MỖI “BÂY GIỜ” LÀ MỘT PHẦN CỦA BỨC TRANH LỚN HƠN
“Các con hãy sẵn sàng, vì chính giờ phút các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến!”.
Richard L. Baxter viết, “Từ thung lũng này sang thung lũng khác trên các đỉnh đồi, từ ánh nắng đến sương mù như bóng tối nhất của đêm; tôi đi theo Chúa trên con đường quanh co của cuộc đời, và bước đi bằng niềm tin nhiều hơn bằng thị giác. Sống với Ngài từng giây phút, năm tháng đời tôi dù ít hay nhiều, sẽ sớm qua đi như mộng trong đêm; sau đó, tôi sẽ bước qua cánh cổng vào buổi sáng vĩnh cửu, chào đón Ngài trong vinh quang. Cuộc sống tôi chỉ là một tập hợp của những “bây giờ!”, ‘mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
‘Mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn!’”. Thật thú vị, ý tưởng dạo đức không ít lãng mạn của Baxter được gặp lại trong Tin Mừng Chúa Nhật khởi đầu Mùa Vọng hôm nay. Lời Chúa như một tiếng chuông cảnh tỉnh chúng ta; rằng, Chúa sẽ bất ngờ đến với mỗi người, nhưng với những ai gần Chúa, lắng nghe Ngài, thì cả những sự kiện bất ngờ nhất cũng có thể được đón nhận một cách thanh thản. Bởi lẽ, với họ, ‘mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn!’.
Trước trận Đại Hồng Thuỷ, Thiên Chúa thấy tình trạng hư đốn tràn lan trên địa cầu và Ngài quyết định quét sạch nó. Tuy nhiên, riêng Noe và gia đình ông, nhờ đã sống trong ơn nghĩa Chúa, ông nhận được cảnh báo từ Ngài. Vâng lời Ngài, Noe chuẩn bị cho mình một chiếc tàu; một dự án khiến cư dân sa mạc lân cận không hiểu nổi. Trời đổ mưa, nước tràn về; lũ ngập mọi miền khiến ai nấy bất ngờ; chỉ gia đình Noe thì không. Tai hoạ đến với thế giới cũng như thế! Điều bất ngờ có thể đưa chúng ta đến bất ngờ; nhưng với những ai sống trong ân sủng, thì ngay cả những sự kiện bất ngờ nhất cũng không bất ngờ chút nào, vì với họ, mỗi giây phút hiện tại đã thuộc trọn về Chúa; họ thanh thản, bởi lẽ, ‘mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn!’. Tôi có thể nói như vậy về các sự kiện trong cuộc đời mình không? Tôi có thực sự tin cậy nơi sự quan phòng của Thiên Chúa từng ngày một với những “bây giờ” tốt lành không?
Cái chết có thể đến như kẻ trộm trong đêm; thần chết có thể cướp đi bất cứ ai trong chúng ta chỉ trong nháy mắt. Chúa Giêsu nói với thính giả của Ngài rằng, Ngài đến thế gian “để họ được sống và sống dồi dào”; nhưng Ngài chưa bao giờ nói cuộc sống của chúng ta sẽ kéo dài bao lâu. Tuy nhiên, suy nghĩ này không nên làm chúng ta chán nản; thay vào đó, nhắc nhở chúng ta phải luôn đề phòng. Không có thời điểm nào tốt bằng thời điểm hiện tại để hoán cải và hướng cuộc sống chúng ta vào Chúa. Nhiều linh hồn đã nghĩ, sẽ không cần trở về “cho đến ngày mai”, một ngày ‘không bao giờ đến’. Chúa muốn chúng ta sống tốt hiện tại, làm điều tốt trong hiện tại và ngay bây giờ. Cuộc sống của chúng ta chỉ là một tập hợp của những “bây giờ”; ‘mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn’, tựa hồ một bức tranh khảm. Tôi đang sống hiện tại của mình thế nào? Tôi có đang đợi “cho đến ngày mai” để thay đổi cách sống của mình không? Tôi có hiểu sự chậm trễ có thể rủi ro như thế nào không?
Anh Chị em,
“Chính giờ phút các con không ngờ, thì Con Người sẽ đến!”. Chúa đến bất ngờ; vì thế, bạn và tôi đừng để mình bất ngờ! Chúa Giêsu biết cái chết đang chờ đợi mỗi người và chúng ta có xu hướng muốn bỏ qua thực tế đó. “Huýt sáo đi qua nghĩa địa”, một thành ngữ mang ý nghĩa ‘phớt tỉnh’, là một thái độ không hiếm ở những người sống như thể cuộc đời họ là vô tận. Nhưng than ôi, tất cả chúng ta đều là những người hành hương đi qua thế giới này trên đường đến cõi vĩnh hằng. Cách tốt nhất để sống mỗi ngày là hãy sống nó như thể đó là ngày cuối cùng. Điều đó có nghĩa là phải có một đời sống cầu nguyện nghiêm túc, ngày mỗi ngày sống thiết thân với Chúa hơn và hành động với tinh thần bác ái sâu sắc. Nếu biết hôm nay là ngày cuối cùng của mình, chúng ta sẽ sống thế nào? Tôi sẽ sống tốt nhất với Chúa ngay “bây giờ”; vì ‘mỗi “bây giờ” là một phần của bức tranh lớn hơn’. Bấy giờ, sự chết không còn là một bức tường để tôi và mọi thứ đâm vào, nhưng là một cây cầu dẫn đến cuộc sống vĩnh cửu.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, ước gì con sẽ không bất ngờ với phút cuối đời con; cho con sống những “bây giờ” của con như những nét đẹp chi tiết của một bức tranh tổng thể, bức tranh đời đời!”, Amen.
(Tgp. Huế)