Trong cuộc họp báo đầu tiên tại Thượng Hội Đồng Amazon ngày 7 tháng 10, Nữ tu Alba Teresa Cediel Castillo, người Ba Tây, chứng minh các nữ tu đang ở tuyến đầu tại Amazon.
Theo tường thuật của Deborah Castellani Lubov của Zenit, vị nữ tu này nói “sự tham dự của chúng tôi trong tư cách phụ nữ, như người ta nói trong tiếng Ý, là piano, piano . . . Chúng tôi bước 'từng bước một' hướng về một Giáo Hội biết nhìn nhận chúng tôi, vì sự hiện diện của phụ nữ tại vùng Amazon thực sự rất lớn”.
Bà hết lòng cám ơn Đức Giáo Hoàng Phanxicô vì đã lưu tâm tới vùng này, cả việc ngài từng bước, nhưng luôn lớn hơn, đem các phụ nữ vào diễn trình Thượng Hội Đồng Giám Mục và lưu tâm đến thực tại nữ tu ở Amazon.
Nhưng bà cho hay “điều đáng lưu ý nhất là việc tham gia của các dân tộc bản địa. Mọi người bản địa: trẻ em, người trẻ, người trưởng thành bất cứ chúng tôi đi đâu, đều lắng nghe một cách thanh thản, cảm nhận mình là chủ thể của việc tiến bước theo tinh thần đồng nghị, một điều được chính Đức Giáo Hoàng mong muốn”.
Bà tường thuật như sau về chính các hoạt động của các nữ tu tại vùng Amazon: “Tôi xin nói với qúy vị từ kinh nghiệm của chính tôi: có nhiều nữ tu trong Hội Dòng đã sống ở vùng Amazon, và chúng tôi thực hiện được nhiều công trình đáng lưu ý tại Anazon. Từ các nữ tu trẻ, tới các nữ tu cao niên hơn và bệnh hoạn, tất cả đều góp ý kiến và chúng tôi trung thành trong việc thu lượm mọi thứ thông tin thuộc loại này và gửi về Thượng hội đồng”.
Bà cho hay có rất ít linh mục trong vùng và các ngài thường phải đi từ nơi này đến nơi khác, trong khi các nữ tu đóng trụ thường xuyên tại một địa điểm. Họ hiện diện trong các dự án giáo dục, y tế và phát triển của các cộng đồng địa phương.
Bà nói: “Chúng tôi làm gì? Thì làm điều một phụ nữ có thể làm nhờ Phép Rửa của mình, trong tư cách linh mục phụ nữ, nữ hoàng và tiên tri. Chúng tôi đồng hành với người bản địa ở đó trong nhiều biến cố khác nhau, khi một vị linh mục không thể hiện diện được và một Phép Rưả cần đến, thì chúng tôi làm Phép Rửa. Nếu có khả thể một ai đó muốn kết hôn, chúng tôi cũng ở đó và làm chứng cho tình yêu của đôi lứa này. Và nhiều lần, chúng tôi còn phải nghe cả việc xưng tội nữa...
“Chúng tôi không ban ơn tha tội, nhưng, trong tận đáy lòng, chúng tôi khiêm cung cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho những người đàn ông và đàn bà đến với chúng tôi trong các tình huống bệnh tật, gần chết. Chúng tôi tin rằng Thiên Chúa Cha cũng hành động ở đấy”.
Vì thế, bà tóm tắt cho rằng, “sự hiện diện của phụ nữ tại Amazon rất lớn lao và mang lại hoa trái”, việc tham gia của họ vào đời sống Giáo Hội, theo ý kiến bà, phải lớn lao hơn nữa.
Nhưng cũng theo ý kiến bà, cần phải tiến từng bước, “chúng tôi sẽ tiến tới đó từng bước một”. Bà nói thêm “Chúng tôi không thể gây áp lực; chúng tôi không thể đấu tranh, không. Tôi nghĩ chúng tôi có thể làm thế qua việc đối thoại. Trong đối thoại, trong gặp gỡ, tôi tin từng bước chúng tôi sẽ đem lại câu trả lời cho điều Giáo Hội và thế giới đang yêu cầu chúng tôi”.
Bà nhắc lại “Nhưng chắc chắn chúng tôi quan trọng trong rừng Amazon, và chúng tôi đang ở đó”. Đối với các linh mục và giám mục, bà cho rằng, rất khó để tích cực hoạt động như thế “vì các ngài phải chăm sóc cho một đô thị rấr rộng lớn và các ngài phải đi đó đi đây, khắp khu vực Amazon mênh mông, nơi khoảng cách rất lớn và chi phí di chuyển rất cao”.
