ĐỂ PHỤC VỤ
“Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”.
“Chúa Giêsu bắt đầu sứ vụ bằng việc bị đói; tuy nhiên, Ngài là Bánh Trường Sinh. Kết thúc sứ vụ bằng cơn khát; tuy nhiên, Ngài là Nước Hằng Sống. Bị bán ba mươi đồng bạc; tuy nhiên, Ngài cứu chuộc cả thế gian. Và đã chết như một con chiên; tuy nhiên, Ngài là Mục Tử Nhân Lành!” - Grêgôriô Nazian.
Kính thưa Anh Chị em,
Hôm nay, Chúa Nhật Chúa Chiên Lành, ngày cầu cho ơn gọi. Hạn từ “ơn gọi” thường bị giới hạn trong chức linh mục và đời sống tu trì. Vậy mà, như chính Chúa Giêsu, mọi thành viên trong Giáo Hội đều đã nhận một “ơn gọi”, ơn gọi đó là ‘để phục vụ’ tha nhân.
Chúa Giêsu là mẫu mực hoàn hảo của mọi ơn gọi, Ngài đến không để được phục vụ nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình. Ngài nói, “Tôi là mục tử nhân lành!”. Tất cả những gì Ngài nhận được từ Chúa Cha, Ngài đều cho người khác. Đây cũng là trọng tâm ơn gọi phục vụ của chúng ta. Những gì chúng ta có, những gì chúng ta là đều đến từ Thiên Chúa, và chúng ta được kêu gọi dùng tất cả chúng ‘để phục vụ’ anh chị em mình.
Ai cũng có thể phục vụ bằng những cử chỉ tưởng chừng như nhỏ bé - nhưng thực ra lại rất vĩ đại - nếu chúng được làm bởi một tình yêu chân thành. Những cách chúng ta sống ơn gọi này thường rất khiêm tốn và ẩn giấu; những gì dường như không đáng kể - một đôi tai biết lắng nghe, một lời khích lệ, một cử chỉ nhỏ nào đó - điều mà Tin Mừng có lúc gọi là “chén nước lã”. Bạn không cần phải nghĩ đến một công việc to tát hoặc một nhiệm vụ hấp dẫn nào đó; nhưng hãy làm những gì xem ra tầm thường với một trái tim phi thường!
Phần lớn cuộc đời được diễn ra trên các sân khấu nhỏ! Chính trong không gian đó, ơn gọi phục vụ của chúng ta được thực hiện. Cách bạn và tôi sống ơn gọi phục vụ trong không gian đó sẽ không gây chú ý và có thể không bao giờ được biết đến; tuy nhiên, khi các mối quan hệ được gợi hứng bởi một trái tim yêu thương thì một thế giới mới sẽ được tạo ra.
Hãy chiêm ngắm những tố chất nơi Mục Tử Nhân Lành Giêsu! Ngài yêu thương, biết từng con chiên và cuối cùng, hy sinh mạng sống cho chiên. Ngài yêu thương chúng ta với những sở trường lẫn sở đoản của mỗi người; Ngài biết từng con hẽm tối, từng lối mòn của chiên. Vì thế, Ngài không ngần ngại cất công tìm kiếm. Cuộc đời của Ngài là một cuộc đời quan tâm và hy sinh. Ngài đến, để yêu thương, ‘để phục vụ’, quên mình và chết cho chiên.
Ngài tiếp tục phục vụ, trao ban chính Ngài. Chúng ta hãy tham dự Thánh Lễ với tấm lòng rộng mở, đón nhận sự phục vụ của Ngài, “Hãy cầm lấy mà ăn!”. Khi nhận lấy chính Ngài, chúng ta để mình được Ngài phục vụ; nhờ đó, có thể sống ơn gọi phục vụ của mình. Chúng ta sẽ phục vụ Ngài nơi người khác như Ngài đã phục vụ chúng ta qua người khác.
Anh Chị em,
“Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”. Đó phải là mẫu mực và là tiếng gọi bền bỉ trong suốt cuộc đời mà chúng ta không ngừng khám phá những cách thức mới mẻ để đáp trả. Hãy luôn có cho mình một bước đi mới, bất kể chúng ta đang ở đâu trên hành trình cuộc đời. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi tiếp tục phát triển bản thân theo hình ảnh Ngài, và như thế, chúng ta đang nên thánh!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con như đứa chăn thuê chăm chút vun quén cho bản thân, cho con dám sống, dám chết cho linh hồn của những ai Chúa trao cho con!”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”.
