Ngày 1/29/2008
Kính gửi quý Cha, Ông Bà, và các cô chú làm việc tại VietCatholic,
và hết thảy Qúy Bác và Anh Chị Em đang cầu nguyện bên Mẹ Maria ở Hà Nội,
Trước hết, con xin gửi đến Quý Cha, và mọi người lời cầu chúc thánh thiện nhất trong tình hiệp nhất của Chúa và Mẹ Maria.
Cũng như mọi người Công Giáo trên toàn thế giới, con cũng đã và đang theo dõi tất cả diễn biến về vụ Tòa Khâm Sứ tại Hà nội trên VietCatholic mấy tuần nay. Tuy con chỉ là một đứa trẻ, “mặt còn búng ra sữa”, thuộc thế hệ 8x-9x, nhưng con không khỏi bồi hồi, xúc động, cũng như rất bức xúc khi nghe, đọc, và nhìn thấy những hình ảnh đang diễn ra tại Hà nội, Việt nam. Vì thế, dù con biết Quý Cha, và mọi người rất bận rộn, nhưng con vẫn muốn viết vài dòng tâm sự gửi đến VietCatholic, để tỏ lòng hiệp nhất và hiệp thông của đứa con nhỏ bé với Giáo Hội Công Giáo, cũng như tất cả mọi người Công giáo tại Hà nội.
Con thật bức xúc khi đọc những bản văn thư, những lời nói, cũng như sự tường thuật của các báo chí nhà nước Việt nam… Bởi vì con thật không hiểu Tại Sao những Vị có chức có quyền lại có thể nói ra những lời lẽ như thê’ ??? Có lẽ con đã được học trên một môi trường có trên có dưới, giải quyết công việc theo chiều hướng tích cực, phải suy nghĩ trước khi nói, và tôn trọng sự thật, nên con đã không hiểu ? Và có lẽ con được lớn lên trong một môi trường tôn trọng Hòa Bình, Tự Do, và Công Lý, nên con thật không hiểu tại sao người ta lại có thể “Cố tình chà đạp lên Tôn Giáo của người khác như thế”
Trước đây, con được nghe Ba Mẹ, các cô chú hay trách rằng: “Chẳng biết thế hệ của mình chết đi rồi, chúng nó có còn nhớ đến Cội Nguồn hay không?“. Lúc đó, con vẫn ngu ngơ vì có hiểu gì đâu ? Ngu ngơ vì cho rằng khi có Chiến Tranh, ắt sẽ có kẻ thắng, người thua, và chắn chắn sẽ có Hận Thù. Nhưng con tin tưởng rằng dù ở chế độ nào thì cũng có kẻ tốt, người xấu … và cũng vì có Chiến Tranh Việt nam mà chúng con mới có cơ hội qua một thế giới thứ 2 … Vì vậy Hận Thù làm chi. Mọi người sống trong Hòa Bình có phải tốt nhất hay không ??? Nhưng nay con đã hiểu, và càng thấm thía với câu Ông Bà vẫn thường nói: “Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”.
Ba Mẹ, các Bác và các cô chú ơi, Xin tha lỗi cho chúng con – cái thế hệ sinh ra và lớn lên trong Hòa Bình, không biết và lường hết được những cạm bẫy và xấu xa, chứ không phải chúng con thờ ơ không quan tâm đến những lo toan của Ba Me, và các cô chú. Nhưng nay chúng con đã nghe, đã nhìn, và đã hiểu được rất nhiều điều, bởi vì Sự Thật bao giờ cũng chứng minh cho chúng con những điều ấy. Và khi chúng con hiểu ra được, thì tất nhiên chúng con sẽ luôn nhớ về Cội Nguồn, và sẽ Giữ Gìn nó mãi, đúng không Các Bạn 8x-9x?
Con bồi hồi, xúc động bởi vì được nhìn thấy được một hình ảnh quá ĐẸP của những vị Giáo Dân tại Hà nội. Thật không hổ thẹn với lòng là những con cháu của các Vị Thánh Tử Đạo Việt nam. Ngay từ nhỏ, con đã được Ba Mẹ khuyến khích và cho đọc những cuốn sách về Hạnh Các Thánh, cũng như sách tiểu sử về các Thánh Tử Đạo Việt nam. Con thật hãnh diện, yêu quý những hành động can đảm, và vĩ đại ấy… nhưng hình ảnh trong đầu con thì rất mơ hồ, vì chỉ trong trí tưởng tượng mà thôi. Nhưng nay, hình ảnh lòng Kiên Trung, Can Đảm của Đức Tổng, Quý Cha, Quý Tu Sĩ Nam Nữ, và mọi người Giáo Dân tại Hà nội đã làm cho con không còn mơ hồ nữa. Vì hình ảnh đó quá sống động ngay trước mắt con, và đã làm cho con không cầm được nước mắt ….