Theo tường thuật của Deborah Castellani Lubov của Zenit, vị nữ tu này nói “sự tham dự của chúng tôi trong tư cách phụ nữ, như người ta nói trong tiếng Ý, là piano, piano . . . Chúng tôi bước 'từng bước một' hướng về một Giáo Hội biết nhìn nhận chúng tôi, vì sự hiện diện của phụ nữ tại vùng Amazon thực sự rất lớn”.
Bà hết lòng cám ơn Đức Giáo Hoàng Phanxicô vì đã lưu tâm tới vùng này, cả việc ngài từng bước, nhưng luôn lớn hơn, đem các phụ nữ vào diễn trình Thượng Hội Đồng Giám Mục và lưu tâm đến thực tại nữ tu ở Amazon.
Nhưng bà cho hay “điều đáng lưu ý nhất là việc tham gia của các dân tộc bản địa. Mọi người bản địa: trẻ em, người trẻ, người trưởng thành bất cứ chúng tôi đi đâu, đều lắng nghe một cách thanh thản, cảm nhận mình là chủ thể của việc tiến bước theo tinh thần đồng nghị, một điều được chính Đức Giáo Hoàng mong muốn”.
Bà tường thuật như sau về chính các hoạt động của các nữ tu tại vùng Amazon: “Tôi xin nói với qúy vị từ kinh nghiệm của chính tôi: có nhiều nữ tu trong Hội Dòng đã sống ở vùng Amazon, và chúng tôi thực hiện được nhiều công trình đáng lưu ý tại Anazon. Từ các nữ tu trẻ, tới các nữ tu cao niên hơn và bệnh hoạn, tất cả đều góp ý kiến và chúng tôi trung thành trong việc thu lượm mọi thứ thông tin thuộc loại này và gửi về Thượng hội đồng”.
Bà cho hay có rất ít linh mục trong vùng và các ngài thường phải đi từ nơi này đến nơi khác, trong khi các nữ tu đóng trụ thường xuyên tại một địa điểm. Họ hiện diện trong các dự án giáo dục, y tế và phát triển của các cộng đồng địa phương.
Bà nói: “Chúng tôi làm gì? Thì làm điều một phụ nữ có thể làm nhờ Phép Rửa của mình, trong tư cách linh mục phụ nữ, nữ hoàng và tiên tri. Chúng tôi đồng hành với người bản địa ở đó trong nhiều biến cố khác nhau, khi một vị linh mục không thể hiện diện được và một Phép Rưả cần đến, thì chúng tôi làm Phép Rửa. Nếu có khả thể một ai đó muốn kết hôn, chúng tôi cũng ở đó và làm chứng cho tình yêu của đôi lứa này. Và nhiều lần, chúng tôi còn phải nghe cả việc xưng tội nữa...
“Chúng tôi không ban ơn tha tội, nhưng, trong tận đáy lòng, chúng tôi khiêm cung cầu nguyện cùng Thiên Chúa cho những người đàn ông và đàn bà đến với chúng tôi trong các tình huống bệnh tật, gần chết. Chúng tôi tin rằng Thiên Chúa Cha cũng hành động ở đấy”.
Vì thế, bà tóm tắt cho rằng, “sự hiện diện của phụ nữ tại Amazon rất lớn lao và mang lại hoa trái”, việc tham gia của họ vào đời sống Giáo Hội, theo ý kiến bà, phải lớn lao hơn nữa.
Nhưng cũng theo ý kiến bà, cần phải tiến từng bước, “chúng tôi sẽ tiến tới đó từng bước một”. Bà nói thêm “Chúng tôi không thể gây áp lực; chúng tôi không thể đấu tranh, không. Tôi nghĩ chúng tôi có thể làm thế qua việc đối thoại. Trong đối thoại, trong gặp gỡ, tôi tin từng bước chúng tôi sẽ đem lại câu trả lời cho điều Giáo Hội và thế giới đang yêu cầu chúng tôi”.
Bà nhắc lại “Nhưng chắc chắn chúng tôi quan trọng trong rừng Amazon, và chúng tôi đang ở đó”. Đối với các linh mục và giám mục, bà cho rằng, rất khó để tích cực hoạt động như thế “vì các ngài phải chăm sóc cho một đô thị rấr rộng lớn và các ngài phải đi đó đi đây, khắp khu vực Amazon mênh mông, nơi khoảng cách rất lớn và chi phí di chuyển rất cao”.