ĐỨNG THẲNG LÊN

“Người đặt tay trên bà, tức khắc bà đứng thẳng lên được và tôn vinh Thiên Chúa!”.

“Bán chó con”. Một cậu bé gõ cửa, “Cháu muốn một con!”. Chủ đáp, “25 đô la!”. Cậu bé bị nghiền nát, “Cháu chỉ có hai đô la rưỡi. Cháu có thể xem?”. “Tất nhiên!”. Mắt cậu bé rực sáng khi nhìn năm ‘quả bóng’ tuyệt vời. “Cháu nghe, có một con bị tật”; “Đúng, ‘cô ấy’ chắc tàn tật suốt đời!”; “Ôi, cháu muốn nó. Cháu trả góp!”. Im lặng. “Nhưng ‘cô ấy’ sẽ luôn đi khập khiễng”. Dũng cảm, cậu bé kéo ống chân lên, một cái nẹp, “Cháu cũng vậy!”. Trìu mến nhìn con vật, cậu nói, “Cô ấy cần nhiều tình yêu. Không dễ tàn tật như thế, ‘cô ấy’ sẽ đứng thẳng!”. “Đây, đưa đi! Tôi biết ‘cô ấy’ sẽ có một người bạn tốt. Quên tiền đi!”.

Kính thưa Anh Chị em,

“Cô ấy sẽ đứng thẳng!”, nhưng không phải ‘cô cún’ tật nguyền của cậu bé tật nguyền, mà là một phụ nữ được Chúa Giêsu chữa lành qua câu chuyện Tin Mừng hôm nay. Ngài chạm vào cô, khác nào chạm vào sự sống của cô; và cô đã có thể ‘đứng thẳng lên’.

Hẳn chắc, mỗi phép lạ Chúa Giêsu làm đều là một hành động của lòng thương xót; thế nhưng, câu chuyện “người con gái Abraham” còng lưng 18 năm này sẽ còn nhiều điều thú vị hơn thế. Nó mang nhiều ý nghĩa biểu tượng sâu sắc hơn chúng ta tưởng!

Với phép lạ này, dường như người phụ nữ đã không tìm kiếm một sự chữa lành nào. Thấy cô, trái tim Chúa Giêsu xem ra ngừng đập và Ngài nhất định ra tay dẫu đó là ngày Sabbat! Gần như tất cả các cuộc chữa lành của Ngài đều mang một ý nghĩa biểu tượng cho những đau khổ sâu sắc hơn mà cùng lúc con người phải chịu! Điếc, không thể nghe Lời và tiếng Thánh Thần; mù, không thể thấy sự hiện diện của Chúa; câm, không thể nói về Ngài và sứ điệp của Ngài; liệt, không thể làm những gì ân sủng thúc giục; hủi, bị cắt đứt hoặc tự cắt đứt các mối quan hệ; và quỷ ám, bị kìm kẹp bởi tội lỗi, nghiện ngập… Tất cả những thiểu năng thương tật ấy không cho chúng ta có khả năng ‘đứng thẳng lên!’.

Thông điệp thứ hai, sau khi được chạm đến, phụ nữ này đã ‘đứng thẳng lên’. Đây cũng là hình ảnh biểu tượng cho những gì được ân sủng chạm tới! Khi Thiên Chúa chạm ai, người ấy có thể đứng thẳng; họ tự tin bước đi như con trai, con gái của Ngài. Qua thư Rôma hôm nay, Phaolô xác tín, “Chúng ta có thể kêu lên, ‘Abba, Cha ơi’. Chính Thần Khí chứng thực cho thần trí chúng ta rằng, chúng ta là con cái Thiên Chúa”; và mỗi người có thể nói, “Thiên Chúa chúng ta là Thiên Chúa cứu độ!”, như Thánh Vịnh đáp ca chúc khen.

Anh Chị em,

“Cô ấy sẽ đứng thẳng!”. Có một biểu tượng nhất định trong việc cô ấy phải còng lưng và không thể đứng thẳng. Về mặt tâm linh, đó không phải là vấn đề của bạn và tôi sao? Rất nhiều người trong chúng ta có thể đang co quắp với những gánh nặng triền miên trong cuộc sống. Một vết thương lòng, một tiếc xót, một tội lỗi của quá khứ… tất cả những điều đó có thể khiến chúng ta dị tật và không ‘đứng thẳng’. Chúa Giêsu không chỉ chạm đến, Ngài còn hôn lấy nó; không chỉ hôn lấy nó, Ngài còn ôm ấp; không chỉ ôm ấp, Ngài còn rước lấy thương tật của chúng ta đến nỗi chết trên thập giá. Hãy sấn tới Ngài, cố chạm vào Ngài; Ngài sẽ nhìn thấy chúng ta và biết chúng ta cần gì. Và hẳn Ngài cũng sẽ chữa lành để bạn và tôi có thể ‘đứng thẳng lên!’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, chỉ mình Chúa biết ‘tật nguyền’ của con; xin thương chạm đến nó, để con hết ‘còng!’”, Amen.

(Tgp. Huế)