THANH HÓA - Ai đó đã từng nói rằng: “ Chúng ta sinh ra là để lấp đầy cho nhau. Như những mảnh xếp hình với dáng vẻ kỳ dị, đầy những ưu điểm và khiếm khuyết, sở trường và sở đoản, sẽ là vô nghĩa dù hiện hữu nếu không lấp đầy cho nhau để tạo nên một thế gian rực rỡ và hoàn hảo”. Chính yêu thương là sợi dây nối kết con người, là vốn tài sản vô giá và là món quà ý nghĩa nhất. Ngày 01.01.2014 vừa qua, giáo xứ Thanh Thủy đã có chuyến thăm viếng tại trại phong Quỳnh Lập – Nghệ An.
Xem Hình
Đồng hành trong chuyến đi có cha chính Phaolo Đỗ Nguyên Hoàn, cha phó Giuse Nguyễn Văn Việt, Hội đồng mục vụ giáo xứ cùng bà con giáo dân.
Chúa giáng sinh, đất trời tấu lên khúc nhạc rộn rã, lòng người hân hoan một niềm vui lạ. Bình an cho muôn dân. Chúa đến xua tan đau thương và thù hận, Chúa đem chân lý và tình yêu để con người sống mà chân trọng nhau mỗi ngày. Niềm vui Con Chúa giáng trần như vẫn còn nguyên vẹn đó thì hôm nay, cộng đoàn dân Chúa nơi đây lại hân hoan mừng lễ Đức Mẹ - Mẹ Thiên Chúa – Bổn mạng giáo xứ. Đón nhận nguồn hồng ân bao la, sự quan phòng và chở che của Thiên Chúa và Mẹ, giáo xứ Thanh Thủy đang từng ngày cho thấy một sức sống mãnh liệt, một sự cựa mình mạnh mẽ, vươn lên cái khó nghèo để bồi đắp lòng yêu mến dành cho Đấng mà họ tôn thờ.
Mầu nhiệm Giáng Sinh chính là Tình yêu Thiên Chúa đã “kết duyên” với đời sống, với những lam lũ, khổ đau của nhân loại và tình yêu ấy phải được nở hoa trên mỗi người Kitô hữu trong những năm tháng cuộc đời mình. Năm xưa, Mẹ Maria đón nhận tin mừng tình yêu trong ngày sứ thần truyền tin, từ ngày ấy Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa. Mẹ đã vội vã lên đường đến vùng núi xa xôi hẻo lánh để thăm viếng và đem Tin Mừng báo cho bà Ê-li-da-bét. Chính tình yêu Thiên Chúa đã thúc bách Mẹ. Và hôm nay, noi gương Mẹ Maria, con cái Thanh Thủy cũng mau mắn “ ra đi” để gắn kết yêu thương, để trao gửi tâm tình.
Xứ đạo nghèo với 2 340 nhân danh ( Theo sổ tất niên giáo phận năm 2011) sống chủ yếu dựa vào đồng ruộng. Đời sống của bà con giáo dân nơi đây nhìn chung còn nhiều cơ cực, thế nhưng, với tình yêu và lòng hi sinh quảng đại theo tinh thần Tin Mừng, quý Cha và cộng đoàn đã cố gắng hết sức với những gì có được để sẻ chia một chút với anh chị em mình nơi trại phong. Như lời Cha xứ Phaolô đã nói: “ Những anh chị em đó chính là Chúa Giê-su đó nên chúng ta phải đến viếng thăm Ngài, như vậy lễ quan thầy của chúng ta mới mang lại ý nghĩa nhất, chúng ta phải thực hiện Tin Mừng một cách triệt để nhất khi nào chúng ta có dịp, mỗi khi chúng ta có thể”. Thật vậy, món quà của lòng yêu thương trắc ẩn là món quà tuyệt vời nhất.
Xe vội lăn bánh sau khi thánh lễ bổn mạng khép lại. Cha con giáo xứ Thanh Thủy lên đường với một nhiệt huyết và tràn đầy hứng khởi, một tinh thần theo đúng Tin mừng. Chút nắng nhẹ le lói giữa trời đông, trải xuống con đường, theo đoàn người tiến về trại phong Quỳnh Lập.
