1. Hội Tam Điểm chính thức kết nạp cựu Tổng thống Joe Biden vào ngày 19 Tháng Giêng. Ông ấy có bị vạ tuyệt thông hay không?

Vào ngày 19 Tháng Giêng, ngày cuối cùng trong nhiệm kỳ của mình, Tổng thống Joe Biden đã được Hội Quán Tam Điểm Prince Hall chính thức đón nhận làm hội viên Tam Điểm. Nghị quyết đón nhận ông và phong cho ông chức Đại Sư Tam Điểm vừa được công bố hôm Thứ Sáu, 24 Tháng Giêng.

Dư luận Công Giáo tại Hoa Kỳ cho rằng có thể sau 4 năm tham gia vào các hoạt động phò phá thai cuồng nhiệt, cựu Tổng thống Joe Biden đã mất lòng trông cậy khi gia nhập vào Tam Điểm. Giáo luật 1917 xác định rõ hình phạt vạ tuyệt thông tiền kết dành cho những ai gia nhập vào Tam Điểm. Nói cho dễ hiểu, gia nhập vào Tam Điểm nghĩa là bỏ đạo.

Edward Condon, luật sư giáo luật, chủ biên của Pillar Catholic có bài nhận định nhan đề “Did Joe Biden join the Freemasons?”, nghĩa là “Phải chăng Ông Joe Biden đã gia nhập Hội Tam Điểm?” để giải thích những khía cạnh rắc rối của trường hợp này.

Một thông báo xuất hiện trực tuyến vào hôm Thứ Sáu, 24 Tháng Giêng, do Hội đồng các Đại sư của Hội Quán Tam Điểm Prince Hall đưa ra, nêu rõ rằng Hội Tam Điểm Nam Carolina đã trao quyền thành viên cho Tổng thống Joe Biden.

Theo thông báo đề ngày 19 Tháng Giêng — một ngày trước khi Tổng thống Biden rời nhiệm sở — tổng thống đã được hội quán cấp “nghị quyết thành viên” để ghi nhận “sự cống hiến và phục vụ đặc biệt của ông cho Hoa Kỳ”, “phản ánh các giá trị cốt lõi của Đại hội quán Prince Hall đáng kính nhất của những người Tam Điểm tự do và được công nhận của Tiểu bang Nam Carolina, bao gồm tình huynh đệ, tương thân tương ái, và sự thật”.

Không có gì lạ khi các tổng thống sắp mãn nhiệm được các nhóm và tổ chức vinh danh.

Nhưng với tư cách là người Công Giáo thứ hai nắm giữ chức vụ này, “tư cách thành viên” mới của Tổng thống Biden trong hội kín này đặt ra một vấn đề cụ thể: Người Công Giáo đã bị cấm tham gia các hội kín và tổ chức Tam Điểm kể từ năm 1738 và phải chịu các hình phạt theo giáo luật nếu làm như vậy.

Vậy, Tổng thống Joe Biden hiện có phải là một thành viên Hội Tam Điểm không? Và nếu vậy, ông ta phải đối mặt với những hình phạt theo giáo luật nào? Dựa trên những sự kiện có sẵn, tình hình phức tạp hơn bạn nghĩ.

Một chút lịch sử của Hội Tam Điểm

Trong khi nhiều hội kín thích giả vờ có mối liên hệ với thời cổ đại, hoặc thậm chí là thời Kinh thánh, thì sự khởi đầu thực sự của Hội Tam Điểm, theo cách mọi người nghĩ về nó bây giờ, là vào năm 1717, khi Đại hội quán đầu tiên được thành lập tại phòng sau của một quán rượu ở Luân Đôn.

Trong những năm đầu sau khi xuất hiện, một số người Công Giáo, thậm chí là những người nổi tiếng, đã gia nhập các hội quán, nơi trở thành trung tâm của những người theo chủ nghĩa tự do, những người theo chủ nghĩa không tuân thủ tôn giáo, những người bất đồng chính kiến, những người quan tâm đến các khoa học giả như thuật giả kim, và những người rao giảng Thuyết ngộ đạo và các lạc giáo Kitô.

