Mẹ Maria Luôn Hiện Diện Với Chúng Ta
Có phải tình yêu thương của Mẹ đối với toàn thể con cái Mẹ thì vô bờ vô bến. Không ranh giới. Không thiên vị, mầu da, chủng tộc, và ngôn ngữ. Không thiên vị giầu và nghèo. Không thiên vị con trai hay con gái. Mẹ yêu thương, chăm lo, bảo bọc, gìn giữ, an ủi con cái Mẹ không sót một đứa con nào, dù là đứa con ấy có tội lỗi và ngang tàng cỡ nào đi chăng nữa! Có nhiều đứa con của Mẹ đã lỡ bán linh hồn cho ma quỷ, nhưng Mẹ cũng có cách để đem nó trở về, phải không thưa Mẹ?
Đối với tôi tình mẫu tử thời còn niên thiếu, tôi không định nghĩa được và khó cho tôi có thể định nghĩa được cho chính xác là tình mẹ con phải được như thế nào! Vì tôi và mẹ ruột của tôi không bao giờ hay nếu có cũng rất ít được có thời giờ mà gần bên nhau vì kinh tế gia đình, nên mẹ tôi thường vắng nhà luôn. Mẹ tôi thường đi buôn xa nên rất ít có mặt ở nhà. Tôi sống nhiều với người dưng hơn là với mẹ của mình. Sau này khi tôi lớn lên, lập gia đình, và có gia đình riêng của mình, cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho gia đình tôi được ba cháu rất ngoan ngoãn, thì tôi mới thực sự hiểu rõ được sâu sa tình mẫu tử như thế nào, vì có phải người mẹ nào sanh ra con cái của mình mà không thương yêu, không xót xa, và không vàng võ khi con của mình bệnh tật hay khi chúng hư hỏng.
Có phải tình mẫu tử thì gắn bó vô cùng, dù con của mình nay cũng đã con đàn cháu đống, nhưng dưới mắt của mẹ hiền thì con mình vẫn luôn luôn còn nhỏ và vẫn luôn còn thơ dại dưới con mắt tình thương của người mẹ. Có phải khi ta làm con thì dù còn lẫm chẫm tập đi cho đến khi về già xế chiều rồi, cũng vẫn luôn tìm đến mẹ để nhận được nơi mẹ sự vỗ về, an ủi, và yêu thương? Chứ chúng ta đâu có cần chạy đến mẹ để xin tiền như hồi còn thơ trẻ. À mà tôi cũng vẫn còn thấy đó! Tuy già cái đầu rồi mà biết mẹ của mình có tiền thì cũng không ngần ngại mà chạy đến mẹ để vay, phải không thưa anh chị em!? Mà thường khi các con hỏi vay mượn mẹ thì tôi thiết nghĩ chắc chẳng có đứa con nào mà nghĩ rằng có ngày mình mang số tiền hoàn lại cho mẹ mình cả! Vì hình như đó là cái luật yêu thương muôn đời của mẹ đối với con cái của mình, là luôn cho đi chứ không bao giờ nghĩ mình phải đòi lại tiền của con mình cả! Cho nên hễ có thì cho con vay và kể như là mất luôn, còn hễ mẹ không có thì thôi!
Đấy, tình mẹ nơi dương thế đối với con cái của mình đã luôn là như thế, thì hà huống chi chúng ta có Mẹ Maria là Nữ Vương Thiên Đàng, Nữ Hoàng của muôn Tạo Vật, là Mẹ của Toàn Thể Giáo Hội, là Mẹ của toàn thể Nhân Loại, là Ái Nữ của Thiên Chúa Cha, là Mẹ của Chúa Con Giêsu, là Hiền Thê của các Thiên Thần. Mẹ của chúng ta không oai phong lẫm liệt và đẹp tuyệt trần hay sao!? Mẹ của chúng ta không vì Chức Tước, Uy Quyền, và cuộc sống sang trọng trên Trời mà nỡ bỏ con cái của Mẹ nơi trần gian bơ vơ không nơi nương tựa, ủi an, và nâng đỡ. Ngược lại Mẹ luôn luôn ở với con cái Mẹ. Luôn nghe lời chúng con nguyện xin, cầu khẩn, và than thở nỉ non. Mẹ luôn muôn đời hằng hữu và luôn cứu giúp. Bởi Mẹ là hằng cứu giúp, chúng con luôn chạy đến Mẹ. Ưu sầu Mẹ lau nước mắt. Muộn phiền Mẹ ban cho con cái Mẹ sự bình an.