Những con người nơi trại phong, họ thực sự đáng thương. Cuộc sống “mặc” cho họ nỗi đau thể xác rồi lại đẩy họ quoàn quoại trong nỗi đau tinh thần của cảm giác bị xa lánh, lãng quên. Dòng đời đẩy đưa, lòng người đưa đẩy, những mảnh đời tội nghiệp ấy dần khép mình và chấp nhận cuộc sống quẩn quanh trong góc phòng chật hẹp; không ước mơ, không hi vọng…
Lần trở về này là cơ hội để mỗi thành viên trong đoàn hiểu hơn về cuộc sống của những con người nơi đây, đồng thời gửi đến họ lời động viên khích lệ tinh thần. Hơn 300 phần quà cũng đã lần lượt được quý cha gửi đến từng người. Món quà vật chất tuy không đáng là bao nhưng hơn cả là mong muốn được gửi trao tình người để sưởi ấm những cung lòng bấy lâu đóng chặt bởi mặc cảm và cô quạnh, để nhóm lên chút lửa niềm tin vào tương lai ngày mai dù nhỏ bé thôi, dù có thể thật quá xa vời.
Đỉnh cao của chuyến viếng thăm là thánh lễ tạ ơn và cầu nguyện cho hoà bình thế giới, cầu cho các bệnh nhân. Trong bài giảng của mình, cha phó Giuse Nguyễn Văn Việt chia sẻ: “ …hôm nay chúng tôi đến với anh chị em không phải vì quý vị là anh em với chúng tôi, không phải quý vị là người nhà của chúng tôi, nhưng chúng tôi đến đây bởi sự thúc đẩy bởi tình yêu của Hài Nhi Giêsu. Vâng! Chúng tôi vẫn tin rằng hôm nay Hài Nhi Giêsu lại giáng sinh giữa một thế giới có nhiều bất trắc; giữa một đất nước, quê hương Việt Nam đang còn nghèo đói, đang còn bất công; giữa những cảnh đời bất hạnh và giữa những tâm hồn đang thất vọng, chán chường…Theo đức tin của chúng tôi, Chúa Giêsu đã giáng sinh hơn hai ngàn năm nay, nhưng Mầu nhiệm Nhập Thể vẫn luôn tiếp nối, bài học yêu thương vẫn tồn tại mãi. Vì Chúa Giêsu không chỉ sinh ra một lần trong lịch sử xa xôi, mà vẫn còn đang sinh ra trong cuộc đời của mỗi chúng ta hôm nay và ngày mai”.
Những cay đắng, đau khổ, oán hờn sẽ mãi còn tiếp nối, song hành cùng cuộc đời, nhưng tình người sẽ xoa dịu nỗi đau, gắn kết tâm hồn để cái đẹp, cái thiện, cái chân chính luôn được tôn vinh.
Ngay sau thánh lễ, buổi giao lưu văn nghệ giữa giáo xứ, quý sơ dòng Bác ái giáo phận Vinh, các em khuyết tật của Hội dòng và bệnh nhân trại phong đã được diễn ra trong bầu khí vui tươi, đầm ấm. Những ánh mắt long lanh ngấn lệ, những nụ cười rạng rỡ trên môi, niềm hạnh phúc lúc này không cần nói bằng lời nhưng đã thể hiện tất cả trên những nét mặt rạng ngời. Gió đông vẫn từng hồi thổi qua lạnh buốt nhưng không khí nơi trại phong đã được hâm nóng bởi tình người ấm áp, bởi những đôi tay nhân ái dang rộng chở che, bởi những món quà tặng diệu kì - quà tặng tình thương.
