Gioan, Người Đã Được Chúa Sai Đến

"Ông là ai?" Ông liền tuyên xưng, ông không chối, ông tuyên xưng rằng: "Tôi không phải là Đấng Kitô". Họ liền hỏi: "Thế là gì? Ông có phải là Elia chăng?" Gioan trả lời: "Tôi không phải là Elia". - "Hay ông là một đấng tiên tri?" Gioan đáp: "Không phải". "Tôi là tiếng kêu trong hoang địa: Hãy sửa cho ngay đường Chúa đi, như tiên tri Isaia đã loan báo". (Ga 1, 6-8. 19-28).

Thời buổi ngày nay tìm ra một Gioan Tẩy Giả thứ hai, tôi thiết nghĩ thật là khó, bởi Gioan thời nay toàn là những Gioan giả mạo danh nghĩa chứ không phải Gioan Tẩy Giả như thời xưa mà sống để làm chứng về sự sáng, hầu mọi người nhờ những lời chứng đó mà tin. Thỉnh thoảng tôi cũng có thấy vài người đứng ở một góc đường nào đó! Hô to lớn tiếng lên rằng: "Nước Trời đã gần đến; Hãy đến đây để tìm hiểu thêm", và tôi có thấy vài người cũng đến để nhận cuốn sách từ tay của người đàn ông phân phát ra. Nhìn bề ngoài của ông thì chẳng giống một tí ti nào là ông Gioan Tẩy Giả cả! Vì đầu tóc thì bù xù và loăn quăn dài. Đeo chiếc kiếng mát đen. Y phục thì màu mè đủ thứ y như thời hippy xưa. Chiếc xe van của anh cũng đủ sắc đủ mầu, nhìn cũng thấy hay hay, kéo thêm sự chú ý của mọi người. Không biết có phải đó cũng là cách để anh thu hút được nhiều người đến với ông hay không!? Nhưng tôi thấy cũng có nhiều người hưởng ứng. Đứng hồi lâu để quan sát ông và đánh giá thầm trong bụng là mình chẳng muốn mất thời giờ cho những gì ông nói, quảng bá, và đối với ông là lý tưởng. Bản tánh con người thì thích xem xét và đánh giá nhau ở cái vẻ bề ngoài, trước khi ta muốn đến gần họ!? Đôi khi tôi cũng phải công nhận những người như ông họ can đảm thật. Không biết họ sống bằng nghề gì? Không biết họ có gia đình hay không? Nhìn họ có vẻ bụi đời, cuộc sống không có vẻ có nhiều nhu cầu, hay lo lắng chi!?

Ông Gioan thời xa xưa, chắc cũng bị người đời nhìn ông bằng cặp mắt giống như tôi vậy! Bởi ông giống như một người du thủ du thực; Bởi ông là một con người giống như thời tiền sử, là ông mặc áo lông lạc đà, ăn châu chấu và mật ong rừng!?? Quả ông là một dị nhân, không giống ai. Hằng ngày người người phải đi ngang qua sa mạc nghe ông rao gì? Bao nhiêu người chịu đứng lại để nghe ông? Bao nhiêu người đã tin lời ông và đã chịu phép rửa từ nơi ông? Cái gì nơi ông để thu hút mọi người, chịu dừng lại tìm đến với ông mà xem và nghe điều ông muốn nói? Cái gì nơi ông đã làm cho nhiều người tin tưởng khi mà nơi chính con người của ông lại không có gì cả! Sao ông lại làm được điều ấy!???

Có những sự việc Thiên Chúa làm trên con người thì chúng ta không thể nào hiểu cho tường tận được, bởi sự suy nghĩ của Ngài trái ngược hẳn với bản tánh loài người cơ mà! Ngài giống con người làm sao được thưa có phải không anh chị em! Nếu Ngài giống loài người thì Ngài sẽ không chọn thế gian này để mà đến với chúng ta đâu! Nếu Ngài giống loài người gian ác thì Ngài sẽ không vào thế gian mà trở thành một phàm nhân, sinh ra trong hang đá của một chuồng bò. Không gì ngoài tấm vải được quấn trên con người bé nhỏ của Ngài. Song thân của Ngài cũng chẳng có gì để sắm sửa cho Ngài trong ngày sinh đẻ, ngoài tình yêu ngút ngàn mà hai Đấng có thể dành cho Ngài. Nhân loại chúng ta làm sao hiểu được thiên ý của Thiên Chúa, cho nên nhân loại chúng ta bao nhiêu thế kỷ qua cứ mải kiếm tìm những gì là vô bổ, vô nghĩa, và vô giá trị trước Nhan Thánh Chúa. Nhân loại chúng ta cứ mải tranh dành quyền hành, danh lợi, và những đắm mê tục trần, mà từ từ đánh mất nhân phẩm của một con người và đánh mất cả linh hồn quý giá vô cùng mà chỉ có Thiên Chúa ban cho con người chúng ta có được mà thôi!

