Bác Bảy đã đi xa…
Viết về Cha Augustinô Đoàn Cao Lý, S.J. vừa an nghỉ trong Chúa lúc 8g29 sáng thứ bảy 17.04.2010 tại Thủ Đức
Đúng 09 giờ 24 phút sáng ngày 20 tháng 04 năm 2010, đội mai táng đưa linh cữu của Bác Bảy bước qua ngưỡng cửa Nhà thờ Hiển Linh, nhún 3 nhịp bái biệt để đi vào lòng đất mẹ sau Tháng lễ an táng tiễn biệt.
Con đã không được diễm phúc biết Bác Bảy nhiều, nhưng qua những lần được gặp Bác Bảy trong các dịp họp Tỉnh, con có cảm nghiệm Bác Bảy là người dễ gần dễ mến, lạc quan hy vọng, kiên trung tín thác. Nhớ dịp họp Tỉnh tháng 7 năm ngoái, Bác Bảy gọi con vào phòng nghỉ của Bác ở Học viện, tặng con bộ suy niệm Kinh Môi Khôi ở gia đình. Thú thật là con chưa từng chiêm niệm tài liệu đó trừ một lần duy nhất nghe Bác Bảy “trình bày” vào buổi tối hôm ấy sau giờ cơm chiều. Nhưng cuộc đời Bác Bảy đã là một kinh nghiệm Kinh Môi Khôi rồi! Phải thế thật thôi!
Trong nghi thức di quan từ nhà hội của Học viện sang Nhà thờ Hiển Linh sáng nay, con thấu cảm được kinh nghiệm Kinh Môi Khôi mà Bác Bảy đã sống và dẫn dắt Dòng sống. Chưa bao giờ con khóc khi hát bài Sống trong niềm vui (của Linh mục nhạc sĩ Nguyễn Duy) như đã trào lệ trong nghi thức tiễn biệt.
Một đời lần trong đêm tối, tình yêu con nay như hao mòn.
Một đời tìm trong thao thức, lòng con ngập tràn bao nỗi buồn.
Chúa ơi xin thương giữ gìn con, về đây xin dâng cả tâm hồn.
Tin rằng Ngài là Thiên Chúa, bên Ngài hạnh phúc suốt đời.
Vâng, bây giờ thì Bác Bảy đã bắt đầu nếm hưởng hạnh phúc suốt đời ở bên Chúa.
Tối hôm qua, trong những tâm tình được sẻ chia của Đêm Canh Thức, con đã nghe và đã cảm được cuộc đời Bác Bảy đã sống trong giai đoạn “không tên” của Dòng Tên tại Việt Nam. Biết là trong những đằng đẵng năm tháng của 1981 đến 1993 Bác Bảy đã hao mòn nhiều vì tình yêu, đầy nỗi buồn phủ ngập lòng, và tâm hồn những mong tín thác tuyệt đối trong sự giữ gìn và dẫn dắt của Thiên Chúa. Có phải thời gian đó Bác Bảy cũng đã “lần trong đêm tối” như chính bối cảnh làm nên lời kinh nguyện cầu của cha Nguyễn Duy!
Mới trưa nay thôi, khi con kể cho cha Duy nghe tâm tư của con trong những ngày thọ tang Bác Bảy, cha Duy mới chia sẻ rằng tâm tình “Sống trong niềm vui” ấy đã như được thốt lên bằng mãnh lực của niềm tin trong những tháng ngày “đêm tối” nhất của năm 1978. Ấy là vào một buổi tối cúp điện – như những ngày cúp điện tối tăm triền miên của dạo ấy – mà cuộc sống chật vật gian khó bít lối trông mong lần tìm những bước đi tiếp cho mối tình dâng hiến của tác giả! Chính niềm tin ấy đã dẫn dắt nhạc sĩ vượt xuyên qua đêm tối để tiến đến Bàn Thánh sau ngót 19 năm được Chúa “dìu con những bước chân hy vọng”.
