1. Tình yêu của một người mẹ cứu con trai mình khỏi tình trạng hôn mê bất tỉnh

Cũng như nhiều người khác, được biết về câu chuyện tuyệt vời này, từ nhật báo Ý Avvenire, nghĩa là Tương Lai. Phóng viên Lucia Bellaspiga kể câu chuyện về sự hy sinh anh dũng của một người mẹ để giúp con trai mình hồi phục, bất chấp sự hoài nghi ban đầu của các bác sĩ có thiện chí.

Câu chuyện bắt đầu vào ngày 3 tháng 7 năm 2016. Trời đã khuya, Christian Scaiola, 21 tuổi đang đi xe tay ga cùng một người bạn. Một chiếc xe phía trước đột nhiên dừng lại: Christian đập đầu về phía trước vào chiếc xe, rồi bật ra phía sau, đập vào mũ bảo hiểm của bạn mình - người bạn không bị xây xát một chút nào. Christian bị hai cú vào đầu như thế, gây chấn thương nặng.

Tờ Tương Lai, của Hội Đồng Giám Mục Ý, báo cáo rằng mẹ anh, lo ngại về việc anh về nhà chậm trễ, đã liên tục cố gắng liên lạc với anh qua điện thoại di động. “Nếu con tiếp tục không trả lời, mẹ sẽ thực sự bị chấn động!” bà viết, mà không biết rằng tiếng còi xe cứu thương bà nghe thấy ở đằng xa là dành cho anh.

Và đó là nơi cuộc hành trình bắt đầu - một cuộc hành trình tồi tệ, tăm tối với hy vọng mịt mù. Cuối cùng anh ta rơi vào trạng thái vô thức, từng được gọi là “thực vật” - một nhãn hiệu thường không tính đến các dấu hiệu của ý thức tối thiểu có thể có hoặc có thể xuất hiện ngay cả sau một thời gian dài.

Các bác sĩ cứu anh đã làm bất cứ điều gì cần thiết, một cách thận trọng: họ mở một phần hộp sọ của anh ta để giảm áp lực lên não của anh ta.

Tại bệnh viện San Gerardo ở Monza, anh ta dường như dần dần nhưng chắc chắn trượt về trạng thái không thể đảo ngược được, điều đó có nghĩa là chỉ có thể giữ anh ta sống nhưng bất tỉnh, duy trì một tình trạng sức khỏe có thể chấp nhận được mà không có triển vọng cải thiện.

Christian đã được cắt khí quản và đặt máy thở.

Các nhà thần kinh học, những người chứng kiến rất nhiều trường hợp như thế này, có lẽ bị thuyết phục bởi các số liệu thống kê, đã không tin những gì mẹ anh ấy nói rằng bà đã thấy và nghe thấy: “Con trai tôi cử động một ngón tay khi tôi bóp tay nó.” Viviana nói với họ.

Tất nhiên, các bà mẹ được biết là những người không dễ dàng bỏ cuộc và luôn nhìn thấy sự tiến bộ và tài năng ở mọi nơi, ngay cả khi không ai khác có thể nhìn thấy bất cứ điều gì ở đó. Các bác sĩ có thể đã từ bỏ, nhưng các bà mẹ thì không.

“Ở Garbagnate có những bác sĩ và chuyên gia tâm lý giỏi, những người tuyệt vời,” bà nói với Avvenire, “Nhưng sau sáu tháng, họ nói với chúng tôi rằng không thể làm gì hơn và con trai tôi được chuyển đến Palazzolo Don Gnocchi, khu dành cho những người ở trạng thái thực vật. Nó có nghĩa là từ bỏ bất kỳ hy vọng cải thiện nào. “

Anh ấy sẽ ở lại 20 tháng tại cơ sở bên ngoài Milan.

Mỗi ngày của Christian bắt đầu ngày càng giống một bản sao của ngày trước đó, khi nhìn bề ngoài. Tuy nhiên, Viviana rất chăm chú, rất chú ý và bà ấy đã thấy dấu hiệu của sự tiến bộ.

