Ra đi – Rao giảng - Rộng tay



Trong đời sống, khi quốc gia đất nước nào được mời tham dự hội nghị với các nước lân bang, hay muốn thông báo sứ điệp của mình cho nước bên cạnh, Chính phủ nước đó thường gửi Sứ gỉa đại diện với sứ mệnh rõ ràng đến tham khảo trình bày ý kiến của mình.

Trong Giáo Hội, khi đức Giáo Hoàng không thể đích thân đến tham dự hoặc thăm viếng hội nghị, hay một Giáo Hội địa phương nào được, ngài gửi Sứ gỉa đại điện cũng với sứ mệnh rõ ràng đến nơi đó loan báo sứ điệp.

Ngày xưa Chúa Giêsu Kitô cũng tuyển chọn và sai các Tông Đồ với sứ mệnh: ra đi đến với con người, rao giảng về nước Thiên Chúa và rộng tay chúc lành cho họ. (Lc 10,2-9).

1. Ra đi

Thánh giáo phụ Augustino có suy niệm: “ Niềm mong ước khao khát của Thiên Chúa là con người. Chính vì thế, Ngài không ở luôn trên trời cao xa. Nhưng muốn xuống với con người trên trần gian. Trong thư gửi Giáo đoàn Philiphe, Thánh Phaolô viết: Chúa Giêsu Kitô là Thiên Chúa, mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa. Nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân phận nô lệ, trở nên giống người phàm sống như mọi người giữa trần thế”.

Trong một mẩu chuyện dụ ngôn, Michael Ende đã kể lại đoạn chuyện hai chú bé Jim và Luca lái xe lửa đi xuyên trong sa mạc. Xe của họ chạy ngang qua những bãi cát hoang vu bát ngát, thình lình từ đàng xa phía chân trời trước mặt, họ nhìn thấy một bóng người khổng lồ xuất hiện đang tiến tới theo hướng ngược chiều xe đang chạy. Họ hoảng sợ toát mồ hôi và muốn nhảy xuống khỏi xe chạy trốn...

Bỗng có âm thanh như tiếng người nói nhỏ nhẹ phát ra: “Các Bạn đừng chạy trốn làm gì! Tôi biết mọi người đều hoảng sợ khi gặp tôi và đều muốn chạy trốn cả!”. Hai chú bé nghe thế liền đứng lại nhìn người khổng lồ tiến lại gần hơn.

Trước mắt hai chú bé một sự kinh ngạc xảy ra: Người khổng lồ càng đền gần bao nhiêu, người đó lại càng bé đi bấy nhiêu. Khi người khổng lồ sau cùng đến sát gần bên họ, người đó không to cao lớn hơn và cũng chẳng nhỏ hơn hai chú.

Ngạc nhiên hai chú hỏi người khổng lồ: Làm sao ông lại như thế này? Từ xa ông trông có hình dạng khổng lồ làm chúng tôi hoảng hốt sợ hãi toát mồ hôi ra. Nhưng bây giờ gần ông, ông lại cũng chỉ to lớn như chúng tôi thôi.

Người khổng lồ đáp lại: Mỗi con người có một bí mật. Nói đúng hơn mỗi người là một mầu nhiệm. Nơi những người khác như thế này: họ càng đi ra xa, hình bóng của họ càng nhỏ đi. Nơi tôi thì lại khác ngược lại: tôi càng đi ra xa, thân hình tôi càng chiếu tỏa to lớn ra. Tôi càng tới gần, người ta lại càng nhận ra thân thể hình dạng thật của tôi”.

Chúng ta tin nhận Thiên Chúa là Đấng vô hình ở tận nơi cao xa. Với con người chúng ta Ngài là Đấng to lớn cao cả khổng lồ vô tận. Vì thế có nhiều người sợ hãi trước Ngài.

