“…Người đã chỗi dậy…” (Luca 24, 6)

Ngày 15 tháng 8 năm 2010: Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời – Bổn Mạng Giáo Xứ Gò Đền & Gò Thao – kỷ niệm 101 năm Giáo Xứ có mặt trên mặt đất Phan Rang-Ninh Thuận này (1909 – 2010) và 50 năm Giáo Xứ được nâng lên hàng Giáo Xứ theo Giáo Luật (1960 – 2010).

Qua đôi giòng lịch sử truyền khẩu thì cả Gò Đền và Gò Thao đều là Tên của những con người di dân lập nghiệp và an nghỉ tại nơi đó: Gò Đền là nơi Ong Đền tham gia công việc khai mương (mương Ngang) thời Cố Kim (Marie Julien Geoffroy -1871-1918) và, do lâm bạo bệnh,đã qua đời trên một Gò cao…Còn Gò Thao là nơi Ông Bà Thao,người gốc Phương Cựu,lập nghiệp trên này và qua đời tại đây,cũng trên một Gò cao…

Hai cái chết trên hai cái Gò làm nên địa danh của một vùng đất mà nay là Giáo Xứ Gò Đền & Gò Thao…với một bề dày năm tháng cũng tạm được coi là kha khá và với một khối đông giáo dân cũng thuộc vào hàng Giáo Xứ lớn của Giáo Hạt Ninh Thuận – thuộc Giáo Phận Nha Trang.

Ở một cái nhìn tích cực thì cái chết của một ai đó – nhất là của một con người khai phá – luôn luôn là một hồng ân của Thiên Chúa qua cái chết và sự sống lại của Chúa Giêsu Kytô – Đấng đã giúp chúng ta nhìn ra mầu nhiệm sinh sôi nảy nở của “hạt giống” được chôn vùi trong “lòng đất” và mang lại “hoa trái” cho con người…Đồng thời cái chết ấy cũng là nhịp tiếp nối nhiều thế hệ và là cầu nối giữa Đất – Trời, giúp chúng ta – từng bước trong từng ngày đời trần gian– lòng hướng lên cao…Xin ghi ân những bậc tiền nhân an nghỉ trên một cái Gò giữa mênh mông rừng rú của thời khai phá năm xưa…

Ở một cái nhìn có chút nặng lòng nếu không bảo là tiêu cực…thì cái chết (!) ấy cũng làm cho có những suy nghĩ không mấy vui về hôm nay: con số giáo dân của buổi ban đầu khi mới thành Họ Đạo là 170 người và thống kê của năm 2009 là trên 5.000 nhân khẩu! Thời gian từ năm 1009 cho đến năm 1936…giáo dân –mỗi tuần phải vào tận Dinh Thuỷ ( Tấn Tài)-để dâng Thánh Lễ Ngày Chúa Nhật…và họ phải dậy từ hai ba giờ sáng,cơm đùm gạo bới,dắt nhau lội bộ cho đến mãi bốn năm giờ chiều mới về tới nhà: vui vẻ – tin tưởng – không ngại ngần…Còn hôm nay, nhà thờ ngay trung tâm cộng đồng và căn nhà xa nhất cũng không quá một cây số…thế mà vẫn dẫy đầy những ngại ngần, nặng nề những bê trễ, lạnh lùng những cõi lòng!!! Vì sao ??? Phải chăng cũng vì cái “chết !” như một điềm gở cho một nơi chốn ???

Thoáng nhìn vào những hàng lịch sử sơ lược và lõm bõm của truyền khẩu thì cũng nhận ra được những khuôn mặt Mục Tử tiếng tăm và đầy nhiệt huyết làm nên cái cộng đồng Giáo Xứ lớn lao này…Bốn Vị Giám Mục – Ba Mươi Cha Quản Xứ còn sống cũng như đã qua đời– Năm Cha Phó Xứ – Rất nhiều Nam Nữ Tu Sĩ…Thậm chí đã có cả Cha Sở gửi thân trên mặt đất cằn mặn này. Xin tri ân và xin Thiên Chúa trả công…

Vậy mà hôm nay lại như thế này !!! Vì sao vậy ??? Biết bao nhiêu công lao !Biết bao nhiêu tâm huyết ! Biết bao nhiêu băn khoăn ! Biết bao nhiêu thao thức ! Vì sao ??? …và vì sao ???

