Khi ấy, Thánh Thần thúc đẩy Chúa Giêsu vào hoang địa và Người ở đó suốt bốn mươi đêm ngày, chịu Satan cám dỗ, sống chung với dã thú và các Thiên Thần hầu hạ Người. Sau khi Gioan bị bắt, Chúa Giêsu sang xứ Galilêa, rao giảng Tin Mừng của nước Thiên Chúa, Người nói: "Thời giờ đã mãn, và nước Thiên Chúa đã gần đến; anh em hãy ăn năn sám hối và tin vào Tin Mừng". (Mc 1, 12-15).
Mùa Chay đến, đối với tôi không gì tốt đẹp hơn là làm vui lòng Thiên Chúa qua sự ăn chay, cầu nguyện, hãm mình, và sám hối tội lỗi của mình. Thời xưa Thiên Thần thúc đẩy Chúa vào hoang địa suốt 40 đêm ngày, chịu Satan cám dỗ, sống chung với dã thú. Thời nay chúng ta cũng có thể bắt chước Chúa Giêsu, xin Thánh Thần Thiên Chúa giúp sức để chúng ta có thể tìm đến nơi thanh tịnh ( tại gia, nhà thờ, công viên, bờ biển, cùng những nơi có thể giúp chúng ta được ở một mình theo thời gian cho phép ), cũng suốt 40 đêm ngày, để nhìn lại chính mình, kiểm điểm chính mình, tìm về nguồn, và xem chúng ta đã thiếu sót những gì trong suốt một năm qua. So với chính tôi, thời gian 40 đêm ngày chay tịnh quả là một hành trình dài để mà sống giữ mình. Tâm lý của rất nhiều người cũng giống như tôi là bình thường, chúng ta sống rất phóng khoáng từ lời ăn tiếng nói, cho đến việc ăn uống, làm biếng đọc kinh cầu nguyện sớm tối, nói xấu người, bắt lỗi người, lên án người, phê bình người, ngồi lê đôi mách, và sống cuộc sống thật buông thả không một chút gì gọi là gương mẫu. Trong gia đình cũng thế! Ngoài xã hội cũng thế! Trong khuôn viên sinh hoạt trong nhà thờ cũng thế! Ít ai để ý mà gìn giữ được chính mình? Trừ những con người hành xử và sống một cách đạo đức giả thì tôi không bàn đến mà làm gì!? Cứ thấy các ông các bà đóng bộ lên thì ai ai nhìn cũng giống như thiên thần, nhưng thường ngày có sinh hoạt chung với họ thì mới thấy con người thật của họ, thưa có phải không anh chị em? Bởi tôi cũng thế cho nên tôi biết rất nhiều người cũng giống như tôi vậy! Còn những ai thánh thiện toàn mỹ luôn có Chúa ngự trị mà thuộc trong nhóm của 99 con chiên tốt lành thì tôi cũng miễn dám bàn đến, và phải luôn cảm tạ Thiên Chúa ban cho chúng ta có những 99 con chiên tốt lành, để chúng ta nhìn vào mà bắt chước. Chẳng thế mới có câu: "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Phúc đức cho chúng ta biết bao nếu được ở gần những con chiên tốt lành này! Thì cộng đoàn sẽ ít đi những con người tội lỗi; thì gia đình cũng bớt đi những đứa trẻ bị cha mẹ vì đam mê vật chất của cải trần gian mà sống thiếu trách nhiệm với con cái của mình; thì quốc gia nhờ những con chiên tốt lành biết có trách nhiệm này, sẽ làm cho một quốc gia có tôn ti trật tự; một quốc gia phú cường và quốc thái dân an. Quả một người xấu như một con sâu làm rầu nồi canh, nhưng bên cạnh đó thì cũng vì một người tốt lành sẽ là tấm gương sáng ngời như các Thánh Tử Vì Đạo cho hậu thế con cháu noi theo.