Có phải Mẹ yêu thương tất cả con Mẹ nơi dương trần quá đỗi! Và nhất là sợ cho những đứa con đang đi trên con đường hư hỏng và sống xa cách Thiên Chúa. Có phải Mẹ đang cố gắng lắm để nhắn nhủ đàn con khắp nơi trên thế giới, là phải ăn năn đền tội vì sợ cơn thịnh nộ từ bàn tay của Thiên Chúa Cha giáng phạt xuống cho những đứa con tội lỗi của Mẹ, nên Mẹ đã xót xa và đã bao nhiêu lần tìm cách báo cho chúng con biết để làm thuyên dảm sự trừng phạt của Thiên Chúa Cha hay không? Nên Mẹ đã hiện diện khắp mọi nơi Mẹ có thể!? Như Mẹ đã hiện ra ở Fatima, Medigori, Guadalupe, Vietnam, và nhiều nơi nữa trên toàn khắp thế giới. Mẹ đã bao lần khuyên nhủ đàn con của Mẹ phải lần chuỗi Mân Côi, để Thiên Chúa Cha vì yêu thương Ái Nữ của Ngài đến nỗi không thể không nghe theo lời năn nỉ của Mẹ.
Có phải trong nhiều người chúng ta còn hỏi nhau khi gặp nhau là tại sao Đức Mẹ Maria lại khóc nơi các tượng của Mẹ? Khi thì Mẹ khóc ra nước mắt. Khi thì Mẹ khóc ra dầu thơm. Khi thì Mẹ khóc ra những giòng máu trông thật sợ hãi, mà có nhiều người không dám nhìn? Đây là những dấu hiệu gì nơi Mẹ mà Mẹ muốn cho con cái Mẹ trên toàn thế giới được biết? Có phải sắp tận thế rồi không hở Mẹ? Có phải Thiên Chúa Cha đang sắp sửa phạt con cái tội lỗi, hư hỏng, và tồi tệ của Chúa trên khắp hoàn cầu hay không hở Mẹ? Như thời cựu ước nếu chúng ta còn nhớ Chúa sửa phạt các thành sống trong tội lỗi và trong sa đọa?
Vâng, tôi thiết nghĩ rằng tình Mẹ yêu thương con cái của Mẹ bao la như biển Thái Bình. Tình Mẹ yêu thương con cái của Mẹ không bờ không bến. Tình Mẹ yêu thương con cái tội lỗi của Mẹ mà Mẹ suốt bao thế kỷ đã mệt mỏi, buồn phiền, chán ngán, nhưng không nản lòng mà vẫn thuyết phục năn nỉ xin với Thiên Chúa Cha là khất cho Mẹ. Mẹ xin với Thiên Chúa Cha là hãy chậm giận và cho Mẹ hẹn cái sửa phạt của Chúa Cha trong một thời gian nữa, để Mẹ sẽ khuyên nhủ, nhắn gởi, và cho nhiều dấu hiệu cho con cái Mẹ trên khắp hoàn cầu, phải hiểu rằng nếu các con của Mẹ vẫn sống mê mải, trong đam mê, và trong tội lỗi của sa đọa thì đừng trách rằng Mẹ không báo cho các con Mẹ biết trước.
Mẹ Maria ơi! Có phải Mẹ đã, đang, và sẽ cố gắng hết sức để răn dậy con cái Mẹ nhưng tất cả vẫn còn dính bén thật nhiều với những của cải trần gian và không muốn đánh mất danh lợi thú trần và tất cả con Mẹ trên toàn thế giới vẫn còn như ngủ mê? Tất cả sự kiện và tất cả mọi hình thức qua những dấu hiệu của Mẹ thật tỏ tường như thế. Thật rành rành như thế, không thể từ chối được, nhưng những sự kiện đó của Mẹ đã được bao nhiêu người thức tỉnh? Có được bao nhiêu người biết ăn năn thống hối? Có được bao nhiêu người biết để trở lại con đường chân chính mà từ bỏ mọi tánh hư tật xấu của mình là tham lam, ích kỷ, thù hận, là không tha thứ và yêu thương nhau.
Ôi, Lậy Mẹ Maria! Chúng con sẽ còn ngủ mê đến bao giờ ???
Mẹ sẽ còn khổ với con cái của Mẹ đến bao giờ ???