Không lâu sau đó, Đức Giáo Hoàng Clementê XII đã cấm người Công Giáo gia nhập vì mặc dù Hội Tam Điểm có thái độ khoan dung về tôn giáo, cho phép mọi người thuộc bất kỳ giáo phái nào cũng có thể tham gia, nhưng Đức Giáo Hoàng nhận thấy rằng thực ra nó thúc đẩy chủ nghĩa thờ ơ tôn giáo – cụ thể là niềm tin cho rằng tin vào tín ngưỡng tôn giáo nào không quan trọng vì mọi người trong hội đều hiểu rằng họ đang phục vụ một khái niệm cao hơn về đức hạnh tự nhiên.

Khi Hội Tam Điểm lan rộng khắp Âu Châu, các lời lên án của các vị Giáo hoàng liên tục được đưa ra, và tám vị Giáo hoàng đã ban hành thông điệp hoặc sắc lệnh áp đặt hình phạt vạ tuyệt thông tiền kết đối với bất kỳ người Công Giáo nào gia nhập Hội Tam Điểm, cho đến khi Bộ Giáo luật đầu tiên được ban hành vào năm 1917, trong đó cũng bao gồm lệnh cấm gia nhập và hình phạt.

Trong những thế kỷ đó, rất nhiều điều đã thay đổi giữa Giáo hội và Hội Tam Điểm, mặc dù nhiều lý do mà Giáo hội giải thích về việc tại sao người Công Giáo không thể tham gia vẫn không thay đổi.

Nhưng Giáo hội luôn lên án ý tưởng về Hội Tam Điểm vì, theo Giáo hội, nó đã tước mất của người Công Giáo giáo lý hợp pháp trong khi họ đang được dạy giáo lý theo một triết lý mới - một cách nhìn khác về thế giới.

Tuy nhiên, một số người Công Giáo cho rằng Giáo hội đã thay đổi quan điểm về Hội Tam Điểm sau Công đồng Vatican II vì khi Bộ Giáo luật mới được ban hành năm 1983, nội dung đề cập rõ ràng đến Hội Tam Điểm đã bị xóa khỏi bộ luật hình sự.

Thay vào đó, luật mới cấm những người Công Giáo tham gia các hội nhóm “âm mưu chống lại Giáo hội” và tuyên bố họ phải bị trừng phạt bằng “hình phạt thích đáng”.

Nhưng trước khi luật mới có hiệu lực, khi đó là bộ trưởng Bộ Giáo lý Đức tin, Đức Hồng Y Joseph Ratzinger, đã đưa ra một tuyên bố công khai nêu rõ rằng “phán quyết tiêu cực của Giáo hội liên quan đến hội Tam điểm vẫn không thay đổi”, bởi vì “các nguyên tắc của Hội Tam điểm luôn được coi là không thể hòa hợp với học thuyết của Giáo hội và do đó việc trở thành thành viên của họ vẫn bị cấm”.

Đức Hồng Y Ratzinger cũng làm rõ rằng việc đề cập rõ ràng đến hội Tam Điểm đã bị loại bỏ vì cách diễn đạt mới có ý định bao hàm “nhiều phạm trù rộng hơn” của các hội đoàn chứ không chỉ giới hạn ở các hội kín Tam Điểm.

Đức Hồng Y Ratzinger giải thích rõ rằng: “Những tín hữu gia nhập các hiệp hội Tam Điểm đang ở trong tình trạng phạm tội trọng và không được rước lễ”.

Thêm một chút lịch sử về Hội Tam Điểm

Giáo hội vẫn giữ nguyên lập trường về Hội Tam Điểm, những điều sai trái của hội này và rằng người Công Giáo hoàn toàn bị cấm gia nhập hội này kể từ những năm 1700.

Và, trong khi các hội kín Tam Điểm đã đóng những vai trò rất khác nhau ở nhiều nơi khác nhau trong nhiều thế kỷ, Giáo hội vẫn luôn khẳng định rằng những sự phân biệt đó không thay đổi những nguyên tắc cơ bản sâu xa khiến người Công Giáo bị cấm gia nhập.

Tuy nhiên, điều đáng chú ý là những nhánh khác nhau của Hội Tam Điểm đã xuất hiện qua nhiều thế kỷ, vì những khác biệt đó giải thích thái độ khác nhau đối với hội Tam Điểm ở những thời điểm và địa điểm khác nhau.

Ở các quốc gia Công Giáo, như Tây Ban Nha và các tiểu bang của bán đảo Ý, các hội quán trở nên rất chính trị và có liên hệ với các nhóm cách mạng bạo lực trong nhiều thế kỷ. Vì lý do đó, các hội Tam Điểm đã bị cả Giáo hội và chính quyền dân sự ở đó cấm.

Trong khi đó, tại Hoa Kỳ, mặc dù tuyên bố triết lý bình đẳng giữa tất cả mọi người, Hội Tam Điểm Hoa Kỳ, ngay từ trước Chiến tranh Cách mạng, đã cấm đàn ông da đen gia nhập, và các hội kín công khai phản đối việc thành lập trường Công Giáo, việc bầu người Công Giáo vào các chức vụ công, và trong một số trường hợp, cùng nhau xác nhận ứng cử viên và luật pháp với các chi nhánh địa phương của Ku Klux Klan, kể cả cho đến tận thế kỷ XX.

Kết quả là, người Mỹ da đen đã thành lập các hội Tam Điểm song song của riêng họ — không phải xuất phát từ các hội Tam Điểm của người Mỹ da trắng mà là từ các hội Tam Điểm của người Anh — đã đến Mỹ cùng với Quân đội Anh.

Hội Tam Điểm người Mỹ gốc Phi — bao gồm cả hội quán đã cấp tư cách thành viên cho Tổng thống Joe Biden — vì lý do này, được gọi là hội Tam Điểm “Prince Hall”. Prince Hall không phải là một địa điểm mà là một người đàn ông, một người đàn ông da đen tự do sống ở Massachusetts, người đã bị từ chối tư cách thành viên của các hội quán địa phương của người Mỹ và thay vào đó được chấp nhận vào một hội quán của các sĩ quan Anh trong quân đội khi đó đang xâm lược Boston.

Do đó, Hội Tam Điểm Prince Hall từ lâu đã có mối quan hệ sâu sắc với cộng đồng người da đen ở nhiều tiểu bang, điều này có thể giải thích cho chuyến thăm của Tổng thống Biden tới một hội Tam Điểm ở Nam Carolina.

Nhưng xét về Giáo hội, hội Tam Điểm Prince Hall cũng gặp phải những vấn đề tương tự, xét về mặt triết học, thần học và giáo luật, giống như bất kỳ nhánh nào khác của Hội Tam Điểm.

Cựu Tổng thống Biden có 'gia nhập' Hội Tam Điểm không?

Lệnh cấm người Công Giáo gia nhập Hội Tam Điểm đã có từ nhiều thế kỷ trước và được Bộ Giáo lý Đức tin công nhận là một tội ác và một tội nghiêm trọng.

Nhưng có một số điều chúng ta không biết về tình hình của cựu Tổng thống Biden, ngay cả sau khi Đại hội quán Prince Hall ở Nam Carolina tuyên bố rằng vào ngày 19 tháng Giêng, “tại một sự kiện riêng tư, tư cách thành viên Đại Sư Tam Điểm với đầy đủ danh dự đã được trao cho” Tổng thống Joe Biden, người hiện có cấp bậc “Đại Sư Tam Điểm”.

Thông báo của hội quán cho biết tư cách thành viên đã được hội quán “trao” cho Tổng thống Biden, chứ không phải ông đã trải qua bất kỳ nghi lễ Tam Điểm thực tế nào. Điều đó có vẻ như là một câu hỏi về mặt hình thức, nhưng nó thực sự có thể tạo ra sự khác biệt lớn về mặt giáo luật.

Trước hết, không rõ Tổng thống Biden đã chấp nhận tư cách thành viên của hội ở mức độ nào, chính thức hay không chính thức, hay liệu điều đó chỉ được trình bày với ông như một điều gì đó mà họ đã làm cho ông. Những bức ảnh về sự kiện cho thấy tổng thống bắt tay và ôm nhà lãnh đạo hội, nhưng không nhận được bất kỳ giấy chứng nhận hoặc biểu tượng vật lý nào về tư cách thành viên.

Điều đó quan trọng, vì tội thực sự trong giáo luật không phải là tư cách thành viên của một hội kín mà là hành vi gia nhập.

Nói một cách đơn giản, nếu Tổng thống Biden không chủ động làm bất cứ điều gì để gia nhập Hội Tam Điểm hoặc chấp nhận tư cách thành viên của mình, thì có lý khi kết luận rằng ông không vi phạm giáo luật có liên quan, mà theo các nguyên tắc giáo luật, phải được giải thích một cách chặt chẽ.