Ước gì Mùa Chay luôn nhắc nhở chúng ta lý do sống ở trên đời này làm chi? Có phải cả một cuộc đời thật dài từ khi Chúa sinh ra chúng ta, chỉ để ăn học, chơi, ngủ nghỉ, làm việc, lập gia đình hay đi tu, nuôi con cái cho thành tài hay chăn dắt đàn chiên của Chúa, rồi già chết xuống lỗ là hết??? Chết là không còn phải cực thân cực xác vì con vì cháu? Chết là hết trách nhiệm là được mãn phần về phần xác? Thế còn phần hồn của chúng ta thì đi về đâu? Chúng ta sống mà có ý thức gì về phần hồn hay không? Hay chúng ta không có một tí kiến thức nào về phần hồn trong cõi sống tạm này và cõi sống muôn đời sau? Nếu chúng ta cứ sống giống như một loài rong rêu thì quả chúng ta chẳng hiểu biết gì hay chúng ta quá ư là bê tha với cuộc sống hiện tại duy vật chóng qua này! Quả thật nếu chúng ta có được cuộc sống có ý nghĩa (nhờ ơn Chúa) thì 100 năm quả chẳng là bao!? Cuộc sống cho đi thì hạnh phúc, luôn dồi dào trong con người đó! Còn cuộc sống ích kỷ chỉ biết lấy mình thì 1 ngày cũng cảm thấy dài, vì có phải đây là những con người vô dụng, của cải họ chất thật đầy trong kho, nhưng vui sướng gì khi những của cải vật chất này luôn đem đến cho họ sự chán chường, vô nghĩa, vô cảm, vô tâm, vô tình, và bạc bẽo. Tôi chưa từng nghe ai giầu có mà họ có hạnh phúc thật. Bởi của trần gian thì không bao giờ là thật mà vì họ bị ma quỷ gieo những hình ảnh đẹp đẽ không thật đó vào lòng, và cấy sự tham lam vào lòng họ, để tất cả như là men của thuốc phiện, làm cho những con người này lúc tỉnh lúc mê, nên không còn biết để mà phân định được thật giả và tốt xấu như thế nào!? Cho đến khi thuốc phiện đã hết thì cuộc đời và linh hồn những con người này cũng đã tàn và linh hồn cũng đã thuộc về chúng. Thật tiếc thương cho những con người đã để cho ma quỷ cấy lòng tham lam vào họ.
Con người thì vì giống Tổ Tiên đã phạm tội, nên con người bao nhiêu triệu triệu năm vẫn không thay đổi. Thiên Chúa biết rất rõ điều này nên thời gian Chúa Giêsu đi rao giảng Tin Mừng đã luôn dậy chúng ta là phải luôn sống trong tâm tình sám hối tội lỗi vì Nước Trời đã gần và Thiên Chúa cũng đã gởi bao nhiêu Thiên Sứ đến với cha ông chúng ta cũng chỉ để khuyên răn luôn sống thờ phượng một Thiên Chúa và yêu thương anh chị em như yêu chính mình. Chứ không như tôi và rất nhiều người còn khờ khạo là cứ nhìn trời nhìn đất và những biến chuyển chung quanh trên khắp cùng thế giới, để lo sợ rằng ngày Tận Thế đã sắp sửa đến, nhưng lại không hiểu rằng Tận Thế sắp đến của chúng ta, có thể là những biến cố như cháy rừng, bệnh tật vì tim có thể chết bất đắc kỳ tử, bão tố, đụng xe, ăn mắc nghẹn, lụt lội, v.v.... Cho nên việc ăn chay giữ đạo là việc khôn ngoan chúng ta phải sống mỗi ngày. Kiểm điểm lỗi lầm mình đã làm buồn lòng Thiên Chúa. Kiểm điểm những việc làm buồn lòng và muốn hại anh chị em mỗi ngày vì muốn dành mối lợi riêng cho mình. Sống bất công. Đối xử với anh chị em không công bằng. Gán tội cho anh chị em. Làm những điều sái với điều răn Chúa dậy. Thưa chẳng phải là việc dễ làm đễ giữ được trọn mà không phạm 10 Điều Răn Thiên Chúa. Vì thế con người luôn phạm tội và yếu đuối xác thân, mới phải cầu nguyện thật nhiều, để Thiên Chúa ban Thánh Thần Thiên Chúa luôn tiếp sức và phù trì cho mọi sự suy nghĩ, hành động, và việc làm của chúng ta, và cần nhất là xin cho được theo ý Chúa chứ không theo như ý riêng của mình, và đó là điều khôn ngoan nhất khi chúng ta biết bắt chước Thầy Giêsu rất chí thánh chí ái của chúng ta. Amen.
