SỨ ĐIỆP TỪ HOANG ĐỊA
Gioan Tẩy Giả đã sai người đến để hỏi Chúa Giêsu điều mà ông đã biết: “Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác”(Mt 11,3). Gioan Tẩy Giả có ý cho chính những người mình sai đến được nghe, để được thấy và họ đã được Chúa Giêsu trả lời. Câu trả lời của Chúa Giêsu cũng chính là sứ mệnh mà Ngài đã thực thi. Đó là những thi thố của lòng thương xót, kẻ điếc được nghe, người mù được thấy, người phong được khỏi, kẻ chết sống lại và nhất là Tin Mừng được loan báo cho người nghèo khó. Tin Mừng đó là gì? Là “Thời giờ đã mãn và triều đại Nước Thiên Chúa đã đến gần”(Mc 1,15). Lời loan báo Tin Mừng của Đức Ki tô được củng cố bằng những phép lạ kèm theo. Không phải tất cả vì phép lạ, nhưng tất cả mọi phép lạ là để củng cố cho lời loan báo Tin Mừng. Vì thế, những người được Gioan Tẩy Giả sai đến là những người được chứng kiến sứ mệnh mà Đức Giêsu Kitô đã thi hành. Sứ mệnh ấy đem ơn cứu độ phổ quát đến cho muôn dân. Những gì mà những người Gioan Tẩy Giả cử đến, quan sát thấy là những bằng chứng để nói lên quyền năng của Thiên Chúa và cánh tay quyền năng ấy đã ở giữa họ.
Đức Giêsu không diễn giải, không lý luận. Ngài chỉ cho các môn đệ của Gioan thấy sự thật: “Hãy về thuật lại cho ông Gioan những gì mà các ngươi xem thấy”(Mt 11,4). Đức Giê su không thêm, không bớt sứ điệp mà Chúa gửi đến cho muôn dân là sự thật và sự thật ấy được nói lên bằng hành động và hành động ấy được ướp đậm trong lòng thương xót của Đức Giêsu Kitô. Chính vì thế, Đức Giêsu không cần phải dài dòng, Ngài cho muôn dân thấy cánh tay quyền năng và nhất là thấy “Nước Trời đã đến giữa các con”(Lc 17,21). Điều mà những người Do Thái được lôi cuốn đến với Đức Giêsu ở giữa hoang địa không phải là đi nghiên cứu cây sậy phất phơ trước gió, cũng không phải là đi xem những trò mới lạ... Tất cả những điều đó, Đức Giêsu đã cho những người Do Thái thấy họ tìm ở nơi khác, còn ở giữa nơi hoang địa này chỉ xuất hiện Lời Hằng Sống. Cũng như đã từng ở giữa sa mạc, Đức Giêsu đã chiến thắng ma quỉ, chiến thắng Satan để bắt đầu cho một sứ vụ mới, thì cũng ở nơi sa mạc này, Ngài đã tuyên bố cho mọi người thấy: “Ở đây còn có Đấng cao trọng hơn cả Ngôn sứ nữa” (Mt 11,9b). Đối với người Do Thái, Ngôn sứ là Đấng đáng kính nhất. Bởi vì Ngôn sứ là người của Thiên Chúa, là người dâng những ý khẩn cầu của dân lên Thiên Chúa và truyền đạt ý của Thiên Chúa lại cho dân. Một sức sống hữu cơ được đan kết như vậy không thể thiếu trong đời sống du mục của người Do Thái. Cũng như trong hoang địa ngày xưa, ban ngày là cột mây, ban đêm là cột lửa để chỉ cánh tay quyền năng của Chúa dẫn dắt dân Israel đi trong sa mạc không bị lầm đường lạc lối và tiến về nơi mà Thiên Chúa ban đất hứa.
