ĐỜI ĐỜI HƠN
“Đến mà xem!”.
“Mọi con đường trong cuộc đời đều kết thúc ở nấm mồ. Con đường của các tôn giáo, con đường danh vọng và thành công không bao giờ có thể đưa bạn qua lũng tối của cái chết. Chỉ con đường Giêsu mới làm được điều đó. Ngài sẽ dẫn bạn đến một nơi giàu có hơn, đời đời hơn, nếu bạn đặt trọn niềm tin vào Ngài!” - Carol Berubee.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Gioan Tiền Hô để các đồ đệ của mình chọn đi con đường Giêsu. Dõi theo vị ‘Thầy mới’, họ dè dặt, “Thưa Thầy, Thầy ở đâu?”; Ngài bảo, “Đến mà xem!” - không là một tấm danh thiếp, nhưng là một lời mời - Họ đã đến, xem, và “ở lại với Ngài”. Kìa! Nào ai biết, nhờ nghĩa cử hào hiệp này, thầy trò Gioan Tiền Hô đã trở nên giàu có hơn, ‘đời đời hơn!’.
Trên đường trần, có rất nhiều cuộc gặp gỡ. Có những cuộc gặp sớm rơi vào quên lãng; có những cuộc gặp mà sau khi chia tay, bạn cảm thấy mình nghèo hơn. Nhưng cũng có những cuộc gặp khiến một số người đổi đời, chẳng hạn cuộc gặp gỡ của các môn đệ Gioan với Chúa Giêsu hôm nay. Đó là cuộc gặp gỡ làm cho phong phú, đổi đời, đời đời và còn hơn thế, ‘cứu đời’; bởi lẽ hàng chục năm sau, khi viết Tin Mừng thứ tư, Gioan - người đi theo Chúa Giêsu chiều hôm ấy - vẫn còn nhớ chính xác thời điểm, “Lúc đó khoảng giờ thứ mười”, tức khoảng bốn giờ chiều.
Tính giản dị của cuộc gặp khiến độc giả hụt hẫng. Họ muốn biết về những gì các môn đệ đã thấy ‘chiều ngày định mệnh’ ấy; họ muốn biết ‘nơi chỗ’ mà vị ‘Thầy mới’ tiếp ‘quý khách’; và nhất là ‘nội dung’ của cuộc gặp. Thế nhưng, tác giả không nói gì về chủ đề này - không một lời về nơi chỗ, một lời về diễn biến - chỉ có thời giờ nhưng cũng phỏng chừng.
Thế mà chiều ngày hôm ấy, một điều gì đó mang tính quyết định đã xảy ra; vì đó là cuộc gặp gỡ đã thay đổi ‘đến mấy’ cuộc đời - niềm vui, ánh sáng tràn ngập trong trái tim họ như một dòng sông dữ dội - Anrê vồn vã thổ lộ, “Chúng tôi đã gặp Đấng Messia” và dẫn Simon em mình đến gặp Chúa Giêsu. Hôm sau, Philipphê, đến lượt mình, cũng tuyên bố, “Đấng mà sách luật Môsê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp Ngài!”.
Cảm nhận việc đúng đắn khi đi theo vị ‘Thầy mới’, về sau Gioan viết, “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường!” - bài đọc một. Đi theo Giêsu, họ trở nên giàu hơn, ‘đời đời hơn’; và qua họ, ơn cứu độ được loan truyền cho thế giới, “Toàn cõi đất này đã xem thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Anh Chị em,
“Đến mà xem!”. Gioan Tẩy Giả đã dun dũi các đồ đệ của mình đến và xem Chúa Giêsu. Đó hẳn là một trải nghiệm buồn vui lẫn lộn. Ở một mức độ nào đó, có lẽ Gioan cảm thấy mất đi những đồ đệ của mình; nhưng mất mát này được đền bù bởi một niềm vui lớn hơn khi biết rằng, mình đang hoàn thành mục đích sứ vụ khi hướng người khác đến với Chúa Kitô. Tình yêu đích thực của người môn đệ Kitô luôn luôn vị tha, tập trung vào Chúa Kitô, hướng người khác về Ngài. Và Gioan là tấm gương tuyệt vời về nhân đức này; nhờ đó, thầy trò họ trở nên phong phú hơn, ‘đời đời hơn’. Bạn và tôi được mời gọi hãy làm vậy!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con nghèo đi khi không dám buông bỏ. Cho con biết ‘dun dũi’ những ai đến với con về phía Chúa, hầu con bớt tục luỵ nhưng trở nên ‘đời đời!’”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Đến mà xem!”.
