Hôm nay có khá nhiều đề tài để chọn, để xây dựng bài giảng, riêng tôi, xin lấy lại đề tài ”món quà của các đạo sĩ,” xét dưới một góc cạnh của nó : sự bất ngờ.
I. Nhà văn Mỹ William Sydney Porter, chuyên viết chuyện ngắn sống vào giữa thế kỷ 20, với bút hiệu O. Henry, được độc giả nhớ đặc biệt là do ông luôn luôn kết thúc các câu chuyện của ông bằng cách gây ngạc nhiên hứng thú. Một trong những câu chuyện nổi tiếng của ông lấy tựa đề từ ý nghĩa của lễ Ba Vua hôm nay. Câu chuyện đó nhan đề “Món quà của vị đạo sĩ”. Tivi Việt Nam có phát hình vở kịch tương tự. Câu chuyện nói về một cặp vợ chồng trẻ tên Jim và Dela. Họ nghèo tiền nhưng rất giàu tình đối với nhau.
Giáng sinh sắp tới, nàng Dela tự hỏi phải làm quà Giáng Sinh cho Jim bằng món gì đây. Nàng muốn tặng chàng cái gì đó, nhưng nàng không có đủ tiền để mua. Vì thế nàng nẩy sinh một sáng kiến. Nàng có một bộ tóc dài rất đẹp (vì dùng dầu gội Clear !). Nàng quyết định cắt ngắn bộ tóc của nàng và đem bán để mua cho Jim sợi giây đồng hồ, để chàng treo nơi cổ, thay vì cứ nhét túi quần
Về đến nhà, mở cửa và thấy Jim đang đợi nàng. Trong tay chàng có một cái hộp gói lại thật đẹp đựng món quà chàng mua cho nàng. Khi Jim nhìn thấy mái tóc ngắn của Dela, chàng ngạc nhiên. Nhưng chàng không nói gì cả. Chàng cố cầm những giọt lệ của mình và tặng nàng chiếc hộp. Mở hộp ra, nàng Dela không thể tin vào mắt mình được. Trong hộp có một bộ lược kẹp rất đẹp để nàng chải mái tóc thướt tha của nàng. Và khi Jim mở món quà nàng tặng, trong hộp có một sợi giây đồng hồ rất đẹp dùng cho chiếc đồng hồ mạ vàng của chàng. Chỉ lúc đó Dela mới nhận ra rằng Jim đã bán chiếc đồng hồ để mua cho nàng những cái kẹp quý, cái lược sang để nàng chải tóc.
Món quà thường là một bất ngờ. Vì thế người ta thường gói kín quà để tạo hứng thú bất ngờ khi mở. Nhưng hai bất ngờ trùng ý, nhiều khi trở thành trật đường. lược kẹp hết công dụng với mái tóc ngắn, chờ năm sau mọc dài, nhưng dây treo đồng hồ thì vô dụng, vì không còn máy đếm thời gian để móc nó vào.
Cách đây hơn 20 năm, có một cô người Úc, quen một cậu người Anh. Hai người hai phương trời cách biệt. Ngày kia, muốn tạo niềm vui bất ngờ cho chàng, nên nàng mua vé bay từ Úc tới Luân Đôn, nước Anh, để gặp chàng. Cũng ngày đó, vì muốn tạo bất ngờ thú vị cho nàng, chàng cũng đáp chuyến bay từ Anh qua Úc để gặp nàng. Thế là 2 bất ngờ trùng ý, hai người không gặp nhau.
Ta không hiểu rõ tại sao O. Henry lại đề tựa cho câu chuyện lược kẹp tóc và dây đồng hồ là “Món quà của nhà Đạo Sĩ” mà không là “món quà giáng sinh,” hoặc “món quà hết tình.” Có lẽ vì tính “rất bất ngờ” của nó.
-Các Ðạo Sĩ đi tìm là tìm vị “vua” mới sinh. Vì thế chắc là họ đi tìm ngai vàng. Ba đạo sĩ với vàng trên tay làm quà tặng đi tìm ngai vàng, thì bất ngờ chỉ gặp một hang đá, cũng có vàng nhưng là cỏ vàng (úa)
-Đạo sĩ đến với Thiên Chúa toàn năng, với quà là nhũ hương dâng tiến, bất ngờ chỉ là một Hài Nhi yếu ớt mong manh.