Tất nhiên, điều đó không thay đổi sắc lệnh thường trực của Vatican rằng bất kỳ người Công Giáo nào là thành viên của hội Tam Điểm, kể cả thụ động, đều ở trong tình trạng phạm tội trọng và bị cấm rước lễ.

Nhưng một lần nữa, Tổng thống Biden sẽ phải tự mình chấp nhận, thậm chí là thụ động bằng cách không từ chối danh hiệu, tư cách thành viên được trao tặng — những người Tam Điểm không có thẩm quyền phong cho ai đó làm thành viên mà không có sự đồng ý, cũng giống như một người không thể kết hôn với người khác mà không có sự đồng ý của họ.

Nhưng ông có bị vạ tuyệt thông tiền kết không?

Một điều mà nhiều người Công Giáo biết, hoặc nghĩ rằng họ biết, là một người Công Giáo trở thành một thành viên của Hội Tam Điểm sẽ tự động bị vạ tuyệt thông. Và trong một thời gian dài, đây là một vấn đề khá rõ ràng — một hình phạt vạ tuyệt thông latae sententae được áp dụng cho bất kỳ người Công Giáo nào gia nhập một hội Tam Điểm cho đến Bộ luật Giáo hội năm 1983.

Nhưng trong bộ luật năm 1983, cả thuật ngữ “tam điểm” và hình phạt khai trừ khỏi giáo luật khi gia nhập Hội Tam Điểm đều bị loại bỏ.

Trong khi tuyên bố của Bộ Giáo Lý Đức Tin năm 1983 do Đức Hồng Y Ratzinger ký làm rõ rằng tất cả các hội Tam Điểm đều bị áp dụng theo cách diễn đạt mới và vẫn là tội lỗi nghiêm trọng thì tuyên bố này không nêu rõ hình phạt vạ tuyệt thông.

Thay vào đó, bộ luật quy định rằng cơ quan có thẩm quyền sẽ áp dụng “hình phạt công bằng” — và Bộ Giáo Lý Đức Tin đã nêu rõ rằng “các nhà chức trách tôn giáo địa phương không có thẩm quyền đưa ra phán quyết về bản chất của các hiệp hội Tam Điểm” — nói cách khác, các giám mục không được quyết định rằng hội Tam Điểm này hay hội Tam Điểm kia không thực sự xấu.

Tuy nhiên, một số nhà giáo luật cho rằng vì các giáo hoàng, Bộ Giáo Lý Đức Tin và ủy ban soạn thảo Bộ luật Giáo luật đều đã nói rõ rằng Hội Tam Điểm chống lại đức tin và giáo lý của Giáo hội, nên việc gia nhập một hội kín thực chất là một tội kép, vừa gia nhập một hiệp hội bị cấm, phải chịu “hình phạt thích đáng”, vừa phạm tội dị giáo, tự động bị vạ tuyệt thông.

Đối với các chuyên gia giáo luật, điều đó có vẻ đặc biệt đúng khi các thành viên của hội Tam Điểm trải qua nhiều nghi lễ chính thức khác nhau của hội Tam Điểm, ngay cả ở cấp độ thấp nhất, bao gồm cả việc ứng viên khẳng định rằng anh ta “đã sống trong bóng tối từ lâu và giờ đây muốn được đưa ra ánh sáng” mà chỉ có Hội Tam Điểm mới có thể cung cấp, và chấp nhận “nguyên tắc của Hội Tam Điểm rằng mắt thường không thể cảm nhận được những điều bí ẩn của Hội cho đến khi trái tim chấp nhận những ý nghĩa tâm linh và huyền bí sâu sắc của những điều bí ẩn cao cả đó”.

Nhưng ngay cả khi những nghi lễ đó đã được thực hiện, các hình phạt tự động cần phải được tuyên bố bởi một cơ quan có thẩm quyền để chúng có hiệu lực pháp lý đầy đủ. Vì việc trở thành thành viên của một hội kín thường không phải là hành động công khai, nên một giám mục khó có thể áp dụng hoặc tuyên bố bất kỳ hình phạt nào.

Xét đến những yếu tố đó, ngay cả trong trường hợp của cựu Tổng thống Biden, thông báo công khai về tư cách thành viên hội Tam Điểm của ông cũng đặt ra rất nhiều câu hỏi về việc ông đã làm hoặc chấp nhận chính xác những gì.

