QUẢNG BÌNH - Nằm cạnh Sông Gianh, lọt giữa hai ngọn núi đá, chìm sâu giữa cảnh rừng núi chốn thâm sơn cùng cốc tỉnh Quảng Bình, đó là tân giáo xứ Tân Hội thuộc hạt Minh Cầm. "… về đây tôi mới thấu hiểu nổi vất vả của giáo dân nơi đây và cảm thông, thương cha Hiệu nhiều hơn…", cha Tổng đại diện FX. Võ Thanh Tâm đã nói trong bài giảng lễ đón nhận Quyết định thành lập xứ và đón mững cha Giuse Phan Văn Hiệu về nhận nhiệm sở Tân Hội. Cùng một ngày, Tân Hội có hai niềm vui, nhưng cũng chừng ấy những lo toan cho một tân giáo xứ với 2800 giáo dân chưa có nhà thờ, chưa có xứ đường.
Giữa chốn núi rừng những ngày đầu Tháng Hoa mà tôi nghĩ đến những ngày mùa mưa, âm u vắng lặng tịch liêu, mở cửa nhà là thấy núi rừng trùng điệp, thượng nguồn Sông Gianh hung dữ đổ những dòng nước nhấn chìm khu đất này, biến nó thành một dòng sông. Và trong khung cảnh đó, người mục tử phải đương đầu với nhiều khó khăn: một chút buồn, một thoáng cô đơn… trong thân phận phàm hèn của con người. Nếu ai đến Tân Hội hôm nay nhìn cảnh giáo xứ với một ngôi nhà nguyện nhỏ tạm bợ nằm cạnh Sông Gianh, lợp bằng ngói xi-măng, xung quanh được bao bởi những tấm gỗ ghép lại làm thành bức tường, không biết có chịu nổi với cái nắng nóng như đổ lửa về mùa hạ và những trận mưa như trút nước về mùa mưa lũ của miền Trung không? Khi nhà Chúa chưa có thì cha quản xứ cũng phải sống với cảnh đơn sơ tạm bợ như vậy: cũng những mảnh ván ghép lại làm tường bao, cũng mái ngói xi-măng hấp thụ nhiệt… Một lần nữa, chúng tôi nhắc lại câu nói của cha Tổng đại diện: "… về đây tôi mới thấu hiểu nổi vất vả của giáo dân nơi đây và cảm thông, thương cha Hiệu nhiều hơn…".
Chúng tôi đến Tân Hội lúc 8 giờ 30 sáng mồng 6 tháng 5, đã bước sang mùa hè nên cái nắng có phần gay gắt hơn. Thánh lễ bắt đầu từ 9 giờ, lúc này mặt trời đã lên cao và hắt xuống những tia nắng chói chang. Dẫu vậy, mọi người vẫn cố gắng giữ nét nghiêm trang để thánh lễ được diễn ra long trọng sốt sáng. Rồi cái nắng cũng được che bớt bởi những tàu lá cọ được đốn từ trong xóm, những chiếc khăn lau được cha Tổng đại diện kêu gọi mua về phát cho mọi người. Chưa hết, cảnh cộng đoàn dân Chúa đội mũ bảo hiểm đứng xem lễ khiến chúng tôi rất xúc động và cảm phục vì niềm tin, sự yêu mến Giáo hội, sự thiết tha có được một nơi để thờ phượng Chúa và sự mong đợi có một người cha chung chăm lo về phần hồn cho mình. Tất cả đã toát lên trong bầu khí của buổi lễ sự cần thiết biết bao về việc chăm lo đời sống tinh thần cho con người. Thiết nghĩ, chính quyền dân sự cùng chung tay góp sức với Giáo hội Công giáo, cụ thể là chính quyền các cấp tỉnh Quảng Bình phối kết hợp và tạo điều kiện thuận lợi cho giáo phận Vinh, giáo hạt Minh Cầm và giáo xứ Tân Hội đem lại hạnh phúc cho người dân, đó mới thật sự là chính quyền của dân và vì dân. Thực tế thì tôn giáo đã bị chính trị lợi dụng để thực hiện mưu đồ tham vọng của mình, chứ tôn giáo không hề núp bóng chính trị, ôm chân chính quyền thế tục để tồn tại. Khi tôn giáo thức nhận được vai trò của mình là cần phải tách biệt khỏi chính trị để trả lại cho Chúa những gì thuộc về Chúa, khi đó chính trị thấy không thể lợi dụng được nữa lại quay sang kết án tôn giáo đủ điều không hay. Một đường lối chính trị khôn ngoan là một cách thế biết cùng với tôn giáo thực hiện những ước nguyện căn bản của người dân, trong đó niềm tin tôn giáo là căn bản nhất. Phải biết hướng cộng đồng con người đến niềm tin chân chính, đừng để họ nhầm địa chỉ, lộn nhãn hiệu và lạc lối giữa những đa tạp của bao thứ biển quảng cáo rầm rồ về đủ thứ chủ nghĩa, tôn giáo… với tôn chỉ mục đích giải phóng con người khỏi lầm than đau khổ, nhưng thực chất lại chất lên vai họ những gánh nặng khác, trong hành trình tìm đến với Đấng là nguồn mạch sự sống đích thực. Khi những phần tử xấu đốt cháy băng-rôn và những ngọn cờ cắm hai bên đường dẫn vào xứ Tân Hội, là cách chỉ đường đúng đắn nhất để mọi người biết tìm đến với một địa chỉ đáng tin cậy, cũng là lúc nó bắt đầu muốn vạch ra một lộ trình khác dẫn đến hố diệt vong. Người ta sợ một cộng đồng tôn giáo nhỏ bé tranh giành ảnh hưởng với mình, lấy hết phần tốt lành nên tìm cách bắt chẹt và tung một cú phủ đầu?! Chúng tôi muốn nói đến một số phần tử xấu đã làm những việc không tốt trong đêm trước ngày diễn ra đại lễ tại giáo xứ Tân Hội. Mở đầu bài giảng trong thánh lễ, cha Tổng đại diện FX Võ Thanh Tâm đã đề cập đến vấn đề này: "… Sống trên đất nước này cần phải có an ninh, có an cư mới lạc nghiệp, những việc làm hèn nhát đêm qua là của kẻ gian chứ không phải của những công dân tốt". Hy vọng an ninh sẽ được đảm bảo để không có những sự việc đáng tiếc như thế diễn ra trên huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình nói riêng và trên toàn cõi đất Việt Nam chúng ta nói chung, như lời chúc của vị đại diện chính quyền huyện Tuyên Hóa: "… Chúc cho giáo xứ Tân Hội, ngoài nhiệm vụ phục vụ tín ngưỡng tôn giáo…, còn là một giáo xứ sẽ có nhiều hoạt động để thực hiện tốt cuộc vận động toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa ở khu dân cư, sống tốt đạo đẹp đời… Và cầu xin Thiên Chúa sẽ ban nhiều phước lành cho tất cả chúng ta".
Tân Hội có Quyết định thành lập giáo xứ từ ngày 10/01/2009, được tách ra từ giáo xứ Minh Cầm, gồm 3 giáo họ Tân Hội, Đồng Lào và Kim Lan, chạy dài từ xã Thạch Hóa, Đồng Hóa đến Đồng Lào, Đồng Lê. Một vùng đất đón nhận Tin Mừng từ rất sớm, đến hôm nay đã hơn 100 năm. Câu hỏi, ai là người đầu tiên đã đặt chân đến đây để Lời Chúa được bén rễ và trổ sinh trên vùng đất rừng núi xa xôi này. Không thể lý giải được bằng những việc làm và ý chí của con người, chỉ có tình yêu Chúa khởi sự thông qua con người mới làm nên điều kỳ diệu này mà thôi. Và sáng ngày 6 tháng 5, những ngày đầu Tháng Hoa, niềm vui như được nhân lên gấp bội trên xóm đạo miền sơn cước này: Niềm vui được đón nhận Quyết định thành lập xứ, niềm vui được có cha xứ về cùng chung chia hạnh phúc và san sẻ những đau buồn với mọi người. Sáng hôm nay, cùng với sức hút lạ kỳ của mảnh đất chốn thâm sơn cùng cốc này và sức mạnh của tình yêu Chúa đã đã kéo đến một lượng người rất đông tham dự thánh lễ, dâng lời cầu nguyện cho những dự phóng về một tương lai rộng mở trên xứ đạo Tân Hội. Cùng với khoảng hơn 3000 giáo dân trong ngoài giáo xứ Tân Hội, 28 linh mục trong giáo phận Vinh đã hiệp dâng thánh lễ để ơn Chúa tuôn đổ xuống trên tân giáo xứ này.
