MỘT MÙA BỘI THU
“Chúc tụng Danh Thánh Chúa, tự giờ đây cho đến mãi muôn đời!”.
Trong “The Complete Disciple”, tạm dịch, “Thợ Lành Nghề”, Paul W. Powell mô tả một tình trạng khá buồn: “Nhiều nhà thờ nhắc tôi về một nhóm thợ ngồi xuống đứng lên trong kho nông cụ. Mỗi Chúa Nhật, họ đến nghiên cứu, mài cày, tra dầu vào máy; sau đó, đứng dậy, ra về. Chúa Nhật, họ trở lại, nghiên cứu, mài cày, tra dầu vào máy; sau đó, đứng dậy, ra về. Tuần này qua tuần khác, năm này qua năm khác, cũng ngần ấy việc! Không ai còn nhớ đến chuyện ra đồng. Vì thế, với họ, ‘một mùa bội thu’ là những gì thuộc về các giấc mơ!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Sẽ khá bất ngờ khi Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta nhìn lại ‘cánh đồng’ đời mình. Đúng hơn, nhìn lại những vụ mùa, năm tháng… xem đâu là thời điểm tốt nhất, đâu là mùa bội thu khi Danh Chúa được nhận biết như Thánh Vịnh đáp ca hát khen, “Chúc tụng Danh Thánh Chúa, tự giờ đây cho đến mãi muôn đời!”.
Hãy nhìn lại cuộc sống theo từng thập kỷ, từng năm và thậm chí, từng tháng; nhìn lại những vụ mùa ‘được’ nhất, ‘mất’ nhất! Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta một phương thức tối đơn giản, “Xem quả thì biết cây!”. Hãy lục lọi trong các quãng thời gian khác nhau đó, đâu là ‘mùa được’ khi Danh Chúa rạng sáng; đâu là ‘mùa mất’ khi Danh Ngài bị che khuất. Thực tế, có khi thập giá và khó khăn dồn dập lại là thời điểm ‘được mùa’; có khi xem ra thành công, nhưng thực chất, chúng ta ‘mất trắng!’.
Qua thư Timôthê hôm nay, Phaolô nhận ra ơn cứu độ Thiên Chúa ban cho nhân loại và cho bản thân mình, “Đức Kitô Giêsu đã đến thế gian, để cứu những người tội lỗi, mà kẻ đầu tiên là tôi”. Phaolô nghiệm ra rằng, quãng thời gian Chúa Giêsu đau đớn nhất, chết chóc nhất lại là lúc Ngài mang về ‘một mùa bội thu’ cho Chúa Cha nhất! Từ đó, Phaolô dâng đời mình cho sứ vụ giữa cánh đồng dân ngoại và đã bội thu, khi Danh Chúa được nhận biết, “Kính dâng Ngài danh dự và vinh quang đến muôn thuở muôn đời!”.
Anh Chị em,
“Chúc tụng Danh Thánh Chúa!”. Cũng thế, cuộc đời của bạn và tôi tựa hồ một cánh đồng hứa hẹn những vụ mùa gặt hái cho Danh Chúa. Có những quãng thời gian; trong đó, những quyết định được thực hiện, những hoạt động được tham gia, khi đời sống cầu nguyện trở nên sâu sắc, dẫu đó có thể là những tháng ngày bi đát… nhưng chúng ta đã có ‘một mùa bội thu’. Tạ ơn Chúa vì Danh Ngài được hiển vinh! Đang khi bên cạnh đó, có thể có những vụ mùa mà bên ngoài là thành công với sự kiện này, sự kiện khác… nhưng đôi khi, bên trong, chỉ là trống rỗng, hão danh, vụ lợi và thực chất là chúng ta ‘mất trắng!’. Mất cả giống lẫn công, cả chài lẫn chì. Đó là những vụ mùa mà danh bạn và tôi ‘rạng sáng’, đang khi Danh Chúa thì ‘tắt ngủm!’.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con sống ‘văn hoá nhàn rỗi’, suốt ngày đứng lên ngồi xuống, đi ra đi vào; cho con biết nghiên cứu, mài cày, tra dầu vào máy và ‘lái xe ra đồng’, hầu có thể có ‘một mùa bội thu’ đúng nghĩa!”, Amen.
(Tgp. Huế)