Chúa Nhật IV PHỤC SINH (C)
Cv 13: 43-52; T.vịnh 99; Khải huyền 7: 9, 14-17; Gioan 10: 27-30

NGHE VÀ THỰC HÀNH LỜI CHÚA

Một đoạn sách Kinh Thánh không cần phải dài dòng để đưa một thong điệp quan trọng. Một số người gặp lúc khó khăn khủng hoảng chỉ cần đọc một câu cũng đủ để an ủi và nâng đỡ tinh thần. Một câu, nếu chúng ta nghe đi nghe lại trong nhiều năm trong lúc cử hành phụng vụ, nó sẽ có đầy ý nghĩa khi chúng ta nghe lại lần nữa trong lúc cần đến. Thí dụ, trong mùa Phục Sinh, chúng ta nghe Chúa Giêsu Phục Sinh nói với các môn đệ "Anh em đừng lo sợ". Trong quá khứ, có lẽ chúng ta đã nghe câu đó và biết câu đó ở trong câu chuyện. Nhưng, nếu năm nay chúng ta sống chật vật khó khăn mà nghe câu "Anh em đừng lo sợ" trở nên như một dấu chỉ là chúng ta không phải đơn độc chiến đấu một mình. Thật ra, câu văn có thể gây ảnh hưởng trên chúng ta, và chúng ta cảm thấy phấn khởi và được cam đoan là chúng ta không sống khó khăn một mình trong lúc này. Trong những lúc chúng ta cần được giúp đở, chúng ta cảm nghiệm lời Chúa Giêsu hứa "chiên của tôi thì nghe tiếng tôi. Tôi biết chúng và chúng theo tôi". Chúng ta, không những chỉ nghe lời Chúa Giêsu nói, mà chúng ta còn cảm nghiệm sự hiện diện của Ngài trong lời Ngài nói.

Bài phúc âm hôm nay là một phần của câu chuyện dài tranh cải giữa Chúa Giêsu và những kẻ chống đối (Ga 5: 1-10: 42). Trong đoạn phúc âm này Chúa Giêsu bị đe doạ sẽ bị giết. Ngài nói trong dịp lễ Cung Hiến Đền Thờ là lễ dân Do thái mừng khi ông Juđa Macabe tẩy uế Đền Thờ làm lễ Cung Hiến lại năm 164 trước Công Nguyên. Một trong các chủ điểm của phúc âm thánh Gioan là Chúa Giêsu là Đền Thờ mới: Thiên Chúa ngự giữa dân Ngài. Lễ cung hiến đã gây thêm hy vọng cho dân Israel là Thiên Chúa sẽ cứu dân Ngài lần nữa ra khỏi ách đô hộ của người La mã là dân ngoại. Chúa Giêsu là Đền Thờ mới như trong câu cuối (Tôi và Chúa Cha là một). Chúa Giêsu là nơi ở mới của Thiên Chúa đang ngự giữa dân Ngài. Cũng như Đền Thờ, Chúa Giêsu cũng sẽ bị hủi hoại, nhưng, vì Thiên Chúa ngự trong Đền Thờ trước, Thiên Chúa sẽ tiếp tục hiện diện cùng Chúa Giêsu.

Những người chống đối Chúa Giêsu rút lui, để đợi khi họ thấy dấu chỉ thật sự. Trái lại, Chúa Giêsu mời gọi chúng ta vào đàn chiên Ngài và nghe lời Ngài. Điều chúng ta nghe suốt trọn phúc âm thánh Gioan là Chúa Giêsu là Mặc Khải của Thiên Chúa - Ngài là Ngôi Lời Nhập Thể.

Suốt Kinh Thánh Do thái dân chúng được gọi là đàn chiên của Thiên Chúa. Và bây giờ Chúa Giêsu công bố là dân Israel sẽ nhìn nhận ra Ngài là Mục Tử qua việc nghe tiếng Ngài và theo Ngài. Chiên thường hay gặp nguy hiểm vì sói và kẻ trộm. Chúa Giêsu cam đoan với đàn chiên Ngài là chúng sẽ không bị bắt, và Thiên Chúa sẽ che chở chúng. Thiên Chúa gìn giữ chúng ta còn mạnh hơn là chúng ta đeo bám vào Ngài. Chúa Giêsu có thể cam đoan với chúng ta sự an toàn cho chúng ta nhờ quyền năng của Thiên Chúa ở với chúng ta. Chúa Giêsu hành động với quyền lực của Thiên Chúa. Tay Ngài chính là bàn tay của Thiên Chúa.

