"Ai đã chạm đến áo Ta?"
"Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!"
(Mc 5, 21-43).
Quyền năng của Thiên Chúa quả thật vô song và thật vô cùng tận, ai ai trong chúng ta khi đọc bài Phúc Âm này của Thánh Mác Cô, cũng phải nghiêng mình mà bái lậy, Thiên Chúa của chúng ta, muôn đời từ thời tổ phụ của chúng ta hằng tôn vinh Ngài, quả tình không một mảy may hối tiếc. Thiên Chúa của chúng ta đã chữa cho hằng bao nhiêu con người mang bệnh tật trước mắt, thế mà vì lý do gì, đã làm ngăn chận lòng tin của tất cả chúng ta vào Ngài ở mọi thời đại???? Chẳng lẽ trong đôi mắt thịt của chúng ta vì Ngài Giêsu quá nghèo ư!? Hình dáng và cách ăn ở của Ngài so với vua trần gian, quả Ngài chẳng là gì thật!?. So với những dân pharisêu, biệt phái, các nhà thông luật, và những người giầu có thời bấy giờ và ngay cả trong con mắt đời thường của chúng ta ngày nay, thì quả thật Ngài chẳng là gì cả!? Trong con mắt thịt của chúng ta ngày nay thì Ngài không khác gì một con người rất tầm thường, không những tầm thường không thôi thì không đáng nói nhưng chúng ta còn liệt Ngài trong thành phần là không được bình thường, thưa có đúng không anh chị em??. Có phải những con người như Ngài chúng ta có dịp được thấy hằng ngày ở khắp mọi nơi! Cũng nhóm họp, cũng nói chuyện trên trời dưới đất, mà chúng ta thường thắc mắc sao họ có thể sống được qua ngày nhỉ!? Không thấy họ đi làm đi ăn gì cả!? Không thấy họ làm được tích sự gì!? Trong tay thường cầm cuốn sách Thánh Kinh và miệng thì luôn rêu rao như những con người quảng cáo cho những món hàng của mình. Trên tay luôn cầm những cuốn sách nhỏ nói về Nước Trời, và miệng thì không ngơi mời gọi mọi người để đến nhận và để đọc, trong một thế giới đầy những bận bịu, đầu tắt mặt tối, thiếu điều không còn thời giờ nhớ để mà thở nữa!
Trong con mắt tầm thường của con người trong mọi thời đại, quả thật thì Ngài Giêsu quá tầm thường, trong con mắt hay xét đoán rất bề ngoài, rất nông cạn, và rất thiếu sự hiểu biết của chúng ta, tới độ trong lòng của chúng ta phải cất lên những tiếng chê bai bởi vì Ngài không sở hữu bất cứ một thứ gì (nhà cửa, tiền bạc, nữ trang, không một thứ gì trên Ngài để làm vật hộ thân) để phòng khi trái nắng trở trời còn có để mà mua thuốc thang??? Chính bởi nhìn được tận mặt con người tầm thường của Ngài thế, thì xin hỏi ai lại khờ dại mà đi theo Ngài cơ chứ!?? Theo nhận xét chung thì Ngài chỉ là những con người du thủ du thục, mà chúng ta gọi những con người giống như Ngài là làm biếng, là thành phần vô dụng, chỉ tối ngày tụ họp mọi người lại để rao truyền những Lời Nói nghe thật chói tai. Ngài cũng gây nhiều ấn tượng tốt cho rất nhiều người, thuộc cấp nghèo khổ, nhưng ngược lại Ngài cũng làm nhiều người chướng lỗ tai gai con mắt nhất là thuộc cấp giầu có và trí thức của xã hội, có danh vọng, quyền thế, và tiếng tăm.
