THÁNH LỄ TẠ ƠN 50 NĂM THÀNH LẬP TỈNH DÒNG ĐÀ NẴNG
(03.02.1960-03.02.2010)
Đừng để hôm nay "Thấy mình đã khác mình xưa..”
Dẫn nhập đầu lễ:
Kính thưa cộng đoàn Phụng vụ,
Đặc biệt, kính thưa quý Cha trong và ngoài giáo hạt, Quí chị thuộc tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng, Quý Nữ tu, cùng toàn thể anh chị em,
Chúng ta đang họp nhau trong nguyện đường của các nữ tu Phaolô để cùng với quý Chị và Hội Dòng cử hành Thánh lễ Tạ Ơn “Kỷ niệm 50 năm thành lập tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng”.
Ngày kỷ niệm “Kim Khánh” của Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng lại được diễn ra trong bối cảnh “những ngày cuối năm Kỷ Sửu”, và là trong Năm Thánh Giáo Hội Việt nam, kỷ niệm 50 năm thành lập hàng Giáo phẩm Việt nam.
Trong biến cố mục vụ đặc biệt nầy của giáo xứ Tuy Hòa, giáo hạt Phú Yên, trước hết, xin được thay mặt cho cộng đồng Dân Chúa trong giáo hạt và giáo xứ trân trọng chúc mừng và chia sẻ niềm vui tạ ơn cùng quí nữ tu thuộc tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng. (Có thể cho một tràng pháo tay)
Cùng với lời chúc mừng và chia vui, tôi cũng xin được chân thành gởi đến quý nữ tu Phaolô còn sống hay đã qua đời lời cảm ơn tha thiết nhất, những người đã từng hiện diện và phục vụ trên mảnh đất Tuy Hòa-Phú Yên nầy kể từ năm 1958 với bao nước mắt, mồ hôi, công sức; đồng thời, qua cộng đoàn, cũng xin chuyển đến Hội Dòng Phaolô Đà Nẵng lời tri ân chân thành vì sự ưu ái khi gởi các con cái của Hội Dòng đến phục vụ trên quê hương nầy.
Trong tâm tình tạ ơn Thiên Chúa, cám ơn quý Tu sĩ tiền nhân, cầu nguyện cho các nữ tu đã qua đời và nguyện xin Chúa tiếp tục ban muôn ơn hồn xác cho quý nữ tu đang phục vụ, chúng ta sốt sắng dục lòng sám hối để xứng đáng hiệp dâng thánh lễ.
Chia sẻ Lời Chúa:
Tôi không nhớ rõ lắm, nhưng trong cái khí thế của những ngày sôi động của cuộc Cách Mạng Pháp năm 1789, một nhân vật đặc biệt nào đó đã ngạo mạn rằng: Cái Giáo Hội của mấy tay dân chài dốt nát xứ Galilê thì làm được cái trò trống gì !
Nhưng ông ta có ngờ đâu, trước biến cố Cách Mạng Pháp chưa đầy 100 năm, chính trên quê hương Pháp Quốc của ông, vào năm 1696, tại một họ đạo nhà quê nhỏ bé vùng Beauce nước Pháp, cách thành phố Chartres khoảng 40 cây số, linh mục Louis Chauvet, cha sở họ đạo Levesville la Chenard với sự cọng tác của cô Marie Anne de Tilly đã thiết lập cộng đoàn phục vụ bé nhỏ mà ngày nay trở thành một hội dòng quốc tế có mặt khắp năm Châu mang tên Dòng Thánh Phaolô thành Chartres. Chúng ta đừng quên, hiện nay Dòng Phaolô Chartres với hơn 4.000 nữ tu hoạt động trên 36 quốc gia với cùng một linh đạo, một sứ mạng và cùng vâng phục một Mẹ Bề Trên Tổng quyền.