Nghiệm lại cuộc đời 81 năm của Bác Bảy, con thấy Bác cũng đã từng bước lần mò Thiên Ý cho đến khi tìm được “vé” cho chuyến đi vào vĩnh hằng của Đấng “cùng đích trọn đời con ước mong” vào lúc 08 giờ 29 phút sáng ngày Thứ bảy, 17 tháng 04 năm 2010.
Khi con đọc được email ngắn gấp của cha Siêu báo tin về hơi thở cuối cùng của Bác Bảy ngay sáng hôm đó, chưa kịp bàng hoàng thì cha Kiên điện thoại điểm báo cùng tin. Con như thấy rất gần với Bác, và với Tỉnh Dòng Phanxicô Xaviê.
Đích thực Bác Bảy đã là quà tặng mà chính Chúa đã ban cho Dòng. Và chính thực là Bác Bảy đã để Chúa và Dòng sử dụng món quà ấy cho đến hơi thở cuối cùng.
Bác Bảy đi du học Mỹ. Rồi chịu chức Linh mục ở Oregon. Rồi trải nghiệm 1 năm ở Đại học Loyola Chicago, sang Đại học Fordham ở New York. Với bằng tiến sĩ văn chương, Bác Bảy lại bỏ hết để sang Pháp nhập Dòng. Rồi về lại Việt Nam khấn Dòng năm 1966.
Bác Bảy làm linh mục 10 năm rồi mới vào Dòng.
Mười năm sau ngày Bác Bảy chính thức gia nhập Dòng Tên tại Việt Nam, Bác Bảy đã đồng hành với Dòng những trang sử mới với những “chật vật chông chênh” ở Đắc Lộ.
Từ Đắc Lộ đến Tam Hà. Từ bề dưới đến bề trên. Từ quản trị đến đào tạo. Nhiệm vụ nào Bác Bảy cũng hoàn thành. Con có cảm giác rằng Bác Bảy đã dọ dẫm từng bước để kiếm được ý Chúa, làm theo ý Chúa, và đi trong lộ trình của Chúa. Việc nhà nông Bác Bảy cũng đã thử. Tiến sĩ ngôn ngữ cũng được Chúa chỉ cho làm nông; để mang niềm vui đến cho người nghèo. Bốn năm nay đã về hưu, mà Bác Bảy vẫn chưa nghỉ hưu; Bác Bảy tận tình truyền lại kinh nghiệm thiêng liêng của mình cho hết thảy những ai Bác Bảy có thể tìm được. Ở hoàn cảnh nào Bác Bảy cũng “táy máy’ cho ra một sứ vụ nào đó để phục vụ. Không đợi chờ, không lãng phí.
Mấy ngày qua, đã nhiều anh em nhắc đi nhắc lại trong nghẹn ngào, rõ mồn một lời chỉ dạy của Bác Bảy: trên hết mọi sự, hãy qui hướng về Chúa. Nhiều Anh lớn trong Dòng đã không ngừng tấm tắc rằng Chúa đã sử dụng Bác Bảy cách diệu kì để chăm sóc Dòng Tên Việt Nam lớn và mạnh như ngày hôm nay. Chắc Bác Bảy đã nghe được lời của Bác Hai nghẹn ngào về Bác Bảy: Cha Âu Tinh là người cha âm thầm như thánh Giuse, đã trông coi Mìền Dòng nhỏ bé suốt mười hai năm (1981-1993) trong tình trạng của thánh Gióp: mất hết nhà cửa, tài sản, tiền bạc; 9/30 anh em ở tù. Cha Âu Tinh là người mẹ đã cưu mang, nuôi nấng, dạy dỗ 4/5 số anh em trong Tỉnh Dòng hiện nay suốt từ năm 1981. Có những lúc phải làm như bà mẹ của Mosê, bỏ con vào thúng thả trong dòng sông Bộ Đội và Thanh Niên Xung Phong, cậy nhờ công chúa của vua Pharaô đỡ đầu…
Thế mới hiểu làm sao mà Bác Tám cứ ngẩn ngơ trong Thánh Lễ an táng Bác Bảy. Thế mới cảm được những giọt nước mắt chảy ngược vào trong của Cụ Quý khi chủ tế Thánh Lễ tiễn biệt của toàn Tỉnh tối hôm qua và khuôn mặt ửng đỏ mếu ngậm tiếc thương khi Cụ ngồi trong đoàn đồng tế của Thánh Lễ an táng. Có lẽ cũng dễ hiểu vì sao cha Quế đã ra tham dự và đồng tế Thánh Lễ tiễn biệt Bác Bảy tối hôm qua.
