Tâm tình ngày cuối năm cũ bước sang năm mới.
Năm 2009 cũng như mọi năm khác trứơc đó đã trôi qua, đang dần đi vào dĩ vãng. Khi các kim đồng hồ ngày 31.12.2009 chỉ chập vào nhau đúng chỗ con số 12.00 giờ lúc nửa đêm, thời điểm năm cũ có tên gọi 2009 kết thúc. Và cũng từ thời điểm đó ngày 01.01.2010 bắt đầu xuất hiện đi vào không gian năm mới. Đó là cách tính phân chia theo nếp sống văn hóa con người chúng ta
Khi năm cũ 2009 kết thúc, nó để lại dấu vết 12 tháng đã trôi qua. Trong quãng thời điểm đó, 52 tuần lễ, 365 ngày, 8760 giờ, 525600 phút cùng 31.536.000 giây đồng hỗ ghi khắc lưu lại trong lịch sử cùng với những biến cố chung cũng như cá nhân tiêng tư của trời đất và của con người.
Thời gian năm tháng năm cũ trôi qua đi vào qúa khứ, nhưng tâm tình lòng con người không vì thế cũng vô tình trôi theo nhanh chóng như dòng nứơc chảy. Trái lại những suy nghĩ cùng cảm xúc của con người luôn hằng nhìn trở ngược lại thời gian năm cũ, đồng thời cũng hướng tầm nhìn suy tư vào năm mới đang ló dạng.
Xin chào tạm biệt Bạn Năm Cũ!
Tôi không nghĩ rằng thời gian dài với 8760 giờ của năm 2009, tôi đã làm xong hay đạt được hết mọi điều đâu. Nhưng dẫu vậy, giây phút cuối cùng của Bạn Năm cũ 2009 đang thu ngắn lại dần, và đến thời điểm đúng 12.00 giờ đêm ngày 31.12.tôi phải nói với Bạn lời từ gĩa: Xin chào từ biệt Bạn Năm Cũ yêu qúi, Adieu!
Xin cám ơn Bạn. Tôi vui mừng đã được cùng sống trong thời gian qúi báu với Bạn Năm Cũ! Chúc Bạn ra đi bằng an khoẻ mạnh!
Bạn Năm Cũ ra đi, nhưng tôi không quên Bạn đâu. Trái lại tôi hằng nhớ tới Bạn, vì con đường mới đang mở ra phía trước cho tôi. Bây giờ tôi đang đứng, hay có thể đang ngồi trứơc thềm ngưỡng cửa Năm Mới, và tôi lại bắt đầu chào đón Bạn, Bạn bây giờ là Năm Mới 2010.
Xin Chào mừng Bạn Năm Mới 2010 đến với đời sống tôi!
Đó là lời đầu tiên tôi viết đậm nét bằng lời phát ra thành âm thanh cho mọi người cùng nghe, và có thể hòa lẫn trong tiếng chuông, tiếng nhạc, tiếng pháo nổ dòn dã vang khắp không gian trong trời đất.
Với tôi không phải kim đồng hồ, cũng không phải sự thay đổi năm này qua năm khác là thước đo thời gian về thành công cũng nhưng thất bại trôi qua trong đời sống tôi. Tôi nói với Bạn điều đó, để Bạn đừng lầm tưởng Bạn nặng kýlô quan trọng, hay nghĩ rằng tôi sống trong vòng luẩn quẩn tự ty mặc cảm bám chặt vào một định kiến nào đó. Tôi yêu mến Bạn, nhưng tôi cũng có thể rời Bạn năm cũ như xa rời cởi bỏ một chiếc áo chiếc cũ, một chiếc mũ cũ kỹ.
Thước do thời gian chân chính với tôi là niềm hy vọng. Lẽ tất nhiên Bạn có dư đủ sức mạnh cứ trôi qua đi, và tôi cũng chẳng có thể ghìm giữ Bạn lại được, kim đồng hổ chỉ thời giờ cứ chạy đều không ngừng nghỉ. Dù thời giờ của Bạn có hay không có đầy tràn, có hay không có niềm hy vọng, có hay không có mảy may ánh tương lai, nhưng tôi luôn được có tiếng nói quyết định chọn lựa.
Nhưng Bạn có lẽ sẽ thắc mắc hỏi tôi: Bởi đâu tôi có thể có niềm hy vọng như vậy được ?
Tôi kín múc kín hy vọng từ những suy tư cũ. Phải, có thể rất cổ xưa để lại. Nhưng nó luôn luôn mới và tươi trẻ mãi, cho dù đã trải qua những thế kỷ năm tháng dài triền miên.
Có Người nào đó đã đi trước chỉ lối vạch đường cho tôi đi.
Người nào đó luôn để tâm chú ý, như người mẹ lấy đôi bàn tay bao bọc con mình, che chở gìn giữ tôi, khi thấy tôi bị trói buộc trong khoảnh khắc thời gian.
