Người đưa mắt nhìn các môn đệ và nói: "Phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ đói khát, vì các ngươi sẽ được no đầy. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ phải khóc lóc, vì các ngươi sẽ được vui cười. Phúc cho các ngươi, nếu vì Con Người mà người ta thù ghét, trục xuất và phỉ báng các ngươi, và loại trừ tên các ngươi như kẻ bất lương. Ngày ấy, các ngươi hãy hân hoan và reo mừng, vì như thế, phần thưởng các ngươi sẽ bội hậu trên trời. (Lc 6, 17. 20-26).
Lời của Chúa tôi thấy rất là nghịch lý và khó nghe quá!??? Trước đây vài năm những Lời Chúa dậy trên, chắc hẳn tôi không thích nghe và cũng chẳng cần hiểu ý Chúa muốn nói gì, bởi trước đây khi chưa có ơn Chúa, tôi rất còn bon chen, rất còn xông xáo nhẩy vào những con đường làm ăn bất chính. Tôi rất hăng say để đi tìm những mối làm ăn vừa dễ kiếm tiền mà vừa chóng có tiền, để tôi đi sắm sửa và chưng diện cho nó sướng cái tấm thân. Nhưng rồi thì việc gì mà không chính trực thì thường cũng chấm dứt rất nhanh chóng. Bởi gian manh thì không lường trước được thời gian bao lâu "Ông Lớn" phát giác và cho người làm nội tuyến để mọi sự sẽ được phanh phui ra ánh sáng. Công việc tôi làm trước đây có dính líu nhiều với các giới luật sư và các giới bác sĩ. Một số thật đông đã bị bắt bớ ngồi tù, mất bằng, hay bằng bị câu lưu, còn tôi vì là tôm tép, nên không bị gì, nhưng cũng làm cho tôi một mẻ đứng tim, và sau đó thì mất việc làm. Bởi mọi người đều chạy tứ tán cả! Có người thì trốn qua Mễ, nhưng tôi biết cũng không chạy được bao xa, cũng phải trở về mà đón lấy cái tội của mình. Những công việc làm không chính trực của tôi trước đây trên dưới 20 năm, hình như bây giờ tôi lại thấy có nhiều nơi và nhiều người đang trên con đường làm như tôi xưa cũ!?? Lợi dụng khe hở của chính phủ, bởi thiếu người đi xem xét? Lợi dụng chính phủ làm tiền một cách trắng trợn khi mà gởi đòi tiền chính phủ bằng những chi phiếu "Ma", có nghĩa là người không có mà vẫn đòi tiền chính phủ được, thế mới là bất công và thiếu lẽ công bằng. Không gì dễ kiếm tiền cho bằng lợi dụng kẽ hở của công quỹ của chính phủ, cho nên không chóng thì chầy thì khối tiền khổng lồ của chính phủ cũng bị tiêu hao và gầy mòn vì những con người này!??
Đấy thưa anh chị em! Nếu không có Chúa ở cùng thì những Lời Chúa dậy chỉ giống như tiếng kêu của Thánh Gioan trong hoang địa mà thôi! Hà huống gì, trong lúc chúng ta đang đam mê những gì chúng ta đang làm, đem lại bao nhiêu tiền bạc, một cách thật dễ dàng?? Đã thế chúng ta lại giao du với những con người mà người đời cho là cao trọng? Chức vụ và bằng cấp của họ quả cao trọng lắm chứ thưa anh chị em? Có phải như tôi đây chỉ là một y tá quèn thấp kém nhất trong hàng y tá, mà được hằng ngày tiếp xúc với những hàng bác sĩ và luật sư, thì chính tôi cũng cảm thấy sung sướng cho cuộc đời của tôi lắm rồi!?? Quần áo lúc nào cũng lụa là, nước hoa đắt tiền, ví đắt tiền, đồng hồ cũng đắt tiền, và mọi thứ trên tôi toàn là tên hiệu, và là hiệu. ... Tôi lúc bấy giờ chỉ cảm thấy rất mãn nguyện cho chính tôi, cho gia đình tôi, bởi đi đâu tôi cũng cảm thấy mình rất cao, và hình như cũng có đôi lúc tôi cảm thấy mình cao thật, vì được luôn luôn ở bên cạnh các bác sĩ và các luật sư rất thân của tôi. Cho nên tôi rất hiểu và rất thông cảm cho những ai đang giầu có và đang sống trên mây xanh khi mà tiền bạc đến thật dễ dàng mà họ chẳng phải làm gì cả! Chỉ vì mánh mung, chỉ vì gian dối, chỉ vì được ăn những món tiền làm mánh mung của họ. Thí dụ như cái Tết hằng năm, có biết bao nhiêu anh chị em của chúng ta ở ngoại quốc trở về thăm quê nhà, báo chí đã nói đến cả bạc tỷ dân việt kiều mang về cho quê nhà. Quả là một số tiền kếch xù thật đáng kể. Một số tiền có thể nuôi cả một đất nước nghèo VN của chúng ta, mà theo lẽ chẳng ai phải đói ăn thiếu mặc trong cái Tết này, hay trong năm, nếu được trang trải và sẻ chia cho đồng loại. Nhưng một số tiền khổng lồ ấy, tất cả sẽ vào tay ai và làm giầu cho ai???
