khi tôi ở một khu vực khác và khi tôi trở lại [,] một trong những linh mục hoặc. .. Portelli có ở đó nhưng tôi không nhất thiết phải nói [sic] tôi thấy ông ấy mọi lần.

513 Ông Gibson sau đó đã dựa vào các câu trả lời của Potter cho các câu hỏi của Reed, trong cuộc phỏng vấn này, vì nghi ngờ về độ tin cậy trong bằng chứng của ông này. Về thực chất, trên cơ sở các câu trả lời này, ông ta đã mời bồi thẩm đoàn đặt bằng chứng của Potter sang một bên.

514 Khi ông Gibson hỏi Potter về áo choàng của Tổng Giám mục, ông đã mô tả chúng bằng những thuật ngữ giống như của Portelli. Bản ghi chép đọc như sau:

ÔNG GIBSON: Bản chất của áo anba được Tổng Giám mục Pell mặc là nó cho phép hoặc có thể được di chuyển sang một bên, tôi gợi ý, cho phép để lộ dương vật của một người ra nếu họ muốn?

POTTER: Xin lỗi, tôi hoàn toàn không đồng ý như thế, thưa quan tòa, vì điều này xét về phương diện nhân bản không thể nào làm được, vì áo anba được cột bằng một dây lưng, và khóa chặt và không thể di chuyển được. Dây lưng cột quanh thắt lưng ngài, và rồi với dây lưng, một dây stôla còn được đặt lên trên - ở khu vực đó nữa, nên không có cách nào áo anba có thể được di chuyển trong khu vực đó - - -

...

QUAN TÒA: Ông Potter, xin ông kết thúc câu trả lời của ông. Kết thúc câu trả lời của ông. Ông đã kết thúc câu trả lời của ông chưa?

POTTER: Vì vậy, điều ấy không thể có vì kích thước của các túi khá nhỏ và một khi đã mặc thêm áo lễ (chasuble) - ngài không bao giờ tự mình đi lại với áo anba, hoàn toàn luôn luôn với lễ phục, áo lễ che phủ mọi thứ, và lúc ấy, không có cách nào ngài có thể di chuyển xung quanh với hai tay trong túi hoặc ở khu vực đó.

ÔNG GIBSON: Tất nhiên, áo lễ không ngăn cản việc với tới dây kéo quần hoặc vùng ở háng, phải không?

POTTER: Những gì ngài mặc không có cách nào ngài có thể làm điều đó.

515 Trong cuộc đối chất của ông Richter, và mặc dù sau một số lời nhắc nhở, Potter đã thừa nhận lỗi của mình khi chuyển năm 1997 sang năm 1996 như là năm khi việc thánh hiến bàn thờ mới diễn ra.

516 Potter đồng ý rằng Thánh lễ long trọng vào Chúa Nhật đầu tiên, được Đức Tổng Giám Mục mới cử hành, là một biến cố rất có ý nghĩa. Nó đã được tiến hành trước một cộng đồng chật cứng. Ông nói rằng ông có một hồi ức chuyên biệt về ngày hôm đó, và khăng khăng cho rằng Portelli đã ở lại với đương đơn suốt buổi, để giúp đỡ ngài.

517 Potter đồng ý rằng phòng áo của các linh mục, chứ không phải phòng áo của Đức Tổng Giám Mục, đã được sử dụng trong Thánh lễ trọng thể Chúa Nhật đầu tiên đó. Một lần nữa, ông khẳng định, như ông đã làm từ trước đến nay, rằng Đức Tổng Giám Mục không bao giờ bị để ở một mình. Ông cũng kiên quyết nói rằng ông sẽ không để cửa phòng áo mở khi bỏ di tham dự Thánh lễ. Đó là vì các linh mục đồng tế đã để áo khoác và đồ vật có giá trị trong căn phòng đó.

518 Potter nói rằng toàn bộ Thánh lễ sẽ không kết thúc đối với các người giúp lễ cho đến khi họ thực sự đi vào phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ, và cúi đầu trước thánh giá. Ông nói rằng có rất nhiều người qua lại trong và xung quanh phòng áo của các Linh mục sau Thánh lễ, vì các vật phẩm được đưa từ cung thánh đến căn phòng đó. Ông đã can dự vào diễn trình đó. Ngoài ra, còn có các linh mục trở lại phòng áo để cởi lễ phục.

519 Potter nói rằng ca đoàn luôn nằm dưới sự kiểm soát có kỷ luật của người ca trưởng (Mallinson), người, về vấn đề này, được các thành viên trưởng thành của ca đoàn phụ giúp. Ông nói rằng ông không nghi ngờ gì về những vấn đề này. Ông kiên quyết cho rằng tất cả đều là những vấn đề mà ông đích thân biết.

520 Cũng như Portelli, nếu bằng chứng của Potter được chấp nhận, điều này sẽ chấm dứt lý lẽ của công tố. Cùng một kết quả như thế cũng sẽ xảy ra nếu trình thuật của Potter được coi là một phiên bản ‘khả hữu cách hợp lý’ về các biến cố có liên quan.

Kỳ tới: Bằng chứng của McGlone