Khi Đức Giêsu tuyên bố “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống” (Ga 14,6), thì tất cả những điều quan trọng nhất của đời người được gói trọn trong lời nói đó. Người ta sống phải có mục đích. Công danh, sự nghiệp là mục đích để người ta nhắm tới. Thành công và ước vọng là đôi cánh nâng con người lên cao để tìm thấy ý nghĩa của cuộc đời. Những người mất phương hướng giống như máy bay đang bay bị mất phương hướng thì không biết đáp xuống đâu. Và như vậy, đường hướng để con người biết đạt tới mục đích của cuộc đời là vô cùng quan trọng. Sống thiếu định hướng, đời không có nghĩa lý gì. Vì vậy, khi xưng mình là Đường. Chúa Giêsu đã nói tới mục đích mà con người phải vươn tới. Hạnh phúc mà con người muốn có được thì Chúa chính là Đường.

Trong xã hội, người ta cũng đã hiểu lầm nhau, kết án nhau, chiến tranh, hận thù giết chóc, khủng bố... Tất cả cũng chỉ vì lòng tham và lừa gạt. Nếu có sự thật thì đã không hiểu lầm, đã không gian dối, đã không lừa gạt, không khủng bố và không còn chiến tranh. Sự thật là những gì mà con người cần phải trân trọng. Từ đó, sự thật giải thoát chúng ta khỏi những tăm tối, những con đường bát quái mà người ta đi vào không có đường ra. Như vậy, sự thật là điều mà ai cũng mong muốn. Để đạt tới sự thật thực không dễ, vì “nhân vô thập toàn”. Mỗi người nhìn chân lý ở mỗi góc độ khác nhau, và người nào cũng nghĩ mình nắm giữ sự thật nhưng tất cả thế giới cộng lại cũng chưa nắm giữ được sự thật, và vì thế, khi Chúa tuyên bố “Thầy là sự thật” thì đây chính là điều mà con người phải đạt tới trong Đức Giêsu Kitô.

Người ta ước mơ sống mãi ở đời này. Người ta đi tìm thuốc trường sinh bất tử. Như Tần Thủy Hoàng (259 – 210 TCN) của Trung Quốc, hay Alexander Đại đế (356 – 323 TCN) của Hy Lạp đã tốn biết bao nhiêu tiền của, trí tuệ và thời gian để đi tìm thuốc trường sinh, chỉ là những ước mơ hão huyền. Người ta ca tụng nhau: “Hoàng đế vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế”, chỉ là những sáo ngữ. Có ai là người sống mãi được không? Nhưng sự sống đích thật ở trong tay một Đấng giữ bản quyền. Đấng tối cao hôm nay tuyên bố: “Ta là sự sống”. Nếu Đức Giê su tuyên bố những từ ngữ ngắn gọn và đầy đủ này mà sai sự thật thì Tin Mừng 2000 năm của Chúa đã bị kết án. Không một vĩ nhân nào, không một tôn giáo, một nhà lập pháp nào dám tuyên bố mình là đường, mình là sự thật, mình là sự sống. Có thể có những người lãnh đạo tuyên bố mình là đường lối nhưng những tuyên bố đó chỉ đúng trong một vài thập kỷ, chỉ đúng trong những giai đoạn lịch sử, còn thì không thể phổ thông và mang tính vĩnh cửu. Đức Giê su là người duy nhất đã tuyên bố mà không bao giờ phải rút lời. Đường, sự thật và sự sống kết hợp lại với nhau chính là tôn giáo.

Tôn giáo phải có mục đích. Như người ta nói “Có thực mới vực được đạo” và đi đạo chính là để đạt tới cứu cánh là sự sống đời đời. Chúa Giê su tuyên bố “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống” chính là điều mà chúng ta được mời gọi để đến với Chúa cho chúng ta được hạnh phúc. Vậy mà Philiphe còn thưa với Chúa Giêsu rằng: “Lạy Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Cha, và như thế là đủ cho chúng con”(Ga 14,8). Một lần nữa Chúa Giêsu tỏ cho chúng ta thấy một chân lý mạc khải tiếp theo: “Ai thấy Thầy là thấy Chúa Cha. Tại sao con lại nói 'Xin Thầy tỏ Cha cho chúng con? Con không tin rằng Thầy ở trong Cha và Cha ở trong Thầy sao?'”(Ga 14,9). Như vậy, khi nhìn nhận Đức Giê su Ki tô là Thiên Chúa làm người thì con người đã có thể hạnh phúc ngay từ trần gian này. Nhưng Nước Trời chỉ viên mãn trong vinh quang của Chúa Kitô Phục Sinh. Vì thế, sống ở đời này là tiền đề giúp cho chúng ta đạt tới hạnh phúc đích thật. Do đó, có nhìn nhận thấy Cha ở trong Đức Giêsu thì chúng ta mới nhận thấy Chúa Giêsu trong mỗi người Ki tô hữu, và chúng ta mới hiểu được lời Chúa dạy: “Điều gì các con làm cho một người bé nhỏ nhất trong các anh em của Ta đây là các con đã làm cho chính Ta”(Mt 25,40). Người Ki tô hữu cho dù là bé nhỏ biết bao nhiêu, thậm chí người đó sống lây lất, sống vất vưởng, sống chơi vơi và đức tin yếu kém, nhưng họ vẫn ghi ấn tín rửa tội. Dù có xuống hỏa ngục thì họ vẫn là người Kitô hữu xuống hỏa ngục. Do vậy, ấn tín của Chúa Kitô đã ghi dấu thiêng liêng trong mỗi người Kitô hữu. Chúng ta hãy nhìn thấy Chúa Ki tô trong mỗi người anh em, để yêu thương và phục vụ. Có như vậy, thì ngay từ hôm nay, chúng ta đã bắt đầu đi vào con đường của Chúa.