Có phải tình yêu thương của Mẹ đối với toàn thể con cái Mẹ thì vô bờ vô bến. Không ranh giới. Không thiên vị, mầu da, chủng tộc, và ngôn ngữ. Không thiên vị giầu và nghèo. Không thiên vị con trai hay con gái. Mẹ yêu thương, chăm lo, bảo bọc, gìn giữ, an ủi con cái Mẹ không sót một đứa con nào, dù là đứa con ấy có tội lỗi và ngang tàng cỡ nào đi chăng nữa! Có nhiều đứa con của Mẹ đã lỡ bán linh hồn cho ma quỷ, nhưng Mẹ cũng có cách để đem nó trở về, phải không thưa Mẹ?
Đối với tôi tình mẫu tử thời còn niên thiếu, tôi không định nghĩa được và khó cho tôi có thể định nghĩa được cho chính xác là tình mẹ con phải được như thế nào! Vì tôi và mẹ ruột của tôi không bao giờ hay nếu có cũng rất ít được có thời giờ mà gần bên nhau vì kinh tế gia đình, nên mẹ tôi thường vắng nhà luôn. Mẹ tôi thường đi buôn xa nên rất ít có mặt ở nhà. Tôi sống nhiều với người dưng hơn là với mẹ của mình. Sau này khi tôi lớn lên, lập gia đình, và có gia đình riêng của mình, cảm tạ Thiên Chúa đã ban cho gia đình tôi được ba cháu rất ngoan ngoãn, thì tôi mới thực sự hiểu rõ được sâu sa tình mẫu tử như thế nào, vì có phải người mẹ nào sanh ra con cái của mình mà không thương yêu, không xót xa, và không vàng võ khi con của mình bệnh tật hay khi chúng hư hỏng.
Có phải tình mẫu tử thì gắn bó vô cùng, dù con của mình nay cũng đã con đàn cháu đống, nhưng dưới mắt của mẹ hiền thì con mình vẫn luôn luôn còn nhỏ và vẫn luôn còn thơ dại dưới con mắt tình thương của người mẹ. Có phải khi ta làm con thì dù còn lẫm chẫm tập đi cho đến khi về già xế chiều rồi, cũng vẫn luôn tìm đến mẹ để nhận được nơi mẹ sự vỗ về, an ủi, và yêu thương? Chứ chúng ta đâu có cần chạy đến mẹ để xin tiền như hồi còn thơ trẻ. À mà tôi cũng vẫn còn thấy đó! Tuy già cái đầu rồi mà biết mẹ của mình có tiền thì cũng không ngần ngại mà chạy đến mẹ để vay, phải không thưa anh chị em!? Mà thường khi các con hỏi vay mượn mẹ thì tôi thiết nghĩ chắc chẳng có đứa con nào mà nghĩ rằng có ngày mình mang số tiền hoàn lại cho mẹ mình cả! Vì hình như đó là cái luật yêu thương muôn đời của mẹ đối với con cái của mình, là luôn cho đi chứ không bao giờ nghĩ mình phải đòi lại tiền của con mình cả! Cho nên hễ có thì cho con vay và kể như là mất luôn, còn hễ mẹ không có thì thôi!
Đấy, tình mẹ nơi dương thế đối với con cái của mình đã luôn là như thế, thì hà huống chi chúng ta có Mẹ Maria là Nữ Vương Thiên Đàng, Nữ Hoàng của muôn Tạo Vật, là Mẹ của Toàn Thể Giáo Hội, là Mẹ của toàn thể Nhân Loại, là Ái Nữ của Thiên Chúa Cha, là Mẹ của Chúa Con Giêsu, là Hiền Thê của các Thiên Thần. Mẹ của chúng ta không oai phong lẫm liệt và đẹp tuyệt trần hay sao!? Mẹ của chúng ta không vì Chức Tước, Uy Quyền, và cuộc sống sang trọng trên Trời mà nỡ bỏ con cái của Mẹ nơi trần gian bơ vơ không nơi nương tựa, ủi an, và nâng đỡ. Ngược lại Mẹ luôn luôn ở với con cái Mẹ. Luôn nghe lời chúng con nguyện xin, cầu khẩn, và than thở nỉ non. Mẹ luôn muôn đời hằng hữu và luôn cứu giúp. Bởi Mẹ là hằng cứu giúp, chúng con luôn chạy đến Mẹ. Ưu sầu Mẹ lau nước mắt. Muộn phiền Mẹ ban cho con cái Mẹ sự bình an.