Bây giờ thì đích thực Bác Bảy đã hạnh phúc rồi. Hạnh phúc vì một đời sống trọn tín trung, sống trong niềm vui, sống theo Thiên Ý.
Con nhớ nụ cười của Bác Bảy. Phải bình tâm lắm Bác Bảy mới có được nụ cười bình thản như vậy. Phải bình an lắm Bác Bảy mới có được phong thái bình dị như vậy. Những hình ảnh ghi nhận về cuộc đời của Bác Bảy được anh em chia sẻ tối hôm qua để lại trong con một niềm vui. Vui vì được biết Bác Bảy. Vui vì được ở với Bác Bảy mấy ngày vừa qua. Vui vì tìm được một ảnh hưởng tốt của một linh mục Dòng Tên chân chính, tốt lành, tín trung. Vui vì Bác Bảy đã nảy lửa trong trái tim con một tình yêu lớn hơn với Dòng Tên Việt Nam.
Bác Bảy đã đi hết một con đường. Và con đường ấy đã đưa Bác Bảy về bên Chúa. Con đường ấy cũng giúp chúng con biết đi ngăn nắp hơn, bình tâm hơn, hy vọng hơn trên Đại lộ Tình Yêu Chúa đã gọi mời!
Thứ ba 20 tháng 04 năm 2010
Viết về Cha Augustinô Đoàn Cao Lý, S.J. vừa an nghỉ trong Chúa lúc 8g29 sáng thứ bảy 17.04.2010 tại Thủ Đức
Đúng 09 giờ 24 phút sáng ngày 20 tháng 04 năm 2010, đội mai táng đưa linh cữu của Bác Bảy bước qua ngưỡng cửa Nhà thờ Hiển Linh, nhún 3 nhịp bái biệt để đi vào lòng đất mẹ sau Tháng lễ an táng tiễn biệt.
Con đã không được diễm phúc biết Bác Bảy nhiều, nhưng qua những lần được gặp Bác Bảy trong các dịp họp Tỉnh, con có cảm nghiệm Bác Bảy là người dễ gần dễ mến, lạc quan hy vọng, kiên trung tín thác. Nhớ dịp họp Tỉnh tháng 7 năm ngoái, Bác Bảy gọi con vào phòng nghỉ của Bác ở Học viện, tặng con bộ suy niệm Kinh Môi Khôi ở gia đình. Thú thật là con chưa từng chiêm niệm tài liệu đó trừ một lần duy nhất nghe Bác Bảy “trình bày” vào buổi tối hôm ấy sau giờ cơm chiều. Nhưng cuộc đời Bác Bảy đã là một kinh nghiệm Kinh Môi Khôi rồi! Phải thế thật thôi!
Trong nghi thức di quan từ nhà hội của Học viện sang Nhà thờ Hiển Linh sáng nay, con thấu cảm được kinh nghiệm Kinh Môi Khôi mà Bác Bảy đã sống và dẫn dắt Dòng sống. Chưa bao giờ con khóc khi hát bài Sống trong niềm vui (của Linh mục nhạc sĩ Nguyễn Duy) như đã trào lệ trong nghi thức tiễn biệt.
Một đời lần trong đêm tối, tình yêu con nay như hao mòn.