Chúng ta chờ đợi một sự đổi thay trên giáo xứ Tân Hội bằng những chung chia san sẻ của bao nhà hảo tâm với vùng đất vùng sâu, xa này. Cầu cho giáo xứ sớm có nhà thờ, cha quản nhiệm có một nơi sống và sinh hoạt ổn định.
Giữa chốn núi rừng những ngày đầu Tháng Hoa mà tôi nghĩ đến những ngày mùa mưa, âm u vắng lặng tịch liêu, mở cửa nhà là thấy núi rừng trùng điệp, thượng nguồn Sông Gianh hung dữ đổ những dòng nước nhấn chìm khu đất này, biến nó thành một dòng sông. Và trong khung cảnh đó, người mục tử phải đương đầu với nhiều khó khăn: một chút buồn, một thoáng cô đơn… trong thân phận phàm hèn của con người. Nếu ai đến Tân Hội hôm nay nhìn cảnh giáo xứ với một ngôi nhà nguyện nhỏ tạm bợ nằm cạnh Sông Gianh, lợp bằng ngói xi-măng, xung quanh được bao bởi những tấm gỗ ghép lại làm thành bức tường, không biết có chịu nổi với cái nắng nóng như đổ lửa về mùa hạ và những trận mưa như trút nước về mùa mưa lũ của miền Trung không? Khi nhà Chúa chưa có thì cha quản xứ cũng phải sống với cảnh đơn sơ tạm bợ như vậy: cũng những mảnh ván ghép lại làm tường bao, cũng mái ngói xi-măng hấp thụ nhiệt… Một lần nữa, chúng tôi nhắc lại câu nói của cha Tổng đại diện: "… về đây tôi mới thấu hiểu nổi vất vả của giáo dân nơi đây và cảm thông, thương cha Hiệu nhiều hơn…". Chúng tôi đến Tân Hội lúc 8 giờ 30 sáng mồng 6 tháng 5, đã bước sang mùa hè nên cái nắng có phần gay gắt hơn. Thánh lễ bắt đầu từ 9 giờ, lúc này mặt trời đã lên cao và hắt xuống những tia nắng chói chang. Dẫu vậy, mọi người vẫn cố gắng giữ nét nghiêm trang để thánh lễ được diễn ra long trọng sốt sáng. Rồi cái nắng cũng được che bớt bởi những tàu lá cọ được đốn từ trong xóm, những chiếc khăn lau được cha Tổng đại diện kêu gọi mua về phát cho mọi người. Chưa hết, cảnh cộng đoàn dân Chúa đội mũ bảo hiểm đứng xem lễ khiến chúng tôi rất xúc động và cảm phục vì niềm tin, sự yêu mến Giáo hội, sự thiết tha có được một nơi để thờ phượng Chúa và sự mong đợi có một người cha chung chăm lo về phần hồn cho mình. Tất cả đã toát lên trong bầu khí của buổi lễ sự cần thiết biết bao về việc chăm lo đời sống tinh thần cho con người. Thiết nghĩ, chính quyền dân sự cùng chung tay góp sức với Giáo hội Công giáo, cụ thể là chính quyền các cấp tỉnh Quảng Bình phối kết hợp và tạo điều kiện thuận lợi cho giáo phận Vinh, giáo hạt Minh Cầm và giáo xứ Tân Hội đem lại hạnh phúc cho người dân, đó mới thật sự là chính quyền của dân và vì dân. Thực tế thì tôn giáo đã bị chính trị lợi dụng để thực hiện mưu đồ tham vọng của mình, chứ tôn giáo không hề núp bóng chính trị, ôm chân chính quyền thế tục để tồn tại. Khi tôn giáo thức nhận được vai trò của mình là cần phải tách biệt khỏi chính trị để trả lại cho Chúa những gì thuộc về Chúa, khi đó chính trị thấy không thể lợi dụng được nữa lại quay sang kết án tôn giáo đủ điều không hay. Một đường lối chính trị khôn ngoan là một cách thế biết cùng với tôn giáo thực hiện những ước nguyện căn bản của người dân, trong đó niềm tin tôn giáo là căn bản nhất. Phải biết hướng cộng đồng con người đến niềm tin chân chính, đừng để họ nhầm địa chỉ, lộn