VỊ THÁNH ĐẦU TIÊN
Suy gẫm về bài Phúc Âm của Lễ Chúa Kitô Vua (Lc. 23, 35-43).
Rảo qua các bài suy niệm, chia sẻ trên các mạng lưới và sách vở, tôi đọc được nhiều bài giảng và suy gẫm rất ý nghĩa, sâu sắc và thâm thúy. Mọi người đều tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô là Vua, Vua Vũ Trụ, Vua Tình Yêu và Vua Các Vua. Chúng ta biết rằng sự ca tụng của chúng ta chẳng thêm ích gì cho Chúa, nhưng mang lại lợi ích ơn cứu độ cho chúng ta.
Dựa theo bài Phúc Âm, chúng ta thấy hai người trộm cùng chịu đóng đinh trên thập giá bên Chúa Kitô, một người bên tả và một người bên hữu. Người bị treo bên trái, chúng ta gọi là trộm dữ và người bên phải của Chúa là người trộm lành. Có vài người gọi họ là hai tên gian phi. Tôi suy gẫm điều này thật lạ lùng và thú vị. Tại sao chúng ta không gọi người bị đóng đinh bên hữu của Chúa là anh thánh hay ông thánh mà chúng ta cứ giữ mãi cái nhìn về sự dữ, gọi là tên trộm lành. Ông đã được làm thánh trên thiên đàng rồi.
Chúng ta biết có cả bao nhiêu ngàn người đã nghe Chúa giảng. Biết bao nhiêu người được Chúa ban ơn chữa bệnh, xua đuổi tà thần và nhìn xem những phép lạ. Chúa đã tha thứ và ban ơn cho nhiều người được sự bình an thư thái trong tâm hồn. Rồi cả những tông đồ, môn đệ, những người thân cận Chúa nhất, đã được ở bên Chúa, được Chúa dậy dỗ, nghe giải thích Kinh Thánh, giải nghĩa dụ ngôn và được mặc khải cách riêng những mầu nhiệm về nước trời. Có những vị như thánh Phêrô đã tuyên xưng Chúa là Con Thiên Chúa: Ông Simôn Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống." (Mt. 16,16) hoặc là ông Nathanaen đã một lần tuyên xưng Chúa là Vua: Ông Nathanaen nói: "Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en! ( Ga 1, 49). Thế mà khi Chúa gặp nạn, kẻ thì chối Chúa, người thì bỏ chạy, kẻ khác thì trốn biệt và có những người cư xử với Chúa như là khách lạ qua đường. Chẳng có ai lên tiếng bênh vực Chúa.
Trong lúc Chúa sầu khổ nhất và đang bị treo lơ lửng trên thánh giá thì đã có một người cùng bị kết án, đã lên tiếng bênh vực Chúa. Người đó nói: Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái! "(Lc. 23, 42). Ông đã giác ngộ. Người trộm đã đổi đời trong vòng giây lát. Ông đã chọn một thái độ dứt khoát với sự dữ và đứng về phía đàng lành. Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: "Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! " (Lc. 23,42). Ông đã được hưởng ân huệ của sự tha thứ và trên hết mọi sự, ông đã chiếm lãnh trọn vẹn nguồn vui nước trời. Ông đã nhận ra Chúa Giêsu là Vua và là Đấng Cứu Độ. Chúa đã ban thưởng cho ông triều thiên của sự sống. Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."(Lc. 23, 43).
Vị thánh đầu tiên vào nước trời đã đi theo con đường tắt. Con đường thánh giá, cùng chịu đau khổ bên Chúa và với Chúa. Triều thiên sự sống mà cả nhân loài đều mong ước. Có biết bao nhiêu người đã hiến thân cuộc đời hy sinh phục vụ cũng chỉ mong được lãnh triều thiên này. Loài người đã có biết bao nhiêu sự tranh đấu, tranh dành, tranh thủ và đôi khi còn gây gỗ chiến tranh cũng chỉ mong sao đạt được phần thưởng sự sống như người bị đóng đinh bên hữu của Chúa.