Người nào đó là chỗ nương tựa lưng cho tôi, để tôi an tâm hướng mắt nhìn về đàng trước.
Người nào đó cùng đồng hành bên cạnh tôi, nắm tay tôi dẫn đi, khi tôi gặp quãng thời gian đen tối mù mịt, mà tôi không còn định hướng nhận ra lối đi nữa.
Người nào đó khi thấy tôi chới với giữa dòng đời, như dưới đôi bàn chân tôi không có nền tảng đứng vững, họ chạy đến an ủi vực tôi dậy, để tôi không bị lún sâu xuống vực thẳm.
Người nào đó đã chúc lành cho thời gian năm cũ cũng như năm mới của đời sống của tôi.
Trên nền tảng đó tôi đặt niềm hy vọng của tôi. Tôi tin rằng chúc lành của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, hằng theo tôi trong suốt dọc thời gian.
Chúc lành là lời đoan hứa ban xuống bao phủ đời tôi, không là thời gian uổng phí. Mỗi thời gian là chúc lành cho tôi cùng mang lại hiệu qủa lợi ích, điều đó chúng ta gọi tên là sự sống.
Chỉ còn ít ngày giờ khoảnh khắc ngắn ngủi thôi, Bạn Năm Mới sẽ xuất hiện chào đời. Có lẽ Bạn hay người nào đó thắc mắc, sao lại nói như vậy. Nhưng tại sao lại không nói như vậy được chứ?
Xin đừng đề niềm hy vọng bé nhỏ mãi. Chúng ta cùng mang niềm hy vọng vào trong dòng máu còn tươi trẻ của Năm Mới. Và như thế, Năm Mới của chúng ta sẽ mãi tươi trẻ.
Vâng, Năm Mới rồi cũng sẽ biến dần thành Năm Cũ. Nhưng chúc lành của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, luôn hằng đồng hành với con người xuyên suốt qua mọi thời gian năm tháng.
Thời gian năm tháng cứ tuần tự đến và đi. Thời gian năm tháng không do con người chế biến làm ra. Nhưng thời gian là món qùa tặng cao qúy nhất Trời cao ban cho con người từ khi bắt đầu thành hình sự sống trong cung lòng mẹ, và trong suốt dọc đời sống qua mọi giai đoạn tuổi đời: thơ ấu, thanh thiếu niên, trung niên và cao niên.
Chúc mừng Năm Mới 2010!
Lm. Nguyễn ngọc Long
Năm 2009 cũng như mọi năm khác trứơc đó đã trôi qua, đang dần đi vào dĩ vãng. Khi các kim đồng hồ ngày 31.12.2009 chỉ chập vào nhau đúng chỗ con số 12.00 giờ lúc nửa đêm, thời điểm năm cũ có tên gọi 2009 kết thúc. Và cũng từ thời điểm đó ngày 01.01.2010 bắt đầu xuất hiện đi vào không gian năm mới. Đó là cách tính phân chia theo nếp sống văn hóa con người chúng ta
Khi năm cũ 2009 kết thúc, nó để lại dấu vết 12 tháng đã trôi qua. Trong quãng thời điểm đó, 52 tuần lễ, 365 ngày, 8760 giờ, 525600 phút cùng 31.536.000 giây đồng hỗ ghi khắc lưu lại trong lịch sử cùng với những biến cố chung cũng như cá nhân tiêng tư của trời đất và của con người.
Thời gian năm tháng năm cũ trôi qua đi vào qúa khứ, nhưng tâm tình lòng con người không vì thế cũng vô tình trôi theo nhanh chóng như dòng nứơc chảy. Trái lại những suy nghĩ cùng cảm xúc của con người luôn hằng nhìn trở ngược lại thời gian năm cũ, đồng thời cũng hướng tầm nhìn suy tư vào năm mới đang ló dạng.
Xin chào tạm biệt Bạn Năm Cũ!
Tôi không nghĩ rằng thời gian dài với 8760 giờ của năm 2009, tôi đã làm xong hay đạt được hết mọi điều đâu. Nhưng dẫu vậy, giây phút cuối cùng của Bạn Năm cũ 2009 đang thu ngắn lại dần, và đến thời điểm đúng 12.00 giờ đêm ngày 31.12.tôi phải nói với Bạn lời từ gĩa: Xin chào từ biệt Bạn Năm Cũ yêu qúi, Adieu!
Xin cám ơn Bạn. Tôi vui mừng đã được cùng sống trong thời gian qúi báu với Bạn Năm Cũ! Chúc Bạn ra đi bằng an khoẻ mạnh!
Bạn Năm Cũ ra đi, nhưng tôi không quên Bạn đâu. Trái lại tôi hằng nhớ tới Bạn, vì con đường mới đang mở ra phía trước cho tôi. Bây giờ tôi đang đứng, hay có thể đang ngồi trứơc thềm ngưỡng cửa Năm Mới, và tôi lại bắt đầu chào đón Bạn, Bạn bây giờ là Năm Mới 2010.
