ĐÚNG GIỜ

N2T


Sử Quân giết vợ, câu trả lời của ông ta rõ ràng là lộn xộn. Đứng trên vị trí là chứng nhân, luật sư yêu cầu ông ta báo cáo rõ ràng qúa trình phạm tội cho tòa án nghe.

Sử Quân bắt đầu báo cáo:

- “Thưa quý vị, tôi là một người coi trọng quy cũ, mỗi sáng bảy giờ thức dậy, bảy giờ rưởi ăn sáng, đúng chín giờ thì đến văn phòng làm việc, năm giờ chiều tan sở và về đến nhà thì đúng sáu giờ, cơm tối đã có trên bàn ăn, ăn xong thì đọc báo, coi truyền hình, chín giờ về phòng nghỉ ngơi. Cho đến một hôm thì phát sinh vấn đề...”

Hơi thở của ông ta bắt đầu gấp gáp, trên mặt bày tỏ sự giận dữ. Luật sư theo bổn phận, nói:

- “Tiếp tục báo cáo cho tòa án nghe tình hình.”

- “Sự việc xảy ra hôm ấy, theo thói quen tôi thức dậy lúc bảy giờ, ăn sáng xong thì chín giờ đi làm, năm giờ nghỉ việc, sáu giờ về đến nhà nhưng không nhìn thấy bữa ăn tối trên bàn, cũng không thấy vợ tôi đâu. Tôi tìm khắp nơi và phát hiện vợ tôi đang ân ái với một người xa lạ trên giường, tôi bèn bắn chết bà ta.”


Luật sư đúc kết những tình tiết quan trọng, và yêu cầu ông ta:

- “Nói rõ ràng động cơ nào anh giết vợ mình ?”

- “Thưa quan án đại nhân và các vị bồi thẩm đoàn, lúc ấy tôi nộ khí xung thiên, toàn thân giận quá phát run.”
ông ta vừa la lớn vừa đập ghế và ngồi xuống. “Sáu giờ về đến nhà, bữa cơm tối nhất định phải chuẩn bị sẵn trên bàn ăn.”

(Lắng nghe của loài ếch)

Suy tư:

Lý do giết vợ rất rõ ràng: không dọn cơm tối và nhìn tận mắt vợ mình ngoại tình với người khác. Nhưng luật sư thì không nghe không để ý đến những chi tiết mà Sử Quân trình bày cụ thể, ông luật sư chỉ biết làm theo sách vỡ đã học, nhưng trong sách vỡ cũng không đến nỗi “ngớ ngẩn” như ông luật sư bàu chữa này.

Có một vài người Ki-tô hữu than phiền rằng, khi đi xưng tội thì cha giải tội hỏi tên tuổi và hỏi tùm lum làm họ khó chịu, chẳng muốn đi xưng tội, bởi vì họ đã thành tâm xưng thú các tội rồi. Cho nên có một vài giáo dân hỏi tôi rằng: “Trong tòa giải tội cha có hỏi tên người xưng tội không, và có hỏi người xưng tội đã phạm tội với ai không?”

Theo giáo luật điều 979 dạy rằng: “Khi đặt những câu hỏi, tư tế phải tiến hành cách khôn ngoan và kín đáo, phải lưu ý đến địa vị và tuổi tác của hối nhân và phải tránh đừng hỏi tên người đồng lõa.”

Có những lúc thói quen hay hỏi hối nhân trong tòa giải tội làm cho họ không vui vẻ, bởi vì những tội đáng xưng thì họ đã xưng rồi, không nên để một hối nhân ra khỏi tòa giải tội với bộ mặt buồn bả và tâm hồn nặng trĩu.

Bởi vì Thiên Chúa không muốn như vậy.

-----------------------

http://www.vietcatholic.net/nhantai

http://vn.myblog.yahoo.com/jmtaiby

jmtaiby@yahoo.com taibytw@hotmail.com