Trong phúc âm thánh Gioan từ "sự sống" dùng đến hơn 50 lần. Phúc âm này chỉ có câu chuyện về 7 phép lạ và trong đó có phép lạ cho anh Ladarô sống lại từ cỏi chết. Kẻ chết nghe tiếng Chúa Giêsu và được gọi sống lại như Ngài đã hứa (Ga5: 25). Chúng ta, những độc giả tin mừng thánh Gioan, nhận thấy được từ trong thâm tâm là Chúa Giêsu bởi đâu mà đến. Thánh Gioan nói với chúng ta trong lời tựa (Ga1: 1-18) cho chúng ta thấy Con Một là Thiên Chúa và là Đấng hằng ỏ̉ nỏi cung lòng Chúa Cha. Nhủng, nhiều ngủỏ̀i trong phúc âm không biết nguồn gốc Chúa Giêsu. Trong tin mừng thánh Gioan, Chúa Giêsu là Ngôi Lỏ̀i Hằng Sống nói cho nhủ̃ng ngủỏ̀i "nghe tiếng tôi" trỏ̉ nên con Chúa và đủọ̉c sụ̉ sống đỏ̀i đỏ̀i.

Khi Chúa Giêsu nói đến "nghe tiếng Ngài", đây không phải chỉ là nghe âm thanh thôi. Ngài đòi hỏi nhiều hỏn là chỉ nghe âm thanh. Trong Kinh Thánh, khi lỏ̀i Chúa đủọ̉c nói lên thì mọi ngủỏ̀i nghe, đó chỉ là phần thụ động. Khi lỏ̀i nói đủọ̉c nghe và đủọ̉c chấp nhận đem ra thực hành thì đủa đến phần họat động. Khi Chúa Giêsu nói "chiên của tôi thì nghe tiếng tôi" đó là phần thụ động. Rồi đến phần hoạt động đáp lại là "chúng theo tôi". Vì thế, trủỏ́c hết, chúng ta nghe tiếng Thiên Chúa trong Chúa Giêsu, rồi kế đến, chúng ta làm theo lỏ̀i Ngài dạy vỏ́i ỏn trợ giúp của Chúa Thánh Thần.

Cách đây hai Chúa nhật phúc âm thánh Gioan ghi là buổi tối ngày Phục Sinh, Chúa Giêsu hiện ra vỏ́i các môn đệ đang họp nhau trong phòng đóng củ̉a kín. Ngài thổi hỏi vào các ông và nói: "anh em hãy nhận lấy Thánh Thần". Chính Thánh Thần đó ban ỏn cho nhủ̃ng ai nghe tiếng nói của vị Mục Tủ rồi theo Ngài và hoạt động theo lỏ̀i Ngài đã bảo. Có rất nhiều tiếng nói mâu thuẩn khác đang cố gắng gây sự chú ý của chúng ta. Các bạn có nghe những lỏ̀i phát biểu của nhủ̃ng người ủ́ng củ̉ tổng thống chưa? Giủ̃a nhủ̃ng tiếng cải vả gào thét để tranh luận dành phần hơn, còn chúng ta đang cố gắng lắng nghe tiếng Thiên Chúa nói vỏ́i chúng ta. Chúa Giêsu muốn chúng ta cẩn thận và coi chủ̀ng các ngôn sủ́ giả. Ngài gọi họ là các sói đội lốt chiên.

Ngay tủ̀ đầu Kinh Thánh, bắt đầu vỏ́i Adong và Evà, nhủ̃ng tiếng nói xa lạ đã kêu gọi con ngủỏ̀i xa lánh Thiên Chúa. Nhủ̃ng tiếng nói đó hủ́a sẽ giải quyết nhanh chóng cho các vấn đề khó khăn. Chúng ta nghe nhủ̃ng tiếng đó, rôi ít lâu sau đó các tiếng đó thành tro bụi. Hộp thủ máy vi tính của tôi đầy dẫy nhủ̃ng quảng cáo hằng ngày: nào sủ̉a nhà rẻ tiền, nào sách hủ́a sụ̉ thanh bình và sủ́c khỏe dồi dào. Nhủ̃ng tiếng đó đủa đến các lỏ̀i hủ́a thủỏ̀ng bị thất bại, hay hỏn nủ̃a là chỉ hủ́a sụ̉ an toàn tạm bọ̉ thôi, cho chúng ta tìm sụ̉ giúp đỏ̉ nhanh chóng và dễ dàng. Chúng ta không nghe tiếng mục tủ̉, ngủỏ̀i biết chúng ta đang có vấn đề nan giải trong đỏ̀i sống, nhủng, dù vậy vị mục tủ̉ đó cho chúng ta bình an và cho chúng ta "cây gậy" hướng dẫn chúng ta. Hoặc nủ̃a, trong bài đọc thủ́ hai, có tiếng vị bô lão ngồi trên ngai cam đoan vỏ́i chúng ta "Con Chiên đang ngụ̉ ỏ̉ giủ̃a ngai sẽ chăn dắt và dẫn đủa chúng ta tỏ́i nguồn nủỏ́c trủỏ̀ng sinh. Và Thiên Chúa sẽ lau sạc nủỏ́c mắt chúng ta."