“Mọi con đường trong cuộc đời đều kết thúc ở nấm mồ. Con đường của các tôn giáo, con đường danh vọng và thành công không bao giờ có thể đưa bạn qua lũng tối của cái chết. Chỉ con đường Giêsu mới làm được điều đó. Ngài sẽ dẫn bạn đến một nơi giàu có hơn, đời đời hơn, nếu bạn đặt trọn niềm tin vào Ngài!” - Carol Berubee.
Kính thưa Anh Chị em,
Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Gioan Tiền Hô để các đồ đệ của mình chọn đi con đường Giêsu. Dõi theo vị ‘Thầy mới’, họ dè dặt, “Thưa Thầy, Thầy ở đâu?”; Ngài bảo, “Đến mà xem!” - không là một tấm danh thiếp, nhưng là một lời mời - Họ đã đến, xem, và “ở lại với Ngài”. Kìa! Nào ai biết, nhờ nghĩa cử hào hiệp này, thầy trò Gioan Tiền Hô đã trở nên giàu có hơn, ‘đời đời hơn!’.
Trên đường trần, có rất nhiều cuộc gặp gỡ. Có những cuộc gặp sớm rơi vào quên lãng; có những cuộc gặp mà sau khi chia tay, bạn cảm thấy mình nghèo hơn. Nhưng cũng có những cuộc gặp khiến một số người đổi đời, chẳng hạn cuộc gặp gỡ của các môn đệ Gioan với Chúa Giêsu hôm nay. Đó là cuộc gặp gỡ làm cho phong phú, đổi đời, đời đời và còn hơn thế, ‘cứu đời’; bởi lẽ hàng chục năm sau, khi viết Tin Mừng thứ tư, Gioan - người đi theo Chúa Giêsu chiều hôm ấy - vẫn còn nhớ chính xác thời điểm, “Lúc đó khoảng giờ thứ mười”, tức khoảng bốn giờ chiều.
Tính giản dị của cuộc gặp khiến độc giả hụt hẫng. Họ muốn biết về những gì các môn đệ đã thấy ‘chiều ngày định mệnh’ ấy; họ muốn biết ‘nơi chỗ’ mà vị ‘Thầy mới’ tiếp ‘quý khách’; và nhất là ‘nội dung’ của cuộc gặp. Thế nhưng, tác giả không nói gì về chủ đề này - không một lời về nơi chỗ, một lời về diễn biến - chỉ có thời giờ nhưng cũng phỏng chừng.
Thế mà chiều ngày hôm ấy, một điều gì đó mang tính quyết định đã xảy ra; vì đó là cuộc gặp gỡ đã thay đổi ‘đến mấy’ cuộc đời - niềm vui, ánh sáng tràn ngập trong trái tim họ như một dòng sông dữ dội - Anrê vồn vã thổ lộ, “Chúng tôi đã gặp Đấng Messia” và dẫn Simon em mình đến gặp Chúa Giêsu. Hôm sau, Philipphê, đến lượt mình, cũng tuyên bố, “Đấng mà sách luật Môsê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp Ngài!”.
Cảm nhận việc đúng đắn khi đi theo vị ‘Thầy mới’, về sau Gioan viết, “Hỡi anh em là những người con bé nhỏ, đừng để ai làm cho anh em đi lạc đường!” - bài đọc một. Đi theo Giêsu, họ trở nên giàu hơn, ‘đời đời hơn’; và qua họ, ơn cứu độ được loan truyền cho thế giới, “Toàn cõi đất này đã xem thấy ơn cứu độ của Thiên Chúa chúng ta!” - Thánh Vịnh đáp ca.
Anh Chị em,
“Đến mà xem!”. Gioan Tẩy Giả đã dun dũi các đồ đệ của mình đến và xem Chúa Giêsu. Đó hẳn là một trải nghiệm buồn vui lẫn lộn. Ở một mức độ nào đó, có lẽ Gioan cảm thấy mất đi những đồ đệ của mình; nhưng mất mát này được đền bù bởi một niềm vui lớn hơn khi biết rằng, mình đang hoàn thành mục đích sứ vụ khi hướng người khác đến với Chúa Kitô. Tình yêu đích thực của người môn đệ Kitô luôn luôn vị tha, tập trung vào Chúa Kitô, hướng người khác về Ngài. Và Gioan là tấm gương tuyệt vời về nhân đức này; nhờ đó, thầy trò họ trở nên phong phú hơn, ‘đời đời hơn’. Bạn và tôi được mời gọi hãy làm vậy!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con nghèo đi khi không dám buông bỏ. Cho con biết ‘dun dũi’ những ai đến với con về phía Chúa, hầu con bớt tục luỵ nhưng trở nên ‘đời đời!’”, Amen.
(Tgp. Huế)