Trong sa mạc, là nơi diễn ra rất nhiều những trận chiến. Trận chiến với Satan cám dỗ; trận chiến với rắn lửa bò ra cắn chết nhiều người. Ngày xưa Thiên Chúa đã cho dân nhìn lên con rắn bằng đồng đúc mà Môisê treo lên để dân được khỏi. Có nghĩa là niềm hy vọng được bừng lên từ giữa nơi sa mạc khô cằn. Nhìn lên con rắn để được chữa khỏi. Đó chỉ là những hình bóng lấy độc trị độc. Thiên Chúa lấy cái chết của Ngài trên cây Thập Giá để sau này những người biết ngước nhìn lên cái chết của Đức Giêsu Kitô thì họ lại được sống muôn đời. Và vì thế, giữa nơi hoang địa khô cháy này đã vang lên bao nhiêu là sứ mệnh. Gioan Tẩy Giả đã thốt lên: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa. Hãy dọn đường cho Chúa”(Ga 1, 23). Sứ mệnh dọn đường cho Chúa được vang lên từ hoang địa này. Nếu chúng ta không tự ái, không kiêu căng, chúng ta sớm nhận ra hoang địa ấy chính là cõi lòng của chúng ta. Nếu không có sứ điệp, không có sứ mệnh của Thiên Chúa đến thì mãi mãi nó sẽ khô cằn và chết cháy vì những cảnh trong sa mạc, thiếu nước Hằng Sống, thiếu Lời Hằng Sống, thiếu lòng thương xót. Mọi sự ở trong sa mạc chỉ là nắng và cát. Nhưng với sứ điệp của Đức Giêsu vang lên và với sứ mệnh của ngài thực thi trên những con người xấu số thì hoang mạc khô cháy ấy sẽ trở nên tươi tốt và thấm đượm ơn trời. Vì vậy người ta đến trong hoang địa này không phải để xem cây sậy phất phơ trước gió nhưng là để nghe Lời Hằng Sống, để xem Đấng dùng cánh tay của mình mà thi thố lòng thương xót và nhất là để nghe lời tuyên bố “Thời giờ đã mãn và triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Mc 1,15). Những người nào tin ở nơi Gioan Tẩy Giả thì họ cũng sẽ thấy Nước Thiên Chúa. Những người nào biết vâng lời Gioan Tẩy Giả thì họ sẽ được đón nhận ơn cứu độ vì Gioan Tẩy Giả là người đi trước dọn đường cho Chúa.
Một lần nữa, sứ mệnh của Gioan Tẩy Giả đến đây càng trở nên quan trọng. Bởi vì không có ông thì cầu nối giữa Cựu Ước và Tân Ước mãi mãi là bức màn che khép kín nơi cực thánh. Với Gioan Tẩy Giả thì cầu nối đã hiện ra và ông chính là cầu nối đó. Xét về Cựu Ước, không ai có thể trọng hơn Gioan Tẩy Giả. Nhưng xét về Tân Ước, Gioan Tẩy Giả mới bước được bước đầu tiên. Còn tất cả các tông đồ cũng như Hội Thánh của Chúa Kitô sau này không chỉ bước một bước mà bước hẳn vào trong “Nước Trời đã đến giữa các con”. Nước Trời ấy chính là Nước của Thiên Chúa thiết lập. Ở trong đó, Tin Mừng được loan báo và chính Đức Giêsu Kitô tuyên bố “Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”(Ga 14,6) để những người nào bước vào trong Nước Trời thì họ sẽ đạt được sự sống đời đời. Họ tìm thấy con đường chân lý và họ sẽ đạt được tới sự thật của Tin Mừng. Và vì vậy, Gioan Tẩy Giả có một vị trí quan trọng giúp cho toàn thể những gì là nụ, là hình bóng trong Cựu Ước được hiện thực trong Tân Ước. Khi Đức Giê su khen Gioan Tẩy Giả không phải là Ngài khen cá nhân của ông nhưng qua con người của Gioan Tẩy Giả, Đức Giê su làm sống lại tất cả niềm hy vọng của Cựu Ước được thực hiện nơi Tân Ước; Đức Giê su khen Gioan Tẩy Giả không phải là cho mọi người thấy được ông là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế đến và vì thuộc về Chúa cho nên Chúa khen ông, nhưng Đức Giê su tuyên bố những sứ mệnh của Gioan Tẩy Giả đem đến những ơn cứu độ cần thiết cho tất cả mọi người để ai biết và tin vào ông thì dọn đường lĩnh ơn cứu độ. Như vậy cũng ở trong hoang địa khô cháy này mà những người nghèo đã được nghe loan báo Tin Mừng, được chứng kiến những phép lạ, được đón nhận Lời Hằng Sống.