Và ngọn lửa tin yêu từ họ đạo bé nhỏ Levesville đã lan tỏa tới Việt nam vào giữa thế kỷ 19 (1860), với hai nữ tu Phaolô đầu tiên hiện diện và phục vụ các trẻ em mồ côi tại Viện Thánh Nhi Sài Gòn năm 1861. Và kể từ đó, lần lượt các cộng đoàn Phaolô thành Chartres được thiết lập trên mọi miền đất nước Việt nam: 1861: đến Biên Hòa; 1862, tới bà Rịa; 1866 mở tập viện Sài Gòn để huấn luyện cho toàn vùng Á Đông. Dòng đến Miền Bắc năm 1883 và miền Trung năm 1887. Năm 1925, tại Đà Nẵng đã có trường tư thục đầu tiên của các nữ tu Phaolô thành Chartres mang tên Sacré-Coeur mà ngày nay chính là tên của cộng đoàn Giám Tỉnh: Thánh Tâm. Vào ngày 3.2.1960, Tỉnh Dòng Đà Nẵng chính thức được khai sinh với người Mẹ Giám Tỉnh tiên khởi: Ange de Saint Paul. Kể từ đó, tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng đã “phủ sóng hoạt động” gần như suốt dãi đất Miến Trung, xuyên qua địa bàn mục vụ của các giáo phận Huế, Đà Nẵng, Qui Nhơn, Kon Tum, Ban Mê Thuột, (Nha Trang) và Phan Thiết…
Hiện nay, với 3 tỉnh dòng Đà Nẵng, Sài Gòn và Mỹ tho, số nữ tu Phaolô đã có trên 1.000 và hiện diện trên suốt chiều dài của dãi đất quê hương từ Hà Nội đến Cà Mau, cũng như đang sát cánh cùng với các chị em các nước khác, lãnh trách nhiệm truyền giáo tại nhiều vùng khác trên thế giới.
1. Nữ tu: những người "mang dầu thơm" trang điểm ngôi nhà Hội Thánh.
Tuy nhiên, ở đây, giờ nầy, khi nhắc tới một cột mốc lịch sử “Kim Khánh” của Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng, không có nghĩa để chúng ta làm một con số thống kê mục vụ; nhưng có lẽ trước tiên, để chúng ta dâng lời tạ ơn Chúa, đã cho vườn hoa Giáo Hội Việt nam có được những bông hoa Phaolô nhiệt tình yêu mến Chúa và can đảm dấn thân vào công cuộc truyền giáo của Giáo Hội. Chắc chắn, sự phát triển bền vững của Tỉnh Dòng không phải dựa trên tiền bạc, sắc đẹp, quyền lực chính trị…mà trên chính Tình Yêu dành cho Chúa Kitô và Hội Thánh. Và đó chính là căn tính, là linh đạo của các nữ tu Phaolô mà Đức cố Giáo hoàng Gioan-Phaolô II đã lý giải trong Tông Huấn Đời Thánh Hiến qua dấu chỉ của việc cô Maria Bêtania xức dầu thơm chân Chúa:
…Dầu thơm quí giá được đổ ra như một tác động hoàn toàn vì tình yêu, và như thế vượt ra ngoài mọi tính toán "vụ lợi", là dấu chỉ của một sự nhưng không tràn đầy biểu lộ qua một đời sống được tiêu hao đi để yêu mến và phục vụ Chúa, để hiến thân cho Người và cho Nhiệm thể Người. Đời sống "được đổ tràn ra" không tính toán đó lan toả hương thơm khắp cả nhà. Cũng như xưa, ngôi nhà của Thiên Chúa là Giáo Hội được trang điểm và nên giàu có nhờ sự hiện diện của đời thánh hiến.