Khi Phaolo lùng bắt tất cả giáo dân ở thành Damas, đưa về Giêrusalem để trị tội vì đã theo Đạo Kitô, ông đã ngã ngựa dọc đường và có tiếng từ trời phán hỏi: “Sao-lô! Tại sao ngươi bắt bớ Ta?”(x. Cv 9,1-9). Tiếng đó không hỏi: “Tại sao ngươi bắt bớ dân Kitô hữu của Ta?”. Nhưng đã hỏi rõ ràng: “Tại sao ngươi bắt bớ Ta?”. Bắt bớ người Ki tô hữu là bắt bớ Chúa Kitô. Giết người Kitô hữu là giết Chúa Kitô. Và chúng ta cũng không phân biệt, rằng: chỉ những người Kitô hữu là những người mang Chúa Kitô. Mỗi một con người đã được Thiên Chúa tạo dựng. Bàn tay của Chúa, mười điều răn của Chúa ghi ấn tín trong cõi lòng của họ, trong trái tim của họ. Từ bé, họ đã biết ăn trộm là xấu; họ đã biết cãi lại cha mẹ là có tội; họ biết đánh nhau, chửi nhau là sai; họ biết những điều mà người ta nói tục, làm gian là có lỗi... Những điều đó, Thiên Chúa đã in trong tâm hồn của mọi con người. Và vì thế, không ai là người không có đạo. Ít nhất họ phải hiểu đạo làm người, là đạo tự nhiên mà Thiên Chúa đã ban cho họ. Chính vì vậy, Đức thánh cha Gioan Phaolo II đã không ngần ngại gọi rằng: “Các nền văn hóa của các dân tộc trên thế giới cũng có Chúa Thánh Thần. Nhưng Chúa Thánh Thần hoạt động trong các nền văn hóa của thế giới, các nền văn hóa này có đủ đạt được ơn cứu độ hay không, còn phải qui chiếu vào Đức Giêsu Kitô”. Chúng ta ngược trở lại điều Chúa tuyên bố, Chúa Giêsu Kitô là đường. Chính con đường ấy mới dẫn chúng ta đến với Cha, và như vậy, thấy Đức Kitô là chúng ta thấy Cha.

Ngày hôm nay, Chúa Ki tô vẫn hiện diện trong Bí tích Thánh Thể, trong Lời Hằng Sống mà chúng ta được nghe hằng ngày, đọc hằng ngày, suy ngẫm hằng ngày và tên của Chúa Kitô được ghi dấu ấn trong những người Kitô hữu chịu phép rửa tội. Như vậy và mãi mãi, lời mời gọi của Chúa Giêsu Kitô vẫn trải dài theo mọi thời đại và gửi gắm đến tận tâm hồn mỗi người: “Thầy là đường, là sự thật và là sự sống”. Đến với Thầy chúng ta sẽ tìm thấy sự thật. Sự thật giải thoát chúng ta khỏi những gian trá của thế gian và sẽ cho chúng ta sự sống. Sự sống đích thật là nhận biết Thiên Chúa chân thật, thánh thiện, trọn hảo ở trên trời.

Lạy Chúa Giêsu Kitô,
Xin cho chúng con hôm nay
ý thức sâu sắc hơn bao giờ hết:
Chúng con đến với Chúa
để chúng con đạt tới sự sống đời đời.
Xin cho chúng con biết nhìn nhận ra Chúa
đang hiện diện trong thế giới này
và qua những sự hiện diện của Chúa,
chúng con thấy Cha đang hiện diện
trong cuộc sống mỗi ngày của chúng con
để chúng con thốt lên:
“Lạy Cha chúng con ở trên trời.
Chúng con nguyện danh cha cả sáng.
Nước Cha trị đến.
Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời
Và trong cuộc đời mỗi người chúng con Amen.