Bà muốn đưa anh về nhà, nhưng khu chung cư của bà không có thang máy. Mọi người nghĩ rằng bà ấy bị điên - chắc chắn là điên vì tình yêu, nhưng vẫn vì lý trí. Có lẽ thay vào đó, bà là người duy nhất hiểu hết thực tại của con trai mình, người duy nhất tham gia vào một cuộc đối thoại bí mật và gần như không thể nhận ra với anh ta. Bà là người duy nhất tin rằng anh có thể trở về từ một nơi bí ẩn và xa xôi, mặc dù không hoàn toàn là không thể tiếp cận được.

Rồi một ngày, bà đặt một ít kẹo mềm cạnh giường con trai bà. Một điều phi thường đã xảy ra: bà để anh một mình trong phòng, và khi bà quay lại sau đó thì cục kẹo đã biến mất. Bà kết luận rằng anh ta đã ăn nó. “Không ai tin tôi, vì vậy tôi đã bí mật bắt đầu cho con tôi ăn một số thứ bằng miệng,” bà nói với Avvenire.

Bà đã có thể di chuyển đến một căn hộ khác nơi có thang máy, và các bác sĩ đã bịt lỗ thủng trên hộp sọ của con trai bà. Đối với Viviana, điều đó là đủ để bà đưa anh về nhà và bắt đầu lại. Bởi vì đó là những gì bà ấy đang làm, kể từ sau tai nạn của anh ấy: bà bắt đầu lại, đi từ khởi đầu mới đến khởi đầu mới, từ giai đoạn này sang giai đoạn khác, từ cột mốc nhỏ dường như không đáng kể này đến cột mốc khác. Chúng ta chỉ có thể tưởng tượng sự mệt mỏi vô cùng và sức mạnh mà bà ấy cần phải có để không hoàn toàn bỏ bê bản thân trong quá trình này.

Vào ngày 17 tháng 12 năm 2018, hai năm rưỡi sau vụ tai nạn, họ lại cùng nhau về nhà. Mẹ của anh ấy tự trả tiền cho một bác sĩ nắn xương, mặc dù bà đã nghỉ việc ở nhà để thực hiện một công việc đòi hỏi nhiều hơn trong việc chăm sóc con trai của mình.

Và cuối cùng Christian đã có thể nói, từ đầu tiên của anh ấy là “Mẹ”, như khi anh ấy còn nhỏ.

Nếu đây không phải là tái sinh, thì là gì?
Source:Aleteia

2. Một linh mục hối tiếc vì sai lầm của mình dẫn đến hơn 20 năm làm phép Rửa Tội không hợp lệ

Cha Andres Arango, của Giáo phận Phoenix đã từ chức Cha sở của mình sau khi bị phát hiện là đã làm lễ rửa tội không hợp lệ trong hơn 20 năm qua. Giờ đây, Đức Giám Mục Thomas J. Olmstead đã tuyên bố rằng tất cả các phép rửa tội do Arango thực hiện đều không hợp lệ, điều này sẽ làm mất hiệu lực một số bí tích sau đó của những người chưa được rửa tội thành sự.

Sau khi được đào tạo tại một chủng viện ở Salvador, Brazil, Cha Arango được thụ phong vào năm 1995. Trong 27 năm tiếp theo, ngài đã giữ nhiều chức vụ khác nhau với tư cách là giáo sĩ ở Brazil và Hoa Kỳ. Những chức vụ này bao gồm Cha Sở, giáo viên, quản trị viên giáo xứ và giám đốc Trung tâm Newman của Đại học San Diego.

Giáo Phận giải thích rằng: Các vấn đề nảy sinh khi người ta thấy rằng Cha Arango đã sử dụng công thức không chính xác cho lễ rửa tội. Ngài thường nói “Chúng tôi làm phép Rửa Tội cho con nhân danh Cha và Con và Thánh Thần.”

