Người Rohingya sống trong những chòi tre nhỏ bé làm bằng tre nứa và những miếng vải nhựa trong các trại tị nạn; nước uống và thực phẩm vẫn còn rất khan hiếm. Có hơn 500,000 trẻ em đang khao khát một tương lai không hề tồn tại. Tôi vừa mới đến thăm các trại tị nạn Rohingya ở Bangladesh: gần một triệu người đã trốn khỏi Miến Điện để thoát chết. Để đáp lại nhu cầu lớn lao của trẻ em, chiếm hơn một nửa số người Rohingya trong các trại, cộng đoàn Thánh Egidio đã mở một trường học cho 300 trẻ em trong trại tị nạn Jamtholi”. Anh Alberto Quattrucci, một phái viên của cộng đoàn Thánh Egidio ở Bangladeh, đã cho thông tấn xã Fides của Bộ Truyền Giảng Tin Mừng Cho Các Dân Tộc, biết như trên sau chuyến viếng thăm các trại tị nạn dành cho những người Rohingya trốn khỏi Miến Điện.
Anh Quattrucci nói tiếp: “Những người lính Miến Điện đã phá hủy các ngôi làng của người Rohingya, đốt nhà cửa của họ, tra tấn những người đàn ông và hãm hiếp phụ nữ, giết chết hơn 7,000 người chỉ trong năm ngoái mà thôi. Vì vậy, người Rohingya phải bỏ trốn mang theo gia đình hoặc những gì còn sót lại với họ. Đây là những người không có quốc tịch đông nhất trên thế giới. Đó là những người không tồn tại về mặt pháp lý và do đó không có bất kỳ quyền lợi nào. Chúng ta đang nói về chính sách thanh lọc sắc tộc bi đát nhất trong thế kỷ của chúng ta”.
Một hạt giống hy vọng, trong tình huống bi thảm này, là một trường mới vừa được khởi động ở trại tị nạn Jamtholi. Nhà trường mở cửa sáu ngày một tuần, từ thứ Bảy đến thứ Năm, nghỉ ngày thứ Sáu, từ 9 giờ đến 3 giờ chiều, gồm ba ca, mỗi ca dành cho 100 đứa trẻ. Khác với các Kitô hữu, người Hồi Giáo nghỉ vào ngày thứ Sáu thay vì Chúa Nhật.
Anh Quattrucci giải thích rằng các giáo viên là bốn người tị nạn Rohingya. Họ là những giáo viên ở bang Rakhine Miến Điện trước khi trốn sang Bangladesh. Các lớp học đang được tổ chức tại một túp lều tạm thời, trong khi chờ đợi ngày khởi công xây dựng một ngôi trường rộng rãi và ổn định hơn trên một mảnh đất đã được chính quyền cho phép.
Source: Fides ASIA/BANGLADESH - A school for Rohingya refugee children
Anh Quattrucci nói tiếp: “Những người lính Miến Điện đã phá hủy các ngôi làng của người Rohingya, đốt nhà cửa của họ, tra tấn những người đàn ông và hãm hiếp phụ nữ, giết chết hơn 7,000 người chỉ trong năm ngoái mà thôi. Vì vậy, người Rohingya phải bỏ trốn mang theo gia đình hoặc những gì còn sót lại với họ. Đây là những người không có quốc tịch đông nhất trên thế giới. Đó là những người không tồn tại về mặt pháp lý và do đó không có bất kỳ quyền lợi nào. Chúng ta đang nói về chính sách thanh lọc sắc tộc bi đát nhất trong thế kỷ của chúng ta”.
Một hạt giống hy vọng, trong tình huống bi thảm này, là một trường mới vừa được khởi động ở trại tị nạn Jamtholi. Nhà trường mở cửa sáu ngày một tuần, từ thứ Bảy đến thứ Năm, nghỉ ngày thứ Sáu, từ 9 giờ đến 3 giờ chiều, gồm ba ca, mỗi ca dành cho 100 đứa trẻ. Khác với các Kitô hữu, người Hồi Giáo nghỉ vào ngày thứ Sáu thay vì Chúa Nhật.
Anh Quattrucci giải thích rằng các giáo viên là bốn người tị nạn Rohingya. Họ là những giáo viên ở bang Rakhine Miến Điện trước khi trốn sang Bangladesh. Các lớp học đang được tổ chức tại một túp lều tạm thời, trong khi chờ đợi ngày khởi công xây dựng một ngôi trường rộng rãi và ổn định hơn trên một mảnh đất đã được chính quyền cho phép.
Source: Fides ASIA/BANGLADESH - A school for Rohingya refugee children