Quyền năng trên con người của Ngài là gì mà để như thu hút nhiều người nghe đến thế!? Như nam châm thu hút mọi người lại với Ngài để được nghe những Lời giảng dậy bộc bạch, đơn sơ chân chất, và rất dễ hiểu, của Ngài, mà người nghe cũng cảm thấy trên Ngài như thể có được sức mạnh từ Trên, mà hoàn toàn không giống như những lời giảng thường nghe thấy của các thầy thượng tế giảng trong Đền Thánh vào ngày lễ Chúa Nhật? Nơi Ngài Giêsu có gì mà hấp thụ và hấp dẫn người ta đến thế!? Ngài làm thế nào mà cả hàng ngàn người già trẻ lớn bé đều lũ lượt để được đi theo Ngài bất kể nơi nào Ngài đi đến? Ngài là ai mà trong Ngài đã phát xuất ra sự oai phong, tài hùng biện, hùng dũng, giảng dậy một cách rất trung thực, và không biết sợ một ai? Ngài là ai mà đã dám thẳng thắn chê trách lên án những con người có quyền thế, mà không sợ bị bắt bớ hay hành xử, mà xã hội có thể ghép Ngài đồng hạng với những con người cố tình gây phá rối trật tự của xã hội? Nhất là Ngài không ngần ngại mà chỉ trích các ông trước mặt các đám đông?.
Thầy hỏi "Ai chạm đến Ta?!". Thầy hỏi thế, có phải để chứng minh với tất cả mọi người rằng, trong Ngài đã phát xuất ra nguồn điện lực, để chữa lành bệnh cho ai đó chăng? Ngài hỏi thế có phải là để chính miệng người đàn bà bị hoại huyết suốt 12 năm trời, trả lời cho mọi người được nghe biết Ngài chữa lành bệnh cho bà thế nào, chỉ vì một lý do rất đơn thuần là do chính Đức Tin của bà?? Chúa muốn chứng minh cho tất cả chúng ta là những người đi theo Ngài phải luôn tin tưởng, phải có niềm tin vào Ngài một cách xác tín, phải tin vào Ngài một cách tuyệt đối, vì Ngài đã từng chữa lành cho tất cả mọi người, không thiên vị ai, không từ chối ai. Ngài chỉ đòi hỏi nơi tất cả chúng ta một lòng tin như trẻ thơ tin tưởng vào cha mẹ của mình, thế thôi, thưa có đúng không thưa anh chị em!?
Ai đã từng làm con nít sẽ hiểu ngay ý tôi muốn nói gì! Ai thuở nhỏ mà không bám sát vào cha hay mẹ, để tìm chỗ ẩn náu, nương tựa, an bình, và bảo toàn. Té chảy máu mà được cha hay mẹ thơm lên vết thương là cảm thấy lành ngay, nín khóc ngay. Ai sợ hãi bóng tối tìm đến cha hay mẹ để tìm được ngay giấc ngủ thật bình an. Người lạ đến gần là sợ hãi nhưng được cha hay mẹ đến nắm tay là quên ngay người lạ sợ hãi đó! Cho nên Thầy Giêsu cũng chỉ mong mỏi nơi tất cả chúng ta tìm đến Ngài sự chở che, như đàn chiên chỉ biết bám vào vị Mục Tử Nhân Lành là Thầy Giêsu để được Ngài chăn dắt, hướng dẫn, dậy dỗ ngày đêm.
Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay. Lậy Thiên Chúa của chúng con! Chúng con còn chần chờ gì nữa mà không đi theo Ngài ngay tức khắc vì đã chứng kiến được việc làm kỳ diệu của Ngài? Từ cái thuở khai thiên lập địa, chúng con chưa từng thấy có tiên tri nào lại chữa được cho người chết sống lại bao giờ!?? Thế mà vì lý do gì chúng con còn do dự, còn thắc mắc, còn nghĩ ngợi, còn đắn đo, còn sợ hãi, vì có phải những bài giảng dậy của Ngài, đã khuyên con người ta là muốn theo Ngài, hãy về bán hết tài sản mà theo Ngài hay không!?? Nếu phải thì thưa Chúa, Nước Trời mà Chúa giảng dậy thật đối với chúng con là sự mơ hồ, bởi theo Ngài mà phải bán hết của cải, chia sẻ cho người nghèo, rồi theo Ngài? Có nghĩa là theo Ngài chẳng có nhà cửa, chẳng có của cải gì hết! Sống một cuộc sống rày đây mai đó! Thiên nhiên mọi nơi mọi chỗ được gọi là nhà!? Thì Chúa ơi! Thế thì có đến tết Congô Chúa cũng chẳng kiếm được ai mà gọi là khôn ngoan trên đời, lại bỏ tất cả mà đi theo Chúa được cả!. Con không bảo là hoàn toàn không có ai! Thưa có chứ, mà những người đã đi theo Ngài cho đến hết cả cuộc đời của mấy ông, đó là 12 Thánh Tông Đồ của Chúa xưa. Thưa có chứ, đó là những Đức Giáo Hoàng, những phẩm trật trong Giáo Hội, những Linh Mục, những Sơ, những tu sĩ nam nữ, và tất cả giáo dân của Chúa đang cố gắng sống một cuộc đời thánh thiện.
Lậy Chúa Giêsu Đấng Cứu Độ của chúng con!
Ngài không những chữa lành bệnh xác hồn của chúng con, mà ngay cả sự chết, đối với Ngài không là sự khó khăn. Vì Ngài là Thiên Chúa mà quyền năng của Ngài thì cả trên trời và dưới đất đều phải cúc cung quỳ lậy và tung hô tán tụng đến muôn ngàn đời. Xin Ngài ban thêm cho chúng con sức mạnh của thánh thần Thiên Chúa, chỉ có sức mạnh của thánh thần, mới có thể giúp chúng con thắng được những mê đắm của trần gian; mới thắng được mọi cám dỗ; mới thắng được sự chết của mọi sự dữ đang bủa vây chúng con, bởi từ thuở muôn đời chúng con đã được Thiên Chúa dựng nên trong một thân xác luôn yếu đuối, đớn hèn, và đầy dẫy những tội lỗi luôn mất lòng Chúa. Xin cho chúng con được mở con mắt đức tin ra mà nhìn thấy bao kỳ công, mọi tạo tác, và muôn vàn điều kỳ diệu đang sống chung với chúng con mỗi ngày. Xin thêm cho chúng con niềm tin yêu nơi Chúa tuyệt đối, để chúng con luôn nhìn thấy sự sống trong con mắt đức tin của chúng con, để biết rằng cuộc sống trần gian không gì bằng cuộc sống vĩnh cửu mai sau trên Nước Thiên Đàng.
Nhờ vào sự sống mà Chúa ban cho em nhỏ, chúng con sẽ tha thiết hơn vì sự hy vọng lớn lao cao quý mà rất tối cần cho linh hồn đời đời của chúng con, đó là sự sống muôn đời mai sau; là sự sống của hạnh phúc, của vĩnh cữu muôn đời, được sống bên cạnh Ba Ngôi Thiên Chúa. Ở đời sống mà trên trần gian này không thể ban phát cho chúng con được. Ai hiện giờ thích sống bám víu vào cuộc sống trần gian này thì sẽ nhận lấy cái chết. Còn ai ngay bây giờ biết tích lũy của cải của mình trên trời thì chúng ta chắc chắn sẽ nhận lãnh được một vé thông hành về thẳng Trời khi được Chúa gọi ra đi ở ngày giờ, mà chỉ có Thiên Chúa là Đấng có thể định đoạt và an bài cho chúng ta là con cái của Chúa. Bởi có phải Nơi ấy là nơi mà Chúa dậy chúng con, mắt chưa từng bao giờ được thấy, và tai chúng con chưa từng bao giờ được nghe, hay không thưa Chúa!? Amen.
"Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!"
(Mc 5, 21-43).
