70. TÒA ĐẠI SẢNH VÀ CĂN NHÀ TRANH
An na ở trong một tòa đại sảnh hoa lệ, cô ta rất kiêu ngạo vì địa vị của mình trong xã hội.
Một hôm, một đứa con gái của người thợ lát gạch tên là Mạc Lợi chạy qua nhà của cô ta, nói:
- “Ba của con sắp chết rồi, ông ta mời cô đi qua nhà ông một chút xíu, ông có chuyện quan trọng muốn nói với cô.”
An na lạnh lùng cười và nói:
- “Thật chứ? Chắc đó là việc gấp, như ba của mày nghèo như thế mà lại có chuyện cần nói với ta à, cút đi, ta làm gì có thời gian đến ngôi nhà tranh rách nát của các ngươi chứ?”
Mấy phút sau, Mạc Lợi vội vội vàng vàng chạy trở lại, hoang mang nói:
- “Cô An na, con cầu xin cô mau đi một chuyến được không? Trước đây khi chiến tranh xảy ra, mẹ của cô nhờ ba của con đem một va ly vàng bạc châu báu giấu trong tường, dặn ông ta đừng để cho bất kỳ ai biết, đợi khi cô mừng sinh nhật thứ hai mươi mốt thì báo cho cô biết bí mật này. Nhưng bây giờ ba của con sắp chết rồi, ông ta không thể đợi được nữa.”
An na lúc này mới vội vàng chạy qua căn nhà tranh. Nhưng vừa bước vào nhà thì nghe tin người công nhân lát gach vừa trút hơi thở cuối cùng. Cô ta hối hận như phát điên, ra lệnh cho công nhân đập vỡ các bức tường của tòa đại sảnh để tìm của cải châu báu, nhưng không tìm được gì cả.
Mặc dù cô ta mất cả gia tài nhiều như thế, nhưng nhờ đó mà cô ta hiểu rõ, nếu một người có một tâm hồn kiêu ngạo và vô tình, thì hắn ta sẽ không được gì cả.
Suy tư ngắn 70:
Khiêm tốn là gốc rễ của mật ngọt và sự kỷ diệu, từ nơi gốc rễ đó sẽ mọc ra tất cả mọi đức hạnh của thánh đức -hay nói cách khác- khiêm tốn chính là nền tảng của mọi nhân đức.
Khiêm tốn làm cho con người trở nên vĩ đại, bởi vì họ đã thành công khi trói buộc cái tôi của mình không nô lệ bởi hư vinh của thế gian.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info
An na ở trong một tòa đại sảnh hoa lệ, cô ta rất kiêu ngạo vì địa vị của mình trong xã hội.
Một hôm, một đứa con gái của người thợ lát gạch tên là Mạc Lợi chạy qua nhà của cô ta, nói:
- “Ba của con sắp chết rồi, ông ta mời cô đi qua nhà ông một chút xíu, ông có chuyện quan trọng muốn nói với cô.”
An na lạnh lùng cười và nói:
- “Thật chứ? Chắc đó là việc gấp, như ba của mày nghèo như thế mà lại có chuyện cần nói với ta à, cút đi, ta làm gì có thời gian đến ngôi nhà tranh rách nát của các ngươi chứ?”
Mấy phút sau, Mạc Lợi vội vội vàng vàng chạy trở lại, hoang mang nói:
- “Cô An na, con cầu xin cô mau đi một chuyến được không? Trước đây khi chiến tranh xảy ra, mẹ của cô nhờ ba của con đem một va ly vàng bạc châu báu giấu trong tường, dặn ông ta đừng để cho bất kỳ ai biết, đợi khi cô mừng sinh nhật thứ hai mươi mốt thì báo cho cô biết bí mật này. Nhưng bây giờ ba của con sắp chết rồi, ông ta không thể đợi được nữa.”
An na lúc này mới vội vàng chạy qua căn nhà tranh. Nhưng vừa bước vào nhà thì nghe tin người công nhân lát gach vừa trút hơi thở cuối cùng. Cô ta hối hận như phát điên, ra lệnh cho công nhân đập vỡ các bức tường của tòa đại sảnh để tìm của cải châu báu, nhưng không tìm được gì cả.
Mặc dù cô ta mất cả gia tài nhiều như thế, nhưng nhờ đó mà cô ta hiểu rõ, nếu một người có một tâm hồn kiêu ngạo và vô tình, thì hắn ta sẽ không được gì cả.
Suy tư ngắn 70:
Khiêm tốn là gốc rễ của mật ngọt và sự kỷ diệu, từ nơi gốc rễ đó sẽ mọc ra tất cả mọi đức hạnh của thánh đức -hay nói cách khác- khiêm tốn chính là nền tảng của mọi nhân đức.
Khiêm tốn làm cho con người trở nên vĩ đại, bởi vì họ đã thành công khi trói buộc cái tôi của mình không nô lệ bởi hư vinh của thế gian.
Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.
(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)
------
http://www.vietcatholic.org
https://www.facebook.com/jmtaiby
http://nhantai.info