Hoa trái ư ? Có chứ: dồi dào – phong phú: năm Linh Mục phục vụ trong Giáo Phận – hai mươi chín Nữ Tu các Dòng – ba Chủng Sinh và hai Nam Tu Sĩ…Không có những gia đình đạo đức, những ông cha bà mẹ gương mẫu, những xóm giềng nhiệt thành…thì làm gì có được những con số tuyệt vời như vậy…

Thế nhưng sao vẫn thấy hiện tại không mấy lạc quan ??? Do đâu ???...và tại sao ???

Có thể nghĩ được về cộng đồng Gò Đền&Gò Thao này như Phaolô nghĩ về giáo đoàn Côrintô của Ong không nhỉ: “Thư giới thiệu chúng tôi là chính anh em.Thư ấy viết trong tâm hồn chúng tôi,mọi người đều biết và đã đọc…”(2Cr3,2)…Biết thì đã biết rồi đó…nhưng đọc thì những người quanh đây đọc được những gì ???

Dù sao những ngày kỷ niệm 50 năm cũng gần đến…Khác xa với những Giáo Xứ miền Bắc – miền Trung cận Bắc hay gốc Bắc, gốc Trung…Khác xa với những Giáo Xứ thành phố…Gò Đền&Gò Thao vẫn lặng lẽ, im ắng …

Giữa cái lặng lẽ, im ắng ấy…xin được thành tâm ghi ơn Tiền Nhân – An Nhân – Thân Nhân – Bằng Hữu – Tất Cả và xin Thiên Chúa trả công bội hậu cũng như xin thông báo Kim Khánh Giáo Xứ: Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời 15 – 8 – 2010 để hiệp thông,để cầu nguyện và để chia sẻ…

Xin mượn lời hát của Cha Cố Gioan Maria Thích đáng kính và lời thơ của Sao Vườn Dầu để chúc Cộng Đồng Gò Đền & Gò Thao vào tuổi ngũ tuần TRI THIÊN MỆNH:

Cái Nhà là Nhà của ta:
Ong Cố – Ong Cha làm ra,
Cháu con ta gìn giữ lấy:
Muôn năm với Nước Non nhà (Cha Thích)

Au ơ tiếng hát lên non…
Au ơ tiếng hát thủa còn mênh mông…
Au ơ một giải núi sông…
Au ơ một thủa gieo trồng Tinh Thương…

Ngày xưa Tiên Tổ đoạn trường,
Ngày nay con cháu kiên cường nương theo.
Ngày xưa vạn nẻo cheo leo,
Ngày nay từng bước thoát nghèo có nhau.(Sao Vườn Dầu)

Cái Nhà là Nhà của Ta:
Ong Cố – Ong Cha làm ra,
Cháu con ta gìn giữ lấy,
Muôn năm với Nước Non nhà.

Ai ơi mảnh đất nhiệm mầu,
Ai ơi cằn cỗi – giãi dầu nắng mưa…
Ai ơi một dạ sớm trưa,
Ai ơi một gánh đong đưa Nghĩa – Tình…

Au ơ tiếng hát nguyên trinh:
Au ơ tiếng hát tôn vinh Chúa Trời.
Au ơ tiếng hát cuộc đời,
Au ơ tiếng hát con người có nhau.

Cái Nhà là Nhà của ta,
Ong Cố – Ong Cha làm ra,
Cháu con ta gìn giữ lấy:
Muôn năm với Nước Non nhà.

Đồng thời cũng mượn Lời Tin Mừng Sống Lại của Luca như một kêu gọi: “Người đã chỗi dậy.”….và Gò Đền & Gò Thao cũng hãy chỗi dậy từ mốc thời gian 50 năm này vì những tháng năm sắp tới…cho đến khi Ngài lại trở lại trong vinh quang…

Ngô Mạnh Điệp
Lễ Kim Khánh Giáo Xứ Gò Đền&Gò Thao 15-8-2010