Nếu chúng ta hôm nay biết đi vào hoang địa của lòng mình, biết lắng nghe, biết khiêm tốn, biết canh tân và biết lãnh nhận thì những người đó sẽ thấy ở trong hoang địa khô cằn này vang lên biết bao nhiêu những điều lạ lùng, những sứ mệnh, những sứ điệp, những cánh tay quyền năng, những lòng thương xót được thi thố và nhất là Đường, Sự Thật, Sự Sống đã hiện ra. Đường dẫn chúng ta tới Thiên Chúa là Cha để dạy chúng ta biết chúng ta là con cái, là anh em một nhà. Sự thật để chúng ta hiểu được rằng: Thiên Chúa yêu thương loài người và vì yêu thương Thiên Chúa đã hiến cả Con Một của mình làm giá cứu chuộc cho muôn người. Sự Sống để chúng ta được sống đời đời, không phải là một cuộc sống vất vả, một cuộc sống bị đe dọa kết thúc trong cái chết của đời trần gian. Nhưng sự sống trong Đức Giêsu Kitô là một kỷ nguyên mới, triều đại viên mãn và sự sống đạt tới đời đời.
Lạy Chúa Giê su Ki tô,
Xin cho mỗi người chúng con nhận ra
những sứ điệp, những sứ mệnh trong hoang địa của tâm hồn
để lời Chúa vang lên
và cánh tay quyền năng của Chúa chữa lành chúng con.
Xin cho chúng con đạt tới hạnh phúc Nước Trời
như tiếng của Gioan Tẩy Giả trong hoang địa đã vang lên kêu gọi
mọi người dọn đường để được thấy ơn cứu độ của Chúa. Amen.
Gioan Tẩy Giả đã sai người đến để hỏi Chúa Giêsu điều mà ông đã biết: “Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác”(Mt 11,3). Gioan Tẩy Giả có ý cho chính những người mình sai đến được nghe, để được thấy và họ đã được Chúa Giêsu trả lời. Câu trả lời của Chúa Giêsu cũng chính là sứ mệnh mà Ngài đã thực thi. Đó là những thi thố của lòng thương xót, kẻ điếc được nghe, người mù được thấy, người phong được khỏi, kẻ chết sống lại và nhất là Tin Mừng được loan báo cho người nghèo khó. Tin Mừng đó là gì? Là “Thời giờ đã mãn và triều đại Nước Thiên Chúa đã đến gần”(Mc 1,15). Lời loan báo Tin Mừng của Đức Ki tô được củng cố bằng những phép lạ kèm theo. Không phải tất cả vì phép lạ, nhưng tất cả mọi phép lạ là để củng cố cho lời loan báo Tin Mừng. Vì thế, những người được Gioan Tẩy Giả sai đến là những người được chứng kiến sứ mệnh mà Đức Giêsu Kitô đã thi hành. Sứ mệnh ấy đem ơn cứu độ phổ quát đến cho muôn dân. Những gì mà những người Gioan Tẩy Giả cử đến, quan sát thấy là những bằng chứng để nói lên quyền năng của Thiên Chúa và cánh tay quyền năng ấy đã ở giữa họ.