Mùa Chay đến, đối với tôi không gì tốt đẹp hơn là làm vui lòng Thiên Chúa qua sự ăn chay, cầu nguyện, hãm mình, và sám hối tội lỗi của mình. Thời xưa Thiên Thần thúc đẩy Chúa vào hoang địa suốt 40 đêm ngày, chịu Satan cám dỗ, sống chung với dã thú. Thời nay chúng ta cũng có thể bắt chước Chúa Giêsu, xin Thánh Thần Thiên Chúa giúp sức để chúng ta có thể tìm đến nơi thanh tịnh ( tại gia, nhà thờ, công viên, bờ biển, cùng những nơi có thể giúp chúng ta được ở một mình theo thời gian cho phép ), cũng suốt 40 đêm ngày, để nhìn lại chính mình, kiểm điểm chính mình, tìm về nguồn, và xem chúng ta đã thiếu sót những gì trong suốt một năm qua. So với chính tôi, thời gian 40 đêm ngày chay tịnh quả là một hành trình dài để mà sống giữ mình. Tâm lý của rất nhiều người cũng giống như tôi là bình thường, chúng ta sống rất phóng khoáng từ lời ăn tiếng nói, cho đến việc ăn uống, làm biếng đọc kinh cầu nguyện sớm tối, nói xấu người, bắt lỗi người, lên án người, phê bình người, ngồi lê đôi mách, và sống cuộc sống thật buông thả không một chút gì gọi là gương mẫu. Trong gia đình cũng thế! Ngoài xã hội cũng thế! Trong khuôn viên sinh hoạt trong nhà thờ cũng thế! Ít ai để ý mà gìn giữ được chính mình? Trừ những con người hành xử và sống một cách đạo đức giả thì tôi không bàn đến mà làm gì!? Cứ thấy các ông các bà đóng bộ lên thì ai ai nhìn cũng giống như thiên thần, nhưng thường ngày có sinh hoạt chung với họ thì mới thấy con người thật của họ, thưa có phải không anh chị em? Bởi tôi cũng thế cho nên tôi biết rất nhiều người cũng giống như tôi vậy! Còn những ai thánh thiện toàn mỹ luôn có Chúa ngự trị mà thuộc trong nhóm của 99 con chiên tốt lành thì tôi cũng miễn dám bàn đến, và phải luôn cảm tạ Thiên Chúa ban cho chúng ta có những 99 con chiên tốt lành, để chúng ta nhìn vào mà bắt chước. Chẳng thế mới có câu: "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Phúc đức cho chúng ta biết bao nếu được ở gần những con chiên tốt lành này! Thì cộng đoàn sẽ ít đi những con người tội lỗi; thì gia đình cũng bớt đi những đứa trẻ bị cha mẹ vì đam mê vật chất của cải trần gian mà sống thiếu trách nhiệm với con cái của mình; thì quốc gia nhờ những con chiên tốt lành biết có trách nhiệm này, sẽ làm cho một quốc gia có tôn ti trật tự; một quốc gia phú cường và quốc thái dân an. Quả một người xấu như một con sâu làm rầu nồi canh, nhưng bên cạnh đó thì cũng vì một người tốt lành sẽ là tấm gương sáng ngời như các Thánh Tử Vì Đạo cho hậu thế con cháu noi theo.
