MONG MANH



Ảnh của Nguyễn Ngọc Danh

Một chiều kia có em buồn buồn. Thân mong manh

Như lau sậy hiền. Về đồi mây thắp hương nằm mộng

rồi ngủ quên giữa trời mênh mông.

(Trích ca khúc Níu Tay Nghìn Trùng của TCS)

Click here to go to PhotoArt Meditation Room - Phòng Ảnh Nghệ Thuật và Chiêm/Niệm/Thiền