Biết bao người đã cố gắng tu thân tích đức để đạt cùng đích của cuộc đời. Cùng đích là mong sao được như vị thánh đầu tiên này. Vị thánh đã được vào hưởng phúc thiên đàng. Chính Chúa Giêsu là Vua đã chính thức tuyên bố rằng hôm nay, anh sẽ được ở trên thiên đàng với Ta. Ôi thật sung sướng và hạnh phúc biết bao.
Nhiều người trong chúng ta cũng mong đi con đường tắt để vào Nước Chúa nhưng mấy ai được diễm phúc này. Chúng ta hãy cùng học cách thế chiếm hữu nước trời của anh trộm. Đây là chìa khóa mở cửa nước trời qua cách thế của vị thánh này.
Thứ nhất: Cùng chịu đau khổ với Chúa. Chia sẻ niềm đau bị kinh bỉ với Chúa. Cùng đồng hành vác thập giá với Chúa.
Thứ hai: Chân thành nhận ra tội lỗi của mình và xin ơn tha thứ.
Thứ ba: Nài xin lòng từ bi của Chúa nhớ đến thân phận tội lỗi của mình và xin ơn cứu độ.
Thứ tư: Chúng ta hãy cầu nguyện cùng Chúa mỗi ngày: Lạy Chúa, khi vào nước của Chúa, xin nhớ đến chúng con.
Lạy Chúa, trên đường lữ thứ trần gian, chúng con làm mọi việc cũng chỉ mong sao được chung phần hạnh phúc với Chúa trên quê trời. Mỗi vị thánh đều có một qúa khứ và mỗi tội nhân có một tương lai. Chúa đã đến cứu người tội lỗi. Tội nhân là anh trộm đã được Chúa cứu. Chúng con chúc vinh vị thánh đầu tiên hưởng phúc thiên đàng. Xin cho mọi việc chúng con làm sinh hoa kết qủa ở đời này và đời sau. Chúng con chúc tụng Chúa là Vua các Vua, Chúa các Chúa.
Suy gẫm về bài Phúc Âm của Lễ Chúa Kitô Vua (Lc. 23, 35-43).
Rảo qua các bài suy niệm, chia sẻ trên các mạng lưới và sách vở, tôi đọc được nhiều bài giảng và suy gẫm rất ý nghĩa, sâu sắc và thâm thúy. Mọi người đều tuyên xưng Chúa Giêsu Kitô là Vua, Vua Vũ Trụ, Vua Tình Yêu và Vua Các Vua. Chúng ta biết rằng sự ca tụng của chúng ta chẳng thêm ích gì cho Chúa, nhưng mang lại lợi ích ơn cứu độ cho chúng ta.
Dựa theo bài Phúc Âm, chúng ta thấy hai người trộm cùng chịu đóng đinh trên thập giá bên Chúa Kitô, một người bên tả và một người bên hữu. Người bị treo bên trái, chúng ta gọi là trộm dữ và người bên phải của Chúa là người trộm lành. Có vài người gọi họ là hai tên gian phi. Tôi suy gẫm điều này thật lạ lùng và thú vị. Tại sao chúng ta không gọi người bị đóng đinh bên hữu của Chúa là anh thánh hay ông thánh mà chúng ta cứ giữ mãi cái nhìn về sự dữ, gọi là tên trộm lành. Ông đã được làm thánh trên thiên đàng rồi.
Chúng ta biết có cả bao nhiêu ngàn người đã nghe Chúa giảng. Biết bao nhiêu người được Chúa ban ơn chữa bệnh, xua đuổi tà thần và nhìn xem những phép lạ. Chúa đã tha thứ và ban ơn cho nhiều người được sự bình an thư thái trong tâm hồn. Rồi cả những tông đồ, môn đệ, những người thân cận Chúa nhất, đã được ở bên Chúa, được Chúa dậy dỗ, nghe giải thích Kinh Thánh, giải nghĩa dụ ngôn và được mặc khải cách riêng những mầu nhiệm về nước trời. Có những vị như thánh Phêrô đã tuyên xưng Chúa là Con Thiên Chúa: Ông Simôn Phê-rô thưa: "Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống." (Mt. 16,16) hoặc là ông Nathanaen đã một lần tuyên xưng Chúa là Vua: Ông Nathanaen nói: "Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en! ( Ga 1, 49). Thế mà khi Chúa gặp nạn, kẻ thì chối Chúa, người thì bỏ chạy, kẻ khác thì trốn biệt và có những người cư xử với Chúa như là khách lạ qua đường. Chẳng có ai lên tiếng bênh vực Chúa.