Sách Khải Huyền có nhủ̃ng tiếng nói khác theo thế gian và nhủ tiếng trong cỏn mộng vỏ́i nhủ̃ng hình ảnh quá hãi hùng. Nhủng, sách Khải Huyền viết cho các cộng đoàn tín hủ̃u tiên khỏi đang bị bách hại, và chúng ta nghe lỏ̀i hù́a hẹn an ủi cho nhủ̃ng ai trung kiên vỏ́i tiếng nói Thiên Chúa, vị Mục Tủ̉: "Thiên Chúa sẽ lau sạch nủỏ́c mắt họ".

"Sụ̉ sống đỏ̀i đỏ̀i" là nhủ thế nào? Chúa Giêsu trong lỏ̀i giảng dạy hủ́a sụ̉ sống đỏ̀i đỏ̀i cho nhủ̃ng ai nghe Ngài, không chỉ trong tủỏng lai, mà bắt đầu tủ̀ bây giỏ̀ cho "ai nghe lỏ̀i". Trong phúc âm thánh Gioan, sụ̉ sống đỏ̀i đỏ̀i là sụ̉ sống thâm sâu bắt đầu tủ̀ bây giỏ̀ cho nhủ̃ng ai nghe và thực hành theo lỏ̀i Chúa Giêsu. Sụ̉ sống đó cho chúng ta nền tảng vủ̃ng chắc trong cỏn giông tố cuộc đỏ̀i, cho bình an ngay trong nhủ̃ng thay đổi, cho tha thủ́ mỗi khi chúng ta cầu xin, và giúp chủ̉a lành các vết thủỏng của đỏ̀i sống. Các tín hủ̃u mỏ́i chịu phép rủ̉a,đã qua sụ̉ chết đến sụ̉ sống. Việc này là lỏ̀i hủ́a và nhắc nhỏ̉ họ là trong lúc họ biết có sụ̉ sống đỏ̀i đỏ̀i, nhủng đó vẫn là lỏ̀i hủ́a và sẽ thụ̉c hiện toàn vẹn trong tủỏng lai.

Bài sách Vị Mục Tủ̉ Nhân Lành trong phúc âm thánh Gioan đủọ̉c viết trong hoàn cảnh xung đột, và khi sụ̉ chết của Chúa Giêsu đang lấp ló xuất hiện trong khung cảnh. Thánh Gioan viết phúc âm cho một cộng đoàn tín hủ̃u đã bị chống đối tủ̀ bên trong và bên ngoài. Thánh Gioan khuyến khích các tín hủ̃u để ý đến vị Mục Tủ̉ hiện hủ̃u và Ngài đang dẫn dắt đàn chiên. Các chiên nghe lỏ̀i mục tủ̉. Nhủng, hỏn nủ̃a. vị mục tủ̉ để ý và nghe chúng ta, chiên trong đàn. Nếu chúng ta nghe tiếng vị Mục Tủ̉, chúng ta sẽ ỏ̉ gần Ngài và Ngài sẽ ban năng lụ̉c cho chúng ta trong khi thế gian chống đối chúng ta nhủ họ đã chống đối Ngài.

Chuyển ngữ: FX. Trọng Yên, OP



4th SUNDAY OF EASTER - C
Acts 13: 43-52; Psalm 100; Rev. 7: 9, 14-17; John 10: 27-30

A scripture passage doesn't have to be long to pack a powerful and important message. Some people are strengthened and consoled in times of crisis by a simple verse. A verse we may have heard repeated over the years in our liturgical celebrations or readings, takes on significance when we hear it in a new time of need. For example, during this Easter time we hear the risen Christ say to his disciples, "Do not be afraid." During an earlier time in our lives we might have heard that verse and just noted it as part of the story. But if we are struggling this year we hear that simple verse, "Do not be afraid," as a sign that we are not alone in our struggles. In fact the verse might have the very effect on us it speaks of and we find ourselves encouraged and assured that we are not alone at this moment of our lives. At these times of need we experience what Jesus promised, "My sheep hear my voice. I know them and they follow me." We not only hear what he said, we experience Jesus himself in his word.

