Mục đích của cuộc cải cách là dành tầm quan trọng thích đáng cho phần giáo lý của Bộ Giáo lý Đức tin, và vai trò cơ bản của Bộ này trong việc thúc đẩy đức tin.

Đức Thánh Cha Phanxicô đã sửa đổi cấu trúc nội bộ của Bộ Giáo lý Đức tin, gọi tắt là CDF, bằng cách thiết lập hai phần riêng biệt, một phần giáo lý và một phần kỷ luật, mỗi phần có thư ký riêng. Bây giờ, Đức Hồng Y tổng trưởng của Bộ sẽ có hai cấp phó. Vị tổng trưởng hiện nay là Đức Hồng Y Luis Francisco Ladaria Ferrer, 77 tuổi.

Những thay đổi được nêu ra trong một Tông Thư dưới dạng Tự Sắc có tiêu đề Fidem Servare, nghĩa là “Gìn Giữ Đức Tin” (xem 2 Timôthê 4: 7).

Mục đích của cuộc cải cách là nhằm nâng cao tầm quan trọng của phần giáo lý và vai trò cơ bản của Bộ Giáo Lý Đức Tin trong việc quảng bá đức tin, mà không làm giảm hoạt động kỷ luật của hội thánh. Điều này xảy ra sau nhiều thập kỷ, trong đó rất nhiều nỗ lực và nhân lực đã được đưa ra để xem xét các trường hợp lạm dụng tính dục của hàng giáo sĩ. Với cấu trúc mới, mỗi bộ phận, với một thư ký riêng, sẽ có quyền hạn và quyền tự chủ cao hơn.

CDF hiện có khoảng 50 nhân viên.

Phục Vụ Kho Tàng Đức Tin

Đức Thánh Cha Phanxicô giải thích trong Tự Sắc Fidem Servare, “gìn giữ đức tin,” là “nhiệm vụ chính, cũng như tiêu chí cuối cùng phải tuân theo trong đời sống của Giáo hội”.

Phần Giáo lý “giải quyết các vấn đề liên quan đến việc quảng bá và bảo vệ giáo lý đức tin và đạo đức. Phần này cũng thúc đẩy các nghiên cứu nhằm tăng cường sự hiểu biết và truyền tải đức tin nhằm phục vụ cho việc truyền bá phúc âm hóa, để ánh sáng Tin Mừng có thể là tiêu chuẩn để hiểu ý nghĩa của sự tồn tại nhân sinh, đặc biệt khi đối mặt với những câu hỏi đặt ra bởi sự tiến bộ của khoa học và sự phát triển của xã hội”. Nó cũng kiểm tra các tài liệu được xuất bản bởi các giáo phái khác, cũng như các bài viết và ý kiến “có vẻ có vấn đề đối với đức tin đúng đắn, khuyến khích đối thoại với các tác giả và đề xuất các biện pháp khắc phục phù hợp.”

Phần này cũng được giao nhiệm vụ nghiên cứu các câu hỏi liên quan đến các giáo hạt tòng nhân của các cựu thành viên Anh giáo; và sự quản lý của Văn phòng Hôn nhân, là cơ quan liên quan điều gọi là “privilegium fidei” hay “đặc ân Đức Tin” và xem xét việc giải thể các cuộc hôn nhân giữa hai người chưa được rửa tội hoặc giữa một người đã được rửa tội và một người chưa được rửa tội.

Privilegium fidei hay đặc ân đức tin nghĩa là gì?

Khi hôn phối được thành lập hữu hiệu thì tạo nên dây ràng buộc không thể tháo gỡ, bất kỳ là hôn phối được cử hành theo thể thức Công Giáo hay ngoài Công Giáo như của Tin Lành hay của người lương. Tuy nhiên trong một số trường hợp, hôn nhân có thể được tháo gỡ bởi “đặc ân Thánh Phaolô” hay “đặc ân Đức Tin”. Đặc ân Thánh Phaolô, được ban theo những nguyên tắc luật, tháo cởi dây hôn phối giữa hai người lương, nghĩa là giữa hai người không được rửa tội, khi một trong hai người ấy theo đạo Công Giáo. Đặc ân Đức Tin, được ban bởi Đức Giáo Hoàng, tháo cởi dây hôn phối mà ít nhất một trong hai người đã được rửa tội, ví dụ tháo cởi hôn nhân giữa hai người lương mà bên lương không chịu theo đạo, hoặc hôn nhân khác đạo đã cử hành hữu hiệu.

Đặc ân này có mục đích trợ giúp đức tin cho người tân tòng, dựa trên giáo huấn của Thánh Phaolô, trong thư thứ nhất gởi các tín hữu thành Côrintô:

Còn với những người khác, thì tôi nói, chính tôi chứ không phải Chúa: nếu anh em nào có vợ ngoại đạo mà người này bằng lòng ở với người ấy, thì người ấy đừng rẫy vợ. Người vợ nào có chồng ngoại đạo mà người này bằng lòng ở với người ấy, thì người ấy đừng bỏ chồng. Thật vậy, chồng ngoại đạo được thánh hóa nhờ vợ, và vợ ngoại đạo được thánh hóa nhờ người chồng có đạo. Chẳng vậy, con cái anh em sẽ là ô uế, trong khi thật ra chúng là thánh. Nếu người ngoại đạo muốn bỏ người kia, thì cứ bỏ; trong trường hợp đó, chồng hay vợ có đạo không bị luật hôn nhân ràng buộc: Thiên Chúa đã kêu gọi anh em sống bình an với nhau! Chị là vợ, biết đâu chị chẳng cứu được chồng? Hay anh là chồng, biết đâu anh chẳng cứu được vợ? (1Cr 7:12-16)

Các tội phạm liên quan đến giáo luật

Phần Kỷ luật xử lý các tội phạm được dành cho phán quyết của Bộ Giáo Lý Đức Tin, được xét xử bởi Tòa án Tông đồ Tối cao được thành lập tại Bộ này.