Đối với con người bị vẽ đẹp và sự tốt lành của Chúa chinh phục từ thâm tâm, thì điều có thể xem là một lãng phí trước mắt loài người, lại là một lời đáp rõ ràng của tình yêu…
Quả thật, ngày hôm nay, hình như người ta cho Chúa ít lắm. Thường người ta chỉ "bố thí" cho Chúa, cho Giáo Hội cái dư thừa, cái bỏ đi. Hay nói theo ngôn ngử của đoạn Tin mừng Gioan 12, 1-8, thì ít ai như cô Maria dám đập bể bình dầu cam tùng để xức chân Chúa, ít ai dám hiến dâng hạnh phúc của mình, tình yêu của mình, sắc đẹp của mình, tài năng của mình, sức khoẻ, gia tài của mình để tôn vinh Chúa, phục vụ Chúa, để làm "rực mùi thơm" cho Giáo Hội Chúa. Chính vì thế, rất nhiều người hôm nay, giống như Giu-đa xưa không hiểu nổi hành vi "xức dầu" của Maria, họ cũng không hiểu nổi sự dấn thân của những con người sống đời thánh hiến.
Chúng ta cảm tạ Chúa đã cho Giáo Hội Việt nam và thế giới trong nửa thế kỷ qua đã có hàng ngàn những cô “Maria đập bể bình dầu thơm” chính là những nữ tu Phaolô mà tôn chỉ sống đó chính là: mực thước, đơn sơ, lao động, mà sứ mạng đó là Truyền giáo, mà linh đạo đó chính là qui Kitô Tử Nạn và Phục sinh và những dấn thân hoạt động cụ thể đó chính là môi trường y tế và giáo dục.
2. Nữ tu: Những con người gặp được hạnh phúc đích thực.
Nhưng nếu chúng ta cảm tạ Chúa một thì các nữ tu Phaolô tỉnh Dòng Đà Nẵng hôm nay lại phải cảm tạ Chúa gấp hai.
Bởi như lời của ĐGH Phao-lô VI nói với các nữ tu:
"Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con đã chọn phần tốt nhất.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì như Thánh Phaolô nói: Không có gì tách chúng con khỏi lòng mến Chúa Kitô.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con đã dâng hiến cuộc đời chúng con cho một tình yêu duy nhất và tuyệt đối.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con là những Nữ Tử ưu tuyển của Hội Thánh và được chia sẻ niềm vui, sự đau khổ, những mõi mệt và niềm hy vọng của Hội Thánh.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì những việc làm, những kinh nguyện, những đau khổ của chúng con sẽ không bao giờ bị mất đi, nhưng được Cha trên trời, Đấng thấu suốt trong nơi bí ẩn, ghi nhận và sẽ thưởng công.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì cũng như Đức Trinh Nữ Maria, các con đã lắng nghe, đã tin và dấn bước theo Lời của Chúa.
Hôm nay, sau cuộc hành trình nửa thế kỷ hiện diện và phục vụ, yêu thương và tận hiến, chắc chắn trong cõi lòng của các nữ tu Phaolô đang trào dâng một niềm hạnh phúc.
- Hạnh phúc như Đức Maria, cho dầu phải trãi qua muôn vàn đau thương, khổ lụy, tăm tối, đắng cay...vẫn rực sáng niềm tin vào Lời Chúa để không ngừng dâng lời ngợi khen chúc tụng “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng…” và vẫn nhận ra rằng “Chúa đã làm cho tôi muôn việc kỳ diệu”!
- Hạnh phúc như Phêrô khi xác tín “Thầy biết con yêu mến Thầy” để từ đó cảm nhận được rằng: “Bỏ Thầy con biết đến cùng ai ! Thầy có lời ban sự sống đời đời” và cứ thế từng ngày mạnh bước trên con đường mình đang đi và đứng về phía lý tưởng mà mình đang dấn thân chọn lựa.
- Hạnh phúc như Thánh Phaolô, cho dù phải đối diện với ngục tù và cái chết gần kề vẫn không hề nao núng thất vọng, nhưng vẫn hân hoan hy vọng “Cha đã chạy đến cùng đường và giữ vững đức tin...”, để sau những “ngày 50 năm” nầy lại viết tiếp những trang sử mới...như lời huấn dụ ngày nào của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II trong Tông huấn Đời Thánh Hiến:
Không những anh chị em phải nhớ lại và kể lại một trang sử huy hoàng, nhưng anh chị em còn phải xây dựng nên một trang sử vĩ đại ! Hãy nhìn về tương lai, ở đó Thánh Thần sai anh chị em đi để cùng với anh chị em thực hiện những điều trọng đại.