Quyền năng của Thiên Chúa quả thật vô song và thật vô cùng tận, ai ai trong chúng ta khi đọc bài Phúc Âm này của Thánh Mác Cô, cũng phải nghiêng mình mà bái lậy, Thiên Chúa của chúng ta, muôn đời từ thời tổ phụ của chúng ta hằng tôn vinh Ngài, quả tình không một mảy may hối tiếc. Thiên Chúa của chúng ta đã chữa cho hằng bao nhiêu con người mang bệnh tật trước mắt, thế mà vì lý do gì, đã làm ngăn chận lòng tin của tất cả chúng ta vào Ngài ở mọi thời đại???? Chẳng lẽ trong đôi mắt thịt của chúng ta vì Ngài Giêsu quá nghèo ư!? Hình dáng và cách ăn ở của Ngài so với vua trần gian, quả Ngài chẳng là gì thật!?. So với những dân pharisêu, biệt phái, các nhà thông luật, và những người giầu có thời bấy giờ và ngay cả trong con mắt đời thường của chúng ta ngày nay, thì quả thật Ngài chẳng là gì cả!? Trong con mắt thịt của chúng ta ngày nay thì Ngài không khác gì một con người rất tầm thường, không những tầm thường không thôi thì không đáng nói nhưng chúng ta còn liệt Ngài trong thành phần là không được bình thường, thưa có đúng không anh chị em??. Có phải những con người như Ngài chúng ta có dịp được thấy hằng ngày ở khắp mọi nơi! Cũng nhóm họp, cũng nói chuyện trên trời dưới đất, mà chúng ta thường thắc mắc sao họ có thể sống được qua ngày nhỉ!? Không thấy họ đi làm đi ăn gì cả!? Không thấy họ làm được tích sự gì!? Trong tay thường cầm cuốn sách Thánh Kinh và miệng thì luôn rêu rao như những con người quảng cáo cho những món hàng của mình. Trên tay luôn cầm những cuốn sách nhỏ nói về Nước Trời, và miệng thì không ngơi mời gọi mọi người để đến nhận và để đọc, trong một thế giới đầy những bận bịu, đầu tắt mặt tối, thiếu điều không còn thời giờ nhớ để mà thở nữa!
Trong con mắt tầm thường của con người trong mọi thời đại, quả thật thì Ngài Giêsu quá tầm thường, trong con mắt hay xét đoán rất bề ngoài, rất nông cạn, và rất thiếu sự hiểu biết của chúng ta, tới độ trong lòng của chúng ta phải cất lên những tiếng chê bai bởi vì Ngài không sở hữu bất cứ một thứ gì (nhà cửa, tiền bạc, nữ trang, không một thứ gì trên Ngài để làm vật hộ thân) để phòng khi trái nắng trở trời còn có để mà mua thuốc thang??? Chính bởi nhìn được tận mặt con người tầm thường của Ngài thế, thì xin hỏi ai lại khờ dại mà đi theo Ngài cơ chứ!?? Theo nhận xét chung thì Ngài chỉ là những con người du thủ du thục, mà chúng ta gọi những con người giống như Ngài là làm biếng, là thành phần vô dụng, chỉ tối ngày tụ họp mọi người lại để rao truyền những Lời Nói nghe thật chói tai. Ngài cũng gây nhiều ấn tượng tốt cho rất nhiều người, thuộc cấp nghèo khổ, nhưng ngược lại Ngài cũng làm nhiều người chướng lỗ tai gai con mắt nhất là thuộc cấp giầu có và trí thức của xã hội, có danh vọng, quyền thế, và tiếng tăm.