Sai lầm được đề cập là việc sử dụng từ “chúng tôi” thay cho “tôi”. Không phải là cộng đồng làm phép Rửa Tội cho một người và kết hợp họ vào Giáo hội của Chúa Kitô; đúng hơn, chính Chúa Kitô, và chỉ một mình Chúa Kitô, Đấng chủ trì mọi bí tích; do đó, chính Chúa Kitô làm phép rửa. Công thức của phép Rửa Tội luôn được bảo vệ vì lý do này: vì vậy rõ ràng là chúng ta nhận phép rửa của mình qua Chúa Giêsu chứ không phải qua cộng đồng.

Một trong những khía cạnh rắc rối nhất của vấn đề này là phép Rửa Tội không hợp lệ ảnh hưởng đến các bí tích khác. Cha Pius Pietrzyk, linh mục dòng Đa Minh, một luật sư dân sự và giáo luật đồng thời là giáo sư giáo luật tại Viện Nghiên cứu Đa Minh, giải thích như sau:

“Phép rửa tội là lối vào Giáo hội; không có phép rửa tội thì người đó không phải là Kitô hữu. Vì là bí tích đầu tiên, nên nó cần thiết cho tất cả các bí tích khác. Vì vậy, khi một người chưa được rửa tội thành sự thì các bí tích khác sau đó như Thêm Sức hoặc Hôn Phối cũng không có giá trị. Vì vậy, trong hai mươi năm qua cuộc sống bí tích của hàng trăm người đã bị vô hiệu hóa do sơ suất mục vụ thô thiển”.

Trên trang web của Giáo phận Phoenix, nơi giáo phận đã thiết lập một trang Câu hỏi thường gặp để biết thông tin về tình hình, giáo phận lưu ý rằng Rước lễ lần đầu không có giá trị về mặt kỹ thuật nếu không có phép rửa tội. Chỉ có thể có một lần “Rước lễ lần đầu”, vì vậy nếu bạn đã lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, ngay cả khi chưa được rửa tội, họ đã được Rước lễ. Tuy nhiên, giáo phận cảnh báo các tín hữu không được tiếp tục Rước Lễ cho đến khi họ được rửa tội.

Về phép Thêm Sức, mọi thứ không đơn giản như vậy. Bí tích Thêm Sức đòi hỏi một phép rửa hợp lệ. Vì vậy, bất cứ ai chưa được rửa tội hợp lệ thì phải được Thêm Sức lại. Điều này cũng có thể đúng đối với các cuộc hôn nhân, nhưng giáo phận thừa nhận rằng “có nhiều biến số và nhiều vấn đề khi nói đến các cuộc hôn nhân hợp lệ”. Giáo phận đã tuyên bố rằng các câu hỏi về các cuộc hôn nhân được thực hiện sau một lễ rửa tội không hợp lệ sẽ được phân tích theo từng trường hợp cụ thể. Một tuyên bố đại trà rằng phép Hôn Phối của những người chưa được rửa tội hợp lệ là vô hiệu có thể dẫn đến các thách đố đáng kể cho các gia đình đang có sẵn những vấn đề.

Giáo phận cũng hướng dẫn rằng những người mà các phép rửa tội đã bị vô hiệu không nhất thiết phải đi xưng tội. Vì lỗi lầm này không xảy ra do lỗi của các tín hữu, nên không có gì có thể tha thứ. Hơn nữa, giáo phận lưu ý rằng một khi họ nhận được phép rửa tội hợp lệ, tội lỗi của họ sẽ được xóa sạch.

Dù Cha Arango đã từ chức cha sở của giáo xứ của mình, ngài vẫn được coi là một linh mục có hạnh kiểm tốt. Ngài đang làm việc chặt chẽ với giáo phận để xác định tất cả những người mà ngài đã thực hiện các phép báp têm không hợp lệ.