Tạm biệt trại phong Quỳnh Lập khi trời đã dần về đêm, đoàn người đi nhưng lòng đầy lưu luyến. Ước mong rằng niềm vui hôm nay sẽ mãi kéo dài và “những ngọn đèn” vừa được nhen nhóm hi vọng sẽ tiếp tục bừng sáng để xoa dịu đêm đen và đau khổ nơi chính cuộc đời họ. Còn với mỗi người hôm nay, ai đó đều hiểu hơn rằng: Yêu thương cho đi là yêu thương có thể giữ lại mãi mãi…
Xem Hình
Đồng hành trong chuyến đi có cha chính Phaolo Đỗ Nguyên Hoàn, cha phó Giuse Nguyễn Văn Việt, Hội đồng mục vụ giáo xứ cùng bà con giáo dân.
Chúa giáng sinh, đất trời tấu lên khúc nhạc rộn rã, lòng người hân hoan một niềm vui lạ. Bình an cho muôn dân. Chúa đến xua tan đau thương và thù hận, Chúa đem chân lý và tình yêu để con người sống mà chân trọng nhau mỗi ngày. Niềm vui Con Chúa giáng trần như vẫn còn nguyên vẹn đó thì hôm nay, cộng đoàn dân Chúa nơi đây lại hân hoan mừng lễ Đức Mẹ - Mẹ Thiên Chúa – Bổn mạng giáo xứ. Đón nhận nguồn hồng ân bao la, sự quan phòng và chở che của Thiên Chúa và Mẹ, giáo xứ Thanh Thủy đang từng ngày cho thấy một sức sống mãnh liệt, một sự cựa mình mạnh mẽ, vươn lên cái khó nghèo để bồi đắp lòng yêu mến dành cho Đấng mà họ tôn thờ.
Mầu nhiệm Giáng Sinh chính là Tình yêu Thiên Chúa đã “kết duyên” với đời sống, với những lam lũ, khổ đau của nhân loại và tình yêu ấy phải được nở hoa trên mỗi người Kitô hữu trong những năm tháng cuộc đời mình. Năm xưa, Mẹ Maria đón nhận tin mừng tình yêu trong ngày sứ thần truyền tin, từ ngày ấy Mẹ trở thành Mẹ Thiên Chúa. Mẹ đã vội vã lên đường đến vùng núi xa xôi hẻo lánh để thăm viếng và đem Tin Mừng báo cho bà Ê-li-da-bét. Chính tình yêu Thiên Chúa đã thúc bách Mẹ. Và hôm nay, noi gương Mẹ Maria, con cái Thanh Thủy cũng mau mắn “ ra đi” để gắn kết yêu thương, để trao gửi tâm tình.
Xứ đạo nghèo với 2 340 nhân danh ( Theo sổ tất niên giáo phận năm 2011) sống chủ yếu dựa vào đồng ruộng. Đời sống của bà con giáo dân nơi đây nhìn chung còn nhiều cơ cực, thế nhưng, với tình yêu và lòng hi sinh quảng đại theo tinh thần Tin Mừng, quý Cha và cộng đoàn đã cố gắng hết sức với những gì có được để sẻ chia một chút với anh chị em mình nơi trại phong. Như lời Cha xứ Phaolô đã nói: “ Những anh chị em đó chính là Chúa Giê-su đó nên chúng ta phải đến viếng thăm Ngài, như vậy lễ quan thầy của chúng ta mới mang lại ý nghĩa nhất, chúng ta phải thực hiện Tin Mừng một cách triệt để nhất khi nào chúng ta có dịp, mỗi khi chúng ta có thể”. Thật vậy, món quà của lòng yêu thương trắc ẩn là món quà tuyệt vời nhất.
Xe vội lăn bánh sau khi thánh lễ bổn mạng khép lại. Cha con giáo xứ Thanh Thủy lên đường với một nhiệt huyết và tràn đầy hứng khởi, một tinh thần theo đúng Tin mừng. Chút nắng nhẹ le lói giữa trời đông, trải xuống con đường, theo đoàn người tiến về trại phong Quỳnh Lập.
