TRONG SÁNG NHƯ VÀNG RÒNG
“Hãy đến mà xem!”.
Một cậu bé bấm chuông cổng nhà một phụ nữ và hỏi xem cô có mua những trái trứng cá chín mọng cậu vừa hái không. Cô ấy trả lời, “Có, cô sẽ xách xô trứng cá của cháu vào bếp và đong hai lít”. Cậu bé đứng ngoài đùa với con chó. Một lúc sau, đi ra, cô ấy nói, “Sao cháu không vào xem cô đong có đúng không? Nhỡ cô gạt cháu?”. “Cháu không sợ, vì làm thế, cô sẽ chuốc lấy điều xấu nhất”; “Cháu muốn nói gì?”, “Vì cháu chỉ mất một ít trứng cá; còn cô, biến mình thành kẻ trộm”. Cô ấy nhoẻn miệng cười và nói, “Tuyệt vời! Ôi, cháu ‘trong sáng như vàng ròng!’”.
Kính thưa Anh Chị em,
Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta không gặp một cậu bé, nhưng là một biệt phái, Nathanael, một người ‘trong sáng như vàng ròng’ mà Chúa Giêsu cũng sẽ nói những lời tương tự về ông. Và nếu như Ngài đã nói với hai môn đệ của Gioan, “Hãy đến mà xem!”; thì chuyển động này trở nên sâu sắc hơn khi Philip nói với Nathanael cũng những lời tương tự, “Hãy đến mà xem!”.
Trước lời mời chơn chất đó, Nathanael vẫn bằng lòng đến và xem, cho dẫu trước đó, ông có thành kiến với gốc gác của người mà ông sẽ đến xem, “Tự Nazareth, nào có chi hay!”. Và này, ông sững sờ khi nghe con người chưa quen biết này nói về mình rằng, “Đây đích thật là một người Israel, lòng dạ không có gì gian dối”. Trước những lời này, Nathanael nghẹt thở, “Sao Ngài biết tôi?”. Qua câu hỏi đó, toàn bộ con người Nathanael bộc lộ, ‘trong sáng như vàng ròng’. Chúa Giêsu trả lời, “Trước khi Philip gọi anh, lúc anh còn ở dưới cây vả, tôi đã biết anh!”.
Chúa Giêsu tỏ mình cho Nathanael không như cho một người xa lạ, dường như Ngài đã biết ông một cách cá vị, thấu đáo; và nhất là, Ngài trân trọng và yêu mến ông. Pascal nói, “Chúa sẽ không tìm con, nếu Ngài đã không gặp con”; đúng hơn, “Chúa sẽ không tìm con, nếu con đã không gặp Ngài; nếu con đã không gặp Ngài nơi thâm sâu nhất của chính Ngài”. Vì thế, chúng ta hiểu lý do tại sao, với niềm kính tôn, Nathanael đã thốt lên, “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, Thầy là vua Israel”. Những lời này có nghĩa là, “Ngài đúng là người mà tôi tìm kiếm, người mà tôi chờ mong với niềm khát khao. Vâng, chính Ngài là Đấng tôi chực chờ khi tra cứu Thánh Kinh mà không biết”. Vậy mà, cuộc gặp gỡ này chỉ mới bắt đầu, nó sẽ tiếp tục và đào sâu xuyên suốt Tin Mừng Gioan; để cuối cùng, hoàn thành vào rạng sáng ngày Phục Sinh. Tuy nhiên, ánh sáng phục sinh đã toả chiếu huy hoàng trên lần gặp gỡ này, “Các anh sẽ thấy trời rộng mở và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người!”.
Trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Gioan nói đến Cain và Abel, một người ‘trong sáng như vàng ròng’ bị anh mình giết, vì lẽ, “Các việc em nó làm thì công chính”. Gioan lưu ý, “Vì thế, đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi, nhưng phải yêu thương cách chân thật và bằng việc làm!”.
Anh Chị em,
“Hãy đến mà xem!”. Cả chúng ta, hãy đến với Chúa một cách giản dị, không cầu kỳ, với “lòng dạ không có gì gian dối” và Chúa cũng tỏ cho chúng ta xem những gì thật dung dị nhưng cũng rất đáng kinh ngạc. “Lạy Chúa, con đuối sức, cám dỗ là một cuộc chiến không hồi kết! Lạy Chúa, dạy dỗ là phải chết mỗi ngày? Lạy Chúa, đồng sự con quá hoang dã, ‘mồ côi giáo dục!’. Lạy Chúa, đất khách quê người, con được tiếng là ‘lạc quan vô định!’. Lạy Chúa, tại sao con phải hạ mình dưới cả mức khiêm tốn?”. Và Chúa cũng nói với chúng ta, “Hãy đến mà xem! Xem Ta trong Thánh Thể, trong Lời, trong Bí Tích Hoà Giải! Này, trước khi con đến, Ta đã biết tất cả. Đừng sợ! Ta sẽ bổ sức cho. Kìa, ánh sáng phục sinh cũng sẽ rạng ngời trên cuộc sống con, miễn sao con giữ cho lòng mình không có gì gian dối và mãi ‘trong sáng như vàng ròng!’”.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con biết Chúa một, Chúa biết con mười; Chúa biết con hơn con biết con! Cho con biết đến với Chúa trần trụi, lòng dạ không có gì gian dối, ‘trong sáng như vàng ròng!’”, Amen.
(Tgp. Huế)