Quyền năng trên con người của Ngài là gì mà để như thu hút nhiều người nghe đến thế!? Như nam châm thu hút mọi người lại với Ngài để được nghe những Lời giảng dậy bộc bạch, đơn sơ chân chất, và rất dễ hiểu, của Ngài, mà người nghe cũng cảm thấy trên Ngài như thể có được sức mạnh từ Trên, mà hoàn toàn không giống như những lời giảng thường nghe thấy của các thầy thượng tế giảng trong Đền Thánh vào ngày lễ Chúa Nhật? Nơi Ngài Giêsu có gì mà hấp thụ và hấp dẫn người ta đến thế!? Ngài làm thế nào mà cả hàng ngàn người già trẻ lớn bé đều lũ lượt để được đi theo Ngài bất kể nơi nào Ngài đi đến? Ngài là ai mà trong Ngài đã phát xuất ra sự oai phong, tài hùng biện, hùng dũng, giảng dậy một cách rất trung thực, và không biết sợ một ai? Ngài là ai mà đã dám thẳng thắn chê trách lên án những con người có quyền thế, mà không sợ bị bắt bớ hay hành xử, mà xã hội có thể ghép Ngài đồng hạng với những con người cố tình gây phá rối trật tự của xã hội? Nhất là Ngài không ngần ngại mà chỉ trích các ông trước mặt các đám đông?.
Thầy hỏi "Ai chạm đến Ta?!". Thầy hỏi thế, có phải để chứng minh với tất cả mọi người rằng, trong Ngài đã phát xuất ra nguồn điện lực, để chữa lành bệnh cho ai đó chăng? Ngài hỏi thế có phải là để chính miệng người đàn bà bị hoại huyết suốt 12 năm trời, trả lời cho mọi người được nghe biết Ngài chữa lành bệnh cho bà thế nào, chỉ vì một lý do rất đơn thuần là do chính Đức Tin của bà?? Chúa muốn chứng minh cho tất cả chúng ta là những người đi theo Ngài phải luôn tin tưởng, phải có niềm tin vào Ngài một cách xác tín, phải tin vào Ngài một cách tuyệt đối, vì Ngài đã từng chữa lành cho tất cả mọi người, không thiên vị ai, không từ chối ai. Ngài chỉ đòi hỏi nơi tất cả chúng ta một lòng tin như trẻ thơ tin tưởng vào cha mẹ của mình, thế thôi, thưa có đúng không thưa anh chị em!?
Ai đã từng làm con nít sẽ hiểu ngay ý tôi muốn nói gì! Ai thuở nhỏ mà không bám sát vào cha hay mẹ, để tìm chỗ ẩn náu, nương tựa, an bình, và bảo toàn. Té chảy máu mà được cha hay mẹ thơm lên vết thương là cảm thấy lành ngay, nín khóc ngay. Ai sợ hãi bóng tối tìm đến cha hay mẹ để tìm được ngay giấc ngủ thật bình an. Người lạ đến gần là sợ hãi nhưng được cha hay mẹ đến nắm tay là quên ngay người lạ sợ hãi đó! Cho nên Thầy Giêsu cũng chỉ mong mỏi nơi tất cả chúng ta tìm đến Ngài sự chở che, như đàn chiên chỉ biết bám vào vị Mục Tử Nhân Lành là Thầy Giêsu để được Ngài chăn dắt, hướng dẫn, dậy dỗ ngày đêm.