Những con người nơi trại phong, họ thực sự đáng thương. Cuộc sống “mặc” cho họ nỗi đau thể xác rồi lại đẩy họ quoàn quoại trong nỗi đau tinh thần của cảm giác bị xa lánh, lãng quên. Dòng đời đẩy đưa, lòng người đưa đẩy, những mảnh đời tội nghiệp ấy dần khép mình và chấp nhận cuộc sống quẩn quanh trong góc phòng chật hẹp; không ước mơ, không hi vọng…
Lần trở về này là cơ hội để mỗi thành viên trong đoàn hiểu hơn về cuộc sống của những con người nơi đây, đồng thời gửi đến họ lời động viên khích lệ tinh thần. Hơn 300 phần quà cũng đã lần lượt được quý cha gửi đến từng người. Món quà vật chất tuy không đáng là bao nhưng hơn cả là mong muốn được gửi trao tình người để sưởi ấm những cung lòng bấy lâu đóng chặt bởi mặc cảm và cô quạnh, để nhóm lên chút lửa niềm tin vào tương lai ngày mai dù nhỏ bé thôi, dù có thể thật quá xa vời.
Đỉnh cao của chuyến viếng thăm là thánh lễ tạ ơn và cầu nguyện cho hoà bình thế giới, cầu cho các bệnh nhân. Trong bài giảng của mình, cha phó Giuse Nguyễn Văn Việt chia sẻ: “ …hôm nay chúng tôi đến với anh chị em không phải vì quý vị là anh em với chúng tôi, không phải quý vị là người nhà của chúng tôi, nhưng chúng tôi đến đây bởi sự thúc đẩy bởi tình yêu của Hài Nhi Giêsu. Vâng! Chúng tôi vẫn tin rằng hôm nay Hài Nhi Giêsu lại giáng sinh giữa một thế giới có nhiều bất trắc; giữa một đất nước, quê hương Việt Nam đang còn nghèo đói, đang còn bất công; giữa những cảnh đời bất hạnh và giữa những tâm hồn đang thất vọng, chán chường…Theo đức tin của chúng tôi, Chúa Giêsu đã giáng sinh hơn hai ngàn năm nay, nhưng Mầu nhiệm Nhập Thể vẫn luôn tiếp nối, bài học yêu thương vẫn tồn tại mãi. Vì Chúa Giêsu không chỉ sinh ra một lần trong lịch sử xa xôi, mà vẫn còn đang sinh ra trong cuộc đời của mỗi chúng ta hôm nay và ngày mai”.
Những cay đắng, đau khổ, oán hờn sẽ mãi còn tiếp nối, song hành cùng cuộc đời, nhưng tình người sẽ xoa dịu nỗi đau, gắn kết tâm hồn để cái đẹp, cái thiện, cái chân chính luôn được tôn vinh.
Ngay sau thánh lễ, buổi giao lưu văn nghệ giữa giáo xứ, quý sơ dòng Bác ái giáo phận Vinh, các em khuyết tật của Hội dòng và bệnh nhân trại phong đã được diễn ra trong bầu khí vui tươi, đầm ấm. Những ánh mắt long lanh ngấn lệ, những nụ cười rạng rỡ trên môi, niềm hạnh phúc lúc này không cần nói bằng lời nhưng đã thể hiện tất cả trên những nét mặt rạng ngời. Gió đông vẫn từng hồi thổi qua lạnh buốt nhưng không khí nơi trại phong đã được hâm nóng bởi tình người ấm áp, bởi những đôi tay nhân ái dang rộng chở che, bởi những món quà tặng diệu kì - quà tặng tình thương.
Tạm biệt trại phong Quỳnh Lập khi trời đã dần về đêm, đoàn người đi nhưng lòng đầy lưu luyến. Ước mong rằng niềm vui hôm nay sẽ mãi kéo dài và “những ngọn đèn” vừa được nhen nhóm hi vọng sẽ tiếp tục bừng sáng để xoa dịu đêm đen và đau khổ nơi chính cuộc đời họ. Còn với mỗi người hôm nay, ai đó đều hiểu hơn rằng: Yêu thương cho đi là yêu thương có thể giữ lại mãi mãi…