Ước gì Mùa Chay luôn nhắc nhở chúng ta lý do sống ở trên đời này làm chi? Có phải cả một cuộc đời thật dài từ khi Chúa sinh ra chúng ta, chỉ để ăn học, chơi, ngủ nghỉ, làm việc, lập gia đình hay đi tu, nuôi con cái cho thành tài hay chăn dắt đàn chiên của Chúa, rồi già chết xuống lỗ là hết??? Chết là không còn phải cực thân cực xác vì con vì cháu? Chết là hết trách nhiệm là được mãn phần về phần xác? Thế còn phần hồn của chúng ta thì đi về đâu? Chúng ta sống mà có ý thức gì về phần hồn hay không? Hay chúng ta không có một tí kiến thức nào về phần hồn trong cõi sống tạm này và cõi sống muôn đời sau? Nếu chúng ta cứ sống giống như một loài rong rêu thì quả chúng ta chẳng hiểu biết gì hay chúng ta quá ư là bê tha với cuộc sống hiện tại duy vật chóng qua này! Quả thật nếu chúng ta có được cuộc sống có ý nghĩa (nhờ ơn Chúa) thì 100 năm quả chẳng là bao!? Cuộc sống cho đi thì hạnh phúc, luôn dồi dào trong con người đó! Còn cuộc sống ích kỷ chỉ biết lấy mình thì 1 ngày cũng cảm thấy dài, vì có phải đây là những con người vô dụng, của cải họ chất thật đầy trong kho, nhưng vui sướng gì khi những của cải vật chất này luôn đem đến cho họ sự chán chường, vô nghĩa, vô cảm, vô tâm, vô tình, và bạc bẽo. Tôi chưa từng nghe ai giầu có mà họ có hạnh phúc thật. Bởi của trần gian thì không bao giờ là thật mà vì họ bị ma quỷ gieo những hình ảnh đẹp đẽ không thật đó vào lòng, và cấy sự tham lam vào lòng họ, để tất cả như là men của thuốc phiện, làm cho những con người này lúc tỉnh lúc mê, nên không còn biết để mà phân định được thật giả và tốt xấu như thế nào!? Cho đến khi thuốc phiện đã hết thì cuộc đời và linh hồn những con người này cũng đã tàn và linh hồn cũng đã thuộc về chúng. Thật tiếc thương cho những con người đã để cho ma quỷ cấy lòng tham lam vào họ.
Con người thì vì giống Tổ Tiên đã phạm tội, nên con người bao nhiêu triệu triệu năm vẫn không thay đổi. Thiên Chúa biết rất rõ điều này nên thời gian Chúa Giêsu đi rao giảng Tin Mừng đã luôn dậy chúng ta là phải luôn sống trong tâm tình sám hối tội lỗi vì Nước Trời đã gần và Thiên Chúa cũng đã gởi bao nhiêu Thiên Sứ đến với cha ông chúng ta cũng chỉ để khuyên răn luôn sống thờ phượng một Thiên Chúa và yêu thương anh chị em như yêu chính mình. Chứ không như tôi và rất nhiều người còn khờ khạo là cứ nhìn trời nhìn đất và những biến chuyển chung quanh trên khắp cùng thế giới, để lo sợ rằng ngày Tận Thế đã sắp sửa đến, nhưng lại không hiểu rằng Tận Thế sắp đến của chúng ta, có thể là những biến cố như cháy rừng, bệnh tật vì tim có thể chết bất đắc kỳ tử, bão tố, đụng xe, ăn mắc nghẹn, lụt lội, v.v.... Cho nên việc ăn chay giữ đạo là việc khôn ngoan chúng ta phải sống mỗi ngày. Kiểm điểm lỗi lầm mình đã làm buồn lòng Thiên Chúa. Kiểm điểm những việc làm buồn lòng và muốn hại anh chị em mỗi ngày vì muốn dành mối lợi riêng cho mình. Sống bất công. Đối xử với anh chị em không công bằng. Gán tội cho anh chị em. Làm những điều sái với điều răn Chúa dậy. Thưa chẳng phải là việc dễ làm đễ giữ được trọn mà không phạm 10 Điều Răn Thiên Chúa. Vì thế con người luôn phạm tội và yếu đuối xác thân, mới phải cầu nguyện thật nhiều, để Thiên Chúa ban Thánh Thần Thiên Chúa luôn tiếp sức và phù trì cho mọi sự suy nghĩ, hành động, và việc làm của chúng ta, và cần nhất là xin cho được theo ý Chúa chứ không theo như ý riêng của mình, và đó là điều khôn ngoan nhất khi chúng ta biết bắt chước Thầy Giêsu rất chí thánh chí ái của chúng ta. Amen.