Lời của Chúa hôm nay đối với tôi thì lại khác lắm rồi! Bởi tôi đã được Chúa thay đổi và biến đổi cuộc đời tôi, cho nên tôi không còn thấy Lời của Chúa là chói tai hay khó nghe nữa! Mà ngược lại tôi cảm thấy được đem Lời của Chúa ra giải thích và cắt nghĩa cho những anh chị em hiện còn đang quay cuồng trong cuộc sống hiện tại, với những cố gắng muốn thay đổi, hay đang tìm một cái phao vì cảm nhận được rằng cuộc sống bê tha của mình không đem lại cho mình hạnh phúc thật sự, nhưng chưa biết làm sao để được thay đổi, và không biết làm sao để mà tỉnh thức, và tìm ra chân lý của cuộc đời theo con mắt đức tin.
Cuộc sống sa hoa, trác tráng, và sa đọa của chúng ta cũng giống như thế này, thưa anh chị em! Khi chúng ta có nhiều tiền thì chúng ta có những người bạn cũng có nhiều tiền, có nhiều tiền thì chúng ta trên trần gian này không thiếu những nơi cho chúng ta xài tiền? Xài tiền một cách phung phí, xài tiền một cách vô lý, xài tiền một cách giết thời giờ và giết chính mình. Thưa không phải chúng ta say xỉn 24 tiếng một ngày đâu thưa anh chị em!? Có những lúc chúng ta tỉnh chứ!? Và nhìn mình trong kiếng trong gương, cảm thấy cuộc đời sao vô vị; cuộc đời sao trống trải; cuộc đời sao chán ngán và chán nản làm sao!? Chẳng lẽ ta cứ mãi như thế này!? Càng ngày tấm thân càng sa sút, càng ngày tấm thân càng bệnh hoạn, không còn biết thời gian và không gian nữa! Ngày tháng trôi qua thật vô vị và vô dụng làm sao!? Có những lúc trong tận thâm tâm của mình cũng có nghe tiếng nói của lương tâm hay là tiếng gọi thật khẽ của Thiên Chúa, đang gọi mình chăng!? Trong những đêm khuya khoắt?? Tiếng kêu ấy vô chừng lắm! Có khi tiếng kêu ấy làm lung lạc tinh thần của anh chị em trong một lúc nào đó mà chung quanh như quay cuồng như náo động như nổ tung cả đất trời!? Rồi có những khi tiếng kêu ấy lại vọng đến trong tâm hồn của chúng ta trong những lúc cơ thể của chúng ta đang thật rã rời và quá mệt mỏi!? Rồi có những lúc tiếng kêu ấy cứ vẳng lên thật vô chừng, vô đỗi, phải làm cho chúng ta phải ngừng lại, để nghe lại rằng ai đang kêu gọi tôi?? Tại sao có những lúc tôi cứ nghe tiếng kêu ấy thật rõ trong tôi khi tôi đang ở trong vũ trường, sòng bạc, đĩ điếm, và những nơi hút sách, v.v....
