Kẻ Sài, Hà Nội nối liền khi xưa
Mồ côi từ nhỏ lúc chưa
Được 3 tuổi đã nắng mưa dãi dầu
May được ông chú nhà giầu
Đem về nuôi dạy chăn trâu giữ đồng
Lâu lâu ông chú cũng trông
Không con, nuôi cháu nối tông giống dòng
Thương yêu tha thiết vun trồng
Ông bà tìm chỗ tương đồng hỏi cho
Từ từ dạm hỏi sau lo
Sự đời nghĩ cũng lắm trò trớ trêu
Trình thưa chàng quyết một điều
Dâng mình cho Chúa vì yêu Lời Ngài
Đến xin cha Duyệt công khai
Cha thương chấp nhận dậy bài siêng chăm
Sơn Miêng giúp xứ xa xăm
Sau lên chủng viện ba năm học hành
Bỗng dưng thời vận bất thành
Triều đình diệt đạo tan tành về quê
Về nhà bán thuốc dạo thuê
Ông chú ngoại giáo bắt về lập thân
Khuyên lập gia thất ân cần
Thầy Hưởng kiếm cách khất lần thời gian
Ông chú hứa sẽ trao ban
Nếu lập gia thất sẻ san gia tài
Nhưng Thầy cố gắng van nài
Chờ thời gian đã một vài năm thôi
Ông chú mắng cho một hồi
Không nghe thì cứ đi thôi đừng về
Ra đường Thầy xoay đủ nghề
Từ làm thuốc dạo, làm thuê cho người
Thời gian bắt đạo dần nguôi
Trở về chủng Viện quyết xuôi theo NGÀI
Tám năm tu học miệt mài
Thiên chức Linh Mục trong ngoài hân hoan
Về làm phó xứ lo toan
Miêng Sơn, Bạch Bát, bạt ngàn khó khăn
Yên Lộc, Lạc Thổ, siêng năng
Cánh đồng truyền giáo siêng chăm từng ngày
Thành tâm đạo đức hăng say
Giúp người ngèo khó khoan thay tâm hồn
Tinh mơ cho đến hoàng hôn
Tâm hồn hướng thượng kính tôn Chúa Trời
Gieo trồng đồng lúa tuyệt vời
Mùa gặt đang dở bỗng đời đau thương
Triếu đình bắt đạo cùng đường
Ngài thường phải trốn dưới mương ngoài đồng
Lên rừng bụng đói lòng không
Xuống thuyền neo giữa giòng sông lắm ngày
Ngài sợ liên lụy không hay
Giáo dân, giáo xứ những ai giúp Ngài
Ngày đêm đói lạnh trần ai
Nhưng quyết trung tín chỉ NGÀI mà thôi
Về giúp kẻ liệt xong rồi
Xuống thuyền bỗng chốc một hồi trống vang
Quan quân xộc đến kinh hoàng
Bốn bên vây lại vênh vang bắt Ngài
Bước ra Ngài rất khoan thai
Xin tha cho hết những ai theo Ngài
Tổng Tùy là đứa thù dai
Sợ Lời ngay thật của Ngài khi xưa
Bắt nạt dân chúng làm bừa
Cơ hội hành hạ như mưa trả thù
Giải lên quan tỉnh nhốt tù
khảo tra Cha vẫn khiêm nhu trả lời
Đạo chỉ thờ Chúa trên trời
Dạy người ngay thẳng cho đời xinh tươi
Giết tha gì đó mặc người
Những đìều nhân nghĩa Chúa Trời truyền ban
Lương tâm tôi thật an nhàn
Không có hối hận phàn nàn ai chi
Quan bèn làm án gởi đi
Triều đình Lệnh xuống thực thi trảm hình
Cuối đường đẹp chữ trung trinh
Hai bên gươm giáo cung nghinh pháp trường
Ngài được ngồi võng lên đường
Phó dâng hồn xác xiển dương danh Thầy
Ba hồi trống dục ngất ngây (27.04.1856)
Lưỡi đạo chém xuống máu đầy phun lên
Uớp cho đồng lúa xanh rền
Hạt giống muôn thuở vươn lên vô cùng
Hôm nay Giáo Hội kính chung
Thánh Nguyễn Văn Hưởng cầu cùng chúng con
Công bình sự thật chưa tròn
Quê hương tà thuyết vẫn còn cùm gông
Tự Do Công Lý ngóng trông
Bước chân Tử Đạo vẫn đông như thường.
Tù đầy khắp cả Quê Hương
Từ nam chí bắc pháp trường khắp nơi
Tiếng oan dậy đất ngất trời
Tà quyền còn đó còn đời khổ đau.
Hôm nay 27.4, Giáo Hội mừng kính Thánh Laurensô Nguyễn Văn Hưởng, Linh mục tử đạo.
Thánh Laurensô Nguyễn Văn Hưởng sinh năm 1802 tại xã Tụy Hiền, xứ Kẻ Sài, tổng Trinh Tiết, tỉnh Hà Nội.
Tử Đạo ngày 27.04.1856 tại gần núi Cánh Riêu xứ Bạch Bát
Thi Hài chôn cất tại Vĩnh Trị nơi chủng viện xưa.
Ngày 02.05.1909 ĐGH Piô X tôn phong Ngài lên bậc chân phước
Ngày 19.06.1988 ĐGH Gioan Phaoô II Tôn Phong Ngài là Hiển Thánh.