Mừng Năm Mươi Năm Tỉnh dòng phải chăng là cột mốc để quí chị em vừa tạ ơn Thiên Chúa, vừa can đảm nhìn vào chính mình để lại bắt đầu đổi mới. Bởi vì, thời gian luôn mang theo một định luật khắc nghiệt là làm cho xơ cứng, cũ mòn, không còn giữ được cái tươi trẻ, dịu dàng tinh mơ của ngày xưa mới lớn như một bài thơ của Hoàng Kim Ngọc:
Ngày nay
Vầng trăng trên biển vắng không làm em đoái hoài
Không còn xôn xao khi mùa chuyển gió
Không mỉm cười với bông dại tím giữa bụi gai e thẹn nở
Ngày nay
Ngày va vào ngày đơn điệu
Ngoài đường có bao điều bất trắc
Thần kinh cứ căng lên như sợi dây đàn
Hình như em lỡ quên sự dịu dàng
Để chiều nay chợt úp mặt vào lòng tay mà khóc
Thấy mình đã khác mình xưa…
Ước mong và cũng là lời chúc Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng luôn giữu được “tình yêu thương ban đầu với Đấng Tình Quân” và sắt son với nền tảng ban đầu của cộng đoàn Levesville hơn 300 năm về trước. Để không ai hôm nay “chợt úp mặt vào lòng tay mà khóc, Thấy mình đã khác mình xưa..” nhưng mỗi ngày mỗi thấy mỗi thấy mình nên giống Chúa hơn trong sự khiêm hạ khó nghèo, trong đơn sơ trong sáng và trong vui vẻ dấn thân phục vụ anh chị em, nhất là những anh chị em được chính Đức Kitô chọn lựa để hóa thân hiện diện trên khắp nẽo đường trần thế” mà Tin Mừng Matthêô đã ghi lại: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40)
(03.02.1960-03.02.2010)
Đừng để hôm nay "Thấy mình đã khác mình xưa..”
Dẫn nhập đầu lễ:
Kính thưa cộng đoàn Phụng vụ,
Đặc biệt, kính thưa quý Cha trong và ngoài giáo hạt, Quí chị thuộc tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng, Quý Nữ tu, cùng toàn thể anh chị em,
Chúng ta đang họp nhau trong nguyện đường của các nữ tu Phaolô để cùng với quý Chị và Hội Dòng cử hành Thánh lễ Tạ Ơn “Kỷ niệm 50 năm thành lập tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng”.
Ngày kỷ niệm “Kim Khánh” của Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng lại được diễn ra trong bối cảnh “những ngày cuối năm Kỷ Sửu”, và là trong Năm Thánh Giáo Hội Việt nam, kỷ niệm 50 năm thành lập hàng Giáo phẩm Việt nam.
Trong biến cố mục vụ đặc biệt nầy của giáo xứ Tuy Hòa, giáo hạt Phú Yên, trước hết, xin được thay mặt cho cộng đồng Dân Chúa trong giáo hạt và giáo xứ trân trọng chúc mừng và chia sẻ niềm vui tạ ơn cùng quí nữ tu thuộc tỉnh dòng Phaolô Đà Nẵng. (Có thể cho một tràng pháo tay)
Cùng với lời chúc mừng và chia vui, tôi cũng xin được chân thành gởi đến quý nữ tu Phaolô còn sống hay đã qua đời lời cảm ơn tha thiết nhất, những người đã từng hiện diện và phục vụ trên mảnh đất Tuy Hòa-Phú Yên nầy kể từ năm 1958 với bao nước mắt, mồ hôi, công sức; đồng thời, qua cộng đoàn, cũng xin chuyển đến Hội Dòng Phaolô Đà Nẵng lời tri ân chân thành vì sự ưu ái khi gởi các con cái của Hội Dòng đến phục vụ trên quê hương nầy.