nhãn hiệu và lạc lối giữa những đa tạp của bao thứ biển quảng cáo rầm rồ về đủ thứ chủ nghĩa, tôn giáo… với tôn chỉ mục đích giải phóng con người khỏi lầm than đau khổ, nhưng thực chất lại chất lên vai họ những gánh nặng khác, trong hành trình tìm đến với Đấng là nguồn mạch sự sống đích thực. Khi những phần tử xấu đốt cháy băng-rôn và những ngọn cờ cắm hai bên đường dẫn vào xứ Tân Hội, là cách chỉ đường đúng đắn nhất để mọi người biết tìm đến với một địa chỉ đáng tin cậy, cũng là lúc nó bắt đầu muốn vạch ra một lộ trình khác dẫn đến hố diệt vong. Người ta sợ một cộng đồng tôn giáo nhỏ bé tranh giành ảnh hưởng với mình, lấy hết phần tốt lành nên tìm cách bắt chẹt và tung một cú phủ đầu?! Chúng tôi muốn nói đến một số phần tử xấu đã làm những việc không tốt trong đêm trước ngày diễn ra đại lễ tại giáo xứ Tân Hội. Mở đầu bài giảng trong thánh lễ, cha Tổng đại diện FX Võ Thanh Tâm đã đề cập đến vấn đề này: "… Sống trên đất nước này cần phải có an ninh, có an cư mới lạc nghiệp, những việc làm hèn nhát đêm qua là của kẻ gian chứ không phải của những công dân tốt". Hy vọng an ninh sẽ được đảm bảo để không có những sự việc đáng tiếc như thế diễn ra trên huyện Tuyên Hóa, tỉnh Quảng Bình nói riêng và trên toàn cõi đất Việt Nam chúng ta nói chung, như lời chúc của vị đại diện chính quyền huyện Tuyên Hóa: "… Chúc cho giáo xứ Tân Hội, ngoài nhiệm vụ phục vụ tín ngưỡng tôn giáo…, còn là một giáo xứ sẽ có nhiều hoạt động để thực hiện tốt cuộc vận động toàn dân đoàn kết xây dựng đời sống văn hóa ở khu dân cư, sống tốt đạo đẹp đời… Và cầu xin Thiên Chúa sẽ ban nhiều phước lành cho tất cả chúng ta".
Tân Hội có Quyết định thành lập giáo xứ từ ngày 10/01/2009, được tách ra từ giáo xứ Minh Cầm, gồm 3 giáo họ Tân Hội, Đồng Lào và Kim Lan, chạy dài từ xã Thạch Hóa, Đồng Hóa đến Đồng Lào, Đồng Lê. Một vùng đất đón nhận Tin Mừng từ rất sớm, đến hôm nay đã hơn 100 năm. Câu hỏi, ai là người đầu tiên đã đặt chân đến đây để Lời Chúa được bén rễ và trổ sinh trên vùng đất rừng núi xa xôi này. Không thể lý giải được bằng những việc làm và ý chí của con người, chỉ có tình yêu Chúa khởi sự thông qua con người mới làm nên điều kỳ diệu này mà thôi. Và sáng ngày 6 tháng 5, những ngày đầu Tháng Hoa, niềm vui như được nhân lên gấp bội trên xóm đạo miền sơn cước này: Niềm vui được đón nhận Quyết định thành lập xứ, niềm vui được có cha xứ về cùng chung chia hạnh phúc và san sẻ những đau buồn với mọi người. Sáng hôm nay, cùng với sức hút lạ kỳ của mảnh đất chốn thâm sơn cùng cốc này và sức mạnh của tình yêu Chúa đã đã kéo đến một lượng người rất đông tham dự thánh lễ, dâng lời cầu nguyện cho những dự phóng về một tương lai rộng mở trên xứ đạo Tân Hội. Cùng với khoảng hơn 3000 giáo dân trong ngoài giáo xứ Tân Hội, 28 linh mục trong giáo phận Vinh đã hiệp dâng thánh lễ để ơn Chúa tuôn đổ xuống trên tân giáo xứ này.
Chúng ta chờ đợi một sự đổi thay trên giáo xứ Tân Hội bằng những chung chia san sẻ của bao nhà hảo tâm với vùng đất vùng sâu, xa này. Cầu cho giáo xứ sớm có nhà thờ, cha quản nhiệm có một nơi sống và sinh hoạt ổn định.