75. ĐỀU KHÔNG SỢ QUỶ
Giữa năm Gia Tĩnh, có hai người ở đất Vô Tích là Hoàng Phúc và Trương Tường là những người có đởm khí, từ trước đến nay không hề sợ quỷ thần. Mùa hè trời gần tối, hai người đi đến bên một con sông để uống nước, Vương Phúc nói:
- “Trong nghĩa địa bên kia sông hôm qua lại có người mới chôn, nếu ban đêm anh đến lấy tử thi ôm bỏ bên ngoài quan tài, thì tôi sẽ thua anh một chầu rượu, đợi đó, tôi đi lấy rượu trước và đợi anh.”
Không lâu sau, mặt trời khuất sau rặng núi, Trương Tường lợi dụng đêm tối lội qua sông đi vào trong nghĩa địa, nhưng thấy nắp quan tài mới đã mở tung ra, đang còn hoài nghi, thì đột nhiên từ trong quan tài vươn ra hai cánh tay ôm chặt cổ anh ta, Trương Tường rất sợ hãi vội vàng nói:
- “Anh nhẹ tay chút xíu, đợi tôi thắng được rượu xong thì ngày mai tôi sẽ tế và chôn anh lại.”
Lúc ấy, con quỷ càng bóp cổ họ Trương chặt hơn, Trương Tường hét lên, người ở bên sông nghe được tiếng kêu cứu vội vàng thắp đèn đến soi rõ, té ra ôm cổ Trương Tường chính là Vương Phúc.
Trước đó ông ta giả bộ đi lấy rượu, và từ ngõ khác qua sông trước và vào trong nghĩa địa ôm tử thi ra, ẩn núp bên trong quan tài trước để chọc ghẹo Trương Tường.
Lúc ấy ôn dịch đang hoành hành, hai người này không bị truyền nhiễm chút nào, nguyên nhân có lẽ vì cả hai người đều có đởm khí dũng cảm chăng?
(Nhã Ngược)
Suy tư 75:
Có những người có tính can đảm không sợ gian nan khốn khó, nhưng lại hèn nhát trước sự hy sinh hãm mình.
Có những người can đảm dám hy sinh tiền bạc của mình để giúp người, nhưng lại không dám lên tiếng bênh vực người bị oan ức.
Có những người có thừa can đảm khi đối diện với nguy hiểm, nhưng lại không có can đảm đối diện với sự thật.
Có những người can đảm khí khái anh hùng không chịu khuất phục một ai, nhưng lại bị khuất phục trước nước mắt của đàn bà con gái.
Có những người cam đảm dám hy sinh tất cả những gì mình có để đổi lấy danh dự, nhưng lại không có can đảm từ bỏ cái tự ái của mình.
Can đảm thì có thừa, nhưng nếu dựa vào sức mình mà thôi thì can đảm sẽ trở thành anh hùng cá nhân, mà anh hùng cá nhân thì chỉ có làm cho oai. Can đảm thì cần phải dựa vào ơn của Thiên Chúa giúp, đó chính là sự can đảm của các thánh vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
-----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info
Giữa năm Gia Tĩnh, có hai người ở đất Vô Tích là Hoàng Phúc và Trương Tường là những người có đởm khí, từ trước đến nay không hề sợ quỷ thần. Mùa hè trời gần tối, hai người đi đến bên một con sông để uống nước, Vương Phúc nói:
- “Trong nghĩa địa bên kia sông hôm qua lại có người mới chôn, nếu ban đêm anh đến lấy tử thi ôm bỏ bên ngoài quan tài, thì tôi sẽ thua anh một chầu rượu, đợi đó, tôi đi lấy rượu trước và đợi anh.”
Không lâu sau, mặt trời khuất sau rặng núi, Trương Tường lợi dụng đêm tối lội qua sông đi vào trong nghĩa địa, nhưng thấy nắp quan tài mới đã mở tung ra, đang còn hoài nghi, thì đột nhiên từ trong quan tài vươn ra hai cánh tay ôm chặt cổ anh ta, Trương Tường rất sợ hãi vội vàng nói:
- “Anh nhẹ tay chút xíu, đợi tôi thắng được rượu xong thì ngày mai tôi sẽ tế và chôn anh lại.”
Lúc ấy, con quỷ càng bóp cổ họ Trương chặt hơn, Trương Tường hét lên, người ở bên sông nghe được tiếng kêu cứu vội vàng thắp đèn đến soi rõ, té ra ôm cổ Trương Tường chính là Vương Phúc.
Trước đó ông ta giả bộ đi lấy rượu, và từ ngõ khác qua sông trước và vào trong nghĩa địa ôm tử thi ra, ẩn núp bên trong quan tài trước để chọc ghẹo Trương Tường.
Lúc ấy ôn dịch đang hoành hành, hai người này không bị truyền nhiễm chút nào, nguyên nhân có lẽ vì cả hai người đều có đởm khí dũng cảm chăng?
(Nhã Ngược)
Suy tư 75:
Có những người có tính can đảm không sợ gian nan khốn khó, nhưng lại hèn nhát trước sự hy sinh hãm mình.
Có những người can đảm dám hy sinh tiền bạc của mình để giúp người, nhưng lại không dám lên tiếng bênh vực người bị oan ức.
Có những người có thừa can đảm khi đối diện với nguy hiểm, nhưng lại không có can đảm đối diện với sự thật.
Có những người can đảm khí khái anh hùng không chịu khuất phục một ai, nhưng lại bị khuất phục trước nước mắt của đàn bà con gái.
Có những người cam đảm dám hy sinh tất cả những gì mình có để đổi lấy danh dự, nhưng lại không có can đảm từ bỏ cái tự ái của mình.
Can đảm thì có thừa, nhưng nếu dựa vào sức mình mà thôi thì can đảm sẽ trở thành anh hùng cá nhân, mà anh hùng cá nhân thì chỉ có làm cho oai. Can đảm thì cần phải dựa vào ơn của Thiên Chúa giúp, đó chính là sự can đảm của các thánh vậy.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
-----------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://www.nhantai.info