Và còn có một yếu tố phức tạp hơn nữa trong trường hợp của cựu Tổng thống Biden: Ai là cơ quan tôn giáo có thẩm quyền quyết định liệu ông có “gia nhập” Hội Tam Điểm hay không?

Theo thông báo của hội quán Nam Carolina, Tổng thống Biden đã nhận được tư cách thành viên vào ngày 19 Tháng Giêng — ngày cuối cùng trong nhiệm kỳ tổng thống của ông.

Vì vậy, Tổng thống Biden vẫn đang tại nhiệm và do đó nằm ngoài thẩm quyền của giám mục địa phương ở Nam Carolina hoặc các giám mục tại nơi cư trú chính thức của ông (Washington, DC và Delaware) vào thời điểm đó.

Thay vào đó, giáo luật quy định rằng tất cả các trường hợp liên quan đến hành vi vi phạm luật tôn giáo liên quan đến “những người giữ chức vụ dân sự cao nhất của một quốc gia” đều do chính Đức Giáo Hoàng Rôma xét xử.

Trên thực tế, Đức Giáo Hoàng thường ủy quyền các vụ án liên quan đến nguyên thủ quốc gia (thường là các vụ hủy hôn trong những thế kỷ gần đây) cho Tòa án Rota của Rôma, nhưng trong mọi trường hợp, có vẻ như rất khó có khả năng Đức Thánh Cha Phanxicô sẽ cho phép xem xét sự thật về tư cách thành viên hội Tam điểm của cựu Tổng thống Biden - càng không cho phép áp dụng hình phạt trong một trong những ngày cuối cùng của ông với tư cách là tổng thống.

Tất nhiên, tất cả những phức tạp và cân nhắc về mặt giáo luật đó không làm thay đổi lập trường rõ ràng của Vatican về đạo đức và tội lỗi nghiêm trọng của người Công Giáo khi họ “ghi danh” vào một hội kín Tam Điểm, bất kể họ làm như thế nào: “họ đang ở trong tình trạng phạm tội nghiêm trọng và không được rước lễ”.

Nhưng liệu Tổng thống Biden có thực sự chấp nhận tư cách thành viên hội Tam Điểm được trao cho mình hay không là câu hỏi mà chỉ ông mới có thể trả lời, và chỉ có Đức Giáo Hoàng mới có thể phán đoán.

2. Trò báng bổ mới trong nhà thờ Saint-Aubin

Sau vụ phá hủy bức tượng ở Vương cung thánh đường Saint-Aubin tuần trước, một hành động phá hoại mới đã được phát hiện vào thứ Hai, ngày 13 tháng Giêng. Lần này, bức tượng Santon tượng trưng cho Chúa Giêsu hài đồng đã bị chặt đầu, một lần nữa khiến cộng đồng Kitô giáo vô cùng khó hiểu và phẫn nộ.

Chính Cha Nicolas Guillou, linh mục giáo xứ, đã tiết lộ thông tin trên trang Facebook của mình, nêu rõ rằng đã có đơn khiếu nại được gửi đến đồn cảnh sát. Cảm xúc dâng trào từ những hành động này không hề giảm bớt, đặc biệt là trong số các viên chức dân cử địa phương. Trên X, Charles Compagnon đã phản ứng mạnh mẽ. “Một loạt các vụ tấn công các nhà thờ ở Rennes vẫn tiếp diễn. Thật đáng buồn và đáng lo ngại. Tôi hoàn toàn ủng hộ cộng đồng Kitô hữu Rennes, nạn nhân của hành vi phá hoại liên tục này. »

Giáo xứ đã quyết định đóng cửa nhà thờ Saint-Aubin cho đến khi có thông báo mới. Với tinh thần đền tạ, một buổi cầu nguyện và tôn thờ được tổ chức vào Chúa Nhật, 19 Tháng Giêng, lúc 3 giờ chiều tại Vương cung thánh đường Saint-Aubin.


Source:Rennes Info

3. Quả bom sự thật của Mike Pence ở Hương Cảng

Là một người đàn ông có tính cách ôn hòa, Mike Pence lại có sức mạnh đáng gờm. Vào hôm thứ năm, phát biểu tại hội nghị thượng đỉnh UBS Wealth Insights ở Hương Cảng, cựu Phó Tổng thống đã kêu gọi trả tự do cho nhà báo Jimmy Lai, người đang bị xét xử về tội danh an ninh quốc gia ở một nơi khác trong thành phố.