Đức Giêsu không diễn giải, không lý luận. Ngài chỉ cho các môn đệ của Gioan thấy sự thật: “Hãy về thuật lại cho ông Gioan những gì mà các ngươi xem thấy”(Mt 11,4). Đức Giê su không thêm, không bớt sứ điệp mà Chúa gửi đến cho muôn dân là sự thật và sự thật ấy được nói lên bằng hành động và hành động ấy được ướp đậm trong lòng thương xót của Đức Giêsu Kitô. Chính vì thế, Đức Giêsu không cần phải dài dòng, Ngài cho muôn dân thấy cánh tay quyền năng và nhất là thấy “Nước Trời đã đến giữa các con”(Lc 17,21). Điều mà những người Do Thái được lôi cuốn đến với Đức Giêsu ở giữa hoang địa không phải là đi nghiên cứu cây sậy phất phơ trước gió, cũng không phải là đi xem những trò mới lạ... Tất cả những điều đó, Đức Giêsu đã cho những người Do Thái thấy họ tìm ở nơi khác, còn ở giữa nơi hoang địa này chỉ xuất hiện Lời Hằng Sống. Cũng như đã từng ở giữa sa mạc, Đức Giêsu đã chiến thắng ma quỉ, chiến thắng Satan để bắt đầu cho một sứ vụ mới, thì cũng ở nơi sa mạc này, Ngài đã tuyên bố cho mọi người thấy: “Ở đây còn có Đấng cao trọng hơn cả Ngôn sứ nữa” (Mt 11,9b). Đối với người Do Thái, Ngôn sứ là Đấng đáng kính nhất. Bởi vì Ngôn sứ là người của Thiên Chúa, là người dâng những ý khẩn cầu của dân lên Thiên Chúa và truyền đạt ý của Thiên Chúa lại cho dân. Một sức sống hữu cơ được đan kết như vậy không thể thiếu trong đời sống du mục của người Do Thái. Cũng như trong hoang địa ngày xưa, ban ngày là cột mây, ban đêm là cột lửa để chỉ cánh tay quyền năng của Chúa dẫn dắt dân Israel đi trong sa mạc không bị lầm đường lạc lối và tiến về nơi mà Thiên Chúa ban đất hứa.
Trong sa mạc, là nơi diễn ra rất nhiều những trận chiến. Trận chiến với Satan cám dỗ; trận chiến với rắn lửa bò ra cắn chết nhiều người. Ngày xưa Thiên Chúa đã cho dân nhìn lên con rắn bằng đồng đúc mà Môisê treo lên để dân được khỏi. Có nghĩa là niềm hy vọng được bừng lên từ giữa nơi sa mạc khô cằn. Nhìn lên con rắn để được chữa khỏi. Đó chỉ là những hình bóng lấy độc trị độc. Thiên Chúa lấy cái chết của Ngài trên cây Thập Giá để sau này những người biết ngước nhìn lên cái chết của Đức Giêsu Kitô thì họ lại được sống muôn đời. Và vì thế, giữa nơi hoang địa khô cháy này đã vang lên bao nhiêu là sứ mệnh. Gioan Tẩy Giả đã thốt lên: “Tôi là tiếng kêu trong hoang địa. Hãy dọn đường cho Chúa”(Ga 1, 23). Sứ mệnh dọn đường cho Chúa được vang lên từ hoang địa này. Nếu chúng ta không tự ái, không kiêu căng, chúng ta sớm nhận ra hoang địa ấy chính là cõi lòng của chúng ta. Nếu không có sứ điệp, không có sứ mệnh của Thiên Chúa đến thì mãi mãi nó sẽ khô cằn và chết cháy vì những cảnh trong sa mạc, thiếu nước Hằng Sống, thiếu Lời Hằng Sống, thiếu lòng thương xót. Mọi sự ở trong sa mạc chỉ là nắng và cát. Nhưng với sứ điệp của Đức Giêsu vang lên và với sứ mệnh của ngài thực thi trên những con người xấu số thì hoang mạc khô cháy ấy sẽ trở nên tươi tốt và thấm đượm ơn trời. Vì vậy người ta đến trong hoang địa này không phải để xem cây sậy phất phơ trước gió nhưng là để nghe Lời Hằng Sống, để xem Đấng dùng cánh tay của mình mà thi thố lòng thương xót và nhất là để nghe lời tuyên bố “Thời giờ đã mãn và triều đại Thiên Chúa đã đến gần” (Mc 1,15). Những người nào tin ở nơi Gioan Tẩy Giả thì họ cũng sẽ thấy Nước Thiên Chúa. Những người nào biết vâng lời Gioan Tẩy Giả thì họ sẽ được đón nhận ơn cứu độ vì Gioan Tẩy Giả là người đi trước dọn đường cho Chúa.