Người cầm tay đứa nhỏ nói rằng: "Talitha, Koumi", nghĩa là: "Hỡi em bé, Ta truyền cho em hãy chỗi dậy!" Tức thì em bé đứng dậy và đi được ngay. Lậy Thiên Chúa của chúng con! Chúng con còn chần chờ gì nữa mà không đi theo Ngài ngay tức khắc vì đã chứng kiến được việc làm kỳ diệu của Ngài? Từ cái thuở khai thiên lập địa, chúng con chưa từng thấy có tiên tri nào lại chữa được cho người chết sống lại bao giờ!?? Thế mà vì lý do gì chúng con còn do dự, còn thắc mắc, còn nghĩ ngợi, còn đắn đo, còn sợ hãi, vì có phải những bài giảng dậy của Ngài, đã khuyên con người ta là muốn theo Ngài, hãy về bán hết tài sản mà theo Ngài hay không!?? Nếu phải thì thưa Chúa, Nước Trời mà Chúa giảng dậy thật đối với chúng con là sự mơ hồ, bởi theo Ngài mà phải bán hết của cải, chia sẻ cho người nghèo, rồi theo Ngài? Có nghĩa là theo Ngài chẳng có nhà cửa, chẳng có của cải gì hết! Sống một cuộc sống rày đây mai đó! Thiên nhiên mọi nơi mọi chỗ được gọi là nhà!? Thì Chúa ơi! Thế thì có đến tết Congô Chúa cũng chẳng kiếm được ai mà gọi là khôn ngoan trên đời, lại bỏ tất cả mà đi theo Chúa được cả!. Con không bảo là hoàn toàn không có ai! Thưa có chứ, mà những người đã đi theo Ngài cho đến hết cả cuộc đời của mấy ông, đó là 12 Thánh Tông Đồ của Chúa xưa. Thưa có chứ, đó là những Đức Giáo Hoàng, những phẩm trật trong Giáo Hội, những Linh Mục, những Sơ, những tu sĩ nam nữ, và tất cả giáo dân của Chúa đang cố gắng sống một cuộc đời thánh thiện.
Lậy Chúa Giêsu Đấng Cứu Độ của chúng con!
Ngài không những chữa lành bệnh xác hồn của chúng con, mà ngay cả sự chết, đối với Ngài không là sự khó khăn. Vì Ngài là Thiên Chúa mà quyền năng của Ngài thì cả trên trời và dưới đất đều phải cúc cung quỳ lậy và tung hô tán tụng đến muôn ngàn đời. Xin Ngài ban thêm cho chúng con sức mạnh của thánh thần Thiên Chúa, chỉ có sức mạnh của thánh thần, mới có thể giúp chúng con thắng được những mê đắm của trần gian; mới thắng được mọi cám dỗ; mới thắng được sự chết của mọi sự dữ đang bủa vây chúng con, bởi từ thuở muôn đời chúng con đã được Thiên Chúa dựng nên trong một thân xác luôn yếu đuối, đớn hèn, và đầy dẫy những tội lỗi luôn mất lòng Chúa. Xin cho chúng con được mở con mắt đức tin ra mà nhìn thấy bao kỳ công, mọi tạo tác, và muôn vàn điều kỳ diệu đang sống chung với chúng con mỗi ngày. Xin thêm cho chúng con niềm tin yêu nơi Chúa tuyệt đối, để chúng con luôn nhìn thấy sự sống trong con mắt đức tin của chúng con, để biết rằng cuộc sống trần gian không gì bằng cuộc sống vĩnh cửu mai sau trên Nước Thiên Đàng.
Nhờ vào sự sống mà Chúa ban cho em nhỏ, chúng con sẽ tha thiết hơn vì sự hy vọng lớn lao cao quý mà rất tối cần cho linh hồn đời đời của chúng con, đó là sự sống muôn đời mai sau; là sự sống của hạnh phúc, của vĩnh cữu muôn đời, được sống bên cạnh Ba Ngôi Thiên Chúa. Ở đời sống mà trên trần gian này không thể ban phát cho chúng con được. Ai hiện giờ thích sống bám víu vào cuộc sống trần gian này thì sẽ nhận lấy cái chết. Còn ai ngay bây giờ biết tích lũy của cải của mình trên trời thì chúng ta chắc chắn sẽ nhận lãnh được một vé thông hành về thẳng Trời khi được Chúa gọi ra đi ở ngày giờ, mà chỉ có Thiên Chúa là Đấng có thể định đoạt và an bài cho chúng ta là con cái của Chúa. Bởi có phải Nơi ấy là nơi mà Chúa dậy chúng con, mắt chưa từng bao giờ được thấy, và tai chúng con chưa từng bao giờ được nghe, hay không thưa Chúa!? Amen.