Ngay giờ đây …
Con ước gì mình là ngọn nến được thắp lên dưới chân Mẹ Sầu Bi, để nói lên lòng KIÊN TRUNG, VỮNG TIN, PHÓ THÁC, và HIỆP NHẤT của con với GIÁO HỘI Công giáo, nhất là với Giáo Phận Hà Nội – Việt nam.
Con ước gì mình là một Đóa Hoa, được đưa đến để AN ỦI MẸ trong lúc này, vì chẳng biết ngày mai Mẹ sẽ phải đi đâu ?
Con ước gì được là một trong những người Giáo Dân Hà nội, để được tuyên xưng ĐỨC TIN của mình
Con ước gì là một Ngọn Đuốc nhỏ bé, để hy vọng có thể giúp đưa Quý Vị có Chức Quyền giải quyết mọi công việc theo chiều hướng tích cưc. Để mọi người được hưởng HÒA BÌNH – TỰ DO – CÔNG LÝ trong Mùa Xuân này.
Lạy Mẹ Maria kính yêu của con, Con Yêu Mẹ! Mẹ biết con Yêu Mẹ chừng nào! Con xin dâng lên Mẹ tất cả những ƯỚC MƠ của con.
ĐGH John Paul II yêu dấu của con! Con luôn tin tưởng vào NGÀI. Chỉ với một câu nói “Đừng Sợ!” đã làm cho con luôn vững lòng. Chỉ nhìn thấy nụ cười của NGÀI, đã làm lòng con luôn ấm lai. Xin NGÀI ban cho Đức Tổng, Quý Cha, và tất cả mọi người Giáo Dân tại Hà nội thêm ƠN CAN ĐẢM, để giữ vững lòng TIN của mình, cũng như loan báo cho mọi người biết rằng “Người Công Giáo luôn sống trong Yêu Thương, Công Bình và Bác Ái, nhưng cũng không sợ hãi trước kẻ thù vây hãm”. Và đừng chà đạp lên Tôn Giáo của Chúng Con nữa!!!
Con Cám Ơn Quý Cha, và Quý Vị đã lắng nghe lời Tâm Tình của cọn Xin Chúa và Mẹ Maria luôn ban cho Quý Cha và mọi người tràn đầy Hồng Ân của Ngài.
Kính Thư!
Mai Vy Phượng
Kính gửi quý Cha, Ông Bà, và các cô chú làm việc tại VietCatholic,
và hết thảy Qúy Bác và Anh Chị Em đang cầu nguyện bên Mẹ Maria ở Hà Nội,
Trước hết, con xin gửi đến Quý Cha, và mọi người lời cầu chúc thánh thiện nhất trong tình hiệp nhất của Chúa và Mẹ Maria.
Cũng như mọi người Công Giáo trên toàn thế giới, con cũng đã và đang theo dõi tất cả diễn biến về vụ Tòa Khâm Sứ tại Hà nội trên VietCatholic mấy tuần nay. Tuy con chỉ là một đứa trẻ, “mặt còn búng ra sữa”, thuộc thế hệ 8x-9x, nhưng con không khỏi bồi hồi, xúc động, cũng như rất bức xúc khi nghe, đọc, và nhìn thấy những hình ảnh đang diễn ra tại Hà nội, Việt nam. Vì thế, dù con biết Quý Cha, và mọi người rất bận rộn, nhưng con vẫn muốn viết vài dòng tâm sự gửi đến VietCatholic, để tỏ lòng hiệp nhất và hiệp thông của đứa con nhỏ bé với Giáo Hội Công Giáo, cũng như tất cả mọi người Công giáo tại Hà nội.
Con thật bức xúc khi đọc những bản văn thư, những lời nói, cũng như sự tường thuật của các báo chí nhà nước Việt nam… Bởi vì con thật không hiểu Tại Sao những Vị có chức có quyền lại có thể nói ra những lời lẽ như thê’ ??? Có lẽ con đã được học trên một môi trường có trên có dưới, giải quyết công việc theo chiều hướng tích cực, phải suy nghĩ trước khi nói, và tôn trọng sự thật, nên con đã không hiểu ? Và có lẽ con được lớn lên trong một môi trường tôn trọng Hòa Bình, Tự Do, và Công Lý, nên con thật không hiểu tại sao người ta lại có thể “Cố tình chà đạp lên Tôn Giáo của người khác như thế”
Trước đây, con được nghe Ba Mẹ, các cô chú hay trách rằng: “Chẳng biết thế hệ của mình chết đi rồi, chúng nó có còn nhớ đến Cội Nguồn hay không?“. Lúc đó, con vẫn ngu ngơ vì có hiểu gì đâu ? Ngu ngơ vì cho rằng khi có Chiến Tranh, ắt sẽ có kẻ thắng, người thua, và chắn chắn sẽ có Hận Thù. Nhưng con tin tưởng rằng dù ở chế độ nào thì cũng có kẻ tốt, người xấu … và cũng vì có Chiến Tranh Việt nam mà chúng con mới có cơ hội qua một thế giới thứ 2 … Vì vậy Hận Thù làm chi. Mọi người sống trong Hòa Bình có phải tốt nhất hay không ??? Nhưng nay con đã hiểu, và càng thấm thía với câu Ông Bà vẫn thường nói: “Cây muốn lặng mà gió chẳng dừng”.
