Hôm thứ Ba ngày 14 tháng 3, Đức Thánh Cha Lêô XIV đã có chuyến thăm chính thức tới Cung điện Quirinal để gặp Tổng thống Cộng hòa Ý, Sergio Mattarella.

Trong diễn từ tại đây, Đức Thánh Cha nói:

Thưa ngài Tổng thống,

Tôi cảm ơn những lời tốt đẹp của ngài và lời mời đến Quirinal, một cung điện gắn liền với lịch sử của Giáo Hội Công Giáo và là nơi tưởng nhớ nhiều vị Đức Giáo Hoàng.

Với tư cách là Giám mục của Rôma và Giáo chủ của Ý, tôi thấy chuyến viếng thăm này có ý nghĩa quan trọng khi tái khẳng định mối liên kết chặt chẽ giữa Tòa thánh Phêrô và nhân dân Ý, mà ngài đại diện, trong khuôn khổ quan hệ song phương thân thiện hiện có giữa Ý và Tòa thánh, luôn được đánh dấu bằng tình bạn chân thành và sự hợp tác hiệu quả giữa hai bên.

Suy cho cùng, đó là một sự kết hợp hạnh phúc bắt nguồn từ lịch sử bán đảo này và từ truyền thống tôn giáo và văn hóa lâu đời của đất nước này. Chúng ta thấy dấu hiệu của điều này, chẳng hạn, trong vô số nhà thờ và tháp chuông rải rác khắp nơi, thường là những kho tàng nghệ thuật và lòng sùng kính đích thực, nơi mà sức sáng tạo bẩm sinh của người dân này, kết hợp với đức tin chân chính và vững chắc, đã để lại cho chúng ta một minh chứng về vẻ thẩm mỹ này: chắc chắn là nghệ thuật, nhưng trên hết là đạo đức và nhân văn.

Tôi xin nhân cơ hội gặp gỡ này để bày tỏ lòng biết ơn chân thành của Tòa thánh đối với những gì chính quyền Ý đã làm và tiếp tục làm trong dịp diễn ra nhiều sự kiện giáo hội đầy thách thức tập trung tại Rôma và có tiếng vang toàn cầu.

Tôi đặc biệt muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với những nỗ lực đã được thực hiện ở nhiều cấp độ sau khi vị Tiền Nhiệm đáng kính của tôi, Đức Giáo Hoàng Phanxicô, qua đời. Ngay tại đây, tại Quirinale, ngài đã nói: “Cội nguồn của tôi nằm ở đất nước này” (Diễn văn trong chuyến thăm chính thức Tổng thống Cộng hòa Ý, ngày 10 tháng 6 năm 2017), và tình yêu của ngài dành cho đất nước và con người Ý chắc chắn đã nhận được sự đáp lại nồng nhiệt và cảm động trong những ngày đó, điều này cũng thể hiện rõ trong cam kết to lớn và chu đáo mà ngài đã thể hiện trong Cơ Mật Viện Hồng Y sau đó cho việc bầu chọn Đức Giáo Hoàng mới.

Tôi xin một lần nữa bày tỏ lời “cảm ơn” chân thành tới Ngài, thưa Ngài Tổng thống, và toàn thể đất nước vì tấm gương hiếu khách tuyệt vời và sự tổ chức hiệu quả mà nước Ý đã thể hiện trong nhiều tháng qua trong Năm Thánh, trên nhiều phương diện – hậu cần, an ninh, chuẩn bị và quản lý cơ sở hạ tầng và dịch vụ, cùng nhiều hơn nữa – mở rộng vòng tay và thể hiện sự hiếu khách với đông đảo khách hành hương đổ về đây từ khắp nơi trên thế giới. Giáo hội hoàn vũ đang cử hành Năm Thánh Hy vọng. Trong Tông sắc Spes non confundit mà ngài đã công bố vào tháng 5 năm 2024, Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã nhấn mạnh tầm quan trọng của việc “chú ý đến những điều tốt đẹp đang hiện diện trên thế giới để không rơi vào cám dỗ nghĩ rằng chúng ta đang bị áp đảo bởi sự dữ và bạo lực” (số 7). Tôi tin rằng sự hiệp lực và cộng tác tuyệt vời mà chúng ta đang trải nghiệm trong những ngày này đã tạo nên một dấu chỉ hy vọng cho tất cả những ai đến với đức tin để bước qua Cửa Thánh và cầu nguyện bên mộ thánh Phêrô và các Tông đồ.

