5. NGỐC CHỬI MỈNH

Có một người không biết quả trám là quả gì, bèn hỏi người khác:

- “Đây là gì?”

Người nọ cười nói:

- “A ngốc”. (1)

Người ấy bèn mua quả trám để ăn, về nhà nói với vợ:

- “Hôm nay tôi ăn “a ngốc”, mùi vị rất ngon”.

Vợ kêu anh ta lấy ra coi, anh ta bèn há miệng ra trước mặt vợ và thở ra, nói:

- “Bà ngửi ngửi mà coi, còn có mùi ngốc đấy nhé !”

(Tuyết Đào Hài Sử)

Suy tư 5:

Người ngốc mà không biết mình ngốc thì thật là tội nghiệp, nhưng người biết mình kiêu ngạo mà không sống khiêm tốn thì càng tội nghiệp hơn !

Ai cũng dễ dàng thông cảm và giúp đỡ những người ngốc, vì ai cũng có một tâm hồn biết xúc cảm trước những nghịch cảnh của cuộc đời, chỉ có những người kiêu ngạo tự thỏa mãn mình qua những phồn vinh giả tạo, thì mới là người không biết xúc động trước những đau khổ của người khác, cho nên ngay cả người kiêu ngạo cũng không muốn chơi thân với người kiêu ngạo, huống gì là người khác...

Đem cái hiểu biết của mình ra để chế nhạo người ngốc thì có thể nói là một tội ác, là tội phung phá ân sủng của Thiên Chúa đã ban cho chúng ta để chúng ta giúp đỡ và an ủi người khác, chứ không phải để chúng ta nhạo báng anh em mình khi họ có trí óc kém thông minh hơn chúng ta.

Người ngốc cũng như người kiêu ngạo cả hai đều không biết mình là ai, chúng ta cầu nguyện cho người kiêu ngạo và cầu cho những người ngốc có người biết thông cảm và phục vụ họ...

(1) Câu này dùng để nhạo người.

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


----------

http://www.vietcatholic.net

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://www.nhantai.info