Bất chấp điều chi con cũng gọi Người
Mãi mãi trong con thiết tha Tình Mẹ,
Mẹ nhân lành nhân ái của muôn đời
Mẹ cho bướm lả lơi trên đồng nội
Những cánh chim chao lượn giữa mây trời
Từng giọt sương long lanh hôn hồng thắm
Bao ngày vui và cả những đêm thơ.
Từ bụi cây chim hát lời ca vịnh
Dòng suối xanh cá khiêu vũ nào ngơi
Vách đá vọng dư âm xa tít mãi
Khi thác cao cất tiếng những lời kinh.
Nhưng với con đơn sơ chung tiếng hát,
Vinh danh Người – cùng với khắp người đời
Ấp ủ trong con bài thơ dâng cho Mẹ
Tựa bó hoa đồng nội tháng Tám – dâng Người.