Ba Mẹ, các Bác và các cô chú ơi, Xin tha lỗi cho chúng con – cái thế hệ sinh ra và lớn lên trong Hòa Bình, không biết và lường hết được những cạm bẫy và xấu xa, chứ không phải chúng con thờ ơ không quan tâm đến những lo toan của Ba Me, và các cô chú. Nhưng nay chúng con đã nghe, đã nhìn, và đã hiểu được rất nhiều điều, bởi vì Sự Thật bao giờ cũng chứng minh cho chúng con những điều ấy. Và khi chúng con hiểu ra được, thì tất nhiên chúng con sẽ luôn nhớ về Cội Nguồn, và sẽ Giữ Gìn nó mãi, đúng không Các Bạn 8x-9x?
Con bồi hồi, xúc động bởi vì được nhìn thấy được một hình ảnh quá ĐẸP của những vị Giáo Dân tại Hà nội. Thật không hổ thẹn với lòng là những con cháu của các Vị Thánh Tử Đạo Việt nam. Ngay từ nhỏ, con đã được Ba Mẹ khuyến khích và cho đọc những cuốn sách về Hạnh Các Thánh, cũng như sách tiểu sử về các Thánh Tử Đạo Việt nam. Con thật hãnh diện, yêu quý những hành động can đảm, và vĩ đại ấy… nhưng hình ảnh trong đầu con thì rất mơ hồ, vì chỉ trong trí tưởng tượng mà thôi. Nhưng nay, hình ảnh lòng Kiên Trung, Can Đảm của Đức Tổng, Quý Cha, Quý Tu Sĩ Nam Nữ, và mọi người Giáo Dân tại Hà nội đã làm cho con không còn mơ hồ nữa. Vì hình ảnh đó quá sống động ngay trước mắt con, và đã làm cho con không cầm được nước mắt ….
Ngay giờ đây …
Con ước gì mình là ngọn nến được thắp lên dưới chân Mẹ Sầu Bi, để nói lên lòng KIÊN TRUNG, VỮNG TIN, PHÓ THÁC, và HIỆP NHẤT của con với GIÁO HỘI Công giáo, nhất là với Giáo Phận Hà Nội – Việt nam.
Con ước gì mình là một Đóa Hoa, được đưa đến để AN ỦI MẸ trong lúc này, vì chẳng biết ngày mai Mẹ sẽ phải đi đâu ?
Con ước gì được là một trong những người Giáo Dân Hà nội, để được tuyên xưng ĐỨC TIN của mình
Con ước gì là một Ngọn Đuốc nhỏ bé, để hy vọng có thể giúp đưa Quý Vị có Chức Quyền giải quyết mọi công việc theo chiều hướng tích cưc. Để mọi người được hưởng HÒA BÌNH – TỰ DO – CÔNG LÝ trong Mùa Xuân này.
Lạy Mẹ Maria kính yêu của con, Con Yêu Mẹ! Mẹ biết con Yêu Mẹ chừng nào! Con xin dâng lên Mẹ tất cả những ƯỚC MƠ của con.
ĐGH John Paul II yêu dấu của con! Con luôn tin tưởng vào NGÀI. Chỉ với một câu nói “Đừng Sợ!” đã làm cho con luôn vững lòng. Chỉ nhìn thấy nụ cười của NGÀI, đã làm lòng con luôn ấm lai. Xin NGÀI ban cho Đức Tổng, Quý Cha, và tất cả mọi người Giáo Dân tại Hà nội thêm ƠN CAN ĐẢM, để giữ vững lòng TIN của mình, cũng như loan báo cho mọi người biết rằng “Người Công Giáo luôn sống trong Yêu Thương, Công Bình và Bác Ái, nhưng cũng không sợ hãi trước kẻ thù vây hãm”. Và đừng chà đạp lên Tôn Giáo của Chúng Con nữa!!!
Con Cám Ơn Quý Cha, và Quý Vị đã lắng nghe lời Tâm Tình của cọn Xin Chúa và Mẹ Maria luôn ban cho Quý Cha và mọi người tràn đầy Hồng Ân của Ngài.
Kính Thư!
Mai Vy Phượng