Vài năm nữa, chúng ta sẽ kỷ niệm 100 năm Hiệp ước Latêranô. Về vấn đề này, càng có lý do hơn nữa để nhắc lại tầm quan trọng của sự phân biệt lẫn nhau giữa các lĩnh vực này. Trên cơ sở đó, trong bầu không khí tôn trọng chân thành, Giáo Hội Công Giáo và Nhà nước Ý hợp tác vì lợi ích chung, phục vụ con người, mà phẩm giá bất khả xâm phạm của họ phải luôn được đặt lên hàng đầu trong các quá trình ra quyết định và trong hành động, ở mọi cấp độ, vì sự phát triển xã hội, đặc biệt là bảo vệ những người dễ bị tổn thương và túng thiếu nhất. Vì mục đích này, tôi hoan nghênh và khuyến khích cam kết chung nhằm đặt mọi sự hợp tác trên nền tảng của ánh sáng và sự tôn trọng trọn vẹn Hiệp ước năm 1984.

Điều đáng buồn là chúng ta đang sống trong thời đại mà bên cạnh nhiều dấu hiệu hy vọng, vẫn còn nhiều tình huống đau khổ nghiêm trọng đang ảnh hưởng đến nhân loại trên toàn thế giới và đòi hỏi những phản ứng khẩn cấp và có tầm nhìn xa.

Cam kết đầu tiên tôi muốn nhắc lại trong vấn đề này là cam kết về hòa bình. Vô số cuộc chiến tranh đang tàn phá hành tinh của chúng ta, và khi chúng ta nhìn vào những hình ảnh, đọc tin tức, lắng nghe những tiếng nói, và gặp gỡ những người dân đau khổ vì chúng, những lời của các vị Tiền nhiệm của tôi vang vọng mạnh mẽ và mang tính tiên tri. Làm sao chúng ta có thể quên lời cảnh báo không thể chối cãi nhưng bị phớt lờ của Đức Bênêđictô XV trong Thế chiến thứ nhất? (xem Thư gửi các Nhà lãnh đạo của các Dân tộc Tham chiến, ngày 1 tháng 8 năm 1917) Và, vào đêm trước Thế chiến thứ hai, lời cảnh báo của Đức Piô XII đáng kính (xem Sứ điệp Phát thanh gửi các Chính phủ và Dân tộc trong Nguy cơ Chiến tranh Sắp xảy ra, ngày 24 tháng 8 năm 1939)? Chúng ta hãy nhìn vào khuôn mặt của những người bị choáng ngợp bởi sự tàn bạo phi lý của những kẻ không thương tiếc lên kế hoạch cho cái chết và sự hủy diệt. Chúng ta hãy lắng nghe tiếng kêu của họ và cùng với Thánh Giáo Hoàng Gioan XXIII, hãy nhớ rằng “mỗi con người là một nhân vị, nghĩa là một bản chất được phú bẩm trí thông minh và ý chí tự do; và do đó, là chủ thể của các quyền và nghĩa vụ phát sinh trực tiếp và đồng thời từ chính bản chất của họ: các quyền và nghĩa vụ do đó mang tính phổ quát, bất khả xâm phạm, bất khả chuyển nhượng” (Thông điệp Pacem in Terris, ngày 11 tháng 4 năm 1963, 5). Vì vậy, tôi xin tái kêu gọi chân thành hãy tiếp tục nỗ lực tái lập hòa bình ở mọi nơi trên thế giới và ngày càng vun đắp và thúc đẩy các nguyên tắc công lý, bình đẳng và hợp tác giữa các dân tộc, vốn là nền tảng thiết yếu của hòa bình (x. Thánh Phaolô VI, Sứ điệp cử hành Ngày Hòa bình Thế giới lần thứ nhất, ngày 1 Tháng Giêng năm 1968).