Phần này có nhiệm vụ “chuẩn bị và thực hiện các thủ tục được dự đoán trước bởi các quy tắc giáo luật để Thánh bộ, thông qua các văn phòng khác nhau của mình (Tổng trưởng, Thư ký, Chưởng lý, Công nghị, các Phiên họp thường lệ, và khoáng đại để xem xét các kháng cáo trong các vấn đề liên quan đến các graviora delicta, tức là các lỗi phạm nghiêm trọng, ngõ hầu có thể thúc đẩy một nền hành chính công bằng đúng đắn.”

Vì mục đích này, phần kỷ luật “thúc đẩy các sáng kiến đào tạo thích hợp,” được cung cấp cho các Giám mục và những luật gia, “nhằm thúc đẩy sự hiểu biết đúng đắn và áp dụng các quy tắc giáo luật liên quan đến thẩm quyền của mình.”

Theo thông tin từ I.MEDIA, bộ phận kỷ luật sử dụng khoảng 20 người và giải quyết hơn 1,000 trường hợp lạm dụng mới do các giáo sĩ thực hiện mỗi năm. Theo một nguồn tin nội bộ, vào năm 2020, khoảng 60% các trường hợp được cứu xét bởi bộ phận kỷ luật liên quan đến các hành vi lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên, và những trường hợp này chủ yếu đến từ các khu vực mà hiện tượng lạm dụng đã trở nên phổ biến hơn - như Bắc Mỹ, Mỹ Latinh và Âu Châu.

Tự Sắc được xây dựng dựa trên quá trình bắt đầu vào năm 2001

Bằng cách trao quyền tự chủ cho từng phần, Tự Sắc mới này tiếp tục một quá trình bắt đầu vào năm 2001, dưới triều đại giáo hoàng của Thánh Gioan Phaolô II, để đối phó theo luật pháp với cuộc khủng hoảng lạm dụng tình dục do các giáo sĩ gây ra.

Với Tự Sắc “Sacramentorum Sanctitatis Tutela”, nghĩa là “Bảo Vệ Các Bí Tích Thánh Thiện”, được công bố vào năm 2001, hành vi lạm dụng tình dục của một giáo sĩ đối với trẻ vị thành niên dưới 18 tuổi đã được CDF đưa vào danh sách các các lỗi phạm nghiêm trọng được giải quyết bởi CDF. Việc tập trung hóa các vụ việc ở Rôma là nhằm bù đắp cho những điểm yếu của các cơ quan tài phán địa phương.

Việc mở rộng nhiệm vụ của CDF được thúc đẩy bởi Đức Hồng Y Joseph Ratzinger, lúc đó là Tổng Trưởng Bộ Giáo Lý Đức Tin, Ngài đã xuất bản vào ngày 18 tháng 5, 2001, một bức thư có tựa đề Deophitis Gravioribus, nghĩa là “Về Những Tội Lỗi Nghiêm Trọng” đưa ra các quy tắc xử lý nghiêm minh của mình về những vấn đề này.

Đức Bênêđíctô XVI đã sửa đổi các điều khoản này vào năm 2010, đáng chú ý là ngài kéo dài thời hiệu tố cáo lên 20 năm, thay vì 10 năm như trước đó. Tội mua, sở hữu hoặc phân tán nội dung khiêu dâm trẻ em cũng được đưa vào danh sách các tội lỗi nghiêm trọng.

Những cải cách mới nhất của Đức Thánh Cha Phanxicô

Ngày 7 tháng 12 năm 2021, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cập nhật các quy tắc này, một vài tháng sau khi sửa đổi Quyển VI của Bộ Giáo luật, trong đó giới thiệu, trong số những điều khác, một điều khoản cụ thể về tội ác đối với trẻ vị thành niên.

Sự phát triển này theo sau hai Tự Sắc của Đức Giáo Hoàng Á Căn Đình, Vos estis lux mundi - 2019, bao gồm các quy tắc về trách nhiệm của các giám mục - và Come una madre amorevole - 2016.

Kho lưu trữ của Bộ Giáo Lý Đức Tin

Cuối cùng, Bộ Giáo Lý Đức Tin sở hữu một Kho lưu trữ để “bảo quản và tham khảo các tài liệu”, cũng là nơi lưu giữ các văn kiện lịch sử của thánh bộ trước đây.

Các quy định của Tông thư Fidem Servare có hiệu lực khi được công bố trên tờ Quan Sát Viên Rôma vào ngày 14 tháng 2 năm 2022. Văn bản của Tự Sắc sau đó sẽ được xuất bản trên Acta Apostolicae Sedis – Công báo Tòa Thánh.
Source:Aleteia