CHỈ LÀ NGƯỜI QUẢN LÝ
“Hãy tính sổ công việc quản lý của anh!”.
Trong cuốn “God's Little Instruction”, tạm dịch, “Những Chỉ Dẫn Nhỏ của Chúa”, tác giả viết, “Kẻ được gọi tự coi mình ‘chỉ là người quản lý’. Anh ta ngoan ngoãn hơn là tham vọng; cam kết hơn là đua tranh! Với anh, không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh!”. Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay chung một chủ đề với nhận định trên. Nó tiết lộ một sự thật: Thiên Chúa, Đấng sở hữu toàn bộ vật chất; chúng ta ‘chỉ là người quản lý’, những gì chúng ta có, những gì chúng ta là!
Qua bài đọc thứ nhất, Amos tố cáo những con người ‘cướp quyền’ Thiên Chúa; họ cho mình là ‘chủ’, khi quên mất Ngài, Chủ Nhân của mọi sự! Vì thế, Amos lên án họ, những người giàu chuyên “đàn áp kẻ nghèo khó, và muốn tiêu diệt hết những kẻ bần cùng”. Thế mà, Thiên Chúa luôn nhìn thấy việc gian ác họ mưu toan, “Ta sẽ không bao giờ lãng quên tất cả các việc chúng làm”. Ngài sẽ ra tay bênh đỡ kẻ bần hàn; tâm tình này được bộc lộ qua Thánh Vịnh đáp ca, “Hãy ngợi khen Chúa, Đấng nâng cao kẻ khó nghèo!”. Trong thư Timôthê hôm nay, cùng một quan điểm, Phaolô cho thấy địa vị độc tôn của Thiên Chúa, “Chỉ một Thiên Chúa, và một Đấng Trung Gian giữa Thiên Chúa và loài người, Đức Giêsu Kitô”; bạn và tôi, ‘chỉ là người quản lý!’.
‘Chỉ là người quản lý!’. Đây là bài học quan trọng đầu tiên. Nói đến tất cả những gì bạn có: tiền bạc, tài sản; và ngay cả những gì bạn là, tôi là… thực sự, chúng ta không nắm giữ chúng với tư cách là những sở hữu chủ; Phaolô từng nói, “Có gì nơi bạn mà bạn đã không lãnh nhận?”. Là những quản lý; vì thế, khi phải chọn giữa của cải của Ông Chủ và chính Ông Chủ, bạn sẽ chọn ai, chọn gì? Chắc chắn phải chọn Chủ! Thiên Chúa không cho phép chúng ta đặt Ngài thấp hơn hoặc ngang hàng với các thứ Ngài giao cho chúng ta quản lý; Ngài muốn chúng ta sống châm ngôn: “Không ai hơn Chúa, không chi bằng Chúa; Chúa trên hết, Chúa trước hết!”.
Là người quản lý, chúng ta phải cam kết chỉ sử dụng những gì Chúa trao trong trách vụ của mình, theo cách Chúa muốn nó được sử dụng. Vì một ngày không xa, bạn và tôi cũng sẽ được Chúa gọi để tính sổ. Hãy biết sử dụng đúng những gì chúng ta có và ngay cả mạng sống mình để làm theo ý Chủ. Là thụ tạo, chúng ta ‘chỉ là người quản lý’; nên mọi sự, mọi điều, mọi việc, trong cuộc sống của chúng ta, “không gì quan trọng hơn là làm hài lòng người đã gọi anh”, Đấng ban cho chúng ta được sống, được làm người và được làm con cái của Cha Trên Trời.
Anh Chị em,
“Hãy tính sổ công việc quản lý của anh!”. Hôm nay, Chúa muốn bạn và tôi thử tính sổ. Lý do? Ngài muốn chúng ta thoát khỏi ràng buộc vào của cải vật chất để tự do sử dụng tất cả những gì chúng ta có cho vinh hiển Ngài, sao cho phù hợp với ý muốn của Ngài. Nếu vinh danh Chủ có nghĩa là sống đơn giản hơn như một ‘của lễ thánh’, bạn hãy sống như một ‘của lễ thánh!’. Nếu vinh danh Chủ có nghĩa là bạn ‘cho đi nhiều hơn’, hãy ‘cho đi nhiều hơn!’. Điều đó không có nghĩa là bạn phải vun quén tất cả những gì bạn có và giao cho các tổ chức từ thiện; thay vào đó, bạn liên tục dâng tất cả những gì bạn có cho Chúa và tìm cách sử dụng chúng sao cho phù hợp với ý muốn của Ngài. Người quản lý thì phân phát đúng thời, đúng buổi để vừa sinh lợi; vừa làm vinh danh Chủ. Nếu biết mình ‘chỉ là người quản lý’, chúng ta sẽ thật sự thanh thản và bình an giữa ‘có và không’; giữa ‘mất và được’. Tiền bạc không thể mua hạnh phúc; chỉ khi chấp nhận trọn vẹn thánh ý Chúa, bạn và tôi mới có hạnh phúc và sự viên mãn đích thực!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, tất cả những gì con có, con là… đều thuộc về Chúa; con ‘chỉ là người quản lý’. Cho con sử dụng tất cả cho vinh quang Ngài và chỉ làm điều phù hợp thánh ý Ngài!”, Amen.
(Tgp. Huế)