Về vấn đề này, tôi bày tỏ lòng biết ơn đối với cam kết của Chính phủ Ý trong việc giải quyết nhiều tình huống khó khăn liên quan đến chiến tranh và nghèo đói, đặc biệt là trẻ em ở Gaza, cũng như hợp tác với Bệnh viện Bambino Gesù. Đây là những đóng góp mạnh mẽ và hiệu quả nhằm xây dựng một cuộc sống chung hòa bình, thịnh vượng và nhân phẩm cho tất cả các thành viên của gia đình nhân loại.

Vì mục đích này, cam kết chung mà Nhà nước Ý và Tòa Thánh đã và đang thể hiện trong việc ủng hộ chủ nghĩa đa phương chắc chắn sẽ mang lại lợi ích. Đây là một giá trị rất quan trọng. Thực tế, những thách thức phức tạp của thời đại chúng ta khiến việc tìm kiếm và áp dụng các giải pháp chung trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Do đó, điều thiết yếu là phải thực hiện các động lực và tiến trình này, đồng thời nhắc lại các mục tiêu ban đầu của chúng, chủ yếu nhằm giải quyết xung đột và thúc đẩy phát triển (x. Đức Phanxicô, Thông điệp Fratelli tutti, ngày 3 tháng 10 năm 2020, 172), thúc đẩy ngôn ngữ minh bạch và tránh những mơ hồ có thể gây chia rẽ (x. Id., Diễn văn gửi các thành viên của Ngoại giao đoàn, ngày 9 Tháng Giêng năm 2025).

Chúng ta chuẩn bị mừng kỷ niệm, trong năm tới, một ngày kỷ niệm quan trọng: kỷ niệm tám trăm năm ngày mất của Thánh Phanxicô thành Assisi, Thánh Bổn mạng của Ý, vào ngày 3 tháng 10 năm 1226. Sự kiện này mang đến cho chúng ta cơ hội để nhấn mạnh đến vấn đề cấp bách là chăm sóc “ngôi nhà chung” của chúng ta. Thánh Phanxicô đã dạy chúng ta ca ngợi Đấng Tạo Hóa với sự tôn trọng đối với mọi loài thụ tạo, truyền tải thông điệp của Người từ “trái tim địa lý” của Bán đảo Ý và mang thông điệp đó qua các thế hệ đến với chúng ta thông qua vẻ đẹp của các tác phẩm của Người và chứng tá của chính Người và anh em của Người. Vì lý do này, tôi tin rằng Ý đã đón nhận một cách đặc biệt sứ mệnh truyền đạt cho các dân tộc của mình một nền văn hóa nhìn nhận trái đất “như một người chị em mà chúng ta cùng chia sẻ cuộc sống, và như một người mẹ xinh đẹp chào đón chúng ta vào vòng tay của mình” (Đức Phanxicô, Thông điệp Laudato Si', 1).

Trong những thập niên gần đây, như chúng ta đã biết, Âu Châu đã chứng kiến sự suy giảm đáng kể về tỷ lệ sinh. Điều này đòi hỏi cam kết thúc đẩy các lựa chọn thân thiện với gia đình ở nhiều cấp độ khác nhau, hỗ trợ những nỗ lực của họ, thúc đẩy các giá trị của họ và bảo vệ nhu cầu và quyền lợi của họ. “Cha”, “mẹ”, “con trai”, “con gái”, “ông” và “bà”, theo truyền thống Ý, là những từ tự nhiên thể hiện và gợi lên cảm giác yêu thương, tôn trọng và cống hiến, đôi khi là anh hùng, vì lợi ích của cộng đồng gia đình và do đó là vì lợi ích của toàn xã hội. Đặc biệt, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo đảm cho tất cả các gia đình sự hỗ trợ thiết yếu về việc làm có phẩm giá, trong điều kiện công bằng và chú trọng đến nhu cầu của thiên chức làm mẹ và làm cha. Chúng ta hãy làm mọi thứ có thể để mang lại sự tự tin cho các gia đình, đặc biệt là các gia đình trẻ, để họ có thể hướng tới tương lai với sự thanh thản và phát triển trong sự hòa hợp.