Tiếng kêu mời gọi ấy của Thiên Chúa, rồi thì cũng đến lúc làm cho anh chị em tỉnh thức và nhận ra được đó là tiếng Chúa, kêu gọi mình trở về và ra khỏi cuộc sống sa đọa, trác táng, của trụy lạc, tội lỗi. Tiếng kêu gọi ấy, muốn anh chị em phải quay trở về, để làm lại cuộc đời!? Một cuộc đời có giá trị hơn. Trả lại cho anh chị em một giá trị của cuộc sống thật sự mà Chúa muốn cho anh chị em có mà chính anh chị em đã đánh mất trước đây. Lạ một điều ở chỗ là khi những anh chị em này được Chúa ban cho ơn trở lại, thì họ rất hiền hòa, điều độ, chừng mực, xa hẳn con đường cũ, biết cảm thương người khác, cho đi, tha thứ thật dễ dàng, vui vẻ, tìm đến Chúa nhiều hơn, và biết sống theo thánh ý Chúa. Và rồi Lời của Chúa được tiếp nhận một cách dễ dàng, bởi Chúa sẽ ban cho ơn được thông hiểu, và đương nhiên là mọi sự Chúa ban cho thêm. Thêm bình an, sức mạnh từ Trên, Đức Tin mạnh mẽ, và biết bao nhiêu hạnh phúc, khác với hạnh phúc mà người đời cho là hạnh phúc. Tiền của không là gì nữa! Bởi biết chúng chỉ mang đến cho chúng ta tai họa và phiền phức. Danh vọng không còn là gì nữa! Bởi biết rằng chúng ta sống cho Chúa và cho anh chị em! Quyền hành cũng không còn là gì nữa! Bởi chúng ta biết rằng ai quyền hành cao hơn Thiên Chúa của chúng ta?? Nếu chúng ta tất cả loại bỏ được những gì mà thế gian tham muốn, tích lũy, và ký cóp, thì sẽ hiểu được thật rõ ràng những Lời vàng ngọc Chúa muốn dậy chúng ta hôm nay.
Vâng, được mọi sự thế gian mà đánh mất linh hồn đời đời của mình, thì có ích gì???? Và sự chuẩn bị để chúng ta Tìm Về Quê Trời là từng ngày chứ không phải để đợi đến ngày mai. Vì ngày hôm nay mới thực sự là của chúng ta, bởi ngày mai thì chưa tới, còn ngày hôm qua thì đã qua rồi! Xin hãy sống như ngày mai ta không còn nữa! Ai có tai thì nghe!!! Amen.
Lời của Chúa tôi thấy rất là nghịch lý và khó nghe quá!??? Trước đây vài năm những Lời Chúa dậy trên, chắc hẳn tôi không thích nghe và cũng chẳng cần hiểu ý Chúa muốn nói gì, bởi trước đây khi chưa có ơn Chúa, tôi rất còn bon chen, rất còn xông xáo nhẩy vào những con đường làm ăn bất chính. Tôi rất hăng say để đi tìm những mối làm ăn vừa dễ kiếm tiền mà vừa chóng có tiền, để tôi đi sắm sửa và chưng diện cho nó sướng cái tấm thân. Nhưng rồi thì việc gì mà không chính trực thì thường cũng chấm dứt rất nhanh chóng. Bởi gian manh thì không lường trước được thời gian bao lâu "Ông Lớn" phát giác và cho người làm nội tuyến để mọi sự sẽ được phanh phui ra ánh sáng. Công việc tôi làm trước đây có dính líu nhiều với các giới luật sư và các giới bác sĩ. Một số thật đông đã bị bắt bớ ngồi tù, mất bằng, hay bằng bị câu lưu, còn tôi vì là tôm tép, nên không bị gì, nhưng cũng làm cho tôi một mẻ đứng tim, và sau đó thì mất việc làm. Bởi mọi người đều chạy tứ tán cả! Có người thì trốn qua Mễ, nhưng tôi biết cũng không chạy được bao xa, cũng phải trở về mà đón lấy cái tội của mình. Những công việc làm không chính trực của tôi trước đây trên dưới 20 năm, hình như bây giờ tôi lại thấy có nhiều nơi và nhiều người đang trên con đường làm như tôi xưa cũ!?? Lợi dụng khe hở của chính phủ, bởi thiếu người đi xem xét? Lợi dụng chính phủ làm tiền một cách trắng trợn khi mà gởi đòi tiền chính phủ bằng những chi phiếu "Ma", có nghĩa là người không có mà vẫn đòi tiền chính phủ được, thế mới là bất công và thiếu lẽ công bằng. Không gì dễ kiếm tiền cho bằng lợi dụng kẽ hở của công quỹ của chính phủ, cho nên không chóng thì chầy thì khối tiền khổng lồ của chính phủ cũng bị tiêu hao và gầy mòn vì những con người này!??