-Quà tặng một dược càng bất ngờ hơn. Ngày một trẻ sơ sinh bước vào cõi sống, thì lại dâng một dược nhắc đến tử thần, chỉ khéo đến ngày chết của bé mới sinh chưa kịp ăn thôi nôi đầy tháng.
II. Vậy đối với ta, cái bất ngờ của quà tặng ta dâng Chúa Hài Nhi là gì ?
1- Chắc chắn chẳng phải là vàng nhũ hương, một dược, vì đã có ba vị xưa dâng. Có cái gì bất ngờ ta dâng Chúa đây. Hãy nương theo thánh Giêrôm :
Một đêm giáng sinh nọ, Thánh Giêrônimô đang quỳ bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người thì bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng sáng chói loà. Ngài hỏi thánh nhân :
- Giêrônimô, con có gì làm quà cho Ta trong ngày Ta giáng sinh không ?
- Lạy Chúa Hài Đồng, thánh nhân đáp, con xin dâng Chúa trái tim của con.
- Được lắm, nhưng còn gì khác nữa không ?
- Lạy Chúa, con xin dâng Chúa tất cả những gì con có và tất cả những gì con có thể có
- Con còn điều gì khác nữa không ?
- Con có điều gì khác để dâng Chúa nữa đâu. Thánh nhân khẩn khoản thưa.
Chúa Hài Đồng bảo :
- Này Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa.
- Ô lạy Chúa, thánh nhân hốt hoảng hỏi lại, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con được ?
- Được chứ ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi.
Nghe thế, thánh nhân bật khóc vì sung sướng. (Trích "Món quà giáng sinh")
Vậy ta thử dâng lên Chúa nước mắt và lòng sám hối tội lỗi của ta, chắc hẳn là món quà bất ngờ Chúa đang đợi ta, bởi Ngài đến kêu gọi những người tội lỗi. Nếu ta không dâng tội lỗi cho Ngài, mà cứ giữ lấy trong mình, làm sao Ngài gánh tội ta được, làm sao Ngài chu toàn được công tác : Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng gánh tội trần gian…
2- Và “tha thứ” có lẽ là món quà Chúa thích. Nếu ta đang thù ai, hãy bất ngờ tha cho họ. Không phải 7 lần mà 70 lần 7. Tuy tha đi tha lại, nhưng lúc nào cũng là một bất ngờ, vì bạn có thể không tha. Gương nổi bật về tha thứ có lẽ thuộc về Goretti.
Goretti 13 tuổi bị giết bằng nhiều nhát dao của Alexandro Serenelli. Mẹ Goretti, bà Assunta tay run lên nói với con: nếu con chết, mẹ sẽ tự tay giết tên sát nhân đó. Đáp lại, Goretti nói :
“Mẹ hãy nói với Alexandro con tha cho chàng, con đợi chàng trên nước Thiên đàng”
Ta còn dâng món quà gì bất ngờ lên Chúa ?
3- Nếu ta không có gì dâng Chúa, ta có dám dâng Ngài như chàng Phi Châu này không ? Có một thanh niên Châu Phi thấy mọi người dâng lễ vật bằng trái dừa xim, bằng gạo mì, và cá khô... Rồi họ ca hát múa nhảy xung quanh. Còn mình nghèo quá chả có gì để hiến dâng, nên anh ta bất ngờ đã nhảy đại vào giữa các của lễ và xin dâng mạng sống mình cho Chúa sử dụng !
4- Bất ngờ khác sẽ không phải là món quà, mà là con đường đi của món quà. Nó gián tiếp mà thành trực tiếp. Hoặc nói theo kiểu toán học : Chúa thích vẽ đường thẳng bằng những nét cong. Ta không dâng quà lên Chúa, mà lại là chính Chúa trực tiếp nhận. Ai làm cho kẻ bé mọn nhất là làm cho chính Ta. Thánh Martino cắt vạt áo choàng tặng kẻ rét, tối tới thấy Chúa Giêsu mặc miếng áo choàng đó đến cám ơn Martino.
5- Bất ngờ nữa là : không phải ta tặng quà cho Chúa, mà chính Chúa là quà tặng cho ta. Một Hài Nhi đã sinh ra cho chúng ta, một Người Con đã chào đời. Ngài là quà tặng của Thiên Chúa cho nhân loại. (Gioan 3,16)
Hãy tìm những quà tặng bất ngờ dâng lên Chúa.
LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm
I. Nhà văn Mỹ William Sydney Porter, chuyên viết chuyện ngắn sống vào giữa thế kỷ 20, với bút hiệu O. Henry, được độc giả nhớ đặc biệt là do ông luôn luôn kết thúc các câu chuyện của ông bằng cách gây ngạc nhiên hứng thú. Một trong những câu chuyện nổi tiếng của ông lấy tựa đề từ ý nghĩa của lễ Ba Vua hôm nay. Câu chuyện đó nhan đề “Món quà của vị đạo sĩ”. Tivi Việt Nam có phát hình vở kịch tương tự. Câu chuyện nói về một cặp vợ chồng trẻ tên Jim và Dela. Họ nghèo tiền nhưng rất giàu tình đối với nhau.
Giáng sinh sắp tới, nàng Dela tự hỏi phải làm quà Giáng Sinh cho Jim bằng món gì đây. Nàng muốn tặng chàng cái gì đó, nhưng nàng không có đủ tiền để mua. Vì thế nàng nẩy sinh một sáng kiến. Nàng có một bộ tóc dài rất đẹp (vì dùng dầu gội Clear !). Nàng quyết định cắt ngắn bộ tóc của nàng và đem bán để mua cho Jim sợi giây đồng hồ, để chàng treo nơi cổ, thay vì cứ nhét túi quần
Về đến nhà, mở cửa và thấy Jim đang đợi nàng. Trong tay chàng có một cái hộp gói lại thật đẹp đựng món quà chàng mua cho nàng. Khi Jim nhìn thấy mái tóc ngắn của Dela, chàng ngạc nhiên. Nhưng chàng không nói gì cả. Chàng cố cầm những giọt lệ của mình và tặng nàng chiếc hộp. Mở hộp ra, nàng Dela không thể tin vào mắt mình được. Trong hộp có một bộ lược kẹp rất đẹp để nàng chải mái tóc thướt tha của nàng. Và khi Jim mở món quà nàng tặng, trong hộp có một sợi giây đồng hồ rất đẹp dùng cho chiếc đồng hồ mạ vàng của chàng. Chỉ lúc đó Dela mới nhận ra rằng Jim đã bán chiếc đồng hồ để mua cho nàng những cái kẹp quý, cái lược sang để nàng chải tóc.
Món quà thường là một bất ngờ. Vì thế người ta thường gói kín quà để tạo hứng thú bất ngờ khi mở. Nhưng hai bất ngờ trùng ý, nhiều khi trở thành trật đường. lược kẹp hết công dụng với mái tóc ngắn, chờ năm sau mọc dài, nhưng dây treo đồng hồ thì vô dụng, vì không còn máy đếm thời gian để móc nó vào.
Cách đây hơn 20 năm, có một cô người Úc, quen một cậu người Anh. Hai người hai phương trời cách biệt. Ngày kia, muốn tạo niềm vui bất ngờ cho chàng, nên nàng mua vé bay từ Úc tới Luân Đôn, nước Anh, để gặp chàng. Cũng ngày đó, vì muốn tạo bất ngờ thú vị cho nàng, chàng cũng đáp chuyến bay từ Anh qua Úc để gặp nàng. Thế là 2 bất ngờ trùng ý, hai người không gặp nhau.
Ta không hiểu rõ tại sao O. Henry lại đề tựa cho câu chuyện lược kẹp tóc và dây đồng hồ là “Món quà của nhà Đạo Sĩ” mà không là “món quà giáng sinh,” hoặc “món quà hết tình.” Có lẽ vì tính “rất bất ngờ” của nó.
-Các Ðạo Sĩ đi tìm là tìm vị “vua” mới sinh. Vì thế chắc là họ đi tìm ngai vàng. Ba đạo sĩ với vàng trên tay làm quà tặng đi tìm ngai vàng, thì bất ngờ chỉ gặp một hang đá, cũng có vàng nhưng là cỏ vàng (úa)
-Đạo sĩ đến với Thiên Chúa toàn năng, với quà là nhũ hương dâng tiến, bất ngờ chỉ là một Hài Nhi yếu ớt mong manh.
-Quà tặng một dược càng bất ngờ hơn. Ngày một trẻ sơ sinh bước vào cõi sống, thì lại dâng một dược nhắc đến tử thần, chỉ khéo đến ngày chết của bé mới sinh chưa kịp ăn thôi nôi đầy tháng.
