26. TIỀN, KHÔNG MẤT ĐƯỢC
Chàng ngốc cầm tiền đi phố mua gạo, nhưng không biết phải làm như thế nào nên đem bao để đựng gạo vứt đi, về nhà nói với vợ:
- “Trên phố rất đông, có rất nhiều người chen nhau vứt bao.”
Vợ nói:
- “Bao của ông cũng vứt đi à?”
Trả lời:
- “Ê, chuyện đó thì khỏi nói.”
Vợ vội vàng hỏi:
- “Tiền đâu?”-
Chàng ngốc dương dương tự đắc nói:
- “Bà yên tâm, tôi đem tiền cột rất chặt ở trong góc bao, tuyệt đối không thể mất tiêu được !”
(Tiếu lâm)
Suy tư 26:
Ở đời có người dốt khi học chữ nhưng lại thông minh khi buôn bán làm ăn; lại có người rất thông minh khi học hành nhưng không biết làm ăn buôn bán, cho nên có người giỏi cái này thì có người dốt về cái kia, không ai hoàn toàn trên mọi lãnh vực.
Đem tiền bỏ vào trong bao rồi đem bao vứt đi, rồi lại nói không thể mất tiền được là người vừa ngu vừa ngốc.
Đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cũng thế, có những lúc chúng ta vùa ngu vừa ngốc: ngu là sống trong ơn sủng của Thiên Chúa mà lại không tận hưởng ơn sủng của Ngài, ngốc là đem ơn sủng của Thiên Chúa ban cho để đổi lấy những thứ vô giá trị của thế gian tội lỗi này. Cái bao là các bí tích, đồng tiền là ơn thánh của Thiên Chúa, đem bao và tiền vứt đi không phải là người ngu và ngốc sao?
Có nhiều người Ki-tô hữu đã vứt bao vứt tiền, tức là chối bỏ ơn thánh Thiên Chúa và phản đối Giáo Hội, nhưng lại dương dương tự đắc “sửa lưng” những người Ki-tô hữu khác, vì người khác giữ bao giữ tiền tức là giữ lề luật của Thiên Chúa và giáo huấn của Giáo Hội...
Người ngu thì luôn cho mình là thông giỏi nên họ mãi mãi là người ngu, người thông minh thì luôn cho mình là ngu nên họ luôn là người thông minh, vì “ai hạ mình xuống thì sẽ được nhấc lên...”
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info
Chàng ngốc cầm tiền đi phố mua gạo, nhưng không biết phải làm như thế nào nên đem bao để đựng gạo vứt đi, về nhà nói với vợ:
- “Trên phố rất đông, có rất nhiều người chen nhau vứt bao.”
Vợ nói:
- “Bao của ông cũng vứt đi à?”
Trả lời:
- “Ê, chuyện đó thì khỏi nói.”
Vợ vội vàng hỏi:
- “Tiền đâu?”-
Chàng ngốc dương dương tự đắc nói:
- “Bà yên tâm, tôi đem tiền cột rất chặt ở trong góc bao, tuyệt đối không thể mất tiêu được !”
(Tiếu lâm)
Suy tư 26:
Ở đời có người dốt khi học chữ nhưng lại thông minh khi buôn bán làm ăn; lại có người rất thông minh khi học hành nhưng không biết làm ăn buôn bán, cho nên có người giỏi cái này thì có người dốt về cái kia, không ai hoàn toàn trên mọi lãnh vực.
Đem tiền bỏ vào trong bao rồi đem bao vứt đi, rồi lại nói không thể mất tiền được là người vừa ngu vừa ngốc.
Đời sống tâm linh của người Ki-tô hữu cũng thế, có những lúc chúng ta vùa ngu vừa ngốc: ngu là sống trong ơn sủng của Thiên Chúa mà lại không tận hưởng ơn sủng của Ngài, ngốc là đem ơn sủng của Thiên Chúa ban cho để đổi lấy những thứ vô giá trị của thế gian tội lỗi này. Cái bao là các bí tích, đồng tiền là ơn thánh của Thiên Chúa, đem bao và tiền vứt đi không phải là người ngu và ngốc sao?
Có nhiều người Ki-tô hữu đã vứt bao vứt tiền, tức là chối bỏ ơn thánh Thiên Chúa và phản đối Giáo Hội, nhưng lại dương dương tự đắc “sửa lưng” những người Ki-tô hữu khác, vì người khác giữ bao giữ tiền tức là giữ lề luật của Thiên Chúa và giáo huấn của Giáo Hội...
Người ngu thì luôn cho mình là thông giỏi nên họ mãi mãi là người ngu, người thông minh thì luôn cho mình là ngu nên họ luôn là người thông minh, vì “ai hạ mình xuống thì sẽ được nhấc lên...”
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
---------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info