LỤC LÂM

N2T


Khoảng một ngàn chín trăm năm trước thời cuối năm của Vương Mãng, phía nam Trung Quốc bị nạn hạn hán, khắp nơi dân chúng đào bới rau rừng để ăn mà vẫn không đủ no bụng, chỉ có cách là đi cướp đoạt khắp nơi. Lúc ấy Vương Khuông, Vương Phụng ở Tân Thị dẫn đầu những người dân đói khổ, ẩn náu trong núi rừng xanh vùng Tân Thị mặt tây bắc để kháng cự với quan binh, gọi là “lục lâm”. Thanh thế của “quân lục lâm” ngày càng vang dội, không lâu sau đó thì đánh vào Trường An giết chết Vương Mãng, lật đổ chính quyền của Vương Mãng.

Đến thời nhà Đường, thi nhân Lý Trắc một đêm nọ gặp một toán cường đạo, ông ta ngại không dám trực tiếp gọi họ là cường đạo, nên dùng chữ “lục lâm” để thay thể.

Hai chữ “lục lâm” vẫn còn dùng tiếp cho đến bây giờ.

(Hậu Hán thư, Liễu Huyền truyện)

Suy tư:

Gọi là cường đạo, là lục lâm hay là ăn cướp thì cũng chỉ là một, là đi ăn cướp của người khác mà thôi.

Người Ki-tô hữu có nhiều tên để gọi ma quỷ, chẳng hạn như gọi nó là sa tan, là thần chết, là quỷ vương, là quỷ sứ, là quỷ dữ, là tên cám dỗ.v.v…dù gọi tên nó là gì đi nữa, thì ma quỷ vẫn là ma quỷ, là tên luôn tìm cách hại linh hồn của con người ta.

Ma quỷ bởi vì kiêu ngạo muốn bằng Đức Chúa Trời nên đã tự đánh mất thiên đàng hạnh phúc mà Thiên Chúa sắm sẵn cho mình, do đó mà chúng nó ngày đêm rình mò cắn xé những linh hồn không thuộc về chúng, tức là những người đã tin nhận Chúa Giê-su Ki-tô là Thiên Chúa và là Cứu Chúa của mình. Ma quỷ là sư phụ “lục lâm” chính hiệu, tất cả những cường đạo, gian dối, cáo gian, vu khống, ghét ghen, kiêu ngạo trên thế gian này đều là đệ tử và là con cái của lục lâm sư phụ ma quỷ.

Người Ki-tô hữu khi không còn mặn nồng với các bí tích và thánh lễ nữa, thì sẽ đi vào con đường lục lâm của ma quỷ vậy. Hãy coi chừng…

-----------------

http://www.vietcatholic.net/nhantai

http://vn.360plus.yahoo.com/jmtaiby

jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com