Có phải Mẹ yêu thương tất cả con Mẹ nơi dương trần quá đỗi! Và nhất là sợ cho những đứa con đang đi trên con đường hư hỏng và sống xa cách Thiên Chúa. Có phải Mẹ đang cố gắng lắm để nhắn nhủ đàn con khắp nơi trên thế giới, là phải ăn năn đền tội vì sợ cơn thịnh nộ từ bàn tay của Thiên Chúa Cha giáng phạt xuống cho những đứa con tội lỗi của Mẹ, nên Mẹ đã xót xa và đã bao nhiêu lần tìm cách báo cho chúng con biết để làm thuyên dảm sự trừng phạt của Thiên Chúa Cha hay không? Nên Mẹ đã hiện diện khắp mọi nơi Mẹ có thể!? Như Mẹ đã hiện ra ở Fatima, Medigori, Guadalupe, Vietnam, và nhiều nơi nữa trên toàn khắp thế giới. Mẹ đã bao lần khuyên nhủ đàn con của Mẹ phải lần chuỗi Mân Côi, để Thiên Chúa Cha vì yêu thương Ái Nữ của Ngài đến nỗi không thể không nghe theo lời năn nỉ của Mẹ.
Có phải trong nhiều người chúng ta còn hỏi nhau khi gặp nhau là tại sao Đức Mẹ Maria lại khóc nơi các tượng của Mẹ? Khi thì Mẹ khóc ra nước mắt. Khi thì Mẹ khóc ra dầu thơm. Khi thì Mẹ khóc ra những giòng máu trông thật sợ hãi, mà có nhiều người không dám nhìn? Đây là những dấu hiệu gì nơi Mẹ mà Mẹ muốn cho con cái Mẹ trên toàn thế giới được biết? Có phải sắp tận thế rồi không hở Mẹ? Có phải Thiên Chúa Cha đang sắp sửa phạt con cái tội lỗi, hư hỏng, và tồi tệ của Chúa trên khắp hoàn cầu hay không hở Mẹ? Như thời cựu ước nếu chúng ta còn nhớ Chúa sửa phạt các thành sống trong tội lỗi và trong sa đọa?
Vâng, tôi thiết nghĩ rằng tình Mẹ yêu thương con cái của Mẹ bao la như biển Thái Bình. Tình Mẹ yêu thương con cái của Mẹ không bờ không bến. Tình Mẹ yêu thương con cái tội lỗi của Mẹ mà Mẹ suốt bao thế kỷ đã mệt mỏi, buồn phiền, chán ngán, nhưng không nản lòng mà vẫn thuyết phục năn nỉ xin với Thiên Chúa Cha là khất cho Mẹ. Mẹ xin với Thiên Chúa Cha là hãy chậm giận và cho Mẹ hẹn cái sửa phạt của Chúa Cha trong một thời gian nữa, để Mẹ sẽ khuyên nhủ, nhắn gởi, và cho nhiều dấu hiệu cho con cái Mẹ trên khắp hoàn cầu, phải hiểu rằng nếu các con của Mẹ vẫn sống mê mải, trong đam mê, và trong tội lỗi của sa đọa thì đừng trách rằng Mẹ không báo cho các con Mẹ biết trước.
Mẹ Maria ơi! Có phải Mẹ đã, đang, và sẽ cố gắng hết sức để răn dậy con cái Mẹ nhưng tất cả vẫn còn dính bén thật nhiều với những của cải trần gian và không muốn đánh mất danh lợi thú trần và tất cả con Mẹ trên toàn thế giới vẫn còn như ngủ mê? Tất cả sự kiện và tất cả mọi hình thức qua những dấu hiệu của Mẹ thật tỏ tường như thế. Thật rành rành như thế, không thể từ chối được, nhưng những sự kiện đó của Mẹ đã được bao nhiêu người thức tỉnh? Có được bao nhiêu người biết ăn năn thống hối? Có được bao nhiêu người biết để trở lại con đường chân chính mà từ bỏ mọi tánh hư tật xấu của mình là tham lam, ích kỷ, thù hận, là không tha thứ và yêu thương nhau.
Ôi, Lậy Mẹ Maria! Chúng con sẽ còn ngủ mê đến bao giờ ???
Mẹ sẽ còn khổ với con cái của Mẹ đến bao giờ ???