Nhớ ơn Tổ Tiên mùng Hai Tết

Mỗi năm chúng ta mừng mùa Xuân năm mới âm lịch theo truyền thống của dân tộc Việt Nam. Đây là nếp sống văn hóa của cội nguồn dân tộc tính chúng ta.

Nếp sống văn hóa này không chỉ thể hiện ra bên ngoài ở nơi cung cách đón mừng ngày đầu năm mới theo lễ nghi truyền thống, nhưng còn ẩn chứa nền tảng tâm linh tinh thần nữa.

Đón mừng năm mới với tâm tình tạ ơn Thien Chúa, Đấng là chủ trời đất, chủ mùa xuân năm mới. Vì tin rằng trời đất, không khí, nước, thời tiết, sự sống trong thiên nhiên, không do con người chế biến làm ra. Nhưng được Đấng Tạo hoá tạo dựng nên cùng ban cho khả năng nối tiếp sinh sống phát triển tồn tại xuyên suốt qua khắp hết mọi thế hệ không gian thời đại.

Đón mừng mùa xuân năm mới, con người chúng ta cũng nhớ đến cội nguồn cây gia phả đời sống gia đình của mình. Vì không ai là không có gốc rễ của một dòng máu thân xác hình hài. Tổ tiên ông bà cha mẹ là gốc của cây gia phả, là dòng sông máu mủ chảy sang thế hệ con cháu chắt. Nhớ về cội nguồn của mình với lòng biết ơn, vì công ơn sinh thành dưỡng dục đã nhận được từ nơi ông cha mẹ, với lòng kính trọng ngưỡng phục, vì những đầu tư hy sinh dấn thân cùng gương sống ông bà cha mẹ đã làm việc đóng góp xây dựng cho đời sống thế hệ con cháu được phát triển thịnh vượng.

Đón mừng mùa xuân năm mới, con người chúng ta cùng tưởng nhớ tới những ân tình, sự nâng đỡ trong đời sống đã nhận được từ những người khác cách này hay cách khác, mà họ đã góp phần xây dựng cho đời sống mình. Nhớ tới với lòng ngậm ngùi và biết ơn.

Đón mừng mùa xuân năm mới cũng là dịp tốt thuận tiện nhớ về những kỷ niệm mùa xuân năm nào khi xưa đã cùng chung sống trải qua với những người thân yêu ruột thịt gia đình, với những bạn bè người quen biết, mà bây giờ họ đã ra đi về bên kia thế giới thành người thiên cổ.

Họ đã ra đi. Nhưng hình ảnh lời nói gương đời của họ vẫn hằng sống động trong tâm trí lòng yêu mến của những người còn sống đang mừng mùa xuân năm mới trên mặt đất. Nhớ về họ với lòng ngậm ngùi biết ơn. Giữa họ và ta có khoảng cách thung lũng xa xăm sâu thẳm không bờ bến. Nhưng tâm hồn ta luôn gần bên họ.

Đón mừng mùa xuân năm mới trong niềm vui, nhưng cũng có chút suy tư. Vì không biết thời gian tương lai tới sẽ ra sao. Vì thế tâm hồn ta nuôi niềm hy vọng, cầu xin cho năm mới được chúc phúc lành của Đấng là chủ mùa xuân năm mới cho hôm nay và ngày mai.

Hôm nay ngày mùng Hai Tết Ất Tỵ, theo tập tục cung cách đạo đức mừng mùa Xuân mới, chúng ta tụ họp nơi nghĩa trang đất thánh, đốt thắp nến nhang đèn tưởng nhớ dâng lễ cầu nguyện cho lính hồn Ông bà, cha mẹ, vợ hay chồng, anh, chị, em, con cháu gia đình, bạn bè quen biết tình hàng xóm láng giềng, những vị ân nhân ngày xưa của gia đình họ hàng gia tộc, của giáo xứ, đã mãn phần đời sống đang nằm yên nghỉ sâu trong lòng đất mẹ hay đã được thiêu đốt thành tro bụi.

Đây là cung cách sống lòng đạo đức lòng hiếu thảo của con người chúng ta với người đã qua đời. Ngày xưa họ đã sống làm ơn cho ta. Ta mắc nợ họ. Bây giờ chúng ta trả ơn tưởng nhớ tới họ với tâm tình lòng biết ơn qua cung cách sống cầu nguyện cho họ

Và như có tâm tình lời nhắn nhủ phát lên từ những nấm mồ:

“Xin cám ơn nghĩa cử đạo đức tình liên đới mọi người thân yêu hằng nhớ đến tôi, những hy sinh dành cho tôi bò bông hoa tươi thắm chan chứa tình yêu thương quí mến, nhất là những thánh lễ Misa, những lời cầu nguyện cùng Thiên Chúa xin dành cho tôi.

Vâng, tôi bây giờ nằm yên sâu kín trong lòng đất mẹ. Thân xác tôi đã tiêu tan thành tro bụi đất. Nhưng tôi tin rằng Thiên Chúa tình yêu, Đấng là nguồn sự sống ơn cứu chuộc, giải thoát tôi khỏi hình phạt tội lỗi, và cho linh hồn tôi được cùng sống lại với Chúa Kito phục sinh.

Và tôi tâm niệm rằng:

Những gì ngày xưa trên trần gian tôi đã nỗ lực xây dựng làm ra, khi ra đi về đời sau, tôi phải để lại tất cả.

Những gì ngày xưa theo bản tính con người tôi chắt chiu để dành, tôi không mang theo đi được.

Nhưng chỉ những gì ngày xưa tôi quảng đại cho đi, cùng đóng góp giúp việc bác ái, xây dựng việc chung công ích, giờ này tôi nhận lãnh trở lại.” Amen.

Lm. Daminh Nguyen Ngọc Long