Nhưng Thiên Chúa đã thành người ở trần gian qua Chúa Giêsu Kitô. Thiên Chúa xuất hiện là Đấng cao cả, theo tầm nhìn từ xa, đã đến gần con người chúng ta trong bản thân Chúa Giêsu Kitô. Nhờ thế, con người chúng ta nhận ra thân thể hình dạng thật sự của Ngài.

Chúa Giêsu làm người sống ở giữa trần gian. Ngài đi đến với mọi người, dù họ là người bé nhỏ, yếu đuối bệnh tật, người bị hất hủi bỏ quên trong xã hội. Qua đó mọi người nhận ra hình dạng thật sự của Thiên Chúa: một Thiên Chúa gần gũi với con người, một Thiên Chúa tình yêu hằng muốn đem đến cho con người đời sống bình an hạnh phúc.

Chúa Giêsu sai các Tông đồ và những người làm sứ gỉa cho Ngài ra đi đến trong trần gian với sứ mệnh đến với con người, đến với gia đình con người sinh sống, đến với mọi tầng lớp trong xã hội. Họ là những người bị lạc đường, bị thương tổn thể xác cũng như tinh thần, sống trong thất vọng lo âu, trong sợ hãi, mất niềm tin và cảm thấy cuộc đời mất ý nghĩa.

Ơn Kêu gọi theo Chúa làm Sứ gỉa cho Ngài là ơn kêu gọi ra đi đến với con người!

Qua những sứ gỉa của Chúa, hình dạng chân thật của Chúa được nhận ra: Hình dạng một Thiên Chúa gần gũi với con người.

2. Rao giảng

Khi Sứ gỉa được sai đi đại diện tham dự hội nghị, họ phải trình bày sứ điệp được trao cho.

Chúa Giêsu sai các Tông đồ ra đi đến với con người rao giảng cho họ: Nước Thiên Chúa đến gần anh em!

Người sứ gỉa rao gỉang chỉ một mình Thiên Chúa là Chúa của con người. Ngoài ra không ai khác. Càng ngày, càng có thêm nhiều thần tượng, nhiều chúa tể tôn thờ do con người tạo nên. Nhưng những thần tượng đó, những chúa đó không mang bình an, không mang đến cho đời sống con người ý nghĩa đầy đủ trọn vẹn. Họ không phải là hình dạng một Thiên Chúa chân thật.

Nhưng như thế vẫn chưa là tất cả. Rao giảng tin mừng về Thiên Chúa còn hơn thế nữa. Thánh phụ Đaminh, đấng sáng lập Dòng thuyết giảng, đã nhắn nhủ, như một thứ hành trang trao vào tay những người đi rao giảng: “contemplata tradere”.

Qua đó Thánh nhân muốn nói: anh em phải sống những lời anh em rao giảng, qua học hỏi nghiên cứu, nhất là qua suy tư cầu nguyện trong tương quan sống động với Thiên Chúa.

Một đòi hỏi cao độ. Nhưng có thế mới phù hợp với sứ mệnh rao giảng về một Thiên Chúa vô hình là nguồn sự sống và tình yêu.

Văn hào B. Brecht đã có suy tư để lại: “ Không ai có thể mang lại niềm vui cho người nào đó, nếu bản thân họ không có niềm vui”.

Có lẽ câu ngạn ngữ trong dân gian cũng diễn tả tâm trạng như thế: Trong lòng có đầy, mới tràn ra bên ngoài!

Người sứ gỉa Tông đồ của Chúa không chỉ rao giảng Thiên Chúa bằng ngôn ngữ tiếng nói, nhưng còn qua chính đời sống bản thân của mình nữa.

3. Rộng tay

Trong Kinh Tin kính chúng ta tuyên xưng: “ Vì loài người chúng ta và để cứu rỗi chúng ta, Người đã từ trời xuống thế”.

Thiên Chúa có quan tâm ý thích tới con người. Còn ý thích quan tâm của con người với Thiên Chúa, nếu không phải là sự thành công trong đời sống. Được cứu chữa an ủi thuộc về sự thành công trong đời sống vậy.