II. Vậy đối với ta, cái bất ngờ của quà tặng ta dâng Chúa Hài Nhi là gì ?
1- Chắc chắn chẳng phải là vàng nhũ hương, một dược, vì đã có ba vị xưa dâng. Có cái gì bất ngờ ta dâng Chúa đây. Hãy nương theo thánh Giêrôm :
Một đêm giáng sinh nọ, Thánh Giêrônimô đang quỳ bên máng cỏ để suy niệm về mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa xuống thế làm người thì bỗng Chúa Hài Đồng hiện ra trong vầng sáng chói loà. Ngài hỏi thánh nhân :
- Giêrônimô, con có gì làm quà cho Ta trong ngày Ta giáng sinh không ?
- Lạy Chúa Hài Đồng, thánh nhân đáp, con xin dâng Chúa trái tim của con.
- Được lắm, nhưng còn gì khác nữa không ?
- Lạy Chúa, con xin dâng Chúa tất cả những gì con có và tất cả những gì con có thể có
- Con còn điều gì khác nữa không ?
- Con có điều gì khác để dâng Chúa nữa đâu. Thánh nhân khẩn khoản thưa.
Chúa Hài Đồng bảo :
- Này Giêrônimô, hãy dâng cho ta cả những tội lỗi của con nữa.
- Ô lạy Chúa, thánh nhân hốt hoảng hỏi lại, làm sao con dâng cho Chúa tội lỗi của con được ?
- Được chứ ! Ta muốn con dâng cho Ta tội lỗi của con để Ta có thể tha thứ cho con. Đó là điều Ta rất mong đợi.
Nghe thế, thánh nhân bật khóc vì sung sướng. (Trích "Món quà giáng sinh")
Vậy ta thử dâng lên Chúa nước mắt và lòng sám hối tội lỗi của ta, chắc hẳn là món quà bất ngờ Chúa đang đợi ta, bởi Ngài đến kêu gọi những người tội lỗi. Nếu ta không dâng tội lỗi cho Ngài, mà cứ giữ lấy trong mình, làm sao Ngài gánh tội ta được, làm sao Ngài chu toàn được công tác : Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng gánh tội trần gian…
2- Và “tha thứ” có lẽ là món quà Chúa thích. Nếu ta đang thù ai, hãy bất ngờ tha cho họ. Không phải 7 lần mà 70 lần 7. Tuy tha đi tha lại, nhưng lúc nào cũng là một bất ngờ, vì bạn có thể không tha. Gương nổi bật về tha thứ có lẽ thuộc về Goretti.
Goretti 13 tuổi bị giết bằng nhiều nhát dao của Alexandro Serenelli. Mẹ Goretti, bà Assunta tay run lên nói với con: nếu con chết, mẹ sẽ tự tay giết tên sát nhân đó. Đáp lại, Goretti nói :
“Mẹ hãy nói với Alexandro con tha cho chàng, con đợi chàng trên nước Thiên đàng”
Ta còn dâng món quà gì bất ngờ lên Chúa ?
3- Nếu ta không có gì dâng Chúa, ta có dám dâng Ngài như chàng Phi Châu này không ? Có một thanh niên Châu Phi thấy mọi người dâng lễ vật bằng trái dừa xim, bằng gạo mì, và cá khô... Rồi họ ca hát múa nhảy xung quanh. Còn mình nghèo quá chả có gì để hiến dâng, nên anh ta bất ngờ đã nhảy đại vào giữa các của lễ và xin dâng mạng sống mình cho Chúa sử dụng !
4- Bất ngờ khác sẽ không phải là món quà, mà là con đường đi của món quà. Nó gián tiếp mà thành trực tiếp. Hoặc nói theo kiểu toán học : Chúa thích vẽ đường thẳng bằng những nét cong. Ta không dâng quà lên Chúa, mà lại là chính Chúa trực tiếp nhận. Ai làm cho kẻ bé mọn nhất là làm cho chính Ta. Thánh Martino cắt vạt áo choàng tặng kẻ rét, tối tới thấy Chúa Giêsu mặc miếng áo choàng đó đến cám ơn Martino.
5- Bất ngờ nữa là : không phải ta tặng quà cho Chúa, mà chính Chúa là quà tặng cho ta. Một Hài Nhi đã sinh ra cho chúng ta, một Người Con đã chào đời. Ngài là quà tặng của Thiên Chúa cho nhân loại. (Gioan 3,16)
Hãy tìm những quà tặng bất ngờ dâng lên Chúa.
LM. Anphong Nguyễn Công Minh, ofm