Trong tâm tình tạ ơn Thiên Chúa, cám ơn quý Tu sĩ tiền nhân, cầu nguyện cho các nữ tu đã qua đời và nguyện xin Chúa tiếp tục ban muôn ơn hồn xác cho quý nữ tu đang phục vụ, chúng ta sốt sắng dục lòng sám hối để xứng đáng hiệp dâng thánh lễ.
Chia sẻ Lời Chúa:
Tôi không nhớ rõ lắm, nhưng trong cái khí thế của những ngày sôi động của cuộc Cách Mạng Pháp năm 1789, một nhân vật đặc biệt nào đó đã ngạo mạn rằng: Cái Giáo Hội của mấy tay dân chài dốt nát xứ Galilê thì làm được cái trò trống gì !
Nhưng ông ta có ngờ đâu, trước biến cố Cách Mạng Pháp chưa đầy 100 năm, chính trên quê hương Pháp Quốc của ông, vào năm 1696, tại một họ đạo nhà quê nhỏ bé vùng Beauce nước Pháp, cách thành phố Chartres khoảng 40 cây số, linh mục Louis Chauvet, cha sở họ đạo Levesville la Chenard với sự cọng tác của cô Marie Anne de Tilly đã thiết lập cộng đoàn phục vụ bé nhỏ mà ngày nay trở thành một hội dòng quốc tế có mặt khắp năm Châu mang tên Dòng Thánh Phaolô thành Chartres. Chúng ta đừng quên, hiện nay Dòng Phaolô Chartres với hơn 4.000 nữ tu hoạt động trên 36 quốc gia với cùng một linh đạo, một sứ mạng và cùng vâng phục một Mẹ Bề Trên Tổng quyền.
Và ngọn lửa tin yêu từ họ đạo bé nhỏ Levesville đã lan tỏa tới Việt nam vào giữa thế kỷ 19 (1860), với hai nữ tu Phaolô đầu tiên hiện diện và phục vụ các trẻ em mồ côi tại Viện Thánh Nhi Sài Gòn năm 1861. Và kể từ đó, lần lượt các cộng đoàn Phaolô thành Chartres được thiết lập trên mọi miền đất nước Việt nam: 1861: đến Biên Hòa; 1862, tới bà Rịa; 1866 mở tập viện Sài Gòn để huấn luyện cho toàn vùng Á Đông. Dòng đến Miền Bắc năm 1883 và miền Trung năm 1887. Năm 1925, tại Đà Nẵng đã có trường tư thục đầu tiên của các nữ tu Phaolô thành Chartres mang tên Sacré-Coeur mà ngày nay chính là tên của cộng đoàn Giám Tỉnh: Thánh Tâm. Vào ngày 3.2.1960, Tỉnh Dòng Đà Nẵng chính thức được khai sinh với người Mẹ Giám Tỉnh tiên khởi: Ange de Saint Paul. Kể từ đó, tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng đã “phủ sóng hoạt động” gần như suốt dãi đất Miến Trung, xuyên qua địa bàn mục vụ của các giáo phận Huế, Đà Nẵng, Qui Nhơn, Kon Tum, Ban Mê Thuột, (Nha Trang) và Phan Thiết…
Hiện nay, với 3 tỉnh dòng Đà Nẵng, Sài Gòn và Mỹ tho, số nữ tu Phaolô đã có trên 1.000 và hiện diện trên suốt chiều dài của dãi đất quê hương từ Hà Nội đến Cà Mau, cũng như đang sát cánh cùng với các chị em các nước khác, lãnh trách nhiệm truyền giáo tại nhiều vùng khác trên thế giới.