Trong cuộc sống xã hội xưa nay có rất nhiều những vết thương, những đau khổ: ngoài thân xác lẫn trong tâm hồn.

Vết thương ngoài thân thể có thể chữa lành bằng thuốc men. Nhưng vết thương trong tâm hồn, nhiều khi còn sâu đậm đau đớn hơn vết thương nơi thân thể, đòi hỏi chữa trị kéo dài hằng năm trời, đôi khi suốt cả đời sống.

Sứ mệnh phục vụ của linh mục là rộng tay chữa lành những vết thương đau khổ của con người qua Bí tích giải hòa giải, lời an ủi, tạo cơ hội giúp con người tập họp lại với nhau cùng chung sống trong Giáo Hội.

Lời nói, thái độ cử chỉ cùng sự an ủi thông cảm của linh mục là linh dược cho con người đang bị thương. Họ cần được rộng tay chữa lành.

Linh mục được sai đến với những con người đang đi tìm kiếm, đang có thắc mắc, đang gặp thất bại trong đời sống về hôn nhân, về gia đình con cái, đang bị bỏ rơi khinh miệt, đang bỏ rời xa Thiên Chúa và Giáo Hội. Họ là những người đang mang vết thương sâu đậm trong đời sống. Họ cần có được vòng tay rộng mở chữa lành của Giáo Hội.

Linh mục, người được sai đi, không chỉ là người của Chúa, nhưng còn đang là một con người sống giữa trần gian trong xã hội thời đại ngày hôm nay.

Và để giữ thăng bằng cho đời sống làm sứ gỉa Tin mừng, có lẽ lời nhắn nhủ của Thánh phụ Đaminh” Comtemplata tradere - suy niệm tìm học nơi Thiên Chúa, hướng về tâm lý cùng hoàn cảnh đời sống con người, quan tâm đến những biến cố dấu chỉ thời đại trong đời sống.” là chỉ dẫn thiết thực.

Từ nguồn cảm hứng hướng dẫn đó tìm ra cách thức đến với con người, rao giảng cho họ và rộng tay chữa lành cùng đồng hành với họ.

Kính thưa Cha Cố Giuse Nguyễn văn Tịnh yêu qúi,

Từ 50 năm qua, theo ngôn ngữ văn chương thi ca diễn tả đó là thời gian nửa thế kỷ, Cha Cố được Thiên Chúa kêu gọi là Sứ gỉa trong chức vụ Linh mục.

50 năm giai đoạn lịch sử không gian, từ Á châu sang Âu châu rồi sang Mỹ Châu và trở lại Âu châu, đời linh mục của Cha cố ra đi đến với con người.

50 năm đoạn đường lịch sử đời linh mục của Cha cố sống rao giảng cùng làm chứng cho Thiên Chúa giữa con người.

50 năm quãng thời gian lịch sử đời linh mục của Cha Cố rộng tay ban các Bí tích chữa lành mang niềm an ủi của Thiên Chúa cho con người.

Thiên Chúa đã kêu gọi Cha cố vào làm thợ trong vườn nho của Ngài. Và Cha cố từ 50 năm nay đã luôn nói với Ngài: Vâng, con xin đến để thực thi ý Chúa muốn!

Thực thi ý Chúa muốn giống như người bắc nhịp cầu ngang qua lạch nước hay chỗ đất trũng sâu, để con người bước qua sang bờ bên kia đi đến với Thiên Chúa.

Một công cụ khiêm hạ. Nhưng lại rất cần thiết cùng hữu ích cho đời sống con người!

Xin dâng lời cảm tạ Thiên Chúa đã ban ân đức kêu gọi cùng gìn giữ đời linh mục của Cha cố.

Xin chúc mừng Cha cố dịp vui mừng này: 1957. 29.06. 2007



Lm. Nguyễn ngọc Long