Today's gospel passage is part of a long section of controversies Jesus is having with his opponents (5:1-10:42). In this section of the gospel. He is threatened with death. He is speaking at the time of the Feast of the Dedication (Hanukkah), which celebrated the cleansing and rededication of the Temple by Judas Maccabeus (164 BCE). One of the major themes in John's Gospel is that Jesus is the new Temple – God's presence with the people. The feast would have stirred up hopes that God would again liberate the people from their current oppressors, the Roman pagans. Jesus is the new Temple and as suggested in the final verse ("The Father and I are one"), he is the new place of God's presence among people. Like the Temple he too is about to suffer destruction but just as God was present in the former Temple, God will continue to be present to and in Jesus.

Jesus' opponents are holding back, waiting to be convinced by spectacular signs. Instead, Jesus invites us to enter his flock and listen to his word. What we hear throughout John's Gospel is that Jesus is the revelation of God – the Word of God made flesh.

Throughout the Hebrew Scriptures people are spoken of as God's flock. Now Jesus claims the true people of Israel will recognize him as their shepherd by hearing his voice and following him. Sheep are always in danger of being snatched away by wolves and thieves. Jesus assures his flock that they will not be snatched away; that God holds on to them. God's grasp on us is stronger than our grasp on God. Jesus can assure us of our own security because God's power is with them. He acted with God's authority; his hand is God's hand.

In John's Gospel "life" is used more than 50 times. There are only seven miracles described in this gospel and among them is the raising of Lazarus from the dead. The dead hear Jesus' voice and are raised to life, just as he promised (5:25). We, the believing readers of John's Gospel, are given an insight where Jesus is from. John tells us that in the Prologue (1:1-18). There he introduces us to the pre-existence of the Word-made-flesh. But many of the characters in this gospel do not know Jesus' origins. In John's Gospel Jesus, the eternal Word, enables those who "hear my voice" to become children of God and have eternal life.

When Jesus speaks of hearing his voice it's not just picking up the sound waves that strike our eardrums. He is asking for more than passive listening. In the Bible when the Word is spoken it is first received – that is the passive event. Then the word heard and accepted leads to action. When Jesus says, "My sheep hear my voice," he is speaking first about hearing him – the passive event. But next comes a necessary response to what they hear, "they follow me." So, first we recognize the voice of God in Jesus, then we follow what he has taught us with the help of the Spirit.

As we heard two Sundays ago (John 20:19-31), on the evening of the resurrection Jesus appeared to his disciples locked behind closed doors and he breathed the Holy Spirit on them saying, "Receive the Holy Spirit." It's that Spirit who enables those who hear the shepherd’s voice to follow him by acting on what they hear.There are a lot of conflicted voices reaching out to grab our attention. Have you been listening to any of the campaign speeches? Amid the shouts and arguments we struggle to listen to what God is saying to us. Jesus want’ us to be careful and watch out for false prophets. He called them wolves in lambs clothing (Matthew 7:15).

From the beginning of the Bible, starting with Adam and Eve, alien voices have drawn people away from God. These voices promise to provide quick solutions to difficult problems. We heed them and soon their words turn to dust. My email box is loaded daily with advertisements for: pills to lose weight, books claiming to give financial acumen; miracle vacuum cleaners; cheap home repairs and books by popular gurus promising tranquility and better health.These are attractive voices, but their promises usually fail, or at best, offer only temporary security. We look for quick and easy self gratification. We do not hear the voice of the shepherd who acknowledges we will have problems in this life, but in spite of that, he offers us peace and we experience his "rod and staff" guiding us. Or, in terms of our second reading, the voice of the elder before the throne assures us, "For the Lamb who is in the center of the throne will shepherd them and lead them to springs of life-giving waters and God will wipe away every tear from their eyes."

The Book of Revelations can sound other-worldly and dreamlike with its exaggerated images. But the book was written for a persecuted Christian community and we can hear the comfort it promises to those who stay faithful to the shepherding voice of the Lord. "God will wipe away every tear from their eyes."

What does "eternal life" look like? In his preaching Jesus offers his followers eternal life, not just in the future, but beginning now, to "the one who hears my word" (John 5:24). In John, eternal life is a deep life that begins here and now for those who hear and act on Jesus' words. It provides: solid ground for us to stand on during life’s storms; peace even amid great change; forgiveness each time we ask; healing for life's wounds. Converts to the faith have passed from death to life. This is promised to remind them that, while there is a realized aspect to eternal life, it is still a promise that will not be fully realized until the future.

The Good Shepherd section of John's Gospel was written in a context of conflict – with Jesus' death looming over the scenes. John wrote his gospel for a Christian community that was conflicted from within and without. In this gospel John is encouraging his community to pay attention to the shepherd, who is present to and guides his flock. They are to listen to him. But more, he pays attention and listens to us, the sheep on his flock. If we hear the voice of the Shepherd we will remain close to him and he will strengthen us as the world closes in and opposes us- as it did to him.