Đấy thưa anh chị em! Nếu không có Chúa ở cùng thì những Lời Chúa dậy chỉ giống như tiếng kêu của Thánh Gioan trong hoang địa mà thôi! Hà huống gì, trong lúc chúng ta đang đam mê những gì chúng ta đang làm, đem lại bao nhiêu tiền bạc, một cách thật dễ dàng?? Đã thế chúng ta lại giao du với những con người mà người đời cho là cao trọng? Chức vụ và bằng cấp của họ quả cao trọng lắm chứ thưa anh chị em? Có phải như tôi đây chỉ là một y tá quèn thấp kém nhất trong hàng y tá, mà được hằng ngày tiếp xúc với những hàng bác sĩ và luật sư, thì chính tôi cũng cảm thấy sung sướng cho cuộc đời của tôi lắm rồi!?? Quần áo lúc nào cũng lụa là, nước hoa đắt tiền, ví đắt tiền, đồng hồ cũng đắt tiền, và mọi thứ trên tôi toàn là tên hiệu, và là hiệu. ... Tôi lúc bấy giờ chỉ cảm thấy rất mãn nguyện cho chính tôi, cho gia đình tôi, bởi đi đâu tôi cũng cảm thấy mình rất cao, và hình như cũng có đôi lúc tôi cảm thấy mình cao thật, vì được luôn luôn ở bên cạnh các bác sĩ và các luật sư rất thân của tôi. Cho nên tôi rất hiểu và rất thông cảm cho những ai đang giầu có và đang sống trên mây xanh khi mà tiền bạc đến thật dễ dàng mà họ chẳng phải làm gì cả! Chỉ vì mánh mung, chỉ vì gian dối, chỉ vì được ăn những món tiền làm mánh mung của họ. Thí dụ như cái Tết hằng năm, có biết bao nhiêu anh chị em của chúng ta ở ngoại quốc trở về thăm quê nhà, báo chí đã nói đến cả bạc tỷ dân việt kiều mang về cho quê nhà. Quả là một số tiền kếch xù thật đáng kể. Một số tiền có thể nuôi cả một đất nước nghèo VN của chúng ta, mà theo lẽ chẳng ai phải đói ăn thiếu mặc trong cái Tết này, hay trong năm, nếu được trang trải và sẻ chia cho đồng loại. Nhưng một số tiền khổng lồ ấy, tất cả sẽ vào tay ai và làm giầu cho ai???
Lời của Chúa hôm nay đối với tôi thì lại khác lắm rồi! Bởi tôi đã được Chúa thay đổi và biến đổi cuộc đời tôi, cho nên tôi không còn thấy Lời của Chúa là chói tai hay khó nghe nữa! Mà ngược lại tôi cảm thấy được đem Lời của Chúa ra giải thích và cắt nghĩa cho những anh chị em hiện còn đang quay cuồng trong cuộc sống hiện tại, với những cố gắng muốn thay đổi, hay đang tìm một cái phao vì cảm nhận được rằng cuộc sống bê tha của mình không đem lại cho mình hạnh phúc thật sự, nhưng chưa biết làm sao để được thay đổi, và không biết làm sao để mà tỉnh thức, và tìm ra chân lý của cuộc đời theo con mắt đức tin.