Trong khuôn khổ này, chúng ta thấy tầm quan trọng cơ bản, ở mọi cấp độ, của việc tôn trọng và bảo vệ sự sống trong mọi giai đoạn, từ khi thụ thai đến tuổi già, cho đến lúc chết (x. Đức Phanxicô, Diễn văn tại Hội nghị Toàn thể của Hàn lâm viện Đức Giáo Hoàng về Sự sống, ngày 27 tháng 9 năm 2021). Tôi hy vọng rằng nhận thức này sẽ tiếp tục phát triển, cũng liên quan đến khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc y tế và thuốc men, tùy theo nhu cầu của mỗi cá nhân.

Tôi bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với sự hỗ trợ hào phóng mà đất nước này dành cho người di cư, những người ngày càng gõ cửa đất nước, cũng như cam kết của đất nước trong cuộc chiến chống nạn buôn người. Đây là những thách thức phức tạp của thời đại chúng ta, mà nước Ý chưa bao giờ né tránh. Tôi khuyến khích quý vị luôn duy trì thái độ cởi mở và đoàn kết. Đồng thời, tôi muốn nhấn mạnh tầm quan trọng của việc hội nhập một cách xây dựng những người mới đến vào các giá trị và truyền thống của xã hội Ý, để sự trao tặng lẫn nhau diễn ra trong cuộc gặp gỡ giữa các dân tộc này thực sự làm phong phú và mang lại lợi ích cho tất cả mọi người. Về vấn đề này, tôi nhấn mạnh rằng việc mỗi người chúng ta yêu mến và truyền đạt lịch sử và văn hóa của chính mình, với những dấu hiệu và biểu hiện của nó, là điều quý giá biết bao: chúng ta càng bình thản nhận ra và yêu thương chính mình, thì chúng ta càng dễ dàng gặp gỡ và hội nhập người khác mà không sợ hãi và với một trái tim rộng mở.

Về vấn đề này, ngày nay có một khuynh hướng nhất định là đánh giá thấp, ở nhiều cấp độ khác nhau, các mô hình và giá trị đã phát triển qua nhiều thế kỷ và định hình bản sắc văn hóa của chúng ta, đôi khi thậm chí còn cố gắng xóa bỏ sự liên quan lịch sử và nhân văn của chúng. Chúng ta đừng coi thường những gì tổ tiên chúng ta đã trải qua và những gì họ truyền lại cho chúng ta, ngay cả khi phải trả giá bằng những hy sinh to lớn. Chúng ta đừng để bị quyến rũ bởi những mô hình đại chúng hóa và linh hoạt, chỉ thúc đẩy vẻ ngoài tự do, chỉ để khiến mọi người phụ thuộc vào các hình thức kiểm soát như những mốt nhất thời, chiến lược thương mại, hoặc những thứ khác (xem Đức Hồng Y Joseph Ratzinger, Bài giảng tại Thánh lễ Bầu cử Đức Giáo Hoàng Rôma, ngày 18 tháng 4 năm 2005). Trân trọng ký ức về những người đi trước chúng ta, trân trọng những truyền thống đã tạo nên chúng ta như ngày hôm nay, là điều quan trọng để nhìn về hiện tại và tương lai với sự nhận thức, thanh thản, trách nhiệm và một ý thức về viễn cảnh.

Thưa Ngài Tổng thống, cuối cùng, tôi xin gửi lời chúc thành công tốt đẹp nhất đến Ngài và, thông qua Ngài, đến toàn thể nhân dân Ý. Nước Ý là một đất nước giàu có, đôi khi khiêm nhường và ẩn giấu, và do đó đôi khi cần được khám phá và tái khám phá. Đây là cuộc phiêu lưu tuyệt vời mà tôi khuyến khích tất cả người dân Ý hãy dấn thân, để nuôi dưỡng hy vọng và tự tin đối mặt với những thách thức hiện tại và tương lai. Xin cảm ơn.


Source:Holy See Press Office