1. Nữ tu: những người "mang dầu thơm" trang điểm ngôi nhà Hội Thánh.
Tuy nhiên, ở đây, giờ nầy, khi nhắc tới một cột mốc lịch sử “Kim Khánh” của Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng, không có nghĩa để chúng ta làm một con số thống kê mục vụ; nhưng có lẽ trước tiên, để chúng ta dâng lời tạ ơn Chúa, đã cho vườn hoa Giáo Hội Việt nam có được những bông hoa Phaolô nhiệt tình yêu mến Chúa và can đảm dấn thân vào công cuộc truyền giáo của Giáo Hội. Chắc chắn, sự phát triển bền vững của Tỉnh Dòng không phải dựa trên tiền bạc, sắc đẹp, quyền lực chính trị…mà trên chính Tình Yêu dành cho Chúa Kitô và Hội Thánh. Và đó chính là căn tính, là linh đạo của các nữ tu Phaolô mà Đức cố Giáo hoàng Gioan-Phaolô II đã lý giải trong Tông Huấn Đời Thánh Hiến qua dấu chỉ của việc cô Maria Bêtania xức dầu thơm chân Chúa:
…Dầu thơm quí giá được đổ ra như một tác động hoàn toàn vì tình yêu, và như thế vượt ra ngoài mọi tính toán "vụ lợi", là dấu chỉ của một sự nhưng không tràn đầy biểu lộ qua một đời sống được tiêu hao đi để yêu mến và phục vụ Chúa, để hiến thân cho Người và cho Nhiệm thể Người. Đời sống "được đổ tràn ra" không tính toán đó lan toả hương thơm khắp cả nhà. Cũng như xưa, ngôi nhà của Thiên Chúa là Giáo Hội được trang điểm và nên giàu có nhờ sự hiện diện của đời thánh hiến.
Đối với con người bị vẽ đẹp và sự tốt lành của Chúa chinh phục từ thâm tâm, thì điều có thể xem là một lãng phí trước mắt loài người, lại là một lời đáp rõ ràng của tình yêu…
Quả thật, ngày hôm nay, hình như người ta cho Chúa ít lắm. Thường người ta chỉ "bố thí" cho Chúa, cho Giáo Hội cái dư thừa, cái bỏ đi. Hay nói theo ngôn ngử của đoạn Tin mừng Gioan 12, 1-8, thì ít ai như cô Maria dám đập bể bình dầu cam tùng để xức chân Chúa, ít ai dám hiến dâng hạnh phúc của mình, tình yêu của mình, sắc đẹp của mình, tài năng của mình, sức khoẻ, gia tài của mình để tôn vinh Chúa, phục vụ Chúa, để làm "rực mùi thơm" cho Giáo Hội Chúa. Chính vì thế, rất nhiều người hôm nay, giống như Giu-đa xưa không hiểu nổi hành vi "xức dầu" của Maria, họ cũng không hiểu nổi sự dấn thân của những con người sống đời thánh hiến.
Chúng ta cảm tạ Chúa đã cho Giáo Hội Việt nam và thế giới trong nửa thế kỷ qua đã có hàng ngàn những cô “Maria đập bể bình dầu thơm” chính là những nữ tu Phaolô mà tôn chỉ sống đó chính là: mực thước, đơn sơ, lao động, mà sứ mạng đó là Truyền giáo, mà linh đạo đó chính là qui Kitô Tử Nạn và Phục sinh và những dấn thân hoạt động cụ thể đó chính là môi trường y tế và giáo dục.
2. Nữ tu: Những con người gặp được hạnh phúc đích thực.
Nhưng nếu chúng ta cảm tạ Chúa một thì các nữ tu Phaolô tỉnh Dòng Đà Nẵng hôm nay lại phải cảm tạ Chúa gấp hai.
Bởi như lời của ĐGH Phao-lô VI nói với các nữ tu:
"Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con đã chọn phần tốt nhất.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì như Thánh Phaolô nói: Không có gì tách chúng con khỏi lòng mến Chúa Kitô.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con đã dâng hiến cuộc đời chúng con cho một tình yêu duy nhất và tuyệt đối.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì các con là những Nữ Tử ưu tuyển của Hội Thánh và được chia sẻ niềm vui, sự đau khổ, những mõi mệt và niềm hy vọng của Hội Thánh.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì những việc làm, những kinh nguyện, những đau khổ của chúng con sẽ không bao giờ bị mất đi, nhưng được Cha trên trời, Đấng thấu suốt trong nơi bí ẩn, ghi nhận và sẽ thưởng công.