Một đời tìm trong thao thức, lòng con ngập tràn bao nỗi buồn.
Chúa ơi xin thương giữ gìn con, về đây xin dâng cả tâm hồn.
Tin rằng Ngài là Thiên Chúa, bên Ngài hạnh phúc suốt đời.
Vâng, bây giờ thì Bác Bảy đã bắt đầu nếm hưởng hạnh phúc suốt đời ở bên Chúa.
Tối hôm qua, trong những tâm tình được sẻ chia của Đêm Canh Thức, con đã nghe và đã cảm được cuộc đời Bác Bảy đã sống trong giai đoạn “không tên” của Dòng Tên tại Việt Nam. Biết là trong những đằng đẵng năm tháng của 1981 đến 1993 Bác Bảy đã hao mòn nhiều vì tình yêu, đầy nỗi buồn phủ ngập lòng, và tâm hồn những mong tín thác tuyệt đối trong sự giữ gìn và dẫn dắt của Thiên Chúa. Có phải thời gian đó Bác Bảy cũng đã “lần trong đêm tối” như chính bối cảnh làm nên lời kinh nguyện cầu của cha Nguyễn Duy!
Mới trưa nay thôi, khi con kể cho cha Duy nghe tâm tư của con trong những ngày thọ tang Bác Bảy, cha Duy mới chia sẻ rằng tâm tình “Sống trong niềm vui” ấy đã như được thốt lên bằng mãnh lực của niềm tin trong những tháng ngày “đêm tối” nhất của năm 1978. Ấy là vào một buổi tối cúp điện – như những ngày cúp điện tối tăm triền miên của dạo ấy – mà cuộc sống chật vật gian khó bít lối trông mong lần tìm những bước đi tiếp cho mối tình dâng hiến của tác giả! Chính niềm tin ấy đã dẫn dắt nhạc sĩ vượt xuyên qua đêm tối để tiến đến Bàn Thánh sau ngót 19 năm được Chúa “dìu con những bước chân hy vọng”.
Nghiệm lại cuộc đời 81 năm của Bác Bảy, con thấy Bác cũng đã từng bước lần mò Thiên Ý cho đến khi tìm được “vé” cho chuyến đi vào vĩnh hằng của Đấng “cùng đích trọn đời con ước mong” vào lúc 08 giờ 29 phút sáng ngày Thứ bảy, 17 tháng 04 năm 2010.
Khi con đọc được email ngắn gấp của cha Siêu báo tin về hơi thở cuối cùng của Bác Bảy ngay sáng hôm đó, chưa kịp bàng hoàng thì cha Kiên điện thoại điểm báo cùng tin. Con như thấy rất gần với Bác, và với Tỉnh Dòng Phanxicô Xaviê.
Đích thực Bác Bảy đã là quà tặng mà chính Chúa đã ban cho Dòng. Và chính thực là Bác Bảy đã để Chúa và Dòng sử dụng món quà ấy cho đến hơi thở cuối cùng.
Bác Bảy đi du học Mỹ. Rồi chịu chức Linh mục ở Oregon. Rồi trải nghiệm 1 năm ở Đại học Loyola Chicago, sang Đại học Fordham ở New York. Với bằng tiến sĩ văn chương, Bác Bảy lại bỏ hết để sang Pháp nhập Dòng. Rồi về lại Việt Nam khấn Dòng năm 1966.
Bác Bảy làm linh mục 10 năm rồi mới vào Dòng.
Mười năm sau ngày Bác Bảy chính thức gia nhập Dòng Tên tại Việt Nam, Bác Bảy đã đồng hành với Dòng những trang sử mới với những “chật vật chông chênh” ở Đắc Lộ.