“Có lẽ không có động thái nào hấp dẫn hơn trong ngắn hạn để gửi thông điệp thiện chí đến người dân Hoa Kỳ hoặc thế giới tự do hơn là nếu Trung Quốc thực hiện các bước để trả tự do cho Jimmy Lai,” ông Pence nói. Điều này nói lên điều gì đó về Hương Cảng ngày nay rằng việc tuyên bố điều này là gây tranh cãi.

Một trong những cáo buộc chống lại ông Lai là cáo buộc rằng ông đã gặp phó tổng thống khi đó vào năm 2019 để vận động hành lang cho lệnh trừng phạt của Hoa Kỳ. Ông Pence phủ nhận điều đó. “Jimmy Lai không yêu cầu lệnh trừng phạt của Hoa Kỳ hoặc bất kỳ hành động nào chống lại Hương Cảng hoặc Trung Quốc “, ông gần đây đã nói với chúng tôi. Nếu ông Lai bị truy tố vì gần gũi với ông Pence, thì các nhà lãnh đạo doanh nghiệp tại hội nghị thượng đỉnh tuần này có gặp rủi ro không?

Marco Rubio, được đề cử làm Ngoại trưởng tiếp theo, đã nói trong phiên điều trần xác nhận của mình rằng Bắc Kinh đã phá vỡ mọi cam kết mà họ đã đưa ra với Hương Cảng. Câu hỏi lớn đối với thành phố này là làm sao họ có thể tuyên bố là một trung tâm tài chính và thương mại toàn cầu khi họ giam giữ các tù nhân chính trị và có thể tịch thu một tờ báo từ chủ sở hữu mà không cần lệnh của tòa án.

Chính quyền khuyến khích các hội nghị gửi đi thông điệp về việc kinh doanh như thường lệ. Họ được hỗ trợ bởi những diễn giả nổi tiếng xuất hiện, đưa ra những lời sáo rỗng và thu phí diễn thuyết béo bở. Thay vào đó, ông Pence đã chọn nói lên sự thật phũ phàng trên đất Hương Cảng. Chính quyền Trung Quốc và Hương Cảng nên gạt bỏ sự khó chịu của họ vì ông đã làm như vậy.

Tổng thống Ông Donald Trump đã tuyên thệ nhậm chức Tổng thống Hoa Kỳ vào thứ Hai, ông đã cam kết trả tự do cho Jimmy Lai, và một sự đồng thuận lưỡng đảng của Hoa Kỳ đang hình thành chống lại Trung Quốc và Hương Cảng. Những phát biểu của ông Pence là lời cảnh báo về những gì sắp xảy ra nếu họ không sửa chữa mớ hỗn độn mà họ đã tạo ra.


Source:Wall Street Journal

4. Giám mục Rhoades cho biết Công việc thúc đẩy Tự do tôn giáo phải luôn gắn liền với Chân lý của Phúc âm

Khi Hoa Kỳ kỷ niệm Ngày Tự do Tôn giáo vào ngày 16 tháng Giêng, Ủy ban Tự do Tôn giáo của Hội đồng Giám mục Công Giáo Hoa Kỳ đã ban hành báo cáo thường niên về tình hình tự do tôn giáo tại Hoa Kỳ. Báo cáo xác định và đưa ra những cách mà người Công Giáo có thể ứng phó với năm lĩnh vực quan ngại quan trọng—cả mối đe dọa và cơ hội: việc tấn công vào các dịch vụ nhập cư dựa trên đức tin, chủ nghĩa bài Do Thái, các chỉ thị của IVF, việc thu hẹp ý thức hệ giới tính trong luật pháp và sự lựa chọn của cha mẹ trong giáo dục.

Đức Giám Mục Kevin C. Rhoades của Fort Wayne-South Bend, chủ tịch Ủy ban Tự do Tôn giáo của USCCB, cho biết: “Năm Thánh này mang đến cho chúng ta cơ hội để suy ngẫm về sự cần thiết của lòng kiên nhẫn và chịu đựng lâu dài trong công việc làm chứng cho sự thật”.