Cuộc sống sa hoa, trác tráng, và sa đọa của chúng ta cũng giống như thế này, thưa anh chị em! Khi chúng ta có nhiều tiền thì chúng ta có những người bạn cũng có nhiều tiền, có nhiều tiền thì chúng ta trên trần gian này không thiếu những nơi cho chúng ta xài tiền? Xài tiền một cách phung phí, xài tiền một cách vô lý, xài tiền một cách giết thời giờ và giết chính mình. Thưa không phải chúng ta say xỉn 24 tiếng một ngày đâu thưa anh chị em!? Có những lúc chúng ta tỉnh chứ!? Và nhìn mình trong kiếng trong gương, cảm thấy cuộc đời sao vô vị; cuộc đời sao trống trải; cuộc đời sao chán ngán và chán nản làm sao!? Chẳng lẽ ta cứ mãi như thế này!? Càng ngày tấm thân càng sa sút, càng ngày tấm thân càng bệnh hoạn, không còn biết thời gian và không gian nữa! Ngày tháng trôi qua thật vô vị và vô dụng làm sao!? Có những lúc trong tận thâm tâm của mình cũng có nghe tiếng nói của lương tâm hay là tiếng gọi thật khẽ của Thiên Chúa, đang gọi mình chăng!? Trong những đêm khuya khoắt?? Tiếng kêu ấy vô chừng lắm! Có khi tiếng kêu ấy làm lung lạc tinh thần của anh chị em trong một lúc nào đó mà chung quanh như quay cuồng như náo động như nổ tung cả đất trời!? Rồi có những khi tiếng kêu ấy lại vọng đến trong tâm hồn của chúng ta trong những lúc cơ thể của chúng ta đang thật rã rời và quá mệt mỏi!? Rồi có những lúc tiếng kêu ấy cứ vẳng lên thật vô chừng, vô đỗi, phải làm cho chúng ta phải ngừng lại, để nghe lại rằng ai đang kêu gọi tôi?? Tại sao có những lúc tôi cứ nghe tiếng kêu ấy thật rõ trong tôi khi tôi đang ở trong vũ trường, sòng bạc, đĩ điếm, và những nơi hút sách, v.v....
Tiếng kêu mời gọi ấy của Thiên Chúa, rồi thì cũng đến lúc làm cho anh chị em tỉnh thức và nhận ra được đó là tiếng Chúa, kêu gọi mình trở về và ra khỏi cuộc sống sa đọa, trác táng, của trụy lạc, tội lỗi. Tiếng kêu gọi ấy, muốn anh chị em phải quay trở về, để làm lại cuộc đời!? Một cuộc đời có giá trị hơn. Trả lại cho anh chị em một giá trị của cuộc sống thật sự mà Chúa muốn cho anh chị em có mà chính anh chị em đã đánh mất trước đây. Lạ một điều ở chỗ là khi những anh chị em này được Chúa ban cho ơn trở lại, thì họ rất hiền hòa, điều độ, chừng mực, xa hẳn con đường cũ, biết cảm thương người khác, cho đi, tha thứ thật dễ dàng, vui vẻ, tìm đến Chúa nhiều hơn, và biết sống theo thánh ý Chúa. Và rồi Lời của Chúa được tiếp nhận một cách dễ dàng, bởi Chúa sẽ ban cho ơn được thông hiểu, và đương nhiên là mọi sự Chúa ban cho thêm. Thêm bình an, sức mạnh từ Trên, Đức Tin mạnh mẽ, và biết bao nhiêu hạnh phúc, khác với hạnh phúc mà người đời cho là hạnh phúc. Tiền của không là gì nữa! Bởi biết chúng chỉ mang đến cho chúng ta tai họa và phiền phức. Danh vọng không còn là gì nữa! Bởi biết rằng chúng ta sống cho Chúa và cho anh chị em! Quyền hành cũng không còn là gì nữa! Bởi chúng ta biết rằng ai quyền hành cao hơn Thiên Chúa của chúng ta?? Nếu chúng ta tất cả loại bỏ được những gì mà thế gian tham muốn, tích lũy, và ký cóp, thì sẽ hiểu được thật rõ ràng những Lời vàng ngọc Chúa muốn dậy chúng ta hôm nay.
Vâng, được mọi sự thế gian mà đánh mất linh hồn đời đời của mình, thì có ích gì???? Và sự chuẩn bị để chúng ta Tìm Về Quê Trời là từng ngày chứ không phải để đợi đến ngày mai. Vì ngày hôm nay mới thực sự là của chúng ta, bởi ngày mai thì chưa tới, còn ngày hôm qua thì đã qua rồi! Xin hãy sống như ngày mai ta không còn nữa! Ai có tai thì nghe!!! Amen.