“Chúa Giêsu bắt đầu sứ vụ bằng việc bị đói; tuy nhiên, Ngài là Bánh Trường Sinh. Kết thúc sứ vụ bằng cơn khát; tuy nhiên, Ngài là Nước Hằng Sống. Bị bán ba mươi đồng bạc; tuy nhiên, Ngài cứu chuộc cả thế gian. Và đã chết như một con chiên; tuy nhiên, Ngài là Mục Tử Nhân Lành!” - Grêgôriô Nazian.
Kính thưa Anh Chị em,
Hôm nay, Chúa Nhật Chúa Chiên Lành, ngày cầu cho ơn gọi. Hạn từ “ơn gọi” thường bị giới hạn trong chức linh mục và đời sống tu trì. Vậy mà, như chính Chúa Giêsu, mọi thành viên trong Giáo Hội đều đã nhận một “ơn gọi”, ơn gọi đó là ‘để phục vụ’ tha nhân.
Chúa Giêsu là mẫu mực hoàn hảo của mọi ơn gọi, Ngài đến không để được phục vụ nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình. Ngài nói, “Tôi là mục tử nhân lành!”. Tất cả những gì Ngài nhận được từ Chúa Cha, Ngài đều cho người khác. Đây cũng là trọng tâm ơn gọi phục vụ của chúng ta. Những gì chúng ta có, những gì chúng ta là đều đến từ Thiên Chúa, và chúng ta được kêu gọi dùng tất cả chúng ‘để phục vụ’ anh chị em mình.
Ai cũng có thể phục vụ bằng những cử chỉ tưởng chừng như nhỏ bé - nhưng thực ra lại rất vĩ đại - nếu chúng được làm bởi một tình yêu chân thành. Những cách chúng ta sống ơn gọi này thường rất khiêm tốn và ẩn giấu; những gì dường như không đáng kể - một đôi tai biết lắng nghe, một lời khích lệ, một cử chỉ nhỏ nào đó - điều mà Tin Mừng có lúc gọi là “chén nước lã”. Bạn không cần phải nghĩ đến một công việc to tát hoặc một nhiệm vụ hấp dẫn nào đó; nhưng hãy làm những gì xem ra tầm thường với một trái tim phi thường!
Phần lớn cuộc đời được diễn ra trên các sân khấu nhỏ! Chính trong không gian đó, ơn gọi phục vụ của chúng ta được thực hiện. Cách bạn và tôi sống ơn gọi phục vụ trong không gian đó sẽ không gây chú ý và có thể không bao giờ được biết đến; tuy nhiên, khi các mối quan hệ được gợi hứng bởi một trái tim yêu thương thì một thế giới mới sẽ được tạo ra.
Hãy chiêm ngắm những tố chất nơi Mục Tử Nhân Lành Giêsu! Ngài yêu thương, biết từng con chiên và cuối cùng, hy sinh mạng sống cho chiên. Ngài yêu thương chúng ta với những sở trường lẫn sở đoản của mỗi người; Ngài biết từng con hẽm tối, từng lối mòn của chiên. Vì thế, Ngài không ngần ngại cất công tìm kiếm. Cuộc đời của Ngài là một cuộc đời quan tâm và hy sinh. Ngài đến, để yêu thương, ‘để phục vụ’, quên mình và chết cho chiên.
Ngài tiếp tục phục vụ, trao ban chính Ngài. Chúng ta hãy tham dự Thánh Lễ với tấm lòng rộng mở, đón nhận sự phục vụ của Ngài, “Hãy cầm lấy mà ăn!”. Khi nhận lấy chính Ngài, chúng ta để mình được Ngài phục vụ; nhờ đó, có thể sống ơn gọi phục vụ của mình. Chúng ta sẽ phục vụ Ngài nơi người khác như Ngài đã phục vụ chúng ta qua người khác.
Anh Chị em,
“Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên”. Đó phải là mẫu mực và là tiếng gọi bền bỉ trong suốt cuộc đời mà chúng ta không ngừng khám phá những cách thức mới mẻ để đáp trả. Hãy luôn có cho mình một bước đi mới, bất kể chúng ta đang ở đâu trên hành trình cuộc đời. Là con cái Thiên Chúa, chúng ta được mời gọi tiếp tục phát triển bản thân theo hình ảnh Ngài, và như thế, chúng ta đang nên thánh!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con như đứa chăn thuê chăm chút vun quén cho bản thân, cho con dám sống, dám chết cho linh hồn của những ai Chúa trao cho con!”, Amen.
(Tgp. Huế)