Xin Chào mừng Bạn Năm Mới 2010 đến với đời sống tôi!
Đó là lời đầu tiên tôi viết đậm nét bằng lời phát ra thành âm thanh cho mọi người cùng nghe, và có thể hòa lẫn trong tiếng chuông, tiếng nhạc, tiếng pháo nổ dòn dã vang khắp không gian trong trời đất.
Với tôi không phải kim đồng hồ, cũng không phải sự thay đổi năm này qua năm khác là thước đo thời gian về thành công cũng nhưng thất bại trôi qua trong đời sống tôi. Tôi nói với Bạn điều đó, để Bạn đừng lầm tưởng Bạn nặng kýlô quan trọng, hay nghĩ rằng tôi sống trong vòng luẩn quẩn tự ty mặc cảm bám chặt vào một định kiến nào đó. Tôi yêu mến Bạn, nhưng tôi cũng có thể rời Bạn năm cũ như xa rời cởi bỏ một chiếc áo chiếc cũ, một chiếc mũ cũ kỹ.
Thước do thời gian chân chính với tôi là niềm hy vọng. Lẽ tất nhiên Bạn có dư đủ sức mạnh cứ trôi qua đi, và tôi cũng chẳng có thể ghìm giữ Bạn lại được, kim đồng hổ chỉ thời giờ cứ chạy đều không ngừng nghỉ. Dù thời giờ của Bạn có hay không có đầy tràn, có hay không có niềm hy vọng, có hay không có mảy may ánh tương lai, nhưng tôi luôn được có tiếng nói quyết định chọn lựa.
Nhưng Bạn có lẽ sẽ thắc mắc hỏi tôi: Bởi đâu tôi có thể có niềm hy vọng như vậy được ?
Tôi kín múc kín hy vọng từ những suy tư cũ. Phải, có thể rất cổ xưa để lại. Nhưng nó luôn luôn mới và tươi trẻ mãi, cho dù đã trải qua những thế kỷ năm tháng dài triền miên.
Có Người nào đó đã đi trước chỉ lối vạch đường cho tôi đi.
Người nào đó luôn để tâm chú ý, như người mẹ lấy đôi bàn tay bao bọc con mình, che chở gìn giữ tôi, khi thấy tôi bị trói buộc trong khoảnh khắc thời gian.
Người nào đó là chỗ nương tựa lưng cho tôi, để tôi an tâm hướng mắt nhìn về đàng trước.
Người nào đó cùng đồng hành bên cạnh tôi, nắm tay tôi dẫn đi, khi tôi gặp quãng thời gian đen tối mù mịt, mà tôi không còn định hướng nhận ra lối đi nữa.
Người nào đó khi thấy tôi chới với giữa dòng đời, như dưới đôi bàn chân tôi không có nền tảng đứng vững, họ chạy đến an ủi vực tôi dậy, để tôi không bị lún sâu xuống vực thẳm.
Người nào đó đã chúc lành cho thời gian năm cũ cũng như năm mới của đời sống của tôi.
Trên nền tảng đó tôi đặt niềm hy vọng của tôi. Tôi tin rằng chúc lành của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, hằng theo tôi trong suốt dọc thời gian.
Chúc lành là lời đoan hứa ban xuống bao phủ đời tôi, không là thời gian uổng phí. Mỗi thời gian là chúc lành cho tôi cùng mang lại hiệu qủa lợi ích, điều đó chúng ta gọi tên là sự sống.
Chỉ còn ít ngày giờ khoảnh khắc ngắn ngủi thôi, Bạn Năm Mới sẽ xuất hiện chào đời. Có lẽ Bạn hay người nào đó thắc mắc, sao lại nói như vậy. Nhưng tại sao lại không nói như vậy được chứ?
Xin đừng đề niềm hy vọng bé nhỏ mãi. Chúng ta cùng mang niềm hy vọng vào trong dòng máu còn tươi trẻ của Năm Mới. Và như thế, Năm Mới của chúng ta sẽ mãi tươi trẻ.
Vâng, Năm Mới rồi cũng sẽ biến dần thành Năm Cũ. Nhưng chúc lành của Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa, luôn hằng đồng hành với con người xuyên suốt qua mọi thời gian năm tháng.
Thời gian năm tháng cứ tuần tự đến và đi. Thời gian năm tháng không do con người chế biến làm ra. Nhưng thời gian là món qùa tặng cao qúy nhất Trời cao ban cho con người từ khi bắt đầu thành hình sự sống trong cung lòng mẹ, và trong suốt dọc đời sống qua mọi giai đoạn tuổi đời: thơ ấu, thanh thiếu niên, trung niên và cao niên.
Chúc mừng Năm Mới 2010!
Lm. Nguyễn ngọc Long