Trong một lá thư xin lỗi do Giáo phận Phoenix công bố, ngài viết:

“Tôi rất buồn khi biết rằng tôi đã thực hiện các phép rửa tội không hợp lệ trong suốt sứ vụ của mình với tư cách là một linh mục bằng cách thường xuyên sử dụng một công thức không chính xác. Tôi vô cùng hối hận về lỗi lầm của mình và điều này đã ảnh hưởng đến nhiều người trong giáo xứ của anh chị em và những nơi khác như thế nào. Với sự giúp đỡ của Chúa Thánh Thần và trong sự hiệp thông với Giáo phận Phoenix, tôi sẽ cống hiến năng lực và chức vụ toàn thời gian của mình để giúp khắc phục điều này và chữa lành những người bị ảnh hưởng.”
Source:Aleteia

3. Tình trạng tuyệt vọng tại Somalia

Đức Cha Giorgio Bertin, Giám quản Tông tòa Mogadishu, thủ đô Somalia, Giám mục giáo phận Gibuti, bên Phi châu, báo động về tình trạng tuyệt vọng tại Somalia, nhất là đối với các trẻ em: thảm trạng có thể ở mức độ lớn nhất kể từ 50 năm nay.

Trong cuộc phỏng vấn dành cho đài Vatican, hôm 18 tháng Mười vừa qua, Đức Cha Bertin, Thừa sai thuộc dòng Phanxicô, cho biết Somalia đang bị nạn hạn hán, bất an và đói kém nơi phần lớn dân chúng. Mỗi phút trong ngày có một trẻ em bị đưa vào nhà thương hay bệnh xá vì suy dinh dưỡng trầm trọng. Nạn đói là một thảm trạng thường xuyên ở Somalia. Nhưng việc đi vào nước này để gặp và giúp đỡ những người dễ bị tổn thương nhất liên tục bị cản trở vì nạn khủng bố: các nhân viên nhân đạo và các cơ quan của cộng đồng quốc tế thường bị đe dọa. Có những nhóm Hồi giáo cuồng tín chống lại các tổ chức quốc gia ở Somalia, như nhóm Al Shabaab, khiến cho đời sống của dân chúng trở nên rất khó khăn, và cả những người muốn giúp đỡ dân. Dân chúng tìm nơi ẩn náu tại các thành phố lớn do chính phủ trung ương hoặc địa phương cai quản. Vì thế có nhiều đồng ruộng bỏ hoang.

Đức Cha Bertin kể rằng hồi đầu tháng Tám năm nay, ngài cùng với bà giám đốc Caritas Somalia và Đức Tổng Giám Mục Antoine Camilleri, Sứ thần Tòa Thánh, tới Somalia để gặp các vị hữu trách địa phương và đặc ủy của Tổng thống Cộng hòa Liên bang Somalia, thì thấy “tình trạng còn thê thảm hơn điều chúng tôi đã nghĩ”. Đức Thánh Cha đã phản ánh điều này trong buổi đọc kinh Truyền tin, trưa Chúa nhật sau đó.

Trong số các nạn nhân dễ bị tổn thương nhất có các trẻ em. Hồi trung tuần tháng Mười vừa qua, Tổ chức Nhi đồng quốc tế của Liên Hiệp Quốc, Unicef, cũng báo động rằng nếu không can thiệp ngay tại Somalia, không đầu tư hơn nữa, thì chúng ta sẽ đứng trước mức độ chết chóc chưa từng có của các trẻ em từ 50 năm nay. Mỗi phút có một trẻ em bị đưa vào nhà thương, vì thiếu dinh dưỡng nặng nề và có nguy cơ tử vong cao gấp 11 lần so với các trẻ em bình thường.

Hiện nay tại Somalia có một triệu người tản cư, nhất là những người từ vùng Baidoa và Burhakaba ở Bay Region. Văn phòng Liên Hiệp Quốc ở Genève về các hoạt động nhân đạo kêu gọi gia tăng ngân khoản cứu trợ lên 55% so với mức dự tính trước đây cho mùa đông năm nay: cụ thể là tăng lên hai tỷ 260 triệu đôla so với mức trước đây là một tỷ 460 triệu đôla để cứu trợ bảy triệu 600.000 người ở Somalia, tức là tăng thêm hơn hai triệu so với thời gian gần đây.