Các con phải là những người hạnh phúc, vì cũng như Đức Trinh Nữ Maria, các con đã lắng nghe, đã tin và dấn bước theo Lời của Chúa.
Hôm nay, sau cuộc hành trình nửa thế kỷ hiện diện và phục vụ, yêu thương và tận hiến, chắc chắn trong cõi lòng của các nữ tu Phaolô đang trào dâng một niềm hạnh phúc.
- Hạnh phúc như Đức Maria, cho dầu phải trãi qua muôn vàn đau thương, khổ lụy, tăm tối, đắng cay...vẫn rực sáng niềm tin vào Lời Chúa để không ngừng dâng lời ngợi khen chúc tụng “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng…” và vẫn nhận ra rằng “Chúa đã làm cho tôi muôn việc kỳ diệu”!
- Hạnh phúc như Phêrô khi xác tín “Thầy biết con yêu mến Thầy” để từ đó cảm nhận được rằng: “Bỏ Thầy con biết đến cùng ai ! Thầy có lời ban sự sống đời đời” và cứ thế từng ngày mạnh bước trên con đường mình đang đi và đứng về phía lý tưởng mà mình đang dấn thân chọn lựa.
- Hạnh phúc như Thánh Phaolô, cho dù phải đối diện với ngục tù và cái chết gần kề vẫn không hề nao núng thất vọng, nhưng vẫn hân hoan hy vọng “Cha đã chạy đến cùng đường và giữ vững đức tin...”, để sau những “ngày 50 năm” nầy lại viết tiếp những trang sử mới...như lời huấn dụ ngày nào của Đức Cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II trong Tông huấn Đời Thánh Hiến:
Không những anh chị em phải nhớ lại và kể lại một trang sử huy hoàng, nhưng anh chị em còn phải xây dựng nên một trang sử vĩ đại ! Hãy nhìn về tương lai, ở đó Thánh Thần sai anh chị em đi để cùng với anh chị em thực hiện những điều trọng đại.
Mừng Năm Mươi Năm Tỉnh dòng phải chăng là cột mốc để quí chị em vừa tạ ơn Thiên Chúa, vừa can đảm nhìn vào chính mình để lại bắt đầu đổi mới. Bởi vì, thời gian luôn mang theo một định luật khắc nghiệt là làm cho xơ cứng, cũ mòn, không còn giữ được cái tươi trẻ, dịu dàng tinh mơ của ngày xưa mới lớn như một bài thơ của Hoàng Kim Ngọc:
Ngày nay
Vầng trăng trên biển vắng không làm em đoái hoài
Không còn xôn xao khi mùa chuyển gió
Không mỉm cười với bông dại tím giữa bụi gai e thẹn nở
Ngày nay
Ngày va vào ngày đơn điệu
Ngoài đường có bao điều bất trắc
Thần kinh cứ căng lên như sợi dây đàn
Hình như em lỡ quên sự dịu dàng
Để chiều nay chợt úp mặt vào lòng tay mà khóc
Thấy mình đã khác mình xưa…
Ước mong và cũng là lời chúc Tỉnh Dòng Phaolô Đà Nẵng luôn giữu được “tình yêu thương ban đầu với Đấng Tình Quân” và sắt son với nền tảng ban đầu của cộng đoàn Levesville hơn 300 năm về trước. Để không ai hôm nay “chợt úp mặt vào lòng tay mà khóc, Thấy mình đã khác mình xưa..” nhưng mỗi ngày mỗi thấy mỗi thấy mình nên giống Chúa hơn trong sự khiêm hạ khó nghèo, trong đơn sơ trong sáng và trong vui vẻ dấn thân phục vụ anh chị em, nhất là những anh chị em được chính Đức Kitô chọn lựa để hóa thân hiện diện trên khắp nẽo đường trần thế” mà Tin Mừng Matthêô đã ghi lại: “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40)