Từ Đắc Lộ đến Tam Hà. Từ bề dưới đến bề trên. Từ quản trị đến đào tạo. Nhiệm vụ nào Bác Bảy cũng hoàn thành. Con có cảm giác rằng Bác Bảy đã dọ dẫm từng bước để kiếm được ý Chúa, làm theo ý Chúa, và đi trong lộ trình của Chúa. Việc nhà nông Bác Bảy cũng đã thử. Tiến sĩ ngôn ngữ cũng được Chúa chỉ cho làm nông; để mang niềm vui đến cho người nghèo. Bốn năm nay đã về hưu, mà Bác Bảy vẫn chưa nghỉ hưu; Bác Bảy tận tình truyền lại kinh nghiệm thiêng liêng của mình cho hết thảy những ai Bác Bảy có thể tìm được. Ở hoàn cảnh nào Bác Bảy cũng “táy máy’ cho ra một sứ vụ nào đó để phục vụ. Không đợi chờ, không lãng phí.
Mấy ngày qua, đã nhiều anh em nhắc đi nhắc lại trong nghẹn ngào, rõ mồn một lời chỉ dạy của Bác Bảy: trên hết mọi sự, hãy qui hướng về Chúa. Nhiều Anh lớn trong Dòng đã không ngừng tấm tắc rằng Chúa đã sử dụng Bác Bảy cách diệu kì để chăm sóc Dòng Tên Việt Nam lớn và mạnh như ngày hôm nay. Chắc Bác Bảy đã nghe được lời của Bác Hai nghẹn ngào về Bác Bảy: Cha Âu Tinh là người cha âm thầm như thánh Giuse, đã trông coi Mìền Dòng nhỏ bé suốt mười hai năm (1981-1993) trong tình trạng của thánh Gióp: mất hết nhà cửa, tài sản, tiền bạc; 9/30 anh em ở tù. Cha Âu Tinh là người mẹ đã cưu mang, nuôi nấng, dạy dỗ 4/5 số anh em trong Tỉnh Dòng hiện nay suốt từ năm 1981. Có những lúc phải làm như bà mẹ của Mosê, bỏ con vào thúng thả trong dòng sông Bộ Đội và Thanh Niên Xung Phong, cậy nhờ công chúa của vua Pharaô đỡ đầu…
Thế mới hiểu làm sao mà Bác Tám cứ ngẩn ngơ trong Thánh Lễ an táng Bác Bảy. Thế mới cảm được những giọt nước mắt chảy ngược vào trong của Cụ Quý khi chủ tế Thánh Lễ tiễn biệt của toàn Tỉnh tối hôm qua và khuôn mặt ửng đỏ mếu ngậm tiếc thương khi Cụ ngồi trong đoàn đồng tế của Thánh Lễ an táng. Có lẽ cũng dễ hiểu vì sao cha Quế đã ra tham dự và đồng tế Thánh Lễ tiễn biệt Bác Bảy tối hôm qua.
Bây giờ thì đích thực Bác Bảy đã hạnh phúc rồi. Hạnh phúc vì một đời sống trọn tín trung, sống trong niềm vui, sống theo Thiên Ý.
Con nhớ nụ cười của Bác Bảy. Phải bình tâm lắm Bác Bảy mới có được nụ cười bình thản như vậy. Phải bình an lắm Bác Bảy mới có được phong thái bình dị như vậy. Những hình ảnh ghi nhận về cuộc đời của Bác Bảy được anh em chia sẻ tối hôm qua để lại trong con một niềm vui. Vui vì được biết Bác Bảy. Vui vì được ở với Bác Bảy mấy ngày vừa qua. Vui vì tìm được một ảnh hưởng tốt của một linh mục Dòng Tên chân chính, tốt lành, tín trung. Vui vì Bác Bảy đã nảy lửa trong trái tim con một tình yêu lớn hơn với Dòng Tên Việt Nam.
Bác Bảy đã đi hết một con đường. Và con đường ấy đã đưa Bác Bảy về bên Chúa. Con đường ấy cũng giúp chúng con biết đi ngăn nắp hơn, bình tâm hơn, hy vọng hơn trên Đại lộ Tình Yêu Chúa đã gọi mời!
Thứ ba 20 tháng 04 năm 2010