Một lần nữa, sứ mệnh của Gioan Tẩy Giả đến đây càng trở nên quan trọng. Bởi vì không có ông thì cầu nối giữa Cựu Ước và Tân Ước mãi mãi là bức màn che khép kín nơi cực thánh. Với Gioan Tẩy Giả thì cầu nối đã hiện ra và ông chính là cầu nối đó. Xét về Cựu Ước, không ai có thể trọng hơn Gioan Tẩy Giả. Nhưng xét về Tân Ước, Gioan Tẩy Giả mới bước được bước đầu tiên. Còn tất cả các tông đồ cũng như Hội Thánh của Chúa Kitô sau này không chỉ bước một bước mà bước hẳn vào trong “Nước Trời đã đến giữa các con”. Nước Trời ấy chính là Nước của Thiên Chúa thiết lập. Ở trong đó, Tin Mừng được loan báo và chính Đức Giêsu Kitô tuyên bố “Ta là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”(Ga 14,6) để những người nào bước vào trong Nước Trời thì họ sẽ đạt được sự sống đời đời. Họ tìm thấy con đường chân lý và họ sẽ đạt được tới sự thật của Tin Mừng. Và vì vậy, Gioan Tẩy Giả có một vị trí quan trọng giúp cho toàn thể những gì là nụ, là hình bóng trong Cựu Ước được hiện thực trong Tân Ước. Khi Đức Giê su khen Gioan Tẩy Giả không phải là Ngài khen cá nhân của ông nhưng qua con người của Gioan Tẩy Giả, Đức Giê su làm sống lại tất cả niềm hy vọng của Cựu Ước được thực hiện nơi Tân Ước; Đức Giê su khen Gioan Tẩy Giả không phải là cho mọi người thấy được ông là người dọn đường cho Đấng Cứu Thế đến và vì thuộc về Chúa cho nên Chúa khen ông, nhưng Đức Giê su tuyên bố những sứ mệnh của Gioan Tẩy Giả đem đến những ơn cứu độ cần thiết cho tất cả mọi người để ai biết và tin vào ông thì dọn đường lĩnh ơn cứu độ. Như vậy cũng ở trong hoang địa khô cháy này mà những người nghèo đã được nghe loan báo Tin Mừng, được chứng kiến những phép lạ, được đón nhận Lời Hằng Sống.
Nếu chúng ta hôm nay biết đi vào hoang địa của lòng mình, biết lắng nghe, biết khiêm tốn, biết canh tân và biết lãnh nhận thì những người đó sẽ thấy ở trong hoang địa khô cằn này vang lên biết bao nhiêu những điều lạ lùng, những sứ mệnh, những sứ điệp, những cánh tay quyền năng, những lòng thương xót được thi thố và nhất là Đường, Sự Thật, Sự Sống đã hiện ra. Đường dẫn chúng ta tới Thiên Chúa là Cha để dạy chúng ta biết chúng ta là con cái, là anh em một nhà. Sự thật để chúng ta hiểu được rằng: Thiên Chúa yêu thương loài người và vì yêu thương Thiên Chúa đã hiến cả Con Một của mình làm giá cứu chuộc cho muôn người. Sự Sống để chúng ta được sống đời đời, không phải là một cuộc sống vất vả, một cuộc sống bị đe dọa kết thúc trong cái chết của đời trần gian. Nhưng sự sống trong Đức Giêsu Kitô là một kỷ nguyên mới, triều đại viên mãn và sự sống đạt tới đời đời.
Lạy Chúa Giê su Ki tô,
Xin cho mỗi người chúng con nhận ra
những sứ điệp, những sứ mệnh trong hoang địa của tâm hồn
để lời Chúa vang lên
và cánh tay quyền năng của Chúa chữa lành chúng con.
Xin cho chúng con đạt tới hạnh phúc Nước Trời
như tiếng của Gioan Tẩy Giả trong hoang địa đã vang lên kêu gọi
mọi người dọn đường để được thấy ơn cứu độ của Chúa. Amen.