Trong lúc Chúa sầu khổ nhất và đang bị treo lơ lửng trên thánh giá thì đã có một người cùng bị kết án, đã lên tiếng bênh vực Chúa. Người đó nói: Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái! "(Lc. 23, 42). Ông đã giác ngộ. Người trộm đã đổi đời trong vòng giây lát. Ông đã chọn một thái độ dứt khoát với sự dữ và đứng về phía đàng lành. Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: "Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi! " (Lc. 23,42). Ông đã được hưởng ân huệ của sự tha thứ và trên hết mọi sự, ông đã chiếm lãnh trọn vẹn nguồn vui nước trời. Ông đã nhận ra Chúa Giêsu là Vua và là Đấng Cứu Độ. Chúa đã ban thưởng cho ông triều thiên của sự sống. Và Người nói với anh ta: "Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng."(Lc. 23, 43).
Vị thánh đầu tiên vào nước trời đã đi theo con đường tắt. Con đường thánh giá, cùng chịu đau khổ bên Chúa và với Chúa. Triều thiên sự sống mà cả nhân loài đều mong ước. Có biết bao nhiêu người đã hiến thân cuộc đời hy sinh phục vụ cũng chỉ mong được lãnh triều thiên này. Loài người đã có biết bao nhiêu sự tranh đấu, tranh dành, tranh thủ và đôi khi còn gây gỗ chiến tranh cũng chỉ mong sao đạt được phần thưởng sự sống như người bị đóng đinh bên hữu của Chúa.
Biết bao người đã cố gắng tu thân tích đức để đạt cùng đích của cuộc đời. Cùng đích là mong sao được như vị thánh đầu tiên này. Vị thánh đã được vào hưởng phúc thiên đàng. Chính Chúa Giêsu là Vua đã chính thức tuyên bố rằng hôm nay, anh sẽ được ở trên thiên đàng với Ta. Ôi thật sung sướng và hạnh phúc biết bao.
Nhiều người trong chúng ta cũng mong đi con đường tắt để vào Nước Chúa nhưng mấy ai được diễm phúc này. Chúng ta hãy cùng học cách thế chiếm hữu nước trời của anh trộm. Đây là chìa khóa mở cửa nước trời qua cách thế của vị thánh này.
Thứ nhất: Cùng chịu đau khổ với Chúa. Chia sẻ niềm đau bị kinh bỉ với Chúa. Cùng đồng hành vác thập giá với Chúa.
Thứ hai: Chân thành nhận ra tội lỗi của mình và xin ơn tha thứ.
Thứ ba: Nài xin lòng từ bi của Chúa nhớ đến thân phận tội lỗi của mình và xin ơn cứu độ.
Thứ tư: Chúng ta hãy cầu nguyện cùng Chúa mỗi ngày: Lạy Chúa, khi vào nước của Chúa, xin nhớ đến chúng con.
Lạy Chúa, trên đường lữ thứ trần gian, chúng con làm mọi việc cũng chỉ mong sao được chung phần hạnh phúc với Chúa trên quê trời. Mỗi vị thánh đều có một qúa khứ và mỗi tội nhân có một tương lai. Chúa đã đến cứu người tội lỗi. Tội nhân là anh trộm đã được Chúa cứu. Chúng con chúc vinh vị thánh đầu tiên hưởng phúc thiên đàng. Xin cho mọi việc chúng con làm sinh hoa kết qủa ở đời này và đời sau. Chúng con chúc tụng Chúa là Vua các Vua, Chúa các Chúa.