MỘT SỰ CAO CẢ THÊ THẢM
“Người đời đã yêu sự tối tăm hơn ánh sáng!”.
Triết gia Platon nói, “Chúng ta có thể dễ dàng tha thứ cho một đứa trẻ sợ bóng tối, nhưng bi kịch thực sự của cuộc đời là khi con người sợ ánh sáng!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Bi kịch thực sự của cuộc đời là khi con người sợ ánh sáng”. Nhận định của Platon phù hợp với câu nói khá xót xa của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay biết bao, “Người đời đã yêu sự tối tăm hơn ánh sáng!”.
Lời Chúa nói đến bóng tối và ánh sáng. Các tông đồ bị giam trong ngục, nhưng thiên sứ đã đưa các ngài ra ánh sáng. Tin Mừng tiếp tục trình bày cuộc gặp gỡ trong đêm giữa Nicôđêmô và Chúa Giêsu, hai ngài đàm đạo về ánh sáng, điều làm cho con người nên cao cả; nhưng đó là ‘một sự cao cả thê thảm!’. Tại sao? Vì “Người đời đã yêu sự tối tăm hơn ánh sáng!”.
Với bài Tin Mừng, cuộc đối thoại của Nicôđêmô và Chúa Giêsu cũng mang tính biểu tượng không kém. Trong cuốn ‘Le Maître du désir’, ‘Thầy Dạy Khát Khao’, người viết dịch, cha Éloi Leclerc nhận định, “Nicôđêmô, một thầy dạy vị vọng, không chỉ đến vào ban đêm; ông ‘đến từ đêm’, ‘lộ ra từ đêm’ như một người khát khao ánh sáng canh thức trông chờ bình minh. Bởi lẽ, con người chỉ thực sự tồn tại trong chuyển động vốn đem nó lại gần ánh sáng; ở ngoài chuyển động ấy, con người chỉ là một ‘mảng đêm’ của thế giới. Nó chỉ tìm thấy mình trong chân lý, bằng cách sinh ra trong ánh sáng. Đó là sự cao cả của nó! Nhưng đó cũng là ‘một sự cao cả thê thảm’; bởi lẽ, trong mọi khoảnh khắc, con người có thể để mình bị chộp lại bởi các thế lực của bóng tối!”. Chúa Giêsu thật có lý, “Người đời đã yêu sự tối tăm hơn ánh sáng!”. Bằng chứng là mỗi ngày, bạn và tôi thích đọc, xem, nghe bao điều xấu xa hơn là điều tốt lành!
Dĩ nhiên, không phải ai cũng thế! Nhiều người không quan tâm đến bóng tối và những tội lỗi nổi cộm đó đây; nhưng thực tế là bóng tối luôn bủa vây chúng ta và điều đó nói lên một cảnh báo nhất định về bản chất của con người sa ngã. Biết được điều đó, chúng ta chiến đấu cho ánh sáng, chống lại bóng tối. Ánh sáng nơi chúng ta thật cao cả nhưng nó quá mong manh; vì lẽ, chúng ta dễ chiều theo bóng tối, dễ dàng để mình bị cuốn vào ‘màn đêm’ và cảm thấy ‘hạnh phúc’; nhưng thật ra, chỉ là bất hạnh! Thật tốt khi bạn và tôi ý thức được điều này và xác định nó là một phần của xu hướng dễ sa ngã của bản thân, hầu một chỉ cậy trông vào sức mạnh của Chúa; tìm đề phòng và tránh xa mọi cám dỗ đưa đến hỗn loạn, mất trật tự và vô kỷ luật.
Anh Chị em,
“Người đời đã yêu sự tối tăm hơn ánh sáng!”. Là môn đệ Chúa Kitô, chúng ta được kêu gọi yêu mến Ánh Sáng Giêsu; Ngài là ‘Vầng Dương’, ‘Định Tinh’ soi rọi cho mọi ‘hành tinh’ quay chung quanh Ngài được chiếu sáng. Không chỉ là Ánh Sáng, Đức Kitô còn là Sự Sống, Sự Thật, Sự Cao Cả Đích Thực. Không có Ngài, ánh sáng của chúng ta chỉ là ảo; sự cao cả của chúng ta thật mong manh nếu không nói là ‘một sự cao cả thê thảm’. Vì thế, ước muốn nên thánh, ước muốn sống một đời hoàn hảo có nghĩa là ngay cả những đam mê và ước vọng của bạn và tôi, cuối cùng, cũng phải được cuốn hút về Chúa Kitô, Ánh Sáng đích thực của cuộc đời mỗi người.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, đừng để con nuông chiều bóng tối khiến cho sự sáng, sự cao cả nơi con trở nên thê thảm!”, Amen.
(Tgp. Huế)