Chúng ta chỉ thích chờ người đời hỏi chúng ta một câu: "Ông là ai?" Chỉ cần thế thôi! Thì sau đó Ông sẽ có dịp tha hồ mà bí ba bí bô khoe tất cả cái tôi cho thiên hạ nghe nhức cả hai cái lỗ tai. Có dịp cho ông tha hồ nổ tất cả những gì của mình không có. Có dịp cho ông tha hồ cho thiên hạ ăn cái bánh vẽ của ông mà ông mơ tưởng được có. Nếu ông thật sự là bác sĩ ư! À nếu thật sự ông là bác sĩ thì tôi xin chúc mừng cho ông, mong ông là một bác sĩ nhân đạo, có lương tâm nghề nghiệp, có tấm lòng và tận tụy khi chữa bệnh cho anh chị em. Chúa cần bàn tay yêu thương mà Chúa đã ban cho riêng ông, đã chọn ông, và hy vọng để ông có dịp mà nhờ đó làm cho linh hồn ông càng gần Chúa và Nước Trời hơn.

Nếu thật sự ông là thầy giáo ư! Thế thì càng tốt vì cả một thế hệ tương lai đang cần đến những người thầy có nhiệt huyết, giảng dậy cho các con em vì lý tưởng, vì mong cho hậu duệ mai sau được tốt lành. Vì muốn làm đẹp lòng mình, làm đẹp lòng người, và làm đẹp lòng Chúa; Vì muốn làm người hữu ích cho chính mình, cho đồng loại, và cho Chúa. Và tất cả các ông, ai đang làm những nghề gì của mình trong hiện tại từ chức vụ thật lớn hay thật nhỏ trong xã hội, xin Thiên Chúa luôn chúc lành cho hồn xác các ông được mạnh mẽ, để có thể tất cả chúng ta đều thi hành chức vụ của mình trong trách nhiệm, trong bổn phận, và trong tình yêu thương, bởi chúng ta sẽ phải chung sống với nhau. Đó là điều luật và không một ai có thể ra khỏi đạo luật đó! Vì tất cả Chúa ban cho con người là để biết chia sẻ. Không ai có thể dành cho mình cả một bầu trời để mà thở một mình, hay để mà ngắm một mình, hay để dành mà ăn một mình? Chẳng có ai lại đi ao ước với Chúa rằng hãy biến tất cả ra khỏi mặt đất để chỉ một mình mình, được hưởng thụ và hưởng dùng. Bởi thế cho nên sau khi Chúa tạo dựng nên ông Adong, ông đã sống một mình, đã hưởng thụ một mình, và đã chán ngán cái cảnh một mình, nên Chúa đã thông cảm và hiểu được ông buồn đến độ nào, và Chúa đã chờ khi ông ngủ, mà lấy xương sườn của ông để nắn tạo cho ông một người Nữ làm bạn đời với ông. Cảm tạ Ba Ngôi Thiên Chúa, và con người từ ngày đó trở đi không còn than thở với Chúa là họ không có bạn và buồn bã nữa!.

Ngày nay nếu chúng ta còn than thở không có bạn, thì có phải tại chúng ta chọn sống xa cách, hay tại chúng ta có tâm hồn thật nhỏ nhen, chia giai cấp giầu không chơi nghèo, và chúng ta trong thâm tâm khi dể những ai thua kém mình? Do đó chúng ta không có bạn, và dù của cải của chìm của nổi chúng ta có thật đầy, nhưng có phải chúng ta vẫn than thở là chúng ta cô đơn? Và rồi ngày nào đó chúng ta đã để cho sự tham lam và gian ác đã đi sâu vào tâm hồn và rồi chúng (mọi sự dữ) cũng xúi chúng ta bán linh hồn của chúng ta cho chúng, bằng cách chọn một cách chết thật thê thảm và thật hãi hùng cho những ai cố tình từ chối Chúa!

Xin hết thảy hãy là tiếng kêu trong hoang địa! Có lúc tiếng kêu thật im lặng, là những giờ cầu nguyện thật âm thầm, sốt sắng, mời gọi mọi người trở về cùng Chúa; Có lúc tiếng kêu thật thống thiết như van nài mọi người cùng ăn năn sám hối để được Thiên Chúa tha thứ tội; Có lúc tiếng kêu thật thôi thúc và thúc dục như tâm hồn được Chúa Thánh Linh biến đổi và vui mừng trong tình yêu của Chúa. Mong được vậy lắm thay!

Trong tâm tình chờ đợi Đấng Cứu Thế đến trong thế gian để đem Bình An và Hạnh Phúc cho toàn thể nhân loại, mong tất cả anh chị em chúng ta nghe được tiếng gọi trong sa mạc của tâm hồn, để tâm hồn chúng ta được gội rửa cho tươi mát cho sạch sẽ để xứng đáng Chào Đón Ngài Giêsu Hài Đồng ngự đến trong Hang Đá.. .. "Tâm Hồn" của chúng ta.

Vâng, xin tất cả hãy vui lên vì Đấng Cứu Thế sắp đến với nhân loại chúng ta.. .. Amen.