“Đức Giáo Hoàng Phanxicô nhắc đến hình ảnh mỏ neo trong Kinh thánh như một biểu tượng của hy vọng: 'Hình ảnh mỏ neo rất hùng hồn; nó giúp chúng ta nhận ra sự ổn định và an ninh mà chúng ta có giữa những vùng nước đầy sóng gió của cuộc sống này, miễn là chúng ta phó thác mình cho Chúa Giêsu.'... Trong những năm kể từ khi các giám mục Hoa Kỳ thành lập một ủy ban để thúc đẩy tự do tôn giáo, chúng ta thực sự đã chứng kiến những vùng nước đầy sóng gió. Các xu hướng đã đến rồi đi, và những cơn gió chính trị đã thay đổi qua lại. Sứ vụ của các giám mục nhằm thúc đẩy quyền tự do đầu tiên và quý giá nhất của chúng ta đã tìm cách neo giữ sự thật của phúc âm, và chúng ta cầu xin ân sủng của Năm Thánh này để tiếp tục kiên định với các nguyên tắc của chúng ta.

“Khi chúng ta hướng đến năm 2025, chúng tôi dự đoán rằng những mối quan tâm lâu dài sẽ tiếp tục đòi hỏi sự cảnh giác của chúng ta, trong khi những mối quan tâm mới, và có lẽ là những cơ hội, cũng sẽ xuất hiện. Các nhà lãnh đạo chính trị của các quốc gia có thể thay đổi, và các ưu tiên chính sách công có thể thay đổi trong nhiều hoàn cảnh đương đại, nhưng cam kết kiên trì và kiên định của chúng ta đối với Chúa Giêsu Christ và phúc âm không được thay đổi. Tôi cầu nguyện rằng báo cáo này sẽ đóng vai trò là nguồn tài nguyên cho các Kitô hữu và tất cả những người có thiện chí, những người tìm cách thúc đẩy và bảo vệ quyền tự do tôn giáo.”


Source:USCCB

5. 230.000 người Congo tị nạn khỏi miền Kivu

Trong vòng hai tuần lễ đầu năm nay, hơn 230.000 người đã di tản khỏi miền Kivu ở mạn đông Cộng hòa dân chủ Congo, vì các cuộc giao tranh kéo dài giữa quân đội chính phủ và các nhóm phiến quân tại hai tỉnh Bắc và Nam Kitô.

Hôm 17 tháng Giêng vừa qua, bà Pururin Byun, phát ngôn viên của Cao ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc, cho biết trong số hơn 230.000 người vừa nói, có 150.000 người phải bỏ gia cư tị nạn trong 6 ngày đầu năm nay. Bạo lực leo thang ở các miền Libero và Masisi thuộc tỉnh bắc Kivu. Còn tình hình tại tỉnh Nam Kivu cũng không kém phần bi thảm. Chính quyền địa phương cho biết có ít nhất 84.000 người phải tản cư, và kêu gọi cộng đồng quốc tế cứu trợ nhân đạo cấp thiết cho các nạn nhân. Nhiều người tá túc trong các lều trại, hoặc các cư sở công cộng như trường học và nhà thương. “Các thường dân thuộc hai tỉnh Kivu phải chịu các cuộc pháo kích bừa bãi và cả những vụ hãm hiếp. Tình trạng nhân đạo ngày càng đồi tệ thêm, vì những vùng bị nạn từ lâu đã phải chịu những cuộc xung đột đẫm máu nặng nề và lâu dài nhất trong thế kỷ 21 này.

Cao ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc nhắc lại rằng tại hai tỉnh Kivu, có tổng cộng bốn triệu 600 ngàn người di tản nội địa. Bạo lực càng gia tăng tình trạng khó khăn về nhân đạo và đặt các tổ chức bác ái trước những thách đố rất lớn. Tuy có những cố gắng của cộng đồng quốc tế, tình trạng an ninh tiếp tục bấp bênh. Chính quyền các tỉnh Cao Ủy tị nạn kêu gọi cộng đồng quốc tế gia tăng trợ giúp để hỗ trợ lương thực, y tế và nơi ở cho những người tị nạn.

Hồi tháng hai năm 2023, Đức Thánh Cha Phanxicô đã viếng thăm Cộng hòa dân chủ Congo. Theo chương trình thoạt đầu, ngài có dự án viếng thăm Tổng giáo phận Goma, thuộc miền Kivu, cách thủ đô Kinshasa, 1.500 cây số, nhưng vì tình trạng bất an nên dự án này bị hủy bỏ.